“Các người làm gì vậy? Tới tìm ai?”
Nhân viên bảo vệ hỏi.
“Được, tôi tên là Khương Di Quân, đến từ Kinh Thành. Tôi tới tìm Diệp Quân Lâm, anh nói cho anh ta biết tên tôi, anh ta tự nhiên sẽ ra ngoài gặp tôi.”
Khương Di Quân nói.
Nhân viên bảo vệ nhanh chóng trở lại.
“Diệp tiên sinh nói, anh ấy không rảnh, còn đang ăn cơm, bảo các người đợi một lát!”
“Cái gì? Diệp Quân Lâm khinh người quá đáng!”
Lăng Thiên Long tức giận muốn nổ tung.
Anh ta luôn luôn là người gϊếŧ phạt quyết đoán.
Điều này là không thể chấp nhận được nhất.
“Dám để chúng tôi chờ? Anh ta có thực sự coi mình là một nhân vật gì sao? Há có lý này!”
Anh ta đường đường là đại thiếu gia của hoàng tộc Kinh Thành.
Còn là tồn tại đứng thứ hai trong bảng công tử Kinh Thành.
Bảo anh ta đợi?
Sao có thể được?
Đây là đang đặt mặt mũi của anh ta ở đâu?
Khương Di Quân mặt lạnh, cũng rất tức giận.
“Thôi quên đi, chúng ta chờ chút đi! Xé bỏ hôn ước là quan trọng nhất, những thứ khác đều là chuyện nhỏ.”
Khương Di Quân cảm thấy vẫn là nên chờ một chút.
Không sai.
Diệp Quân Lâm quả thực là đang ăn cơm.
Nhưng bữa tối đã kết thúc rồi.
Anh đang cùng mấy người Thanh Long tán gẫu.
“Chiến thần, nghe nói người tới là Khương Di Quân và Lăng Thiên Long, Lăng Thiên Long còn đứng thứ hai trên bảng công tử.”
Chu Tước nắm giữ tin tức cực nhanh.
Từ khi đám người Khương Di Quân hành động, mọi thứ đã nằm trong tay cô ta rồi.
Nói đến chuyện này, sắc mặt Thanh Long thay đổi, ánh sắc kỳ lạ lóe lên trong con mắt, còn bị Diệp Quân Lâm bắt được.
“Thanh Long, tôi nhớ cậu là người Kinh Thành hả?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Thanh Long gật đầu.
Diệp Quân Lâm nhớ Thanh Long cũng giống như anh, đều là hạt giống được tuyển chọn trong tù.
Tất nhiên không phải ai cũng có cơ hội.
Đầu tiên phải bị oan uổng như Diệp Quân Lâm mới có cơ hội được tuyển chọn.
Những chuyện này đều điều tra rõ ràng, nhưng liên quan đến vấn đề bảo mật, cho nên mới không công bố chuyện bị oan.
Cho nên Diệp Quân Lâm biết Thanh Long vào tù cũng là bị oan.
Sau khi được tuyển chọn, mười phần chết chín, mới có địa vị như ngày hôm nay.
“Thanh Long, lúc trước cậu vì sao mà vào tù?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Thanh Long do dự một chút, lúc này mới lên tiếng nói: “Ngồi tù thay người ta!”
Quả nhiên.
Thanh Long cũng bị oan.
Cho nên mới được tuyển chọn vào quân doanh.
Diệp Quân Lâm tò mò hỏi: “Không ngại nói chi tiết chứ?”
“Được chứ, đúng lúc Lăng Thiên Long này làm cho tôi nhớ tới một số chuyện cũ!”
Tất cả mọi người nhìn Thanh Long và lắng nghe câu chuyện của anh ta.
“Thật ra xuất thân của tôi không kém! Trong mười hoàng tộc lớn ở Kinh Thành ngoại trừ thế gia ra, Tần gia gia tộc của tôi là đứng đầu!”
Thanh Long vừa nói ra lời này, tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.
Hoá ra Thanh Long còn có tầng xuất thân như vậy?
“Tôi là con cả trong thế hệ trẻ của Tần gia, phương diện năng lực cũng coi như không tệ. Dựa theo quy củ tôi hẳn là người thừa kế, nhưng tôi có người em trai tên Tần Chiến Thiên, các phương diện đều vượt trội hơn tôi, ông nội trực tiếp đem vị trí người thừa kế cho cậu ta. Cho rằng cậu ta mới là hy vọng tương lai của Tần gia!”
“Đối với chuyện này tôi cũng đành nhường nhịn, ai bảo năng lực của tôi không bằng cậu ta. Nhưng điều tôi không ngờ tới chính là Tần Chiến Thiên có lần phạm phải sai lầm nghiêm trọng, ngay cả hoàng tộc cũng không giữ được, phải ngồi tù hai mươi năm! Tần gia thế nhưng đẩy tôi ra, để tôi ngồi tù thay cậu ta!”
“Trên dưới Tần gia đều đồng ý, cha mẹ tôi cũng chỉ có thể thỏa hiệp.”
“Càng đáng hận hơn là sau khi tống tôi vào tù, Tần Chiến Thiên xoay người cưới vị hôn thê của tôi! Còn nói trước mặt tôi là sẽ chăm sóc vị hôn thê của tôi cả đời! Tiện nhân nào cũng đáng thẹn ôm nhau!”
Nói đến đây, trên người Thanh Long đã có cỗ tức giận ngập trời.
Nghe xong lời Thanh Long nói.
Mọi người đều khó thở.
Quả nhiên hào môn sâu như biển.
Những điều không thể tưởng tượng đều có thể xảy ra.