Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1127: Số Một Thiên Hạ Thật Sự

Ý nghĩ của La Quân Hào rất đơn giản, bảo Giang Cảnh Minh khuyên Diệp Quân Lâm chịu thua Diệp gia.

Nếu Diệp Quân Lâm cứ tiếp tục như vậy, sợ là hôn lễ sẽ đổi thành tang lễ.

Cho nên phải mau chóng khuyên Diệp Quân Lâm.

Đến lúc đó quỳ xuống dập đầu cho Diệp gia vài cái, Diệp gia tuyệt đối sẽ không làm khó.

Diệp Quân Lâm làm sao không hiểu ý của La Quân Hào?

Nhưng anh cần phải cúi đầu trước Diệp gia sao?

Ai muốn dám gây sự trong đám cưới của anh, anh diệt người đó!

Dưới sự chỉ dẫn của La Quân Hào, Diệp Quân Lâm và người anh em tốt Giang Cảnh Minh gặp lại nhau.

Giang Cảnh Minh bây giờ đã lập gia đình, còn có một cô con gái đáng yêu, cuộc sống ngược lại rất thoải mái.

Nghe tin Diệp Quân Lâm sắp kết hôn lần nữa, Giang Cảnh Minh rất sẵn lòng tới tham dự, bù đắp cho sự tiếc nuối năm đó.

Lần này, Diệp Quân Lâm đã mời được tất cả những người anh nên mời, giờ chỉ chờ hôn lễ nữa thôi.

Ba ngày trước ngày cưới.

Sân bay Kinh Thành, một chiếc máy bay tư nhân cất cánh, chung quanh còn có hơn mười máy bay hộ tống.

Trên đất còn có mấy trăm chiếc xe tạo thành đoàn xe từ từ chạy về phía Giang Bắc.

Đây chính là đội hình của thái tử gia của thế gia đứng đầu Đại Hạ.

Hắn di chuyển chút thôi là có tới mấy vạn người bảo vệ, sợ hắn xảy ra chút chuyện nào đó.

Diệp Thần muốn tự mình đến Giang Bắc, bày ra trận chiến lớn như vậy, lại không có bất kỳ tin tức nào truyền ra.

Đây chính là sức mạnh của Diệp gia, có thể phong tỏa hết tất cả tin tức.

Không chỉ vậy.

Người Diệp tộc ở các nơi cửa Kinh Thành phía Nam đã sớm sắp xếp tốt, lần lượt ùn ùn đi vào Giang Bắc trước.

Vì mở đường an toàn cho Diệp Thần, vì để không sơ hở tý nào.

“Diệp Quân Lâm, đợi đến lúc anh tận mắt nhìn thấy tôi, anh sẽ biết cái gì là trời! Trước kia anh chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi!”

Diệp Thần trong máy bay cười lạnh nói.

Nhìn ngoài cửa sổ, Diệp Thần sinh ra chút tò mò.

Thử hỏi toàn bộ Đại Hạ?

Có thiên kiêu nào mạnh hơn hắn?

Ngoại trừ một người

Chiến Thần Côn Luân.

Đây là sự tồn tại mà Diệp Thần không thể đạt được.

Hắn chỉ có thể thu hẹp khoảng cách với Chiến Thần Côn Luân.

Thành tựu của anh thật sự quá cao!

Chỉ một trận chiến phong thần, một đôi thiết quyền đã đánh bại cường giả thần cấp của mười tám quốc gia, cứng rắn đàn áp mười tám quốc gia.

Tuyệt đối là người đứng đầu từ xưa đến nay!

Chính cái thành tựu này khiến cho người ta khó mà đánh bại được.

Có đôi khi Diệp Thần đau khổ đến mức muốn phát khóc.

Bước chân của Chiến thần Côn Luân thật sự quá khó bắt kịp.

Đôi khi làm đứng thứ hai cũng tốt!

“Có lẽ mình trong mắt Chiến thần Côn Luân cũng giống như Diệp Quân Lâm trong mắt mình nhỉ?”

Diệp Thần lẩm bẩm nói.

“Không, thằng khốn Diệp Quân Lâm này không xứng đánh đồng với mình! Anh ta không có tư cách!”

Diệp Thần đột nhiên hô to.

Lúc này, Diệp Nguyên bị trói vào chỗ ngồi đột nhiên mỉm cười: “Cái đó cũng chưa chắc...”

“Hửm?”

Nghe vậy, Diệp Thần ngẩn người: “Ông nói cái gì?”

“Nếu như cho Quân Lâm thiếu gia tài nguyên và hoàn cảnh như của cậu, cậu thật sự chưa chắc đã là đối thủ của cậu ấy!”

Diệp Nguyên cười to nói: “Quân Lâm thiếu gia bị vứt bỏ ở đầu đường mà cũng có thể làm được thành tựu như thế! Trong cùng hoàn cảnh, cậu ấy sẽ không kém cậu!”

Mỗi một chữ Diệp Nguyên nói đều giống như là một con dao đâm lên người Diệp Thần.

Nhãn cầu hắn như sắp bật ra ngoài

Hắn không thể tin trừng mắt nhìn Diệp Nguyên: “Ông nói Diệp Quân Lâm chưa chắc đã kém hơn tôi?”

“Đúng, không sai! Nếu Quân Lâm thiếu gia có hoàn cảnh như cậu, thật không phải chưa chắc kém cậu! Mà thậm chí còn mạnh hơn cậu!”

Diệp Nguyên cười to nói.

“Cái gì? Ông nói Diệp Quân Lâm mạnh hơn tôi?”

Diệp Thần tức đến muốn phát nổ.

“Nói đi! Diệp Quân Lâm không có tư cách gì so sánh với tôi!”

“Mau nói!”

Diệp Thần bóp cổ Diệp Nguyên, ép buộc ông ta nói những lời này.

“Quân Lâm thiếu gia chính là so với ngươi mạnh hơn!”

Diệp Nguyên nhìn hắn cười to nói.