Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1053: Hộ Giáp Đáng Sợ

“Vùn vụt...”

Đột nhiên, trong không khí vang lên một tiếng động đáng sợ.

Một loạt vũ khí ẩn hiện, vượt qua hàng loạt làn sóng trắng trong không khí, tấn công Diệp Quân Lâm.

Sáu đại cao thủ là nhất kích tất sát.

Cho nên sáu người trong nháy mắt phóng ra ám khí có chừng trên trăm cái.

Diệp Quân Lâm tuyệt đối sẽ bị xuyên thủng thành tổ ong!

Dưới cơn mưa ám khí như thế, Diệp Quân Lâm chắc chắn sẽ chết.

“Leng keng!”

“Leng keng!”

“Leng keng!”

......

Nhưng khiến bọn họ không ngờ chính là từng ám khí đánh vào trên người Diệp Quân Lâm, vậy mà lại toát ra từng đợt hoa lửa, còn phát ra tiếng kim loại giao nhau.

“Cái gì thế? Trên người hắn có áo bảo vệ? Gϊếŧ lại!”

Sáu đại cao thủ phản ứng quá nhanh, gần như không có bất kỳ kẻ hở nào phát động ám khí công kích đợt thứ hai mãnh liệt hơn.

“Leng keng......”

Nhưng khi ám khí đánh vào trên người Diệp Quân Lâm, vẫn giống vậy căn bản không cách nào xuyên thủng.

“Hửm? Không tốt rồi, trên người hắn mặc áo giáp tơ vàng của Đường môn chúng ta mà?”

Có người khi thấy rõ ràng áo giáp trên người Diệp Quân Lâm, kinh ngạc nói.

“Không thể nào!! Hắn từ đâu lấy ra áo giáp tơ vàng của Đường môn chứ?”

“Nhưng mà giống ghê ấy?”

“Chúng ta thất bại rồi, mau bỏ đi!”

Sáu đại cao thủ sau khi giao lưu ngắn ngủi, nhanh chóng rời khỏi.

Diệp Quân Lâm nhìn người rời đi, anh nở nụ cười.

Không thể không nói, cái áo giáp này thật sự rất tốt.

Ám khí vừa rồi dù là Huyền Vũ một thân khổ luyện cũng không đỡ nổi, sẽ bị thương rất nặng.

Phải biết rằng Huyền Vũ là đao thương bất nhập, đạn cũng không bắn được.

Áo giáp này thật sự rất hữu dụng.

So với áo chống đạn càng có tác dụng tốt hơn.

Mười tám đại cao thủ canh giữ ở bên ngoài biệt thự, đột nhiên nhìn thấy sáu đại cao thủ Đường Môn chạy ra, kinh ngạc vô cùng.

“Các ngươi tiếp tục coi chừng.”

Bên ngoài Khu biệt thự, Diệp Trấn Lân vẻ mặt ung dung: “Chắc là gϊếŧ chết rồi nhỉ!? Sáu người này ta rất yên tâm.”

Đúng lúc này, sáu đại cao thủ Đường Môn nhanh chóng rút lui tới.

“Đã xảy ra chuyện?”

Chứng kiến bộ dáng của bọn họ, Diệp Trấn Lân cũng biết tuyệt đối đã xảy ra chuyện.

“Diệp lão tiên sinh việc lớn rồi, Diệp Quân Lâm trên người mặc một loại áo giáp của Đường môn chúng tôi, ám khí của chúng tôi căn bản không đả thương được hắn!”

Người còn lại nói: “Theo tôi thấy, chính là áo giáp tơ vàng của Đường môn!”

“Cái gì? Còn có chuyện này?”

Diệp Trấn Lân cùng đám con cháu của hắn liền nghĩ ngay tới chính Côn Lôn Chiến Thần.

Ban ngày bọn họ đã tặng cho Côn Lôn Chiến Thần một cái áo giáp.

Chỉ là bọn họ sẽ không liên hệ Diệp Quân Lâm với Côn Lôn Chiến Thần.

Một vị là Chiến Thần hộ quốc Hoa Hạ, một kẻ là tiện chủng của Diệp gia.

Hai người không có bất kỳ khả năng nào để so sánh!

Cho nên bọn họ sẽ không liên tưởng những thứ này.

Chỉ có thể nói Diệp Quân Lâm tình cờ trên người có được cái áo giáp.

Mọi người luôn sợ hãi với chuyện mình không dám nghĩ tới, do đó khẳng định chuyện này không phải thật.

“Vậy nói rõ thằng ôn Diệp Quân Lâm này có điểm lợi hại, trách không được ngay cả Côn Lôn Chiến Thần cũng tán dương nó. Trên người nó chắc là có mấy thứ như là nhuyễn giáp, có thể ngăn cản công kích.”

“Đi, chúng ta tự mình đi xem. Ám sát bất thành thì trực tiếp gϊếŧ chết chính diện. Tao xem nó làm sao chống đỡ được!”

Sau đó, Diệp Trấn Lân tự mình suất lĩnh cao thủ nhất tề đi đến trước biệt thự.

Kể cả mười tám đại cao thủ canh giữ ở vòng ngoài cũng xúm lại đi vào biệt thự.

Cửa biệt thự, Diệp Quân Lâm ngồi như trước.

Đúng lúc này, chỗ tối hiện ra từng bóng người đi tới.

Đám người Diệp Trấn Lân xông tới rồi.

“Diệp Quân Lâm chết đi! Sau ngày hôm nay, mày nhất định sẽ chết không có chỗ chôn!”

Diệp Trấn Lân ra lệnh một tiếng, mười tám đại cao thủ nhất tề xuất động.