Mười tám người này nhưng là cao thủ Diệp gia đập đống tiền để nuôi, liên thủ vẫn là lần đầu tiên.
Bọn họ tin tưởng - thần cản gϊếŧ thần, Phật ngăn gϊếŧ Phật.
Mười tám người lấy tư thế không thể địch nổi xông về Diệp Quân Lâm.
“Ầm!”
Trường đao trong tay bọn họ xẹt qua từng đợt khí lạnh.
“Leng keng!”
Diệp Quân Lâm mặc cho đao của bọn họ chém xuống.
Chỉ là keng một tiếng, căn bản không chém được.
“Diệp lão tiên sinh thấy được chưa? Trên người hắn có hộ giáp, căn bản không chém được!”
Cao thủ Đường môn nhắc nhở.
“Leng keng!”
“Leng keng!”
“Leng keng!”
......
Mười tám cao thủ công kích liên tục, chỉ là dù làm kiểu gì cũng không
chém nổi.
Ngược lại thì vũ khí trong tay bọn họ cong vèo rồi.
Cái này là áo giáp thần thánh nào vậy?
Dù cho áo chống đạn bây giờ, bọn họ đều có thể chém tan.
“Tại sao con lại cảm giác nó mặc chính là áo giáp của Đường môn nhỉ? Áo giáp thông thường không chống đỡ được lâu như vậy!” Diệp Hiểu Long nhỏ giọng nói.
“Có chút khủng bố nhỉ?”
Diệp Trấn Lân muốn nhìn rõ Diệp Quân Lâm đến cùng cái dạng gì,
nhưng cách hơi xa, thấy không rõ lắm.
Dây dưa với mười tám cao thủ một lúc, đột nhiên trong tròng mắt Diệp Quân Lâm lóe sáng.
“Tới phiên tao......”
“Ầm!”
Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm liền động.
Một cước đá bay, mười tám cao thủ trong tay anh hệt như giấy dán, không còn sức chiến đấu nào.
Rất nhanh, toàn bộ mười tám cao thủ đã bị đá bay.
Chấn động!
Chấn động không gì sánh nổi!
Đám người Diệp Trấn Lân rõ ràng nhất thực lực của những người này, mười tám người... ít nhất... sánh
bằng mười Diệp Xung.
Vậy mà cũng không phải là đối thủ của Diệp Quân Lâm?
“Gϊếŧ! Gϊếŧ hắn cho tao!”
“Kẻ này nhất định phải diệt trừ! Nếu không... chính là sỉ nhục của Hoàng tộc Diệp gia! Ngay cả Côn Lôn Chiến Thần đã biết! Hắn phải chết!”
Diệp Trấn Lân nóng nảy, ý thức phái toàn bộ thủ hạ ra, thế tất yếu gϊếŧ Diệp Quân Lâm.
Trong nháy mắt, hơn trăm cao thủ Diệp gia nhất tề gϊếŧ về hướng Diệp Quân Lâm.
Lúc này, Diệp Quân Lâm cũng từng bước đi tới.
“Leng keng!”
......
Từng mũi đao tùy ý của anh chém vào trên người.
Dù thế tiến công như thế nào, áo giáp cũng có thể thừa nhận.
Nhưng những cao thủ Diệp gia phát hiện.
Bọn họ dù có đâm chém thế nào, chỉ có thể chém vào trên người Diệp Quân Lâm.
Nhưng chỗ như cổ và đầu lại không thể nào chém tới.
Hơn nữa Diệp Quân Lâm có thể thừa nhận công kích của bọn họ, nhưng bọn họ không chịu nổi công kích của Diệp Quân Lâm.
“Phanh!”
“Phanh!”
......
Diệp Quân Lâm đi tới, trên mặt đất nằm xuống không ít người.
Cuối cùng làm cho cao thủ Diệp gia không dám lên trước.
Người này quá kinh khủng.
Căn bản không gϊếŧ được.
Bọn họ làm sao bây giờ?
Dần dần, Diệp Quân Lâm đã bức lui bọn họ hơn trăm thước rồi.
Mắt thấy cách đám người Diệp Trấn Lân đã dưới trăm mét.
“Cái này cái này cái này......”
Đám người Diệp Trấn Lân nhìn một màn trước mắt, tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Thằng con hoang này sở hữu thực lực mạnh như vậy sao?
Sao gϊếŧ thế nào cũng không chết vậy?
Mặc dù khoảng cách gần, nhưng đèn mờ, bọn họ vẫn không thấy rõ như trước.
“Gϊếŧ hắn cho tao! Nhanh gϊếŧ hắn
cho tao!” Diệp Trấn Lân hô lớn.
Lão ta đã sợ hãi.
Diệp Quân Lâm lúc này cười nói: “Diệp Trấn Lân, áo giáp ông tặng thật không tệ! Thể nghiệm thực chiến max điểm A đấy!”
Một tiếng này giống như sét đánh ngang tai, nổ vang bên tai Diệp Trấn Lân và đám con cháu lão.
“Ầm!!!”
Giọng nói này thật quen thuộc......
Còn có nội dung hắn nói......
Đám người Diệp Trấn Lân hậu tri hậu giác.
Từng chút một phản ứng lại.
Áo giáp mà Diệp Trấn Lân tặng?
Tặng khi nào chứ?
Nguy rồi!!!
Mấy người Diệp Trấn Lân phản ứng lại, như bị sét đánh.