Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1023: Một Người, Chấn Kinh Một Thành Phố

Lý Tử Nhiễm ngây ngẩn cả người.

Cô không thể ngờ tới bố mẹ và Triệu gia kiên quyết phản đối việc này.

Đây là chuyện cô chưa từng nghĩ tới.

“Chừng nào con nhận sai, mới có thể đứng lên! Nếu không cứ quỳ ở đó!”

Ngô Mộc Lan tàn nhẫn trừng mắt Lý Tử Nhiễm.

Triệu Nhã Lan và Lý Văn Uyên lập tức nói: “Tử Nhiễm, mau nhận sai đi, nói xin lỗi với bà ngoại đi con!”

“Con không cảm thấy con sai!” Vẻ mặt Lý Tử Nhiễm cố chấp.

“Tốt lắm, vậy cứ quỳ đó, ta xem con có thể quỳ tới khi nào!” Ngô Mộc Lan giận dữ nói.

Đối với bọn tiểu bối Triệu gia, cho tới bây giờ bà ta đều nắm giữ trong lòng bàn tay.

Duy chỉ có Lý Tử Nhiễm lại không nghe lời bà ta.

Điều này khiêu chiến đến uy nghiêm và địa vị của bà.

Một bên khác.

Trấn Giang thành.

Đám người Trấn Giang Vương là bị người nhà nhích từng bước đưa về.

Tất cả bọn họ đều không thể nhúc nhích.

Rất nhanh, người quản lý ở Trấn Giang Vương đã biết tin tức.

Trấn Giang Vương chỉ biết là hắn tên là Diệp Xung, là một gã người hầu của Kinh Thành Diệp gia.

Nhưng chính là tên người hầu này lại gϊếŧ được toàn bộ Hoa Hải không ngóc đầu lên được.

Trong một đêm, trấn áp một tòa thành.

Trấn Giang Vương không cách nào tưởng tượng được Diệp gia chân chính sẽ cường đại bao nhiêu......

Cái này chỉ là một tên hầu thôi đấy.

Điện thoại của hắn gọi tới, trên dưới Trấn Giang Vương lạnh run.

“Ngụy Thiên Phàm ông có biết tội của ông không???” Một thanh âm lạnh lùng truyền đến.

“Tôi biết tội, tôi biết tội rồi......” Trấn Giang Vương đều phải khóc ra thành tiếng.

“Chuyện gì xảy ra? Chu Oánh Oánh rời khỏi Trấn Giang rồi? Ngay cả tiểu viện cấm túc bà ta cũng bị san bằng rồi? Chuyện này ông cho tôi một lời giải thích hợp lý!”

“Thật không dám giấu diếm, là tiện chủng do Chu Oánh Oánh sinh ra đã tìm tới cửa! Tên tiện chủng này thật là lợi hại, thủ hạ tôi đều bị nó phế đi, xương khớp toàn thân tôi đều bị đánh nát...... Diệp tiên sinh ngài phải làm chủ cho chúng tôi!”

“Nó còn nói sớm muộn gì cũng sẽ đánh đến Diệp gia, một Diệp gia không đủ gây sợ......”

Trấn Giang Vương thêm dầu thêm mở nói một tràng, mục đích là càng làm gay gắt mâu thuẫn, mượn Diệp gia thủ báo thù cho gã.

Diệp Xung sau khi nghe được, nở nụ cười: “Chỉ với một thằng tiện chủng là nó? Cũng dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ Hoa Hạ đệ nhất thế gia? Đừng nói là toàn bộ Diệp gia, chỉ với một người làm là tôi, nó cũng không có tư cách kɧıêυ ҡɧí©ɧ! Sự xuất hiện của nó, căn bản không xứng để Diệp gia biết đến!”

Diệp Quân Lâm tưởng lời anh nói sẽ được Trấn Giang Vương báo lại, sẽ lọt vào trong tai Diệp gia.

Nào biết đâu rằng căn bản không tư cách này.

Tin tức anh xuất hiện ti tiện đến mức thậm chí không thể truyền lọt vào đến cửa Diệp gia.

Chỉ có thể truyền tới một người làm nơi đây.

“Nếu mẹ con Chu Oánh Oánh đã phá quy tắc, như vậy Diệp gia cũng không cần tuân thủ ước định!”

"Hai mẹ con này giữ lại, vẫn là tai họa ngầm với Diệp gia, biện pháp giải quyết duy nhất là để cho bọn chúng biến mất khỏi trên đời này!”

Trong tròng mắt Diệp Xung đã là hiện lên sát cơ nồng nặc.

“Thật sự tốt quá......”’

Trấn Giang Vương suýt chút nữa thì hoan hô.