“Ầm!”
Lại là một đạo sấm sét rạch ngang giữa trời quang.
Đám người Chu Đông Phương phảng phất bị từng tia sét mạnh mẽ công kích.
Không cần nghĩ, Phó Thương Long cùng Tứ Đại Thiên Vương cũng nhất định là đến tìm Diệp Quân Lâm.
Một giây sau.
Phó Thương Long và Tứ Đại Thiên Vương đi đến, phía sau còn có lục đại gia nô.
Mười một người đi tới, trực tiếp chạy về phía Diệp Quân Lâm.
“Phịch!”
Tất cả mọi người ở trước mặt Diệp Quân Lâm quỳ xuống.
Đám người nhất tề hô lớn: “Diệp tiên sinh!”
Mọi người lần nữa kinh ngạc đến ngây người.
Đây chính là cùng Cố lão và Phó Thương Long khét tiếng đấy.
Đến cả Tứ Đại Thiên Vương phía sau ông ta cũng đều là kiêu hùng một phương.
Vậy mà lại quỳ xuống cho cái thằng ôn ấy?
Thật là làm cho người ta không thể nào hiểu nổi.
Diệp Quân Lâm này rốt cuộc là thân phận gì?
Anh không phải là con hoang, côn đồ trong miệng Chu gia sao?
Một tên lưu manh có thể có loại thân phận này?
Lão tổ, Chu Đông Vượng nhìn về phía Chu Đông Phương.
Ánh mắt kia tựa hồ muốn nói -- đây chính là côn đồtrong miệng ông?
Thân phận của anh bây giờ còn cao quý hơn tất cả người Chu gia cộng lại.
Nhân vật như vậy, Chu Đông Phương lại nói anh không có tư cách tiến vào Chu gia?
Chu Đông Phương vĩnh viễn sẽ không thừa nhận thân phận của anh?
Còn lập ra ba điều kiện?
Thân phận của anh bây giờ, ngay cả Chu gia cũng phải nhìn lên.
Cần ba điều kiện nhảm nhí đó sao?
Hoa Hải Chu gia chính là một đám ngu xuẩn!
Chu Đông Phương càng là ngu xuẩn trong ngu xuẩn!!!
Lão tổ đỏ bừng mặt, nhìn chòng chọc vào Chu Đông Phương.
Nhân tài như vậy, đối tốt với anh một chút, không phải là người của Chu gia sao?
Với năng lực và nhân mạch của anh, dẫn dắt toàn bộ Chu gia tuyệt đối có thể tăng lên một đẳng cấp khác.
Nhưng Chu gia hết lần này tới lần khác cùng Diệp Quân Lâm biến thành loại quan hệ này, như cừu địch vậy.
Hiện tại thành địch nhân rồi!
Nếu lão tổ biết Chu gia còn ba lần bốn lượt ám sát Diệp Quân Lâm, ước chừng sẽ cầm gậy gõ chết Chu Đông Phương.
“Hồng hộc......”
Bầu không khí mới hòa hoãn được một chút, kế tiếp chính là tiếng thở thô nặng của đám người.
Thật là đáng sợ.
Tất cả những gì trải qua ngày hôm nay, đều là thứ bọn họ cả đời này không thể quên được.
“Mày mày mày......”
Chu Đông Phương nhìn Diệp Quân Lâm hồi lâu, lại nói không nên lời nào.
Tất cả người Chu gia cực kỳ chấn động.
Mấy hiểu lầm ban đầu đều có thể hiểu được.
Vì sao Chu Khiếu Thiên bị đánh đến tàn phế, vì sao Kiều Kim Thu thành thái giám, vì sao Thái Tử Đảng đều bị phế đi......
Thậm chí vì sao lại hạ được Sở Bá Vương? Còn có vua sát thủ vì sao đều đột nhiên biến mất?
Họ vốn cho là trùng hợp, đυ.ng phải Côn Lôn Chiến Thần, bây giờ xem ra, tất cả đều là bởi vì tự thân Diệp Quân Lâm.
Một mình anh cũng đủ cường đại.
“Muốn hỏi tôi vì sao ư?” Diệp Quân Lâm cười nói.
“Tôi đã sớm nói với chúng mày, Chu gia tôi căn bản không để vào mắt! Tôi lại càng không thèm các người thừa nhận quan hệ với tôi!”
“Bởi vì tôi mạnh hơn các người!”
“Không thấy tôi mạnh hơn các người ư!???”