Không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi.
Chu Đông Phương lời này vừa dứt, toàn trường ngược lại hít một hơi khí lạnh.
Giống như sét đánh ngang tai vậy.
Ngoài người của Hoa Hải Chu gia ra, người này người nấy há hốc mồm.
Chu Đông Vượng đã đoán được sẽ là đại nhân vật.
Nhưng không ngờ được là nhân vật lớn đến vậy!
Là Côn Lôn Chiến Thần đó!
Lão tổ Chu Khang Dũng mừng đến chảy nước mắt, đến nỗi làm rớt cây gậy trong tay.
“Thật vậy chăng? Thật là Côn Lôn Chiến Thần chí cao vô thượng cũng tới tham gia cuộc họp của chúng ta biết sao?” Thân thể lão tổ rõ ràng đang run rẩy.
“Lão tổ, không sai! Thật không dám giấu giếm, Côn Lôn Chiến Thần đã sớm trở thành chỗ dựa vững chắc của Hoa Hải Chu gia chúng con!”
“Còn nhớ chúng con bị Tang Khôn Quân Phiệt áp chế không? Chính là Côn Lôn Chiến Thần đứng ra giải quyết!”
Có được câu trả lời khẳng định, lão tổ cao hứng hô: “Chu thị ta lại sắp thăng lên một tầng thứ rồi! Về sau Hoa Hạ Chu thị, đều phải nghe hiệu lệnh của Hoa Hải Chu gia con!”
Tin tức này đối với đám người Chu Đông Vượng mà nói, chính là đả kích lớn.
Nhưng đối với Hoa Hải Chu gia mà nói, tuyệt đối là tin tức vô cùng tốt.
Tuy là Diệp Quân Lâm xuất hiện đã làm cho Hoa Hải Nhất hổ thẹn chịu nhục, càng làm cho lão tổ tức giận.
Nhưng bọn họ lại nắm trong tay tấm vương bài -- Côn Lôn Chiến Thần.
Chu Đông Phương suýt chút nữa nhảy cẫng hoan hô.
Về sau hết thảy Hoa Hạ Chu thị đều phải nghe theo lệnh của ông ta.
Trong đầu ông ta đã dự tính rất nhiều kế hoạch.
Vận dụng toàn bộ lực lượng của Hoa Hạ Chu thị, tạo ra một vương tộc bất hủ, không chỉ có leo lêи đỉиɦ Hoa Hải, thậm chí còn muốn phải nằm ở hàng đầu toàn bộ Hoa Hạ.
“Côn Lôn Chiến Thần khi nào đến?” Lão tổ sốt ruột hỏi.
“Hành trình của vị này bọn con người phàm không đoán được, nhưng ngài ấy đã đồng ý rồi, tuyệt đối sẽ tới!” Chu Đông Phương khẳng định nói.
Lúc này, bọn họ ai cũng không có chú ý tới Chu Khiếu Long đang lạnh run.
Hắn chẳng thể ngờ Côn Lôn Chiến Thần sẽ đích thân tới?
Đến lúc đó thân phận của hắn không phải sẽ bị phơi bày sao?
Thân là phụ tá đắc lực của Côn Lôn Chiến Thần, một Thiếu tướng, Côn Lôn Chiến Thần vậy mà không biết?
Nếu cảnh này xảy ra, mặt hắn chắc "nở hoa" luôn ấy nhỉ?
Càng nghĩ càng sợ, Chu Khiếu Long run cầm cập.
Hắn thậm chí đều phải bị dọa són tè ra quần.
“Khiếu Long sao con run rẩy như vậy? Con đang sợ cái gì sao?” Chu Đông Phương kinh ngạc nói.
Trong tròng mắt hiện lên vẻ kinh dị.
Sao nói đến Côn Lôn Chiến Thần, hắn lại sợ đến như vậy?
Chuyện gì xảy ra?
Lão tổ Chu Khang Dũng cười nói: “Đông Phương con không hiểu à!? Khiếu Long thân là phụ tá đắc lực của Côn Lôn Chiến Thần, vừa nghe đến Côn Lôn Chiến Thần tới, tự nhiên là kích động thôi!”
Chu Đông Phương bừng tỉnh đại ngộ: “Ồ ồ ồ, thì ra là thế! Con đã bảo mà.”
Nhưng lúc này, giữa sân vang lên một giọng nói bất đồng: “Không phải! Ông ta là đang sợ!”
“Ông ta sợ Côn Lôn Chiến Thần tới, không biết mình, thân phận của ông ta sẽ bị vạch trần!”