Mặc dù tiếp xúc với Diệp Quân Lâm không bao lâu nhưng ông ta biết thằng ôn này là thằng hung hãn.
Nói được thì làm được!
Anh tuyệt đối dám cầm dao rạch Chu Nguyên chảy máu!!!
Nếu như Diệp Quân Lâm có xích mích với Chu Nguyên, như vậy Hoa Hải Chu gia sẽ xong.
Nỗi nhục này dính vào người, vĩnh viễn tẩy không hết.
“Hỗn xược! Mày muốn làm gì?”
Chu Nguyên cảm nhận được Diệp Quân Lâm đáng sợ, hắn theo bản năng lui về phía sau.
Những người khác cũng nhao nhao mắng: “Gan mày cũng quá to nhỉ? Dám ở đây quậy!”
Lão tổ Chu Khang Dũng càng tức giận, dùng cây gậy hung hăng nện xuống sàn nhà.
“Đường đường là Chu gia làm sao có thể vô liêm sỉ như vậy?”
Mắt thấy Diệp Quân Lâm đã đi tới trước mặt Chu Nguyên.
“Sao lại ồn ào như thế?”
Lúc này, một giọng nói truyền đến.
Chỉ thấy một người mặc quân phục màu xanh, đeo balo quân đội đi đến.
“A? Là thằng Bảy nhà con! Khiếu Long đã trở về!”
Vừa nhìn thấy Chu Đông Phương đã kích teo lên.
Đám người Chu Khiếu Côn, Chu Khiếu Văn cùng Chu Tiềm Long mừng như điên tới.
Đại công thần của Chu gia đã trở về!
Đây chính là một vị Thiếu tướng hàng thật giá thật đó!
Còn ở trong thân quân Viêm Hoàng Thiết Lữ dưới trướng Côn Lôn Chiến Thần!
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người Chu Khiếu Long.
“Ba, con đã trở về!!!” Chu Khiếu Long kích động nói.
Chu Đông Phương ôm siết con trai, nhìn từ trên xuống dưới.
Chu Khiếu Long trở về quá đúng lúc!
“Hửm? Quân trang của Con trai ông sao là lạ thế nhỉ?” Chu Đông Phương kinh ngạc hỏi.
Thì ra quân trang mà Chu Khiếu Long mặc, ký hiệu gì cũng không có.
Phù hiệu tay áo bị tháo xuống, càng không có quân hàm, số hiệu và các phù hiệu khác hết thảy đều là trống rỗng!
Bởi vì hắn là đào binh, thiếu chút nữa tiết lộ cơ mật.
Hắn sớm đã bị cách bỏ tất cả thân phận.
Cho nên, chỉ có quần áo, không có bất kỳ bất kỳ phù hiệu nào.
Quân phục trống không của Chu Khiếu Long làm cho đám người Chu Đông Phương có chút bất ngờ.
Ở tại trong tưởng tượng của bọn họ, Chu Khiếu Long nhất định sẽ mang một thân quân phục lấp lánh phù hiệu xuất hiện.
Mấy ngôi sao trên cầu vai tuyệt đối lánh toàn trường.
Nhưng mà hiện thực không phải!
Để cho bọn họ hoàn toàn thất vọng!
Thậm chí bọn họ cũng đã hoài nghi thân phận của Chu Khiếu Long!
“Khiếu Long, quân phục của con đâu? Không phải cấp bậc Thiếu tướng sao?” Chu Đông Phương hỏi.
Những người khác đều nghi hoặc nhìn Chu Khiếu Long.
“Cái này a, Viêm Hoàng Thiết Lữ chúng con có luật rất nghiêm khắc, trường hợp này, tuyệt đối không thể mặc quân phục long trọng được! Phải tháo hết quân hàm, phù hiệu tay áo! Khiêm tốn là nhất!” Chu Khiếu Long mặt không biến sắc tim không đập nói.
Hắn cũng không dám nói cho Chu Đông Phương sự thực, nếu không sẽ bị đánh chết.
“A a, thì ra là thế, ta đã bảo rồi mà!” Chu Đông Phương lộ ra nụ cười.
“Rắm ấy, quy định đéo gì? Sao tôi không biết?” Diệp Quân Lâm đột nhiên lên tiếng nói.