“Lãnh đạo Trần Đằng nói là 300 tỷ đầu tư này vẫn nên để ngài phụ trách.” Trương Thước nói.
“Tại sao?” Diệp Quân Lâm rất tò mò lý do.
“Vì sau khi chính sách được ban ra, không dưới 10 gia tộc ở địa phương đi tìm Trần lãnh đạo, bọn họ đều là nhà máy ở Kim Lăng, cống hiến rất lớn với sự phát triển của Kim Lăng, yêu cầu của bọn họ khiến Trần lãnh đạo khó từ chối. Cho nên vì tị hiềm và làm công bằng, Trần Đằng lãnh đạo giao chuyện này cho ngài phụ trách.”
Trương Thước nói lý do.
Diệp Quân Lâm nghĩ, nói: “Được rồi, gần đây tôi không sao, vậy giao cho tôi xử lý.”
“Làm phiền ngài Diệp, có yêu cầu gì thì ngài có thể ra lệnh cho bọn tôi.” Trương Thước cúi đầu nói.
Sau đó các người môi giới đồn ra là người tổng phụ trách dự án phát triển đầu tư 300 tỷ thay đổi, để một người họ Diệp phụ trách toàn bộ. Dự án đầu tư của Kim Lăng lên sàn, vô số nhà máy muốn làm.
Nhà máy bản địa cũng nhìn mà thèm, nhà họ Triệu cũng thế, cơ hội tốt như thế này, sao bọn họ buông tha được?
Người nhà họ Triệu tập trung mọi người lại, ngay cả Lý Tử Nhiễm.
“Lần này là cơ hội tốt với nhà họ Triệu! Đã nhiều năm rồi nhà chúng ta trì trệ không phát triển, nếu có thể lấy được vài dự án ở đây thì là chuyện tốt với nhà họ Triệu.”
Ngô Mộc Lan nhìn khắp nơi, nói: “Cho nên mọi người phải cố gắng! Tranh thủ lấy nhiều dự án.”
“Phải rồi Tử Nhiễm, bà rất có hy vọng với cháu.” Ngô Mộc Lan cười nói.”
“Ngại quá bà ngoại, công ty bọn cháu không tham gia cạnh tranh của dự án lần này.”
Tài nguyên và tài chính của Vận Đình không cần tham gia dự án lần này.
“Tử Nhiễm, công ty của cháu không tham dự nhưng cháu cũng nên nghĩ cho nhà họ Triệu chứ, ý bà là để cháu lấy dự án cho nhà họ Triệu.”
Ngô Mộc Lan nói.
“Bà à, cháu nghĩ là hơi khó, không thể lấy danh nghĩa công ty để giành giât dự án, nếu lấy danh nghĩa cá nhân thì không dễ.” Lý Tử Nhiễm không muốn lấy công để làm việc tư.
Mặt Ngô Mộc Lan nghiêm lại: “Bà không cần biết!”
Triệu Quân Phi cười cười: “Phải giao nhiệm vụ cho Tử Nhiễm, không phải nó vẫn tiếp tục kết hôn với Diệp Quân Lâm à?”
Triệu Quân Phi nhắc nhở mọi người, Ngô Mộc Lan lập tức nói ngay: “Đúng, Tử Nhiễm, bà cho cháu một nhiệm vụ! Phải lấy một dự án đầu tư không dưới 50 tỷ!”
“Tại sao bà lại làm như vậy?”
Lý Tử Nhiễm rất khó hiểu.
“Rất đơn giản, không phải cháu muốn kết hôn với Diệp Quân Lâm à? Nhà họ Triệu không ai đồng ý!”
“Chỉ khi cháu lấy dựa án 50 tỷ về, nhà họ Triệu và cha mẹ cháu mới không cản cháu kết hôn với Diệp Quân Lâm, nếu không thì có bọn bà ở đây, cháu đừng mong kết hôn với Diệp Quân Lâm!”
Thái độ của Ngô Mộc Lan vô cùng cứng rắn.
“Oành!” Lý Tử Nhiễm ngây ngẩn cả người, cô tưởng rằng nhà họ Triệu tốt hơn nhà họ Lý nhiều, ai ngờ đều như nhau, coi cô là công cụ, còn đưa ra yêu cầu quá đáng như vậy trước lợi ích hấp dẫn.
“Yên tâm, với tài nguyên của em thì không khó, ngoài ra bên này anh cũng sẽ giúp em, sắp tới anh sẽ liên lạc với người tổng phụ trách.” Trương Văn Thao cười nói.
Lý Tử Nhiễm nhìn mọi người, nói: “Bà ngoại, cháu không đồng ý, tại sao chứ?”
“Cháu không đồng ý cũng được, nhưng ngày nào Ngô Mộc Lan này còn sống, cháu đừng mong kết hôn với Diệp Quân Lâm! Bà liều mạng cũng phải cản!” Ngô Mộc Lan tức giận nói.
Thái độ của người nhà họ Triệu cũng là như vậy thôi.