Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 789: Hành Vi Qua Sông Đoạn Cầu

Tang Khôn sửng sốt, đáng lẽ gã tưởng rằng đám người Chu Đông Phương đã biết thân phận của Diệp Quân Lâm, cố ý phối hợp diễn trò trước mặt gã, bây giờ coi bộ người nhà họ Chu cũng không biết.

Dẫu sao đó cũng là cơ mật quân sự cấp bậc cao nhất, không biết cũng bình thường, gã không thể tiết lộ được.

“Tôi chỉ có thể nói là chiến thần Côn Lôn có quan hệ rất mật thiết với nhà họ Chu! Ngài ấy sẽ bảo vệ các người, chỉ cần các người đứng về phía ngài ấy!” Nói xong, gã dẫn người vội chạy khỏi sơn trang Ngũ Hồ, không dám chờ lâu sợ Diệp Quân Lâm đổi ý.

“Chiến thần Côn Lôn đánh bại 18 nước, quét ngang Đông Nam Á lại có quan hệ mật thiết với nhà họ Chu chúng ta? Thật sao?” Chu Đông Phương vẫn có vẻ không tin được.

“Chắc chắn là thật, dọa Tang Khôn thành như vậy, hẳn là chiến thần Côn Lôn!”

“Đúng, vào thời gian trước tôi còn nghe nói chiến thần Côn Lôn cởi giáp về quê, ở Tô Hàng đấy.”



“Nhưng làm sao chiến thần Côn Lôn có liên quan đến nhà họ Chu chúng ta được chứ?” Chu Đông Phương không nghĩ ra.

“Ôhg nội, ông quên chú bảy.” Chu Tiềm Long nhắc nhở. Chu Đông Phương có tổng cộng 7 đứa con, con nhỏ nhất Chu Khiếu Long vừa vào quân bộ lúc còn trẻ. Bây giờ nghe nói là đang ở một đội quân đặc biệt, tất cả đều giữ bí mật, đã 5 năm không về nhà, chỉ có thể báo cho người nhà tình hình của mình, chủ yếu là xác định còn sống hay không.

Bọn họ đã không ôm hy vọng với Chu khiếu Long, chưa cống hiến nhiều cho gia tộc, nhưng không ngờ thế mà Chu Khiếu Long có liên quan đến chiến thần Côn Lôn!

Đây là niềm vui lớn cho nhà họ Chu!

“Đúng vậy, nói đến đây tôi mới nhớ năm trước lão Thất có báo tin, nó đã là một thành viên trong Viêm Hoàng thiết lữ. Vì giữ bí mật nên tôi chưa nói cho mọi người biết, đó là thân quân của chiến thần Côn Lôn, bây giờ e rằng nó chính là đại tướng dưới tay chiến thần Côn Lôn! Chắc chắn vì vậy nên chiến thần Côn Lôn mới ra tay với Tang Khôn, có thể khiến chiến thần Côn Lôn, địa vị của lão Thất cao bao nhiêu chứ?” Chu Đông Phương lập tức mừng như điên.

“Chiến thần Côn Lôn lại là chỗ dựa vững chắc cho nhà họ Chu chúng ta? Nhà họ Chu có rồng, sắp quật khởi rồi!”

Những người khác cũng hưng phấn, làm sao cũng không ngờ chiến thần Hoa Hạ lại ra mặt cho nh Chu.

“Chú Bảy/ Cậu Bảy đúng là hy vọng của nhà họ Chu chúng ta! Là gương mẫu cho chúng ta học tập!”

Mọi người bắt đầu tâng bốc, Chu Nam Yên đứng trong đám người không thấy như vậy, tất cả đều bất thường, trong mắt cô, cô cho rằng có liên quan đến Diệp Quân Lâm.

“Phải rồi, Diệp Quân Lâm đâu? Sao tôi không thấy nó?”

Đột nhiên Chu Đông Phương nghĩ đến một người.

“Diệp Quân Lâm đã chạy rồi, nhân lúc loạn nên chạy.”

Có người nói.

Chu Duy trừng mắt nhìn Chu Nam Yên: “Ha ha, mắc công cô vẫn coi nó là anh, thế nào? Vào lúc nguy cấp, nó chạy trước!”

“Không phải, các người không hiểu…” Chu Nam Yên thanh minh.

“Hừ, sau này cháu đừng lui tới với Diệp Quân Lâm nữa, phát hiện một lần, trách ông nội vô tình!” Chu Đông Phương cảnh cáo.

Chu Đông Phương lại nói với Chu Khiếu Côn: “Phải rồi lão Nhị, con đi cảnh cáo Diệp Quân Lâm, sau này nó không có quan hệ gì với nhà họ Chu chúng ta, Chu Đông Phương này không có cháu trai như thế, kiên quyết không thể để nó lấy danh cháu ngoại của Chu Đông Phương này!”

Đám người Chu Khiếu Côn gật đầu: “Chắc chắn là thế, chuyện Tang Khôn được giải quyết, nó đã không còn giá trị lợi dụng gì với nhà họ Chu nữa, đừng mơ có liên quan gì đến nhà họ Chu!”