Nhân Dục Đạo

Chương 62: Công pháp vô thượng

Hồi lâu sau khi Hàn Phong thu hồi thần thức, trong đám cỏ rong giữa hồ chợt loé lên một luồng lam quang nho nhỏ. Giữa muôn trùng lá cây đung đưa, một đôi mắt to tròn trong veo như pha lê ẩn hiện hé mở, vừa cẩn thận nhìn lên Hàn Phong trên bờ, lại khát vọng ngắm nghía khúc thịt rắn đang chìm dần xuống, thiếu chút đã không kìm được mà lao tới. Trong đôi mắt kia hoàn toàn không có chút tạp niệm nào cả, chỉ có vẻ ngây thơ thuần khiết cùng một cỗ mê man khôn cùng.

Hai khoả mật rắn này chất lượng thật tốt, nguyên lực tinh thuần cùng âm hàn khí nồng đậm vô cùng thích hợp để hắn khôi phục chữa thương. Hàn Phong trong miệng niệm quyết, hai tay bấm ấn, từng chút một tràn ra dục hoả luyện hoá chúng. Từng luồng nguyên lực tinh thuần liên tục tưới trên âm dương đồ, lại dưới Thánh Dục Quyết vận chuyển đi khắp kỳ kinh bát mạch, đồng hoá luyện hoá, khiến cho thương thế của hắn hiện tại đã là khỏi tới tám phần.

Hàn Phong thở ra một ngụm trọc khí, thu công mở mắt, trong mắt trái vẫn là một mảnh vàng kim lóng lánh, cực dương ngập tràn. Hai tên xà tộc vừa rồi tuy rằng âm hàn khí tràn đầy, nhưng chính là lượng no đủ mà chất chưa tới, đơn thuần giống như đặc trưng của xà tộc, không thể giúp hắn khôi phục "Tà Vương Đồng" được. Vấn đề này cần phải có thuần âm chi khi mới giải quyết được.

Nghĩ tới "Tà Vương Đồng", Hàn Phong trong nội tâm cũng có vài phần gấp gáp, đồng thuật mạnh mẽ này cần mau chóng khôi phục, như vậy hắn mới có thể mau chóng có đầy đủ thực lực chuẩn bị cho mọi tình huống.

"Hắc hắc, chẳng phải ta còn có một sủng vật sao."

Hàn Phong vừa nghĩ tới Mộng Cơ, đáy lòng đã không nhịn nổi rục rịch đi lên, hạ thân sớm bị Nguyệt Hồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ lúc này triệt để vươn cao dựng thẳng, vô cùng khó chịu. Nghĩ tới vưu vật mê người quyến rũ tận xương kia, ác long phía dưới đã là run rẩy co giật, long đầu há miệng gầm thét thiếu chút xuất tinh, làm cho Hàn Phong không thể không vội vàng an ủi kìm chế.

"Trước tìm chỗ kín đáo một chút, lần này quyết không thể để có sơ xuất nữa!"

Hàn Phong trong lòng rêи ɾỉ thầm mắng một câu. Vài lần đâm tới lại phải rút ra làm hắn vô cùng căm hận cùng khó chịu. Lúc này phải cẩn thận một chút, chuẩn bị cho mọi tình huống xảy ra, nhất quyết phải đem Mộng Cơ kia triệt để chà đạp dưới háng.

Hàn Phong nghĩ tới là làm, động thân từ dưới đất đứng lên. Nhóm bốn người này vốn đều không tin tưởng lẫn nhau, thấy Hàn Phong có cử động lập tức ba người kia hé mắt ra nhìn, cẩn thận quan sát. Sau khi thấy Hàn Phong không có hành động gì kỳ lạ, chỉ là rời khỏi bờ hồ chui vào trong rừng rậm phía sau thì mới thở ra một hơi, đều là tiếp tục nhắm mắt ngưng thần, chữa trị thương thế cùng chuẩn bị đối sách.

Hàn Phong sau khi rời khỏi khoé miệng cười da^ʍ tà, hắn trong lòng đã có chủ ý, lúc này sau khi cách xa đám người kia khoảng trăm trượng thì dừng lại, bắt đầu thực hiện chủ ý của mình.

Hàn Phong nhìn đám cây cối rậm rạp trước mặt, thần thức cẩn thận toả ra quan sát kỹ lưỡng một lượt nữa. Hắn lúc này thấy không có gì khả nghi, mới là khẽ gật gật đầu, từ trong túi trữ vật lấy ra một nắm các thanh thiết kiếm đơn giản ném xuống đất, nhìn qua vừa đủ tám thanh, không có gì đặc biệt.

Hàn Phong hai tay bấm quyết, nguyên lực toàn thân ngưng tụ. Hắn nhanh chóng đánh ra hàng loạt thủ ấn phức tạp, rơi vào đám thiết kiếm kia lập tức làm bọn chúng linh động hẳn lên, từ dưới đất bay lên xoay tròn vòng quanh thân thể Hàn Phong tạo thành l*иg bát quái rộng chừng tám trượng. Hàn Phong há miệng phun ra một ngụm nguyên lực tinh thuần, lại thổi một hơi làm chúng lập tức bốc hơi hoá thành một màn sương mù mờ ảo, trong phạm vi tám trượng bên trong l*иg bát quái bao phủ lấy Hàn Phong lại. Hắn tiếp tục bấm quyết, trong miệng niệm lên chú ngữ phức tạp. Đám nguyên lực kia lúc này nhẹ nhàng lưu động, theo từng ấn quyết của Hàn Phong dần dần tản mát ra xung quanh, nhập vào tám thanh thiết kiếm kia, lúc này tạo thành một trận pháp hoàn chỉnh.

"Thánh Dục - Ma Pháp Kết Giới!"

"Kết Giới - Phong!"

Hàn Phong liên tục điểm ra, bát quái trận kia ở bên ngoài thân thể hắn liên tục xoay tròn, tám thanh thiết kiếm toả ra dao động kỳ dị, nguyên lực bên trong trận pháp lại càng là lưu động nhanh chóng, theo thời gian dần trở nên sáng bóng như gương, hấp thu ánh sáng bốn phía. Đến cuối cùng, cả tám mặt bát quái trận đều trở nên trong suốt như pha lê, ánh sáng chiếu vào lại bị nguyên lực trong trận pháp liên tục phản xạ hấp thu, vô cùng kì diệu triệt tiêu toàn bộ. Từ bên ngoài quan sát tới, hoàn toàn không thể nhìn ra nơi Hàn Phong đang đứng có gì đặc biệt, thậm chí ngay dùng cả thần thức cùng cơ thể dò xét, cũng là vô vọng chạm đến. Vùng không gian này, đã bị hắn quỷ dị giấu đi.

Hàn Phong khẽ cười thoả mãn. Theo như ghi chép trên "Thánh Dục Quyết", nếu không có cảnh giới hơn xa người thi pháp thì "Ma Pháp Kết Giới" này sẽ hoàn toàn không thể phá giải được. Nó là pháp môn ẩn nấp cực kỳ hiệu quả. Lúc này đây hắn hao tâm tổn sức bày ra bố trí này, cũng là để chắc chắn có thể làm thịt được Mộng Cơ kia mà không bị quấy rối.

Hàn Phong lúc này đã làm xong bước thứ nhất, bước thứ hai là đánh lạc hướng đám người kia. Hắn lại đưa tay bấm quyết, dục hoả trào ra trước mặt, sau một hồi vặn vẹo đã tạo thành một Hàn Phong nữa giống hệt như hắn. "Phân Thân Thuật" đã lâu không dùng tới lúc này lại thi triển ra. Khoảng cách trăm trượng cũng là để phân thân này có thể tồn tại cùng cung cấp thông tin được. Nếu có biến cố, hắn cũng dễ dàng làm ra đối sách hơn.

"Đi!"

Hàn Phong thổi lên phân thân một ngụm nguyên khí tinh thần, lị đánh lên đó một đạo ấn quyết nữa. Hai mắt phân thân lúc này chợt sáng lên, đã có thêm đôi chút linh động cùng cơ trí, lúc này phân thân không chút do dự từ trong trận pháp bước ra ngoài, hướng về phía bờ hồ đi lại.

Làm xong tất cả chuẩn bị, Hàn Phong mới hơi hơi buông lỏng. Cười dâʍ đãиɠ một tiếng, hắn không chút do dự từ trong Phượng Loan điện đem Mộng Cơ bị phong ấn hôn mê bất tỉnh xuất ra ngoài.

Hàn Phong đem nàng ôm vào trong ngực, cẩn thận ngắm nhìn lại toàn thân trên dưới vưu vật này. Xà tộc này thân thể vô cùng thon thả quyến rũ, da thịt tuyết trắng mịn màng so với Nguyệt Hồng kia không hề thua kém chút nào. Nhất là vòng eo nhỏ nhắn kia dường như liên tục uốn lượn cùng run rẩy kí©ɧ ŧìиɧ, đặc biệt hấp dẫn, làm cho hắn không nhịn được đem tay véo véo vài cái.

"Ưm ưʍ..."

Mộng Cơ tuy rằng hôn mê, thế nhưng vô thức ngửi thấy mùi nam nhân nồng đậm trên người Hàn Phong cũng là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi lên, trong miệng phát ra thanh âm rêи ɾỉ mê người. Nàng cơ thể vô cùng nhạy cảm, trong l*иg ngực Hàn Phong liên tục co duỗi cọ sát, uốn lượn mê người, đem đôi nhũ hoa to lớn mềm mại kia toàn bộ áp ở trên ngực Hàn Phong, hai tay ôm chặt lấy cổ hắn không muốn buồng rời. Nàng hạ thân cũng là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi lên, kiều đồn đầy đặn lúc này vểnh cao vô cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, hai mép thịt mọng nước hoàn toàn là căng tròn ửng đỏ, da^ʍ khí kinh thiên mυ'ŧ lấy ác long dưới háng Hàn Phong, trượt trượt cọ sát, d*m thủy ướt đẫm tuôn ra, da^ʍ mỵ kinh người.

"Aaaa... Ư ư...."

Hàn Phong một ngụm cắn trên cổ nàng, thoải mái hút lấy huyết dịch đậm đặc dâʍ đãиɠ. Hắn một tay đặt trên nhũ hoa Mộng Cơ nhẹ nhàng xoa nắn, tay kìa luồn xuống hạ thân nàng chạm tới hai mép thịt căng mọng đẫm nước nhẹ nhàng cọ gảy, đem ngón tay kia gãi gãi nhấp nhô, một đầu ngón tay đã là nhanh chóng đi vào.

"Ư ư ư... Ứ ứ..."

Hàn Phong nhất quyết đem nàng yểu điệu nằm ngửa dưới đất, chính mình thân thể vạm vỡ lại là nằm đè bên trên. Mộng Cơ này xà thân cực kỳ mềm mại co giãn, Hàn Phong ngự ở bên trên vô cùng thoải mái dễ chịu, nhất là khu vực đồi núi chập chùng kia tựa như hai ngọn ngọc phong làm từ tơ lụa thượng giai, áp trên ngực hắn có cảm giác như nước chảy quấn quanh, mát mẻ cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng. Hắn không nhịn được hai mắt đỏ hồng điên cuồng bóp nặn cấu véo, khiến cho Mộng Cơ a a kêu lên đau đớn, lông mi run rẩy lúc này từ trong hôn mê dần dần tỉnh lại.

"Ưm ưm ư... Ngươi... Ngươi là ai..."

Mộng Cơ kia lúc này pháp lực toàn thân mất hết, tâm thần lại vừa từ trong ngủ say thức tỉnh nên có đôi chút mơ hồ, nhất thời quên mất mấy chuyện trước đây. Nàng thấy chính mình thân thể hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, lại bị một nhân tộc xa lạ thân hình vạm vỡ ôm lấy đè ở bên trên thì vô cùng hoảng sợ. Nàng thân thể run rẩy, nhũ hoa rung rinh một trận ửng hồng, đùi thon khép chặt vội vàng hoảng sợ kêu lên.

"Hắc hắc!" Hàn Phong thấy nàng đã tỉnh thì hưng phấn cười da^ʍ, hắn chính là muốn cho nàng tỉnh lại để tiện bề phối hợp đấy. Lúc này không vội không chậm một tay bắt quyết, đem một chút phong ấn Thanh Long nới ra, đồng thời trong mắt bùng lên dục hoả, chằm chằm nhìn vào Mộng Cơ.

Mộng Cơ trên trán phát sáng, ấn ký Thanh Long run rẩy, hơi hơi mở mắt, tràn ra uy áp vô hình. Mộng Cơ kia dưới uy áp này lập tức thân thể run rẩy, nội tâm sợ hãi vô cùng, ánh mắt nhìn Hàn Phong đã trở nên hoảng hốt cùng sùng kính vô hạn, âm thanh non nớt vội vàng kêu lên.

"Lão... Lão tổ??!"

"Hắc hắc... Tiểu oa nhi, là lão tổ ta đây!"

Hàn Phong cười lên dâʍ đãиɠ, lừa gạt thành công làm hắn tràn đầy cảm giác thoả mãn cùng thành tựu. Lúc này bàn tay phía dưới huyệt hoa Mộng Cơ lại càng thêm cong cong móc ngược, cọ sát tới lui, đem động hoa kia kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới d*m thủy tuôn trào ướt đẫm, cánh hoa nhuyễn nhuyễn hé ra, nở rộ kinh người.

"Ư... Ư.. Lão tổ.. Người làm gì...."

Mộng Cơ hai mắt mơ hồ vừa xấu hổ vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Được gặp mặt tổ tông làm cho nàng nội tâm tràn đầy sung sướиɠ, thế nhưng tổ tông thật là kỳ lạ, không ngờ lại... lại đem nàng ra đùa bỡn. Ư ư.

"Ta sắp truyền cho ngươi công pháp vô thượng. Hị hị."

Hàn Phong cười lên da^ʍ tà, lúc này buông tha cho việc hút máu Mộng Cơ, thân thể chuyển động ngồi lên trước mặt nàng, đem hung vật khủng bố kia kê sát môi thơm, nhẹ nhàng chà sát qua lại. Hắn bằng một giọng điệu cao ngạo thần côn tiếp tục lại lừa gạt tiểu xà nhân.

"Đây là long thân của lão phu. Hãy gọi nó là "Kẻ Hủy Diệt!""

Mộng Cơ hai mắt trợn tròn, hô hấp dồn dập đi lên, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Long thân kia hình dáng tuy có chút kỳ dị, thế nhưng nhiệt lượng cùng uy áp trên đó cũng đủ làm cho nàng nội tâm sợ hãi vô cùng, vừa mới tiếp xúc đã khiến cho toàn thân bủn rủn vô lực, mềm nhũn tan chảy, đầu óc trống rỗng chỉ còn lại hình ảnh ác long kia đang kê sát miệng mình. Nàng hạ thân không tự chủ được rỉ ra d*m thủy thơm ngát mê người, hai cánh hoa nhuyễn nhuyễn chuyển động, khe hở tiên tuyền nhϊếp nhϊếp tách ra, lộ ra huyệt hoa thần bí cực kỳ kí©ɧ ŧìиɧ mị nhân.

"Nào, há miệng ra ngậm lấy nó, lão phu sẽ truyền cho ngươi công pháp vô thượng! Hị hị"

Hàn Phong cười lên dâʍ đãиɠ, ác long khổng lồ lúc này tách ra đôi môi đỏ mọng, chầm chậm tiến tới. Mộng Cơ kia đúng là nội tâm nhảy loạn như nai con, hai mắt mơ hồ không tự chủ được miệng nhỏ há lớn vươn ra đầu lưỡi ôm lấy ác long, long đầu hình tam giác khủng bố chầm chậm đâm sâu, qua ba hô hấp, đã là nong ra miệng nhỏ, toàn bộ đóng ở bên trên.

"Phạch... Phạch... Ưʍ.. uhmmmmmm....!!!"