Nhân Dục Đạo

Chương 63

Hàn Phong cười lên dâʍ đãиɠ, ác long khổng lồ lúc này tách ra đôi môi đỏ mọng, chầm chậm tiến tới. Mộng Cơ kia đúng là nội tâm nhảy loạn như nai con, hai mắt mơ hồ không tự chủ được miệng nhỏ há lớn vươn ra đầu lưỡi lấy ác long, long đầu hình tam giác khủng bố chầm chậm đâm sâu, qua ba hô hấp, đã là nong ra miệng nhỏ, toàn bộ đóng ở bên trên.

"Ưm ưʍ... Uhmmm...."

Ác long thật sự quá lớn, thân long nổi đầy gân xanh chằng chịt toả ra nhiệt lượng cùng áp bách khôn cùng. Mộng Cơ đôi môi đỏ mọng mυ'ŧ lấy thân côn, miệng nhỏ há lớn hết sức phối hợp để cho Hàn Phong đóng ấn đi vào. Nàng đầu luỡi vươn ra liếʍ láp, đem ác long kia tận tình chăm sóc từ ngọn đến thân, hai tay theo bản năng ôm lấy bắp đùi Hàn Phong, tùy ý để cho cơ thể hắn đè áp lên mình, khuôn mặt say mê vô cùng thoả mãn.

Hàn Phong vô cùng hưng phấn đỡ lấy đầu Mộng Cơ, chầm chậm đem ác long kia từng chút nhấn tới. Nhìn khuôn mặt yêu dị xinh đẹp của nàng đỏ bừng vì ngạt thở, ánh mắt mê man tràn đầy sương mù dục hoả sùng kính nhìn mình của Mộng Cơ làm hắn vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lúc này không do dự toàn bộ ngồi ở trên mặt Mộng Cơ, đem ác long kia một ngụm mạnh mẽ đóng ngập đi vào.

"Ưm ưʍ... Ư ư.... Hức hức...!"

Mộng Cơ miệng nhỏ há lớn tùy ý để Hàn Phong đem quái vật kia nhét vào trong miệng, lại hết sức phối hợp vươn ra đầu lưỡi liếʍ láp thân côn, cổ họng liên tục phát ra thanh âm rêи ɾỉ mê người, nội tâm đối với lão tổ càng thêm vạn phần tôn kính. Không ngờ lão tổ chỉ dùng một chút thể thuật nho nhỏ đã làm nàng toàn thân bủn rủn vô lực, thân thể mềm nhũn tan chảy không còn một chút sức phản kháng nào. Nhất là khí tức mùi vị kia của lão tổ cũng làm cho nàng cực kỳ say mê thích thú, khiến cả thân thể tràn đầy cảm giác thoải mái cùng dễ chịu.

"Phập... Phập... Ư ư. Ưm ưʍ...."

Hàn Phong ánh mắt đỏ hồng đè nghiến Mộng Cơ xuống đất, ác long khổng lồ cắm lút cát trong miệng nàng bắt đầu nhẹ nhàng rút ra đâm vào, càng lúc càng nhanh. Mộng Cơ sau khoảng thời gian bỡ ngỡ ban đầu lúc này cũng đã thành thạo đi lên, chủ động vương ra hai tay xoa nắn lấy đôi long châu của Hàn Phong nhẹ nhàng chăm sóc, đầu lưỡi liên tục liếʍ láp long thân, đôi môi đỏ mọng lại là nhiệt tình mυ'ŧ mụt trượt nhấp, tùy ý để Hàn Phong đem hung vật kia phầm phập đóng vào. Nàng mang theo một cỗ sùng kính cùng ngưỡng mộ đối với Hàn Phong nên vô cùng ngoan ngoãn dễ bảo, tựa như mèo con khát sữa, tùy ý muốn để Hàn Phong làm gì cũng được.

"Phập phập Ư.... Phập phập Uhm... Phạch phạch oh oh ohmmm..."

côn th*t kia tựa như chiếc chày giã gạo, liên tục lên xuống ra vào thụt thò hiện ẩn trong miệng nhỏ Mộng Cơ. Hàn Phong hai mắt đỏ hồng có dấu hiệu mạnh bạo đi lên, nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Mộng Cơ, phần hông dụng lực bắt đầu liên tục đóng như máy khâu phầm phập vào trong miệng nàng, ác long khủng bố toả ra uy áp khôn cùng, liên tục bơm thịt vào sâu trong cổ họng,lại càng cố tình nắm lấy đầu nàng nâng lên, đem ác long kia mỗi cú dập tới đều lút sâu tận cán, khuấy động tưng bừng. Mộng Cơ hai mắt mơ hồ tràn đầy mê man cùng sương mù dục hoả, khoé miệng cười dâʍ đãиɠ lộ ra đôi răng nanh nho nhỏ, đầu lưỡi liên tục trượt cọ tới lui trên thân côn, vô cùng chuyên tâm bú ʍúŧ lấy long thân của lão tổ, i i nha nha phát ra thanh âm rêи ɾỉ mê người.

"Ư ư ư ưm ưʍ..."

Hàn Phong thực sự đã đem miệng nàng trở thành nơi phát tiết, mỗi cú thúc tới đều đem côn th*t kia đóng tới lút cán, sâu tới tận cùng, vô cùng sướиɠ khoái cùng hưởng thụ. Mà xà tộc Mộng Cơ cũng là hết sức nhiệt tình phối hợp cùng thoả mãn hắn, trong đầu đều là ngập tràn ý nghĩ phải tận tình phục vụ lão tổ, không được sai sót.

Hàn Phong trong lúc hưng phấn xoay người nằm xuống, côn th*t khủng bố vẫn không ngừng lại phầm phập đóng vào trong miệng nhỏ Mộng Cơ, trong khi hai tay đã là nhanh chóng nhẹ ôm lấy kiều đồn đầy đặn của nàng, tách là đùi thon, khuôn mặt cười dâʍ đãиɠ toàn bộ áp vào trên huyệt hoa mê người kia, bắt đầu khám phá.

"Aaaa.... Ưm ưʍ..."

Hàn Phong hít một hơi thật sâu bên ngoài, khuôn mặt tràn đầy du͙© vọиɠ cùng thoả mãn. Hương vị trinh nguyên này hắn là đặc biệt yêu thích, lúc này không chút chậm trễ há miệng cạp tới vùng đào nguyên thần bí kia, vô cùng hưng phấn điên cuồng bú ʍúŧ.

Hạ thân Mộng Cơ một mảnh mịn màng, hoàn toàn không có một chút lông tơ. Nàng hai mép thịt căng mọng ửng hồng, nhô cao kɧıêυ ҡɧí©ɧ, d*m thủy trong suốt liên tục từ khe đào nguyên kia rỉ ra thơm ngát, ướt đẫm một vùng. Đôi cánh hoa no tròn đầy đặn lúc này nhiễm lên một lớp dịch thủy trơn nhờn kí©ɧ ɖụ© mị nhân, lúc này ở bên trong miệng Hàn Phong liên tục run run, nhuyễn nhuyễn chuyển động, mυ'ŧ lấy đầu lưỡi Hàn Phong không chịu tách ra, bên trong lại toả ra dâʍ ɖu͙© khí kinh người.

"Ư ư... Lão tổ... Ta chết mất... Uhmmm...."

Hàn Phong miệng lớn há to toàn bộ ngậm lấy đôi cánh hoa kia vào trong miệng, cái lưỡi sau một hồi nhấn nhá liếʍ láp bên ngoài đã là trực tiếp đâm thẳng thọc sâu, tách ra hai cánh hoa tròn căng mọng nước mà xâm nhập vào một vùng mềm mại bó sát ẩm ướt kinh người. Huyệt hoa Mộng Cơ hết sức mềm mại ấp áp, các bó thịt nhỏ xíu lại vô cùng trơn trượt cùng khao khát vươn ra, vừa gặp đã quen lập tức cuốn chặt lấy đầu lưỡi Hàn Phong điên cuồng bú ʍúŧ liếʍ láp. Mộng Cơ thân thể run rẩy nhuyễn động, nhũ hoa căng tròn vươn cao kɧıêυ ҡɧí©ɧ, làn da trắng nõn mềm mại lúc này sớm nhiễm lên một mảnh hồng sắc mê người, quyến rũ mỵ nhân. Nàng hạ thân một mảnh mơ hồ ướt đẫm, kiều đồn đầy đặn lúc này liên tục hẩy cao nhấn tới, đùi non dang rộng kẹp lấy cổ Hàn Phong, cực kỳ mong muốn hắn mau mau đem đầu lưỡi kia mạnh mẽ tiến vào.

"Ah... Ah.... Ư ư.... Lão tổ ta chết mất.... Ư ư ư....."

Hàn Phong đầu lưỡi vươn dài khuấy động, theo khe thịt huyền bí mê người kia thọc sâu liếʍ láp tận cùng huyệt hoa Mộng Cơ, đem từng đám d*m thủy trơn nhờn thơm ngát cuốn ra nuốt lấy, lại ghé miệng ngậm sát toàn bộ áp lên bên ngoài nhục hoa, điền cuồng bú ʍúŧ. Hắn sớm đã mặt mũi ướt đẫm, hai tay nổi đầy gân xanh bấu lấy kiều đồn Mộng Cơ điên cuồng xoa nắn cùng banh rộng, thoải mái ghé miệng vào dòng tiên tuyền kia mà say mê hưởng thụ.

Mộng Cơ thân thể ửng hồng co giật run rẩy, hai mắt mơ hồ tràn đầy dục hoả cùng mê say thoả mãn. Nàng sớm đã thần hồn trên mây, cơ thể trầm luân trong kɧoáı ©ảʍ bất tận, khuôn mặt ngây thơ non nớt cũng nhiễm lên một tầng mơ hồ mờ ảo vô cùng. Khí chất không ngờ đã dần chuyển thành vẻ da^ʍ mỵ thành thục, quyến rũ tận xương, vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ động lòng người.

Hàn Phong càng liếʍ láp bú ʍúŧ càng sướиɠ khoái, cực âm d*m thủy kia theo khoé miệng chảy vào liên tục được "Thánh Dục Quyết" đồng hoá hấp thu đi lên, từng luồng tiên thiên tinh khí bao bọc lấy chúng, tinh luyện ra cực âm khí vô cùng nồng đậm. Phía trên mắt trái, khí tức Tà Vương tràn ngập quay cuồng, cực kì khao khát toả ra hấp lực cực đại, lập tức hút lấy tia cực âm kia, thu vào bên trong.

Hàn Phong tâm thần niệm quyết, mắt trái bùng lên tà quang vô tận. Tia cực âm kia vừa được hấp thu, lập tức dựa theo một lộ tuyến vô cùng đặc biệt cùng phức tạp mà vận chuyển. Lộ tuyến kia tựa như một đám kinh mạch độc lập, bên trong mắt trái tạo thành mạng lưới chằng chịt rậm rạp vô cùng. Cực âm cùng cực dương trong quá trình này liên tục giao thoa, hỗn độn thành hình. Bản nguyên khí từ lâu mất đi, lúc này từ trong hỗn độn lơ lửng bay ra, một lần nữa lại xuất hiện.

"Tà Vương - Khai Quang!"

Hàn Phong hút lấy một ngụm lớn d*m thủy bổ xung cho tiêu hao, lúc này tâm thần bỗng nhiên gào lớn, mắt trái kia vốn thuần một màu kim sắc cực dương, lúc này đột nhiên chấn động. Trong mắt trái, bản nguyên khí nhẹ nhàng lưu động, tràn ra uy áp khôn cùng. Mầm mống Tà Vương sau khi hấp thu đủ bản nguyên khí, bỗng toả ra ánh sáng chói mắt. Ánh sáng kia len lỏi vào từng ngõ ngách kinh mạch trong hốc mắt, đem bản nguyên khí cô đọng ngưng tụ tận cùng, từ dưới đan điền hắn rút ra lực lượng, xây dựng thành một đồng tử tà dị cùng cường đại vô cùng.

"Tà Vương Đồng" theo sau bao nhiêu mong mỏi cùng gấp gáp của Hàn Phong, cuối cùng cũng xuất hiện trở lại!

"Ha ha ha!"

Hàn Phong cảm nhận được mắt trái nơi đó tràn ra từng trận dao động quen thuộc thì vô cùng sung sướиɠ, không nhịn được ngửa mặt lên trời cười lớn... Hắn không thể kìm nổi hưng phấn lập tức vục mặt vào hạ thân Mộng Cơ mà điên cuồng cắn nuốt bú ʍúŧ, đầu lưỡi vươn ra liếʍ láp thọc sâu, đem huyệt hoa kia chà đạp tới d*m thủy ướt đẫm, nở rộ kinh người.

"Mộng Cơ, để lão tổ truyền công thưởng cho ngươi. Hahaha!!!"