Nhân Dục Đạo

Chương 46: Thử (1)

Cảm ơn đạo hữu Huybjnh333 đã đẩy kim phiếu cho mình ~.~

Giờ mới có tiền sửa máy tính mà gõ truyện cho anh em đây. Xin lỗi anh em:(:(:(

Hàn Phong và Nguyệt Hồng sau khi ra khỏi nhà, lập tức hướng thành chủ phủ bay đi. Trên đường Nguyệt Hồng không nói với Hàn Phong một lời, mà Hàn Phong dường như cũng hiểu ý im lặng, khuôn mặt không nhìn ra chút biểu cảm vui buồn nào, dường như trở thành hai người không hề quen biết.

Chẳng mấy chốc thành chủ phủ đã xuất hiện trước mặt. Vẻ mặt Hàn Phong cũng có đôi chút giãn ra, nghĩ đến Thượng Quan Nghi kia hắn đáy lòng lại càng thêm an tâm. Nàng có thể coi vừa là bằng hữu, lại vừa là nhân tình của hắn. Đối với người bụng để ngoài da như Thượng Quan Nghi, Hàn Phong là tuyệt đối tin tưởng đấy.

Hai người một mạch bay vào trong thành chủ phủ, đậu trên nóc biệt viện lần trước. Hàn Phong nhìn lại nơi đây, trong lòng có chút cảm khái, cũng không biết mấy vị đại phu kia, sau khi công chúa được giải độc thì tình hình hiện tại thế nào.

Hắn không suy nghĩ linh tinh nữa, thần thức tản ra xung quanh, lập tức thấy được Thượng Quan Nghi đang ngồi xếp bằng trên giường tu luyện, trên người không một mảnh vải che thân, mồ hôi lấm tấm trên da thịt tuyết trắng nhìn qua cực kỳ mỵ nhân.

Hàn Phong gương mặt cổ quái, nữ nhân này có phải hay không nóng bức đến vậy? Chẳng lẽ biết rõ mình sẽ đến đây nên chuẩn bị chờ sẵn? Hắn lại ngưng thần quan sát một phen nữa, ôi chao múi thịt mọng nước kia, ôi chao bầu nhũ hoa khổng lồ kia, ôi chao kiều đồn kia thật nảy nở a...

"Ác tặc phương nào dám tới đây rình mò!"

Đang lúc Hàn Phong quan sát hưng phấn, trong đầu yy đủ cảnh tượng thì Thượng Quan Nghi không hiểu sao lại có linh cảm bị nhìn trộm, đột nhiên mở mắt nhìn lên quát mắng. Nàng vội cuốn lấy y phục bên canh mau chóng mặc vào người, sau đó phi thân nhảy lên nóc nhà.

"Haha, Nghi nhi, là ta a."

Hàn Phong ngượng ngùng cười làm thân. Đến đây vì chính sự, cuối cùng lại đi nhìn trộm con gái nhà người ta, thật có chút không phải. Thượng Quan Nghi nhận ra người tới là Hàn Phong, trong lòng cũng có chút tức giận, lại có chút đỏ mặt mắng thầm, nhìn qua cực kỳ quyến rũ. Thế nhưng khi ánh mắt Thượng Quan Nghi nhìn tới Nguyệt Hồng đứng bên cạnh Hàn Phong, khuôn mặt lập tức băng sương lại, Nguyệt Hồng này trong Tử Nguyệt thành thanh danh không có chút nào tốt đẹp cả. Nàng trực tiếp hừ lạnh với Hàn Phong.

"Ngươi tới làm gì?!"

Hàn Phong trong lòng chợt động, hắn trước khi tới đây đã tính toán cẩn thận, lúc này đây cười vô hại với Thượng Quan Nghi.

"Haha. Ta là đến xin ba yêu cầu của hoàng thất."

Lần trước khi Hàn Phong giải độc cho Thượng Quan Uyển, Thượng Quan Nghi có nói rằng hoàng thất sẽ tận lực thoả mãn cho hắn ba yêu cầu. Khi đó hắn không rảnh quan tâm, dù sao đến cả người của hoàng thất hắn cũng đã làm thịt một đôi, có gì mà không thể yêu cầu nữa. Thế nhưng hiện tại chuẩn bị rời đi, cũng cần danh chính ngôn thuận đòi hỏi đấy, không thể việc gì cũng hiểu ngầm được.

Thượng Quan Nghi thấy Hàn Phong rõ ràng vẫn không quan tâm tới mình, lại còn dắt theo Nguyệt Hồng kia tới cửa đòi nợ thì khuôn mặt càng thêm băng sương hàn lãnh. Nàng không để ý tới Hàn Phong mà liếc mắt lạnh lùng nhìn Nguyệt Hồng, thản nhiên nói.

"Nói đi. Ba yêu cầu này chỉ có thể thoả mãn ngươi, người không liên quan liền cút!"

Hàn Phong nghe vậy cười khổ, cô nàng này làm sao đột nhiên lại như một bình dấm chua vậy. Nguyệt Hồng kia còn chưa tỏ thái độ gì đấy. Hắn hơi suy tư một lát, lúc này mở miệng.

"Ta cần ra ngoài mấy ngày. Ở thành tây có một gian nhà của Vương Lập. Ngươi... Cũng tới rồi đó. Họ là thân nhân của ta, thời gian này mong ngươi chú ý chăm sóc họ."

Thượng Quan Nghi nghe thấy vậy cũng có chút đỏ mặt, việc kia đúng là hoang đường, chính mình lại chủ động dâng tới miệng tên này, cũng không biết tại sao hôm đó lại điên cuồng tới vậy... Thế nhưng yêu cầu này của Hàn Phong cũng là chính đáng, không cần Hàn Phong phân phó nàng cũng sẽ để ý giúp đỡ. Hơn nữa, hắn không phải hướng về phía Nguyệt Hồng kia cầu tình, vậy lại càng dễ làm. Thượng Quan Nghi khuôn mặt cũng có chút giãn ra, lúc này hỏi tiếp.

"Cái này đơn giản, ta cũng sẽ ở đây mấy ngày. Ngươi yên tâm, họ sẽ không cơ chuyện gì cả. Còn yêu cầu thứ hai?"

Hàn Phong nghe vậy cũng thở phào. Nếu đích thân Thượng Quan Nghi này trông nom thì đảm bảo Vương thúc một nhà sẽ bình an. Sau sự việc quan binh phá cổng tìm hắn, Hàn Phong đối với trị an của Tử Nguyệt thành này tương đối mất tin tưởng. Nhất là Lưu Địch kia lại tràn đầy ác ý với cha con Huyên nhi. Hắn tạm thời không có cớ gϊếŧ tên này, nếu cứ vậy ra tay thì có khả năng gặp rắc rối lớn. Chỉ có thể tạm thời nhờ Thượng Quan Nghi bảo hộ họ, về sau sẽ tìm cơ hội gϊếŧ tên kia đi.

"Yêu cầu thứ hai là toàn bộ số Hoàng Tinh thảo và Dương Tâm Toả Hồn thảo các ngươi chuẩn bị được."

Thượng Quan Nghi nghe vậy hơi gật đầu. Nàng đối với mớ linh dược này hoàn toàn là mù tịt, tựa như cỏ dại vứt đi vậy. Nếu tên kia không nói, nàng cũng sẽ tìm cơ hội ném cho hắn. Hai yêu cầu này đều tương đối dễ thực hiện. Lúc này đây Thượng Quan Nghi lấy từ bên hông ra một túi nhỏ, nhẹ phất tay, một bao bố vải đã xuất hiện, liền ném cho Hàn Phong.

"Trong này là tất cả. Ngươi còn một yêu cầu nữa."

Hàn Phong tiếp nhận bao bố, ánh mắt khẽ loé lên. Vừa rồi túi nhỏ Thượng Quan Nghi khi lấy ra khẳng định là túi trữ vật,cùng loại với trữ vật giới chỉ của mình, cũng không biết thể tích được bao lớn. Xem ra hoàng thất kia nội tình cũng thật khủng bố. Hắn khoé miệng cười tà, lúc này tiến lại gần Thượng Quan Nghi khẽ hôn lên môi nàng.

Thượng Quan Nghi khuôn mặt bỗng chốc đỏ bừng, thân thể run rẩy mềm nhũn như nước được Hàn Phong ôm vào lòng. Nàng oán hận thầm nghĩ, tiểu tử này tại sao đột nhiên lại hành động kỳ lạ như vậy, hơn nữa còn đang có người ngoài ở đây, hắn lại dám ngang nhiên cưỡng hôn mình. Thế nhưng nghĩ tới người ngoài kia là Nguyệt Hồng, Thượng Quan Nghi trong lòng ngược lại cũng có chút vui mừng. Đây là khẳng định vị thế của nàng sao? Nhất thời trong lòng đắc ý, tiểu tử này xem ra còn chút lương tâm. Nguyệt Hồng kia chắc chắn là đang tức chết, ả ta khẳng định là phải làm thϊếp, Thượng Quan Nghi nàng mới là chính thê.

Hàn Phong một tay đỡ lấy lưng nàng, tay kia luồn vào trong áo chạm tới đôi nhũ hoa khổng lồ, nhẹ nhàng xoa nắn. Hắn có thể cảm thấy mỗi khi đầu ngón tay mình lướt tới đâu, thân thể Thượng Quan Nghi kia lại run rẩy ửng hồng tới đó, cực kỳ nhạy cảm kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Nhất là hạt anh đào kia lại là săn cứng căng mọng vươn cao trong tay hắn, liên tục rỉ ra từng chút một dâʍ ɖị©ɧ đυ.c trắng thơm ngát, sớm đã ướt đẫm một vùng.

"Ư ư.. ưʍ..."

Thượng Quan Nghi hai mắt khép hờ tràn đầy sương mù, hai tay ôm cổ Hàn Phong, thân thể vô lực mềm nhũn ngửa người phía sau thoải mái để hắn khám phá. Nửa thân trên y phục của nàng sớm đã bị Hàn Phong kéo xuống, đem cơ thể non mềm mọng nước hoàn toàn phơi bày ra ngoài. Cặp hung khí kia lại càng là nở rộ rực rỡ trong ánh mặt trời, lúc này dưới một bàn tay của Hàn Phong liên tục xoa nắn bóp nặn đã sớm càng thêm căng tròn đỏ mọng, biến hoá đa hình. Thủy dịch thơm ngát đυ.c trắng lại càng là tuôn trào như suối, ướŧ áŧ kiều diễm, cực kỳ kɧıêυ ҡɧí©ɧ mê người.

"A a a... Ưm ưʍ..."

Hàn Phong cũng bắt đầu hưng phấn lên, một tay xoa nắn nhũ hoa, tay kia dọc theo sống lưng Thượng Quan Nghi vuốt xuống, nhẹ nhẹ đặt trên kiều đồn xoa nắn. Kiều đồn Thượng Quan Nghi vô cùng nảy nở săn chắc, lại là vểnh cao khiêu gợi mị nhân, tràn đầy cảm giác đàn hồi co giãn. Hắn không nhịn được bóp mạnh mấy cái, càng là dụng lực vỗ trên đó mấy chưởng, đem khối thịt này đánh cho rung rung liên hồi, in hằn mấy dấu tay, d*m thủy cũng đã chảy ra ướt đẫm.

"Ư ưm ưʍ... Ưʍ. Ưʍ..."

Hàn Phong bàn tay vén nhẹ y phục Thượng Quan Nghi, theo đường cong vực thẳm trượt xuống, chạm tới hai múi thịt căng mọng đỏ hồng, vươn cao kɧıêυ ҡɧí©ɧ kia. Hai mép thịt của Thượng Quan Nghi sớm đã ướt đẫm d*m thủy, lại càng là nở rộ mọng nước, nhuyễn nhuyển chuyển động, ấm áp ẩm ướt dị thường. Hàn Phong ngón tay gảy khẽ, tức thì Thượng Quan Nghi như bị trúng điện, cả cơ thể co giật run rẩy liên hồi, thân hình mềm nhũn dựa sát vào người hắn, hai mép thịt kia lại càng là chủ động ngậm nuốt lấy đầu ngón tay, đem nó mυ'ŧ đi vào.

"Ưm ưʍ..."

Thượng Quan Nghi rêи ɾỉ thở dốc, cuồng nhiệt hôn lấy Hàn Phong, bàn tay nhay chóng khai giải y phục cho hắn, lại là nắm lấy ác long kia vuốt ve xoa bóp, cọ cọ ma sát lấy huyệt hoa mê người. Thượng Quan Nghi trong miệng rêи ɾỉ khiêu gợi, hai chân quặp chặt lấy eo Hàn Phong, hạ thân trượt trượt trên côn th*t to lớn của hắn, bộ dạng vô cùng phóng đãng kí©ɧ ŧìиɧ.

Hàn Phong ba ngón tay sớm đã xâm nhập vào trong huyệt động, nhẹ nhàng ra vào, đầu ngón tay gãi gảy cọ sát, nhanh chóng tìm tới hạt đậu nhỏ bên trong huyệt hoa toàn bộ xoa ấn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến cho Thượng Quan Nghi a a kêu lớn, kiều đồn run rẩy. Hắn ba ngón tay không cố kỵ đào móc, đem huyệt hoa kia khuấy đến trời đất mơ hồ, d*m thủy ướt đẫm

chảy dài xuống đùi.

" Ư ư... Tiểu nam nhân mau tới... Ưm ưʍ...."

Hàn Phong lúc này đứng thẳng, toàn thân không một mảnh vải, ác long dưới háng lại càng là phình to trướng lớn, dữ tợn ngẩng cao đầu ngầm thét, toàn thân sớm đã thấm đẫm d*m thủy Thượng Quan Nghi. Thượng Quan Nghi cũng là thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đu trên người hắn, hai tay víu cổ Hàn Phong đem hai bầu nhũ hoa toàn bộ áp vào mặt Hàn Phong, để cho hắn tha hồ nhấm nháp. Dưới huyệt hoa lại được cắm vào ba ngón tay, liên tục ra vào, hạ thân cũng là trượt trượt liên tiếp trên đầu ác long, d*m thủy ngập tràn.

"Ưm ư ư ư ư ư....."

Hàn Phong cười tà, tdq vận chuyển, dục hoả lập tức từ toàn thân bốc lên cao ba trượng, đem hai người toàn bộ bao phủ. Hắn đem côn th*t kê sát huyệt hoa, hai mép thịt rộng mở nuốt lấy đầu côn, nhuyễn nhuyễn ôm ấp, "ót" một tiếng đã tiến vào phân nửa.

"Ahhhh... Hưm hưʍ...."

Thượng Quan Nghi hai mắt mở lớn tràn đầy sương mù, kiều đồn run rẩy nhấp nhô, d*m thủy từ trong huyệt hoa tuôn trào bao phủ lấy thân côn khiến nó càng thêm trơn trượt. Quái vật này của Hàn Phong dường như so với lần đầu còn lớn hơn, làm cho nàng vừa sướиɠ khoái lại có chút sợ hãi lẫn chờ mong. Ác long phía dưới từng chút một tiến tới, các mép thịt điên cuồng vặn xoắn quấn mυ'ŧ lấy đầu côn, hai múi thịt căng mọng ướt đẫm phía ngoài lại há lớn ngậm lấy thân côn, nhuyễn nhuyễn chuyển động liếʍ láp. côn th*t gần như dựng thẳng, đem Thượng Quan Nghi từ từ đóng đinh, khiến cho nàng thân thể bủn rủn vô lực, đùi thon víu chặt lấy hông Hàn Phong, hai tay ôm cổ hắn ngửa người ra phía sau kêu gào phóng đãng, tùy ý để Hàn Phong đem mình đâm xuống.

Hàn Phong khuôn mặt vùi trong hai bầu nhũ hoa Thượng Quan Nghi thoải mái bú ʍúŧ, thế nhưng dư quang trong mắt vẫn khẽ lướt khẽ qua Nguyệt Hồng, cẩn thận quan sát. Hắn hai tay đỡ lấy kiều đồn Thượng Quan Nghi xoa nắn, cho nàng từ từ hạ xuống. côn th*t to lớn tiến vào một vùng ẩm ướt chật chội vô cùng thoải mái, lại có cảm giác như hàng ngàn đầu lưỡi đang liên tục liếʍ mυ'ŧ, vô cùng sướиɠ khoái kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Đầu côn to lớn dị thường như đầu chùy đem huyệt hoa toàn bộ đυ.c giã khai phá, nó tiến đến đâu đều được vô số lá thịt mυ'ŧ chặt vặn xoắn, tiết ra d*m thủy trơn nhờn dường như thật sự muốn đem nó nuốt chửng đi vào.

"Ưm ưʍ... Hự.... Ưm ưʍ..."