Phòng Phát Sóng (Song Tính)

Chương 3: Vì trả thù nam thần nên phát sóng trực tiếp

Edit: Cá Heo

☆ Chương 3: Vì trả thù nam thần nên phát sóng trực tiếp tự thủ da^ʍ. Nam thần nổi giận, trước mặt mọi người phát sóng trực tiếp "bốp bốp" Kỳ Kỳ.

Từ Kỳ bị cây côn ŧᏂịŧ của nam thần khai bao thảm đến ba ngày liền không thể xuống giường được. Hoa huyệt non hồng biến thành một cái động đỏ tươi, hai mảnh âm thần mập phì, mị thịt bên trong còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, tắm rửa sạch sẽ thế nào cũng không hết.

Sau khi bị phá thân, cơ thể Từ Kỳ xảy ra biến hoá rất lớn, bướm nộn tê dại, tử ©υиɠ bị đâm vừa sưng vừa xót. Cậu xoa xoa bụng dưới, khó chịu rơi nước mắt.

"Ư... Triệu Phong..."

Từ đó đến nay, Ngũ Triệu Phong không hề xuất hiện nữa, tài khoản WeChat tên Ngũ Ca cũng đã chặn Từ Kỳ, như muốn hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của cậu.

Ngũ Triệu Phong cho cậu một tờ chi phiếu hai mươi vạn, vượt xa số tiền đã từng hứa hẹn. Từ Kỳ không biết là y có giàu hay không, nhưng với số tiền này, dù đặt trong bất kỳ nhà nào thì đều không phải là một con số nhỏ.

Từ Kỳ cầm tờ chi phiếu, trong lòng dâng lên từng đợt bi thương đau khổ. Lúc này, cậu bỗng nảy ra một phương pháp giúp mình có thể rất nhanh gặp lại Ngũ Triệu Phong, gặp lại cái người tên Ngũ Ca kia!

Cậu lập tức mở phòng phát sóng ra, liền thấy một đống người điên cuồng vì tìиɧ ɖu͙© đang đợi chờ.

"Mẹ nó! Cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ, sao còn chưa bắt đầu!"

Từ Kỳ cố nén xấu hổ chỉnh lại camera, chào hỏi một nghìn người đang chờ y: "Xin lỗi các vị, Kỳ Kỳ đến chậm ~"

Vừa nói vừa đeo mặt nạ lên, mặt nạ hồ ly tuyết trắng làm y thoạt nhìn như một con yêu hồ chuyên câu dẫn, hút máu nam nhân.

"Kỳ Kỳ, mau cởϊ qυầи ra!"

"Ân ~ Đã phiền các đại gia sốt ruột chờ đợi ~~ cɧó ©áϊ Kỳ Kỳ lập tức lộ bướm ngay ~~"

Cậu dâʍ đãиɠ đứng lên, cởi dây thắt lưng ra, quần ngủ rộng thùng thình lập tức rơi trên mặt đất, lộ ra hai bắp đùi trắng nõn thon dài. Cặp chân dài vặn vẹo qua lại, phía trong bắp đùi còn dính một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Một tin nhắn lập tức gửi tới, mắng: "Thao! Bắp đùi ngươi dính cái gì! Có phải đã bị thằng đàn ông nào nện qua không ?"

Thân thể Từ Kỳ run lên, vén áo sơ mi lộ ra tính khí non nớt nhỏ xinh.

"Đại gia ~~ Hôm qua cɧó ©áϊ mới bị người thao chết ~~ Dươиɠ ѵậŧ người kia rất lớn ~~ Thao cɧó ©áϊ rất sướиɠ ~~" Từ Kỳ hoàn toàn không có lòng xấu hổ, đôi mắt tinh sáng loè loè, gương mặt cười cười đằng sau mặt nạ đã sớm ướt đẫm nước mắt.

"Kỳ Kỳ rất thích bị nam nhân thao ~~ Các vị nhìn một chút đi, nhìn bướm da^ʍ Kỳ Kỳ đã bị người chơi qua ~~"

Nghẹn ngào phát tao, bắp đùi khoát lên trên tay cầm, lộ ra cái bướm sưng đỏ rõ ràng phía dưới tính khí non nớt. Hai mảnh âm thần mập phì, nguyên bản từ mềm mại trắng nõn thành sưng tấy đỏ hỏn, lỗ bướm cũng mở rộng hơn trước, trực tiếp thấy rõ mị thịt đỏ hồng.

"A ~~ Cái bướm thật ngứa ~~ Các đại gia... cái bướm Kỳ Kỳ thật ngứa nha ~~" Từ Kỳ một bên khóc một bên gảy âm thần, nhào nặn mài nghiền âm đế đến sưng tấy như một con cá muối lớn đỏ tươi ẩm ướt, nhìn qua cực dâʍ đãиɠ mê người.

Rất nhiều người điên cuồng hướng Từ Kỳ thủ da^ʍ, bọn họ thô lỗ mắng cái bướm thối nát, trên tay mãnh liệt xóc lọ, hận không thể bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cậu!

Nhưng Từ Kỳ lại không thoả mãn với việc chỉ đùa giỡn bên ngoài huyệt, cậu lấy ra một cây gậy mát xa. Đưa đầu lưỡi liếʍ cây dươиɠ ѵậŧ trước màn ảnh, một bên liếʍ mυ'ŧ một bên phát ra từng tiếng thở dốc mê người.

"Các đại lão gia... Kỳ Kỳ muốn bị dươиɠ ѵậŧ lớn thao làm ~~" Từ Kỳ ảo tưởng cây gậy mát xa là đại điểu của nam nhân, cậu liếʍ mυ'ŧ nó đến tràn ngập nước miếng, rồi da^ʍ tiện vạch ra bướm da^ʍ, đem đỉnh đầu gậy mát xa nhắm ngay lỗ nhỏ.

"A ~~ dươиɠ ѵậŧ lớn ~~ dươиɠ ѵậŧ lớn thao ta ~~~" Gậy mát xa "phụt" một tiếng trượt vào bên trong. Bởi vì cái bướm đã bị cự điểu của Ngũ Triệu Phong chơi qua, nên loại gậy mát xa chỉ 18 cm này hoàn toàn có thể nuốt trọn được, chắc là bướm nộn đã bị chơi lỏng...

"Ân... Kỳ Kỳ là cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ ~~ là đồ đê tiện ~~ là đại lỏng hàng ~~ a ~~ dươиɠ ѵậŧ lớn ~~ Kỳ Kỳ muốn dươиɠ ѵậŧ lớn ~~"

Từ Kỳ đã hoàn toàn rơi vào hình ảnh tình sắc mình đang tưởng tượng, cậu khóc kêu da^ʍ, trong lòng suy nghĩ mình đã bị nam nhân vứt bỏ, vĩnh viễn bị vứt bỏ, đời này mình sẽ không bao giờ chiếm được tình yêu của anh nữa.

Từ Kỳ hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn thông báo, xem những nam nhân kia sỉ nhục mình, ý da^ʍ mình, điên cuồng mắng chửi mình là đồ bướm nát, đồ đê tiện.

Từ Kỳ điên thật rồi, quản lý mạng liên tục nói cậu chú ý một chút, nhưng cậu không hề quan tâm, cậu xem gậy mát xa thành Ngũ Triệu Phong mà dùng sức thao cái bướm như bị trúng tà. Ngón tay tinh tế nắm chặt cán gậy, cắm rút ra vào thật nhanh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lưu lại trong tử ©υиɠ theo âʍ đa͙σ chảy ra ngoài cơ thể.

Nhiều nam nhân hạ lưu gào thét muốn bắn bên trong Kỳ Kỳ, Từ Kỳ tách bắp đùi ra, dâʍ đãиɠ khóc nói: "Bắn vào đi ~~ Kỳ Kỳ chính là thằng đĩ ~~ mời các đại gia bắn vào trong ~~ bắn chết ~~ bắn chết Kỳ Kỳ ~~"

Đúng lúc này, phòng phát sóng của Từ Kỳ đột nhiên tắt đen!

Đám đàn ông đang thủ da^ʍ gào khóc đấm đá máy vi tính như điên rồi, mắng chửi phòng phát sóng rất con mẹ nó thiếu đạo đức!

Mà Kỳ Kỳ vẫn tiếp tục cắm rút bản thân, chờ cơn cao trào qua đi mới phát hiện phòng phát sóng đã bị phong sát. Cậu ngây ngốc nhìn màn hình phía sau thật lâu, rồi chậm rãi tháo mặt nạ xuống, gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt đẫm nước mắt lộ ra, "Tại sao..."

Lúc này điện thoại Từ Kỳ đột nhiên reo lên, một giọng nam xa lạ truyền đến: "Cậu là Từ Kỳ phải không ?"

Đăng ký phòng phát sóng đều phải khai tên thật, Từ Kỳ gật đầu một cái, nói: "Phải... Là tôi..."

"Xin lỗi, cậu bị chặn, từ nay về sau bị cấm phát."

"Tại sao?!"

"Không có lý do." Nam nhân kia trực tiếp cúp điện thoại.

Từ Kỳ mờ mịt buông điện thoại xuống, đột nhiên cậu lại nhận được một cú điện thoại khác. Vừa bấm nút liền nghe thấy giọng nói tức giận đến nổ tung của Ngũ Triệu Phong truyền đến từ đầu dây bên kia, "Từ Kỳ! Con mẹ nó cậu ti tiện như vậy sao?!"

Nước mắt Từ Kỳ lặng yên rơi xuống, cậu kẽ cười một tiếng, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở vang lên: "Anh vừa nhìn lén em phát sóng trực tiếp sao ?"

"Từ Kỳ, tôi không biết tại sao cậu vẫn làm công việc này! Lão tử không phải đã cho cậu tiền rồi sao! Mẹ nó sao cậu lại tiện như vậy! Tại sao lại đắm mình như vậy!!!"

"Bởi vì em chính là đồ đê tiện..." Từ Kỳ khóc trả lời hắn.

Ngũ Triệu Phong nổi giận đến cực điểm, "bịch" một tiếng ném điện thoại, màn hình trực tiếp vỡ nát bấy! Ông chủ mạng lưới phòng phát sóng nơm nớp lo sợ đứng bên cạnh, dè dặt nói: "Ngũ... Ngũ tổng... Chúng tôi không biết cậu ta là người yêu của ngài... Này... Cái này là hiểu lầm lớn."

Ngũ Triệu Phong âm trầm nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông có thể tra địa chỉ của cậu ta đúng không ?"

"Ối ? Cái này là riêng tư của khách hàng... Thật sự, thật sự là..."

"A! Dạ dạ, tôi sẽ tra liền, ngài đừng nóng vội, chờ tôi một chút, chờ một chút..."

Khi phòng phát sóng sáng lên lần nữa, đám đàn ông đang gào khóc thèm thuồng tìиɧ ɖu͙© lại bắt đầu điên cuồng nhắn tin Kỳ Kỳ cɧó ©áϊ, Kỳ Kỳ da^ʍ tiện.

Thế nhưng bọn họ lại không thấy Kỳ Kỳ thích lộ bướm da^ʍ đâu, thay vào đó lại là một hình bóng đang rung động liên tục cách đó không xa.

"Đm! Cái quỷ gì kia ?" Điều chỉnh màn hình, rốt cuộc phát hiện một hình bóng cường tráng cao lớn đang rung động ra vào. Bắp thịt trần trụi mạnh mẽ theo vận động mà căng chặt, nhìn qua tràn ngập mị lực giống đực.

"Phắc! Ta tới là để xem tao bức chứ không phải là bắp thịt!" Trong phòng phát sóng nháy mắt tràn đầy tiếng oán than.

Điều chỉnh âm lượng cao lên thì có thể nghe được từng tiếng da^ʍ kêu nức nở liên tục truyền đến, "A ~~ Triệu Phong ~~ Triệu Phong không cần ~~"

"Mẹ nó! Lão tử làm chết em! Để cho em phát da^ʍ! Con mẹ nó lão tử ȶᏂασ chết em!"

"A a... Triệu Phong... Nhẹ một chút... cái bướm muốn hỏng ~~ a ~~ không muốn ~~"

Mãnh nam cao to đang điên cuồng nện tao phát thanh viên Kỳ Kỳ, cặp chân trắng nõn vòng qua thắt lưng nam nhân, theo cắm rút mà run lên một cái, nhìn qua lẳиɠ ɭơ cực kỳ.

Nếu như điều chỉnh âm lượng đến mức cao nhất thì còn có thể nghe được tiếng thao huyệt. "Phụt phụt" tiếng nước vang lên như âm thanh bước chân giẫm trên ao đầm, nam nhân nếu nghe được sẽ đỏ mặt tới mang tai, dươиɠ ѵậŧ lập tức cương cứng.

"Đm! Kỳ Kỳ bị người chơi! Mẹ nó, nam nhân này hình như còn rất đẹp trai..."

"Ôi ôi ngươi là ai, tuổi gì mà thao Kỳ Kỳ nhà tụi tui ? Kỳ Kỳ là của chúng tui!"

Đám đàn ông ở phòng phát sóng rất phẫn nộ, nhưng hai người đang mải mê làʍ t̠ìиɦ lại không hề phát hiện ra. Ngũ Triệu Phong nện Từ Kỳ ngay trước mặt hàng nghìn vạn người, anh tách cặp chân thon dài của cậu ra, như phát điên mà nắc háng, ȶᏂασ đến cổ tử ©υиɠ sưng lên, rồi bỗng ghim mạnh một phát bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙!

Từ Kỳ bị bắn phỏng đến run rẩy co giật, nha a a a da^ʍ kêu. Ngũ Triệu Phong vừa bắn xong đợt thứ hai lại ôm lấy Từ Kỳ tiếp tục nện.

Tấm lưng rắn chắc màu đồng cổ toàn bộ hiện ra màn hình, Kỳ Kỳ trắng mịn bị che lại phía sau, chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt đẫm nước mắt và ngón tay thon dài bấu lấy bờ lưng của nam nhân.

"A... không muốn... không muốn bị thao nữa... muốn chết... em muốn chết..."

"Ôi fuq! Kỳ Kỳ đang gọi giường, giọng nói thật con mẹ nó dâʍ đãиɠ, tôi cũng muốn chơi ẻm!"

"Nhà ngươi mà cũng đòi thao à, không nhìn xem mình là cái dạng gà yếu gì hả ? Được chơi Kỳ Kỳ thì chỉ có thể là tráng hán như ta thôi, cái thứ dươиɠ ѵậŧ bé như ngươi vừa nhét vào liền trượt ra ngay há há há há!"

"Chạo lòn vừa thôi! Cái dạng heo béo như ngươi mà cũng nói là tráng hán ? Lão tử mặc dù gầy, nhưng dươиɠ ѵậŧ lớn, cương lên tận 18 cm nhé!"

"Mười tám ? Lão tử thấy ngươi chỉ có tám thôi há há há."

Không ngờ chỉ nhìn mãnh nam đang chơi Kỳ Kỳ, đám đàn ông phòng phát sóng lại có thể cãi vả đến như vậy.

Ngũ Triệu Phong nhìn màn hình một lát, phòng phát sóng lập tức đem sự chú ý chuyển đến trên người anh.

"Đậu má! Sao tên này đẹp trai rứa, chẳng lẽ là ông xã Kỳ Kỳ ?"

"Này mà nói đẹp trai hả ? Chỉ là một tên mặt trắng, lão tử mới gọi là đẹp trai!"

Đàn ông phòng phát sóng ước ao đố kị các loại, cái bướm Kỳ Kỳ như vậy mà lại bị một tên mặt trắng chơi, thực sự là không cam lòng a, cảm giác như bà xã mình bị chơi vậy.

Ngũ Triệu Phong ôm lấy Từ Kỳ, một bên điên cuồng ȶᏂασ, một bên mãnh liệt hôn cậu. Cặp môi mềm mại bị mυ'ŧ cắn, Từ Kỳ ô ô giãy dụa vài cái, vừa hé mở cánh môi liền lập tức bị đầu lưỡi nam nhân chui vào.

Cánh tay bắp thịt của Ngũ Triệu Phong nâng bắp đùi cậu lên, đặt đôi chân trắng nõn lên vai, bắt đầu dùng một tư thế cổ quái điên cuồng đυ. Từ Kỳ.

Loại tư thế này khiến va chạm càng thêm dễ dàng, ȶᏂασ vào càng thêm sâu, đại nhục bổng như phát điên mà khuấy móc cái bướm, "bốp bốp bốp" nện đến hai mảnh âm thần loạn run rẩy, tiểu âm đế phía trên bị lôиɠ ʍυ dươиɠ ѵậŧ thô bạo ma sát đến sưng đỏ sung huyết, gần như sưng thành quả anh đào!

Ngũ Triệu Phong thô bạo vừa hôn vừa nện Từ Kỳ, tấm lưng to lớn căng chặt, bắp thịt dưới háng càng lắc lư kịch liệt, gần như muốn đem hai cục tinh hoàn to béo đút vào lỗ bướm!

Từ Kỳ bị anh làm sướиɠ muốn chết, nha nha nha dâʍ đãиɠ kêu muốn dươиɠ ѵậŧ lớn. Đám đàn ông phòng phát sóng quả thực vội muốn chết, điên cuồng đánh chữ muốn thấy được mặt nam nhân, nhưng Ngũ Triệu Phong vẫn đưa lưng về màn hình, hung bạo nện Từ Kỳ phía sau đến lắc lư lắc lư, chỉ có thể nhìn thấy đôi chân thon dài trắng nõn.

"Chân đẹp vkl! Được cặp giò này tuốt một phát thì sống trên đời cũng đáng huhu."

"Thứ phế vật không có tiền đồ, cái bướm Từ Kỳ mới gọi là rất đẹp rất da^ʍ nhá."

Ngũ Triệu Phong không quan tâm ý da^ʍ của đám phế vật kia, anh thừa thắng xông lên đem tao hoá Từ Kỳ hoàn toàn thao phục!

Từ Kỳ quả thật bị anh nện sướиɠ đến dục tiên dục tử, miệng bướm sưng lên, lỗ nhỏ không khép nổi, tử ©υиɠ ngập tràn tϊиɧ ɖϊ©h͙. Từ Kỳ da^ʍ kêu đến khàn giọng, gương mặt trắng nõn tràn đầy nước mắt.

"Sướиɠ không ? Đây là dươиɠ ѵậŧ mà em muốn!"

"Ô... Không muốn... Tha cho em đi... Tha em... Ba ba ~~ Ba ba tha cho con ~~"

"Ba ba ? Lão tử không có cái loại con trai dâʍ đãиɠ như em!"

"A... Không muốn... Muốn hỏng rồi... Cái bướm muốn hỏng... Thật là khó chịu... Trướng quá... Ba ba ~~ Dươиɠ ѵậŧ lớn ba ba ~~"

"Gọi thêm mấy tiếng nữa!" Ngũ Triệu Phong bị cậu liên tiếp kêu ba ba cũng có chút chịu không nổi, đại nhục bổng càng đút càng sâu, cuối cùng ghim một phát vào tử ©υиɠ rồi phồng lên một vòng lớn.

Một nùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt phun thẳng vào tử ©υиɠ, bắn đến Từ Kỳ ngửa đầu da^ʍ kêu: "A a a a ~~ Căng muốn chết... Tử ©υиɠ phình lên rồi... Tao con trai muốn mang thai ~~ ba ba ~~ cái bướm muốn hỏng rồi ~~"

"Lão tử chính là muốn đánh dấu em! Mẹ nó, chờ em hoài thai, để xem em làm sao tiếp tục phát sóng trực tiếp!"

"A... Dươиɠ ѵậŧ lớn... Ba ba dươиɠ ѵậŧ lớn... Ông xã... Ông xã ba ba ~~ bắn chết ~~ Kỳ Kỳ bị bắn chết rồi ~~" Thân thể mềm mại kịch liệt co quắp, ngũ quan vặn vẹo, Từ Kỳ trực tiếp bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đến cao trào!

Chờ đến khi bắn một phát cuối cùng, Ngũ Triệu Phong ôm cậu trở về bên giường, Từ Kỳ bị thao sướиɠ đến thất thần, thân thể run lên từng đợt, lỗ bướm bị ȶᏂασ thành một cái động tròn lớn liên tục tràn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Ngũ Triệu Phong cúi người hôn cậu một cái, vỗ vỗ cặp mông tròn vển, anh xoay người lắc lắc chim bự dính đầy dâʍ ɖị©ɧ rồi bước tới màn hình.

Đám đàn ông nãy giờ xem phát sóng trực tiếp cay tới đỏ mắt, Ngũ Triệu Phong dữ tợn cười nhạt, "Này các phế vật, không có dươиɠ ѵậŧ như lão tử thì bớt nhìn nữ nhân của lão tử."

"Đm! Ngươi mắng ai phế vật! Của ngươi thì được gọi là dươиɠ ѵậŧ chắc ?" Cái loại đại điểu này đúng là không phải kích thước của người mà...

Đám đàn ông vừa ao ước vừa đố kị, nhưng chửi thì chửi, tên đại điểu này thật sự rất hoàn mỹ, người vừa đẹp trai vừa cường tráng, lên lớn hệt như ngôi sao bóng rổ.

Tất nhiên trong phòng phát sóng cũng có con gái, các cô dùng phụ đề màu hồng phấn nói: "Đại soái ca, anh sẽ khiến Kỳ Kỳ hạnh phúc sao ?"

Ngũ Triệu Phong cười cười, thấp giọng nói: "Từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ để em ấy khóc lần nào nữa."

Chỉ là... cuộc sống sau này, Từ Kỳ mỗi ngày đều bị thao khóc.