Edit: Cá Heo
☆ Chương 2: Bị giống đực nghiêm phạt trong quán trọ nhỏ, gọi nam thần là ba ba, bị thô lỗ cường bạo.
Từ Kỳ bị nam thần đè lên giường, bướm da^ʍ nâng lên, hoa môi run rẩy một cái, ướt sũng ngậm chặt côn ŧᏂịŧ cứng rắn, miệng bướm mềm mại bị đại qυყ đầυ cắm mở, mị thịt bên trong điên cuồng mυ'ŧ mát như muốn đem côn ŧᏂịŧ lớn hút vào trong.
"Ô..." Từ Kỳ trong phòng phát sóng là một con cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ, nhưng lúc này bị nam nhân phá thân lại xấu hổ rối tới tinh rối mù. Cậu cắn môi, mặt đỏ bừng, trong miệng truyền ra từng tiếng nức nở.
"Ô... không muốn..."
Ngũ Triệu Phong cúi đầu nhìn cậu, thắt lưng mạnh mẽ đỉnh lộng, cự vật dưới háng lại xâm nhập một chút.
" A a ~~!"
Con ngươi đen láy của Ngũ Triệu Phong chăm chú nhìn cậu, đùa giỡn rút ra, kéo theo mị thịt đỏ hỏn, rồi hung ác ȶᏂασ vào một chút, liên tiếp mấy lần, bướm da^ʍ bị khuấy đến nhớp nháp không chịu nổi.
"Cái bướm bị chơi qua rồi sao ?"
Từ Kỳ khóc mở to mắt: "Không có... Không có..."
Ngũ Triệu Phong hồi tưởng lại Từ Kỳ lúc ở đại học, nam sinh nhỏ nhắn vừa ôn nhu ngượng ngùng vừa dâʍ đãиɠ mê người. Lúc đi học thì khuôn mặt e thẹn phiếm hồng, đến giờ cơm thì lộ ra cặp mông tròn vểnh được phác hoạ rõ ràng qua chiếc quần bó, còn cả khi ở sân bóng rổ nhìn thấy cậu si mê ngắm nhìn bản thân...
Hết thảy đều làm trái tim Ngũ Triệu Phong rung động.
Nhưng là tất cả mộng tưởng đều đã bị phòng phát sóng kia đập vỡ. Khoảnh khắc anh nghe được giọng nói của phát thanh viên kia ở ngay trang đầu, gương mặt đeo một chiếc mặt nạ, thân thể trắng nõn tinh tế.
Thanh âm của cậu ta, ngữ điệu ngượng ngùng cùng nam sinh gầy yếu ở đại học dần dần trùng hợp nhau.
"Thao!" Ngũ Triệu Phong rất tức giận, hận không thể lôi Từ Kỳ ra từ màn hình kia mà hung ác đánh một trận!
Nhưng anh không làm được, anh chỉ có thể làm giống như nhiều nam nhân hạ lưu kia, thị gian Từ Kỳ, nhìn cậu đùa giỡn bướm da^ʍ, nghe cậu nói những lời dâʍ đãиɠ thấp hèn, lửa dục cùng tức giận đồng thời dâng lên.
Khi Từ Kỳ đến cao trào, Ngũ Triệu Phong cũng suýt bắn, nhìn âm đế sưng to đỏ hỏn của cậu, bướm nộn ướt nhẹp, côn ŧᏂịŧ liền phồng lên, cứng rắn phát đau! Nhưng Ngũ Triệu Phong lại không chạm vào nó, mà là đè nén tức giận lên WeChat.
Rất nhanh, Ngũ Triệu Phong liền bỏ thêm cậu, nam sinh mị thái mười phần kia đã từng ngay cả QQ cũng không dám online, nay nói hai huyệt của bản thân đều sạch sẽ.
Tốt! Hai huyệt đều sạch sẽ thì lão tử liền làm người đàn ông đầu tiên của cậu ta, đỡ phải về sau bị nam nhân luân phiên biến thành AIDS tao bức!
"Da^ʍ tiện!" Ngũ Triệu Phong càng nghĩ càng tức, đỉnh mạnh càng sâu, cự điểu thô cứng đâm vào phân nửa.
Quả nhiên không có màиɠ ŧяiиɧ...
"Màиɠ ŧяiиɧ đâu ? Con mẹ nó cậu không phải là xử nam sao!" Hai mắt Ngũ Triệu Phong đỏ đậm, không để ý cậu có đau hay không, côn ŧᏂịŧ 28 cm trực tiếp thô bạo đâm sâu vào.
Từ Kỳ bị đυ. đến "a a a" thét chói tai, tường thịt bị banh ra hết cỡ, mị thịt bên trong điên cuồng co giật, bướm nộn mềm mại gần như cũng bị đại điểu tách đến cực hạn.
"A a a a a a a... Không muốn... Triệu Phong... Triệu Phong không cần!!!"
Ngũ Triệu Phong phẫn nộ hung ác ȶᏂασ vào, "phụt phụt", dâʍ ɖị©ɧ trong huyệt bị ép phân bố để bảo vệ, cái bướm non mềm chưa từng bị bất kỳ đồ vật nào cắm qua nay đã chảy ra tia máu, Từ Kỳ từ trước đến nay vốn chịu đựng giỏi nhưng cũng đau đến vặn vẹo gương mặt.
"Không... thật đau quá... thật sự rất đau..." Từ Kỳ khóc nói, Ngũ Triệu Phong nghe tiếng cậu khóc, tâm địa cứng rắn nháy mắt mềm xuống. Anh vốn là muốn cưỡng bức cậu, chơi cái bướm đến nát mới thôi, để tao hoá này không cách nào phát sóng trực tiếp được nữa.
Nhưng Ngũ Triệu Phong vẫn là không đành lòng, khuôn mặt tuấn tú âm trầm, hơi rút ra một chút, tức khắc liền thấy tơ máu trên cự điểu thô đen.
Từ Kỳ bị căn đại điểu kia nện đau tới cảm giác như linh hồn cũng muốn rút ra. Chậm rãi rút ra đến miệng bướm, Ngũ Triệu Phong giương mắt lên nhìn, rồi thẳng lưng đỉnh mạnh, đại điểu ướt nhẹp lần nữa đút vào!
Từ Kỳ ngửa đầu thét chói tai, nháy mắt cảm giác đau nhói nhanh chóng lan ra toàn thân. Cự vật nóng hổi vẫn ȶᏂασ mạnh vào, nhưng cắm đến một nửa thì bỗng dừng lại, lúc này bướm nộn hoàn toàn bị ȶᏂασ mở, đại qυყ đầυ to béo đè ở miệng tử ©υиɠ, cảm thụ nơi đó co rút mυ'ŧ mát, hút chặt đến nỗi đại điểu càng thô cứng hơn!
"Ô... Đau quá... Thật sự rất đau... Triệu Phong... Triệu Phong..."
"Đã có người cắm vào tử ©υиɠ rồi ?" Khuôn mặt tuấn tú của Ngũ Triệu Phong ướt đẫm mồ hôi, chỉ cần khẽ động, mồ hôi liền nhỏ xuống vài giọt.
Từ Kỳ mở to mắt, đôi mắt hạnh xinh đẹp tràn đầy nước mắt, "Không có... Không có..."
Ngũ Triệu Phong lạnh lùng cười, "Cũng đúng, làm gì có cái nào dài bằng lão tử!" Đây là sự thật, hồi còn ở đại học Ngũ Triệu Phong trời sinh đã có dị điểu, lúc đó kiểm tra sức khoẻ đã doạ sợ tất cả các bác sĩ, ngay cả đi vệ sinh cũng không ai dám đứng cùng anh.
Một cây đại điểu khí phách như vậy lúc này đang chôn trong cái bướm non mềm của Từ Kỳ.
Thân thể Từ Kỳ khẽ run lên, vì may mắn không bị thương nên bướm da^ʍ đã chậm rãi thích ứng được, ngay tức khắc căn dươиɠ ѵậŧ lớn như một con cự mãng bắt đầu nhanh chóng cắm rút! Phát ra từng tiếng "phụt phụt" không chút thương xót!
Nam nhân điên cuồng nắc thắt lưng, thô bạo chơi Từ Kỳ đến lắc lư lắc lư, chỉ biết bất lực dạng chân xem bản thân bị đại điểu khí phách tàn nhẫn khai bao!
"A ~~ thật lớn... thật thô..."
Bướm da^ʍ bị dươиɠ ѵậŧ lớn hung hăng xỏ xuyên qua, mỗi một tấc tao thịt đều bị nghiền nát, miệng tử ©υиɠ nhạy cảm bị đập liên tục không lưu tình, theo tần suất cắm rút ngày một nhanh hơn, tiếng rêи ɾỉ của Từ Kỳ càng ngày càng yêu mị.
"A ~~! Thật lớn... Quá bự... Triệu Phong... Triệu Phong ca ca ~~"
"Triệu Phong cái rắm! Gọi lão tử là ba ba, lão tử chính là kim chủ đã mua cái bướm dâʍ đãиɠ của cậu!" Ngũ Triệu Phong lỗ mãng mắng, dưới hàng càng nắc mạnh hơn.
Từ Kỳ bị ȶᏂασ đến khóc xin lắc đầu, "A a a... Xin lỗi... Xin lỗi ba ba ~~ ô ~~ To quá! ~~ Thật sướиɠ quá... a.... Ba ba... Cầu ba ba hôn con ~~ Ba ba hôn con đi ~~"
Ngũ Triệu Phong nghe từng tiếng "ba ba", dây đàn trong đầu nháy mắt đứt "phụt", anh cúi người thô bạo hôn mạnh lên đôi môi cậu. Lúc hai đôi môi chạm nhau, Ngũ Triệu Phong mới cảm nhận được môi của Từ Kỳ thật mềm mại nóng bỏng.
Môi kịch liệt đυ.ng chạm, hai đầu lưỡi triền miên quất quýt, chẳng biết từ lúc nào bắp đùi vốn bị tách ra đã cuốn lấy thắt lưng nam nhân. Loại tư thế này càng dễ dàng khiến cự vật thô đen thuận lợi hung hăng đâm sâu vào lỗ bướm.
Nam nhân gầm nhẹ điên cuồng đỉnh lộng, toàn thân anh cứng ngắt như tượng đồng, mãnh liệt mà hung hãn móc khuấy lỗ l*и, ȶᏂασ đến cái bướm thành một cái động tròn lớn! Cả căn phòng lập tức tràn đầy tiếng "bốp bốp bốp"!
Nhưng dù Ngũ Triệu Phong chơi bướm kịch liệt bao nhiêu, anh và tiểu cɧó ©áϊ vẫn hôn nhau nồng nhiệt không ngừng nghỉ, hai người như phát điên mà quấn quýt làʍ t̠ìиɦ, va chạm, nuốt nước miếng của nhau!
Ngũ Triệu Phong thật sự hoàn toàn mất khống chế, đại điểu hung tàn đυ. cái lỗ chặt dồn! Mỗi một phát đều đâm xuyên tử ©υиɠ, Từ Kỳ bị ȶᏂασ đến cái bụng phồng lên hình đại điểu, cậu chưa từng bị ai thao qua, lúc đầu chỉ cảm thấy lỗ bướm căng đau tê dại, nhưng chưa bao giờ cảm nhận được sung sướиɠ từ tử ©υиɠ lan đến toàn thân như vậy!
"Ô... Lớn... Dươиɠ ѵậŧ lớn ~~ ưm ưm ưʍ...!" Ngũ Triệu Phong dùng miệng ngăn chặn toàn bộ tiếng da^ʍ kêu của cậu như đang trừng phạt, đại điểu dưới háng như mưa rền gió dữ điên cuồng ȶᏂασ bạo!
Tiếng nước "phụt phụt phụt" phát ra kịch liệt! Cơ thể Từ Kỳ bắt đầu phát tình, bướm da^ʍ nuốt trọn cây đại điểu, mị thịt phun ra một bãi nước da^ʍ càng thuận lợi cho việc cắm rút!
Ngũ Triệu Phong biết cậu đã phát da^ʍ, dưới háng càng thô bạo ȶᏂασ thẳng, đại qυყ đầυ nhiều lần chơi xuyên miệng tử ©υиɠ, điên cuồng đỉnh lộng thịt non đỏ ướt!
Tử ©υиɠ Từ Kỳ bị ȶᏂασ sướиɠ đến mức a a kêu loạn, ngũ quan vặn vẹo, cần cổ tuyết trắng khẽ nâng lên, sướиɠ không chịu nổi mà rên từng âm nức nở.
Nhưng Ngũ Triệu Phong lại tiếp tục chặt chẽ hôn Từ Kỳ, không để cậu phát ra một chút âm thanh nào. Một bên cường hôn, một bên kịch liệt đóng cọc, chơi đến cái bướm biến thành một cái lỗ lớn, xung quanh miệng bướm tràn bị ma sát đầy bọt biển dịch trắng, che mất âm thần béo mập.
"Ô ô... Không... Không cần..." Bắp đùi bạch ngọc của Từ Kỳ bắt đầu dang rộng hơn, ngón chân hồng hào co quắp lại, nhìn dáng dấp liền biết muốn đạt cao trào!
"Ô... ô... a... Dươиɠ ѵậŧ lớn đâm thủng...! Chơi thủng tử ©υиɠ! Muốn sinh bảo bảo... nha a a ~~ Dươиɠ ѵậŧ lớn ~~ Dươиɠ ѵậŧ lớn chơi chết Kỳ Kỳ rồi ~~!!!"
Đôi mắt xinh đẹp của Từ Kỳ tràn ngập nước, cơ thể bị nam nhân cường tráng áp chế mà run rẩy phát da^ʍ, đầu lưỡi nhỏ bé bị cái lưỡi bự nút lấy, hai bàn tay to của nam nhân gắt gao kềm chặt cậu, côn ŧᏂịŧ dưới háng điên cuồng móc khuấy, mỗi một phát đều cắm văng nước da^ʍ!
Ngay lúc Từ Kỳ sắp bị cây côn ŧᏂịŧ chơi chết, Ngũ Triệu Phong mạnh mẽ ȶᏂασ một phát lút cán, cự căn trong lỗ bướm kịch liệt rung động, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi liền phun ra! Nháy mắt tràn ngập tử ©υиɠ đang co giật, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng phỏng như muốn đốt cháy linh hồn cậu!
Từ Kỳ vong tình giãy dụa, co quắp thân thể, nam nhân hôn mạnh cậu một cái, sau liền tách ra, trong nháy mắt đôi môi bị hôn sưng đỏ bộc phát ra từng tiếng kêu dâʍ đãиɠ chưa từng có, "A a a... Đâm đến... Thủng rồi... Kỳ Kỳ muốn có bầu bảo bảo ~~ tử ©υиɠ hảo trướng ~~ tử ©υиɠ muốn nổ ~~~"
Ngũ Triệu Phong tiếp tục dùng sức cắm rút, đại qυყ đầυ kịch liệt phun ra nháy mắt ȶᏂασ thẳng vào tử ©υиɠ mềm mại, Từ Kỳ bị chơi đến hai mắt trắng dã, cánh tay trắng nõn quấn lấy cần cổ nam nhân run rẩy một trận.
Cậu đang cao trào, hơn nữa còn cao trào rất kịch liệt, cảm giác sướиɠ đến độ linh hồn muốn bay ra ngoài. Chỗ giao hợp của hai người vang lên từng tiếng "bốp bốp", một lượng lớn chất dịch trắng sền sệt liên tục phun ra, bắn tung toé ướt hết cả đệm chăn dưới người.
Ngũ Triệu Phong thở gấp ôm chặt Từ Kỳ, dươиɠ ѵậŧ lớn đã phát tiết vẫn chôn trong cơ thể cậu. Hai người ôm nhau rất chặt, triền miên thâm tình như tình nhân nhiều năm không được thấy nhau.
Hai mắt Từ Kỳ đẫm lệ, tan rã thất thần ngồi phịch trên giường, hạ thân tràn ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng vẫn còn lưu lại rất nhiều trong tử ©υиɠ, bị dươиɠ ѵậŧ chặn lại không cách nào chảy ra.
Bụng dưới cậu dính đầy chất dịch trắng, thân thể mềm mại ẩm ướt ửng đỏ run lên từng đợt như vẫn đang tiêu hoá cơn cao trào kịch liệt vừa rồi. Ngũ Triệu Phong hôn nhẹ Từ Kỳ, cây dươиɠ ѵậŧ thô béo chậm rãi rút ra, "phụt" một tiếng như rút ra cái nắp của bình rượu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt lập tức tuôn ra một luồng.
Thân thể Từ Kỳ lại run lên, lỗ bướm mở rộng đã hoàn toàn bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bao phủ. Ngũ Triệu Phong nhìn cậu thật sâu, lần nữa cúi người xuống, gương mặt anh tuấn của nam nhân dán sát gần khuôn mặt ửng đỏ của Từ Kỳ, thân mật mà ôn nhu gọi:
"Từ Kỳ..."
Đáng tiếc lúc này Từ Kỳ đã mất ý thức, khoé mắt còn dính vệt nước mà mơ màng ngủ. Ngũ Triệu Phong hôn lên trán cậu.
Sau nam nhân ngồi dậy, lấy ra một tấm thẻ đặt bên cạnh Từ Kỳ, rồi phủ thêm áo khoác, xoay người rời đi...
Đến khi Từ Kỳ tỉnh lại, thất thần nằm trên giường, trong phòng vẫn còn vương lại hơi thở vừa xa vừa quen thuộc của nam nhân, mùi hương vẫn giống như lúc cậu lén lút ngửi bộ quần áo thể thao của anh khi còn ở đại học.
Cậu khó chịu ngồi dậy, hoa huyệt "ùng ục" một tiếng tràn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, lỗ nhỏ mềm mại đã bị thao thành một cái động lớn, không ngừng chảy ra chất dịch trắng. Từ Kỳ xấu hổ nhắm mắt lại, suy nghĩ xem nam nhân có trở về hay không, nhưng khi cậu sờ đến tấm chi phiếu, nước mắt liền nhịn không được "tí tách" rơi xuống.
Cuối cùng cậu cũng đã trao được thân thể cho người cậu yêu nhất, mặc dù đối phương chỉ cho rằng cậu là nam kỹ...