Ái Tình Hậu Kiếp [Cung Khuynh]

Quyển 1 - Chương 38: Gặp mặt

Tắm rửa sạch sẽ, Lạc An Khê quay trở lại phòng ngủ, lúc này Hạ Hàn Vũ đã nằm trên giường, tay cầm một quyển tạp chí chăm chú đọc. Hạ Hàn Vũ thật quá xinh đẹp khiến ai cũng muốn chiếm giữ lấy nàng, Lạc An Khê cũng không ngoại lệ đi. Nàng tiến lại ngồi lên giường, tay cầm lấy quyển tạp chí kia và để nó sang một bên. Hạ Hàn Vũ đối với hành động này của Lạc An Khê hơi ngẩn người, ngay sau đó Lạc An Khê liền chủ động che phủ môi nàng. Hạ Hàn Vũ cũng thuận theo, cười cười xoay người đặt Lạc An Khê dưới thân, tiếp tục nụ hôn kí©ɧ ŧìиɧ lúc nãy.

_Em không muốn biết tôi đi đi dự tiệc của ai sao?-Kết thúc nụ hôn Lạc An Khê mới hỏi.

_Ai vậy?-Hạ Hàn Vũ lúc này cũng cảm thấy tò mò.

_Bạn thân nhất của tôi, Triệu Tư Băng, bữa tiệc tối nay là để chào mừng cô ấy về nước.-Lạc An Khê vui vẻ nói, nàng chính là muốn chia sẻ mọi thứ cho Hạ Hàn Vũ.

_Triệu Tư Băng? Triệu Hoa?-Hạ Hàn Vũ nhíu nhíu mi, cái tên này nàng có nghe qua rồi.

_Đúng, chính là Triệu Tư Băng đó.-Lạc An Khê xác nhận.

_...-Hạ Hàn Vũ lật người, chỉnh lại tư thế, thuận tay ôm Lạc An Khê vào lòng, để nàng nằm lên người mình.-Người này tôi có nghe qua rồi, là một doanh nhân xuất sắc, 2 năm trước Triệu Hoa đứng ở bờ vực phá sản, chính Triệu Tư Băng đã vực dậy nó, trở lại như cũ. Chỉ như vậy thôi cũng đã đủ biết năng lực của Triệu Tư Băng chính là không thể xem thường.

_Triệu Tư Băng, tốt nghiệp với bằng cấp cao nhất về kinh tế, chuyện 2 năm trước tôi cũng biết, nhưng cũng chính là tin tưởng Băng Băng có thể vượt qua được.-Lạc An Khê đối với người bạn này cũng chính là vô cùng tự hào đi.

_Quả không hổ danh là Khê nhi... đến bạn thân cũng ưu tú như vậy.-Hạ Hàn Vũ vui vẻ trêu chọc.

_Khi nào rảnh, tôi sẽ dẫn em đi gặp cô ấy. Nếu nói về người tôi tin tưởng thì Băng Băng... cô ấy xếp thứ nhất, nên chuyện của chúng ta... tôi chính là muốn cho cô ấy biết. Ý em thế nào?-Lạc An Khê nghĩ cũng nên hỏi ý kiến Hạ Hàn Vũ trước về chuyện kể cho Triệu Tư Băng. Dù sao thì Lạc An Khê quyết không làm chuyện mà Hạ Hàn Vũ cảm thấy không vui.

_Được thôi, chỉ cần Khê nhi tin tưởng là được.-Hạ Hàn Vũ sảng khoái đồng ý, chuyện come out là sớm muộn thôi, đối với Hạ Hàn Vũ nàng cầu còn không được. Nàng chính là muốn nói cho cả thế giới biết Lạc An Khê là của nàng.

_Em không ngại chứ, dù sao em cũng không có quen Băng Băng.-Lạc An Khê thấy Hạ Hàn Vũ nhanh như vậy liền đồng ý, liền hỏi lại.

_Không sao. Chỉ sợ Khê nhi, da mặt mỏng, không dám công khai chuyện chúng ta thôi. Với lại là Triệu Tư Băng lừng danh đó, tôi chính là cũng muốn gặp thử xem sao.-Hạ Hàn Vũ cho là tự nhiên nói.

_Em...! Đáng ghét.-Lạc An Khê cáu giận, nhẹ đánh vào người Hạ Hàn Vũ, nàng da mặt mỏng cũng không cần Hạ Hàn Vũ nói ra như vậy đâu.

_Khê nhi... thật đáng yêu.-Hạ Hàn Vũ tươi cười, nàng chính là thích Lạc An Khê như thế này nhiều hơn.

Lạc Tiêu Nhan đang đi lượn trên hành lang khu mua sắm sầm uất, mắt dính chặt vào nhừng món đồ cao cấp kia, mua sắm chính là sở thích của nàng đi. Chính vì thời gian này, chuyện Hạ Hàn Vũ làm nàng quá đau đầu nên nàng mới phải đi mua sắm giải tỏa căng thẳng, dù sao thì đời còn dài, muốn tính kế Hạ Hàn Vũ cũng không phải là khó. Đúng lúc đang không để ý, Lạc Tiêu Nhan đâm thẳng vào một đám người phía trước, khiến nàng không tự chủ mà ngã nhoài.

_Con mẹ nó, đi không nhìn đường sao?-Lạc Tiêu Nhan tức giận mắng lớn.

_Thật xin lỗi tiểu thư.-Một người đàn ông trong đám người đi lại đỡ Lạc Tiêu Nhan dậy, giúp nàng nhặt đồ lên.-Của tiểu thư đây.

_Hứ...-Lạc Tiêu Nhan bực tức cầm lấy túi xách của mình, thái độ khinh thường nhìn đám người kia.

_Lạc Tiêu Nhan?-Một giọng nói vang lên khiến Lạc Tiêu Nhan có chút ngẩn người, cảm xúc đi theo đó là hoảng sợ. Giọng nói này, chỉ sợ cả đời cũng không bao giờ quên được.

_...-Lạc Tiêu Nhan bất giác xoay mình, ánh mắt muốn như là tìm người sở hữ giọng nói kia. Nhưng Triệu Tư Băng cũng không khó để nhìn thấy, vì trong đám người kia Triệu Tư Băng chính là nổi bật nhất, xinh đẹp, cao ngạo, khí thế ngút trời. Thậm chí bộ Âu phục đắt tiền kia còn tôn lên vẻ trưởng thành, quyến rũ đến mê người. Lạc Tiêu Nhan ngàn vạn lần không nghĩ lại gặp lại người này.-Triệu... Triệu... Tư Băng?

_...-Triệu Tư Băng thú vị nhếch môi, nàng còn đã định mấy ngày nữa đến công ty của bố cô ta nói chuyện, nếu có duyên sẽ gặp lại Lạc Tiêu Nhan, vậy mà chưa gì người này đã xuất hiện trước mặt mình. Lại là còn trong cái hoàn cảnh này, thật cũng đủ đặc sắc đi. Nữ nhân trước mặt nàng vẫn chính là như vậy, thậm chí có phần xinh đẹp hơn. Triệu Tư Băng lạnh cười, nàng lấy lại sự lãnh đạm vốn có dành cho Lạc Tiêu Nhan, nàng đối với nữ nhân này, một chút tình cảm cũng không còn nữa rồi.-Thật quá là trùng hợp đi, Lạc tiểu thư đang mua sắm sao?

_Cô... cô...-Lạc Tiêu Nhan cũng chính là đã biết Triệu Tư Băng ngoạn mục hồi phục Triệu Hoa sau vụ việc lần đó, nàng cũng chính là sớm biết Triệu Tư Băng cũng sẽ tìm nàng tính sổ, chỉ là không nghĩ lại vô tình gặp nhau như thế này. Thái độ lãnh đạm kia... là sao?-Cô sao lại ở đây?

_Đây là khu mua sắm thuộc quyền sở hữu của Triệu Hoa.-Triệu Tư Băng thản nhiên nói.-Tôi đến đây giám sát một chút, có gì lạ sao?

_...-Lạc Tiêu Nhan nghẹn lời, hóa ra đây là khu mua sắm của Triệu Tư Băng, lại oan gia ngõ hẹp gặp đúng cô ta ở đây, nàng nhất thời không biết đối phó như thế nào?

_Thật quá thất lễ rỗi, Lạc tiểu thư, tôi còn có công chuyện đi trước, không thể phụng bồi. Cô cứ tự nhiên đi.-Triệu Tư Băng nở một nụ cười lạnh ngắt, hướng Lạc Tiêu Nhan lịch sự. Chẳng qua là lúc này, Triệu Tư Băng chưa muốn động vào người này thôi. Chứ nếu bây giờ cho Triệu Tư Băng một khẩu súng, nàng cũng sẽ nhất định bắn chết người trước mắt. Nhưng cố nén tư tưởng đấy vào trong lòng, Triệu Tư Băng lại nhanh chóng cũng nhân viên rời đi, dù sao vì trả thù này Triệu Tư Băng nàng đã chờ lâu như vậy, chờ thêm một chút cũng không thành vấn đề đi.

Lạc An Khê cũng Hạ Hàn Vũ đang ngồi trong một nhà hàng khá sang trọng, nhưng hiện tại thái độ của 2 người hoàn toàn khác hẳn nhau, Hạ Hàn Vũ thì vẫn vô cùng thoải mái xem menu đồ ăn, còn Lạc An Khê lúc này tâm tình nóng như lửa đốt. Lạc An Khê liếc nhìn Hạ Hàn Vũ, sao nàng ấy có thể điềm nhiên như thế, dù sao đây cũng là come out, và chắc chắn Triệu Tư Băng không hề ngờ tới người Lạc An Khê để ý lại là 1 nữ nhân. Triệu Tư Băng sẽ nghĩ như thế nào đây?

_Sao em có thể thoái mái như thế chứ?-Lạc An Khê nóng ruột hỏi.

_Lo lắng cũng không được gì Khê nhi, thư giãn một chút đi, ở đây có rất nhiều món chị thích ăn này.-Hạ Hàn Vũ tươi cười. Nàng sống nhiều năm như vậy lại sợ 1 lần come out sao?

_Em...!-Lạc An Khê thở dài, Hạ Hàn Vũ vô tư quá mức cần thiết rồi.-Đây là bạn thân tôi, tôi chỉ hy vọng...

_Nếu cô ấy muốn chị hạnh phúc, cô ấy sẽ hiểu cho chúng ta. Khê nhi, tự tin lên một chút có được không? Tôi luôn ở bên chị mà.-Hạ Hàn Vũ trấn an. Đối với Lạc An Khê thì có vẻ căng thẳng, nhưng Lạc An Khê đâu biết Hạ Hàn Vũ mong chờ lần nói chuyện này mức nào. Buổi hẹn này chính là minh chứng cho sự tin tưởng mà Lạc An Khê dành cho nàng, giới thiệu nàng cho Triệu Tư Băng, cũng chính là xem nàng quan trọng.

Lạc An Khê nhìn thấy ánh mắt thâm tình kia, tâm tư nàng cũng thả lỏng đôi chút. Đúng, tại sao nàng lại phải lo lắng, nàng chính vì tin tưởng Triệu Tư Băng nên mới để nàng ấy gặp Hàn Vũ. Nếu đã không có lòng tin thì đã không làm như vậy. Lạc An Khê thanh nhã cười.

_Xin lỗi Khê Khê, mình đến muộn, giao thông giờ cao điểm thật kinh khủng.-Đúng lúc này, một giọng nói vang đến, là của một nữ nhân xinh đẹp đang tiến đến chỗ của Hạ Hàn Vũ và Lạc An Khê.

Nữ nhân này cứ như vậy bước tới, Lạc An Khê nghe thấy giọng nói thân thuộc liền nhanh chóng đứng dậy xoay người, là Triệu Tư Băng.

_Băng Băng.-Lạc An Khê vui vẻ chào hỏi. Hạ Hàn Vũ thấy Lạc An Khê có thái độ như vậy liền nhanh chóng đứng lên.

Hạ Hàn Vũ nhẹ đưa mắt đánh giá người con gái kia, xinh đẹp, ngạo kiều, không những thế còn tỏ ra khí chất không thua kém Lạc An Khê là bao, dung mạo vô cũng diễm lệ, như một thiếu nữ hai mấy tuổi nhưng vẫn không giấu được sự trưởng thành qua từng hành động, người này thực sự là doanh nhân trong truyền thuyết... Triệu Tư Băng sao?

_...-Triệu Tư Băng tán gẫu vài câu với Lạc An Khê, mới để ý thấy Hạ Hàn Vũ đang đứng đằng sau Khê Khê, ánh mắt của người con gái này đang gián lên nàng không những thế còn đang đánh giá nàng. Triệu Tư Băng nhíu mi, người con gái xinh đẹp này là ai, dung mạo thanh tú, xinh đẹp động lòng người, phong cách ăn mặc công sở nhưng không kém phần cá tính, mái tóc nâu xoăn dài càng tôn lên nước da trắng như ngọc. Triệu Tư Băng nhanh chóng bị hấp dẫn, thú vị nhìn Hạ Hàn Vũ.-Uhm... Khê Khê, vị tiểu thư này là...?

_À... uhm... Băng Băng... đây là...-Lạc An Khê bối rối, nàng chưa từng bị như thế này bao giờ, nhất là khi Hạ Hàn Vũ và Triệu Tư Băng đang chăm chú nhìn nhau như vậy.

_Hạ Hàn Vũ... rất vui được làm quen Triệu tổng.-Hạ Hàn Vũ thấy Lạc An Khê bối rồi, liền tự mình giới thiệu, tránh cho Lạc An Khê khó xử, nàng hướng bàn tay về phía Triệu Tư Băng.

_Rất vui được làm quen, Hạ tiểu thư.-Triệu Tư Băng cũng vô cùng lịch sự đáp lại.

_...-Thấy không khí không hề căng thẳng như Lạc An Khê nghĩ, tâm tư nàng cũng giãn ra.-Uhm... Băng Băng, Hàn Vũ là tổng giám đốc Hạ thị tại Bắc Kinh. Em ấy rất hào hứng được gặp cậu.

_Vậy sao?-Triệu Tư Băng cao hứng, tất nhiên rồi, nàng là tài nữ mà, ai ai chẳng muốn gặp chứ. Triệu Tư Băng bắt đầu mode tự luyến bản thân.-Cũng đã nghe danh con gái Hạ tổng Hạ Đông Anh, thông minh, quyết đoán không kém gì cha mình, hôm nay thật vinh hạnh được gặp mặt.

_Cảm ơn Triệu tổng khen ngợi.-Thật không hổ danh Triệu Tư Băng, nhanh như vậy đã đoán được thân phận của nàng, Hạ Hàn Vũ có phần khâm phục.

Vào bữa ăn, cả 3 người giữ cách nói chuyện tự nhiên nhất có thể, chính là không nhắc nhiều đến công sự, chỉ nhắc chuyện riêng, hầu hết là nói chuyện phiếm, ấy vậy mà không khí bữa ăn cũng khá vui vẻ. Nhưng Triệu Tư Băng để ý, Hạ Hàn Vũ này trong bữa ăn luôn đối với Lạc An Khê quan tâm vạn phần, gọi món ăn cũng chính là gọi những món Khê Khê thích ăn nhất, trong khi ăn thì lúc lúc lại gắp đồ ăn và bát của Khê Khê. Nhìn ngoài vào thì có cảm giác là đôi bạn thân lâu năm, hiểu nhau, quan tâm nhau một chút, nhưng nếu là người mà đã từng yêu qua nữ nhân như Triệu Tư Băng, thì cảm thấy 2 người này không khác gì một cặp đang yêu nhau. Lúc này Triệu Tư Băng mới nhớ ra là Lạc An Khê có nói nàng đang thích một người.

_À mà Khê Khê, rõ ràng cậu nói sớm sẽ giới thiệu người mà cậu đang hẹn hò cho mình gặp mặt. Sao mãi không thấy động tĩnh gì đây?-Triệu Tư Băng bỗng mở miệng nói.

_Phụt...-Lạc An Khê bị nhắc đến chủ đề này liền hơi bị sặc súp, chết tiệt Triệu Tư Băng, có nhất thiết phải nói ra thế không? Chẳng phải người nàng đã dẫn đến đây sao?

_Sao thế? Sao thế? Chột dạ?-Triệu Tư Băng cười cười.-Hạ tiểu thư, không biết có biết nam nhân thần bí mà Khê Khê đang để ý là ai không? Tôi thực sự tò mò a.

_Uhm... Băng Băng.-Lạc An Khê đỏ mặt, nhìn Hạ Hàn Vũ lúc này, gương mặt nàng ấy đang trần ngập ý cười. Đối với câu hỏi của Triệu Tư Băng, Lạc An Khê nàng nên tự trả lời thì hơn.-Băng Băng, mình hy vọng cậu không trách mình đã giấu cậu nhưng sự thật là...

_...-Thấy Lạc An Khê ấp úng, Triệu Tư Băng liền cảm thấy hơi lo lắng, chẳng lẽ điều nàng đoán là thật sao?-Sự thật là gì? Nói đi chứ Khê Khê.

_Uhm Băng Băng... người mà mình nói... chính là Hàn Vũ. Mình đang hẹn hò với Hạ Hàn Vũ.-Lạc An Khê quyết ý nói ra, dù sao nàng không muốn Hạ Hàn Vũ chịu thiệt, cũng không muốn giấu diếm Triệu Tư Băng. Dù sao hiện tại, đây là 2 người mà nàng tin tưởng nhất.

_Cái gì?-Triệu Tư Băng kinh ngạc, nàng... không nghe nhầm chứ? Thật là đang hẹn hò?

Hết nhìn Lạc An Khê, Triệu Tư Băng lại nhìn sang Hạ Hàn Vũ. Lúc này nàng mới tỉ mỉ đánh giá Hạ Hàn Vũ một lần nữa. Ngoài ngũ quan xinh đẹp, khí chất cũng vô cùng bất phàm, thậm chí Triệu Tư Băng còn cảm thấy khí tức Hạ Hàn Vũ tỏa ra còn hơn cả nàng và Lạc An Khê. Triệu Tư Băng nên nói thế nào đây, khí chất này nàng chỉ cảm nhận được từ một người duy nhất trên đời, đó là hoàng tử William của Anh quốc, vậy khí chất mà Hạ Hàn Vũ tỏa ra đối với cảm nhận khi đó không có sự khác biệt cho lắm... chính là khí chất của bậc đế vương, của hoàng tộc. Ánh mắt Hạ Hàn Vũ sắc nét, xen vài phần kiên định, cũng vài phần lãnh đạm, Triệu Tư Băng cảm nhận thấy Hạ Hàn Vũ là người thận trọng cũng vô cùng biết mình muốn điều gì. Và hiện điều mà Hạ Hàn Vũ muốn chính là Lạc An Khê, Triệu Tư Băng có thể nhìn thấu qua ánh mắt đang dán chặt lên Lạc An Khê kia. Nhìn sâu xa, thì có cảm giác Hạ Hàn Vũ đã yêu Lạc An Khê nhiều năm rồi vậy, nhìn 2 người trước mắt thật sự cũng vô cùng xứng đôi. Khổ cho Triệu Tư Băng cứ liên tưởng đến mỹ nam anh tuấn nào đó, nhưng ít nhất cũng chứng thực được những suy luận lúc nãy của nàng đi.

_Hai người... là nghiêm túc?-Triệu Tư Băng vốn không quan trọng chuyện đồng tính luyến ái, bản thân nàng cũng từng yêu qua vô số nữ nhân, nên đối với cặp đôi trước mặt không hề bài trừ, chưa kể đến nếu Lạc An Khê là thực tâm yêu người trước mắt.

_Mình là nghiêm túc.-Lạc An Khê nhanh chóng gật đầu, Hạ Hàn Vũ là điều mà nàng chắc chắn nhất trong cuộc sống của nàng.

_Tôi đối với Khê nhi, trời đất chứng giám, nếu chị ấy không phụ tôi, tôi quyết không phụ chị ấy.-Hạ Hàn Vũ cũng nói thêm vào, ánh mắt phản ánh rõ sự kiên định.

Hai người này... cũng quyết tâm đấy chứ, Triệu Tư Băng thấy được đối với Hạ Hàn Vũ, chuyện đồng tính này vốn không có trở ngại gì, ánh mắt thản nhiên kia đã nói lên tất cả, chứng minh rằng kể cả không phải là Lạc An Khê, thì đối tượng sau của Hạ Hàn Vũ cũng vẫn sẽ là nữ nhân. Nhưng còn Lạc An Khê thì sao đây? Trước nay nàng ấy đều là yêu nam nhân, dù là hời hợt qua loa nhưng vẫn là có tình cảm. Chưa kể đến chuyện tình cảm của 2 người này nếu quyết định đi xa hơn là không thể, thân thế của Lạc An Khê không thể nói đến tự do yêu đương. Mạc Phong Văn, Lạc gia còn đó, chỉ lo lắng sau này Hạ Hàn Vũ sẽ chịu thiệt thôi. Lạc An Khê bạn thân nàng, Triệu Tư Băng chính là hiểu nhất. Triệu Tư Băng nghĩ đến đây không khỏi thở dài, kệ đi, đến đâu thì đến, dù sao lúc này Lạc An Khê là hạnh phúc, nụ cười hiếm hoi kia của Lạc An Khê, cũng đã lâu lắm rồi Triệu Tư Băng mới được nhìn thấy. Nếu Hạ Hàn Vũ là nguồn gốc của nụ cười và sự hạnh phúc đó thì Triệu Tư Băng cũng còn có ý kiến gì được nữa.

_Vậy chúc mừng hai người, thực sự chơi tôi một vố đau đấy.-Triệu Tư Băng mỉm cười nhẹ, vui vẻ hướng 2 người trước mắt cười.

_Băng Băng...-Lạc An Khê đối với thái độ này của Triệu Tư Băng hơi có phần ngạc nhiên, Triệu Tư Băn không bài xích tình cảm này sao?-Cậu... ủng hộ mình và Hàn Vũ?

_Tất nhiên, mình cũng là người như cậu nói... nam nữ đều ăn. Thì mình còn có ý kiến gì nữa đây, Khê Khê... chỉ cần cậu vui vẻ là được rồi.-Triệu Tư Băng rõ ràng nói, đậm chất một người bạn thân thấu tính đạt lý.

_Băng Băng...-Lạc An Khê vui sướиɠ nhảy lại ôm chầm lấy Triệu Tư Băng, đây quả đúng là bạn tốt của nàng.-Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu Băng Băng, vì đã ủng hộ mình.

_...-Hạ Hàn Vũ cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nếu Triệu Tư Băng phản đối, nhưng ngay từ lúc Triệu Tư Băng bước vào, Hạ Hàn Vũ cũng đã có cảm giác Triệu Tư Băng cũng giống nàng. Liền cũng có tự tin vài phần, dù sao thì cách nhìn người của Hạ Hàn Vũ cũng chẳng kém Triệu Tư Băng.-Cảm ơn Triệu tiểu thư đã hiểu.

_Không nên nói thế Hạ tiểu thư, dù sao thì người chịu khổ là cô, Khê Khê nhà tôi không dễ chiều đâu.-Triệu Tư Băng bông đùa.

_...-Hạ Hàn Vũ không nói gì, chỉ ưu nhã cười.

Lúc thanh toán xong, Lạc An Khê đứng dậy đi vào phòng vệ sinh một lát, để lại Triệu Tư Băng và Hạ Hàn Vũ vẫn đang ngồi ở bàn.

_Hạ tiểu thư, tôi hy vọng cô không hối hận.-Mãi một lúc Triệu Tư Băng mới lên tiếng.

_...-Hạ Hàn Vũ không hiểu ý nghĩa câu nói này cho lắm, nàng nhẹ nhíu mày.-Tôi sẽ không.

_Khê Khê là nữ nhân vô tình, cô ấy như vậy nhưng nếu giữa lý trí và tình cảm, Khê Khê sẽ luôn chọn lý trí. Tôi chỉ hy vọng sau này... nếu có chuyện gì, tôi mong cô đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, nhiều khả năng Khê Khê sẽ làm tổn thương cô.-Triệu Tư Băng thấp giọng cảnh tỉnh Hạ Hàn Vũ.

_Triệu tiểu thư là đang lo lắng cho tôi?-Hạ Hàn Vũ nhếch môi, những câu như thế này nàng nghe còn ít sao?

_Ngày mai, mong tiểu thư bớt chút thời gian đến công ty tôi, để chúng ta có thể nói chuyện, tôi hứa với cô, tôi sẽ không ngăn cản tình cảm của cô và Khê Khê. Chỉ là tôi muốn cô hiểu được một số chuyện và tôi cũng có việc cần nhờ vả.-Triệu Tư Băng thẳng thắn nói.

_...-Suy nghĩ một lúc, Hạ Hàn Vũ cũng gật đầu đồng ý, dù sao thì Triệu Tư Băng có thể làm gì nàng chứ.

--------------------

Lời của tác giả: Có ai biết Page Cung Khuynh đang nhận in truyện Cung Khuynh không vậy?