Chỗ Nào Không Đúng

Chương 104: Không được

Giản Thành đắm chìm trong một phòng thư từ quyển trục không thể tự kiềm chế.

Căn bản hắn còn đang đốt lên thuộc tính học bá, tuy rằng trước kia phương hướng chủ công của hắn là trận pháp, chính là nhất pháp thông, vạn pháp thông, Sơn phó cung chủ mở ra căn phòng kia chính là tư liệu về cơ sở bí thuật trị liệu, tốc độ đọc của Giản Thành phi thường nhanh, thần hồn hắn có lực lượng cường hãn, bất quá mới ba ngày liền xem xong rồi.

Sau khi xem xong tri thức phương diện này phi thường có ý tứ!!

Thông qua nghiên cứu nguyên lý vạn sự vạn vật tự nhiên, phát hiện quy luật trong đó, cũng lợi dụng những quy luật đó khởi tử hồi sinh, rất là có loại cảm giác sảng khoái đoạt người từ trong tay lão thiên.

Giản Thành lập tức liền đắm chìm giữa nhưng tri thức này đó, sau khi xem xong tư liệu cơ sở chủ động đi tìm Sơn phó cung chủ, yêu cầu học tập thực tiễn, Sơn phó cung chủ khảo hạch một chút kiến thức Giản Thành mấy ngày nay xem qua, sau khi phát hiện Giản Thành thật sự ghi nhớ cùng lý giải, không khỏi chấn động, lát sau vui mừng khôn xiết.

Ông trong lén lúc không ngừng khen Giản Thành với Liễu Lạc Nguyên: "Lan Hải sư huynh thật là tinh mắt, tuyển người thừa kế quá có thiên phú!"

Liễu phó cung chủ cũng cao hứng, bất quá ông vẫn banh mặt nói: "Còn phải xem năng lực thực tiễn, nếu chỉ quen thuộc lý luận lại không không thể thực hành, vậy cũng không được."

Sơn phó cung chủ nghe xong liên tục gật đầu, ông đề nghị nói: "Vừa lúc một đám dược ngoài ruộng mới thành thục, không bằng mang theo hắn cùng nhau làm công tác phân tích đi."

Cũng giống như Tiêu Thâm Thủy từng học qua cách phân tích các nguồn nước có trong phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông, Sơn phó cung chủ đưa ra nhiệm vụ thực tiễn này liền yêu cầu phải phân tích được thuộc tính của linh dược cùng với sai biệt giữa kinh dược bên ngoài với linh dược được cất giữ bên trong.

Nội dung số liệu cụ thể rất phức tạp, bao gồm so sánh hàng ngang so sánh hàng dọc, yêu cầu độ cẩn thận cùng với kiên nhẫn của người khảo nghiệm, đồng thời cũng có thể nhìn ra một người khi đang tiến hành loại công việc thời gian dài, có thể bảo trì lực chú ý như lúc ban đầu hay không, cùng với độ nhạy bén đối với biến hóa của loại dược vật nào đó.

Liễu phó cung chủ gật đầu đồng ý, cũng xuống tay an bài nhiệm vụ thực tiễn cho Giản Thành, Sơn phó cung chủ mang theo Giản Thành chấp hành.

Sau một vòng, dù là Sơn phó cung chủ hay là Liễu phó cung chủ tất cả đều không khép được miệng, bởi vì biểu hiện của Giản Thành phi thường tốt, ở trên sự biến hóa rất nhỉ của dược vật có một độ nhạy bén cường hãn gần như là trực giác, thiên phú thật tốt.

Hai người đối với việc Giản Thành trở thành cung chủ Luân Hồi Cung không có bất luận ý kiến gì.

Còn các tu sĩ khác trong Luân Hồi Cung, bọn họ cũng sẽ tiến hành khảo hạch đối với Giản Thành, dù cho Giản Thành trong tương lai có thể trở thành cung chủ Luân Hồi Cung dang xứng với thực hay không, nhưng hắn gia nhập Luân Hồi Cung cùng với tiếp thu huấn luyện , là chuyện ván đã đống thuyền.

Hà Minh cao hứng không ngừng vỗ tay, hắn vỗ ngực tỏ vẻ, nhất định sẽ ở trước mặt Trần Húc Chi nói tốt cho Giản Thành.

"Yên tâm đi!! chỉ cần đại sư huynh không có ý kiến, sư bá trên cơ bản sẽ không bác bỏ đề nghị của đại sư huynh, huống chi ngươi là người truyền thừa mà sư phụ tự định, chờ sau khi ngươi tiến giai Nguyên Anh, nắm giữ bí thuật trong Luân Hồi Cung, khẳng định có thể trở thành phong chủ Tinh Hải phong!!"

Giản Thành mắt các chết nhìn Hà Minh, nguyên lai Hà sư huynh là dạng người này a!! Đời trước hoàn toàn không chú ý!!

Từ từ, đời trước Hà Minh làm gì?

Hà Minh sớm nhất là làm đội trưởng ở Giới Luật Đường, thân là tu sĩ nắm giữ bí thuật trị liệu, Giới Luật Đường đương nhiên hoan nghênh Hà Minh đến rèn luyện, sau đó thì sao?

Giản Thành cẩn thận nhớ lại, hình như là chút bất tri bất giác, Hà Minh yên lặng rời khỏi Giới Luật Đường, về tới Tinh Hải phong, giúp hắn xử lý sự vụ trong Tinh Hải phong? Chờ khi hắn tiến giai Nguyên Anh kỳ, Hà Minh lại đem nội vụ giao cho hắn, còn chính mình thì phủi tay không làm, nói cái gì mà trầm mê tu luyện, vấn đạo thiên địa vân vân ...............

ĐCM!! Đời trước Hà sư huynh mới là cung chủ Luân Hồi Cung đi?

Giản Thành: Cứ cảm thấy chính mình đời trước bị tính kế, nhưng đời này hình như không còn bị tính kế!!

Ở thời điểm Giản Thành đang trầm mê tri thức mới không thể tự kiềm chế, Trần Húc Chi bên này nhận được không ít tin tức mới thú vị.

Diệp Vô Cấu cùng Bạch Anh chưởng tôn liên hợp, đôi vợ chồng này đang xử lý mấy tên ma tu Kim Đan kỳ chưa kịp chạy trốn, đồng thời bọn họ ngăn chặn trưởng lão Nguyên Anh của Quy Nguyên Tông, sau một phen chiến đấu xử lý đối phương.

Kể từ đó, tam tông ma môn tổn thất hai tu sĩ Nguyên Anh cùng vô số tu sĩ Kim Đan, đây xem như là tổn thất nghiêm trọng.

Nhưng Diệp Vô Cấu một chút cũng không cao hứng.

Bởi vì khi nàng chiến đấu cùng Thiên Quý lão nhân, Thiên Quý lão nhân không có chút nào cảm giác thất bại, thậm chí còn lấy thái độ tiền bối đối với hậu bối mà khoe khoang với Diệp Vô Cấu.

Đúng vậy, khoe khoang, Thiên Quý lão nhân ở Hóa Thần kỳ thật lâu, trước sau không có bước vào cánh cửa Dương Thần, nhưng hiểu biết đối với cảnh giới này mạnh hơn Diệp Vô Cấu.

Lão khi chiến đấu lộ ra một vài chuyện chỉ có tu sĩ Hóa Thần mới có thể biết đến, cái này làm cho trong lòng Diệp Vô Cấu thực bất an.

Diệp Vô Cấu vẫn chưa nói ra bất an trong lòng cho Bạch Anh chưởng tôn, chênh lệch cảnh giới thật lớn vô pháp đền bù, hơn nữa hiện tại cũng không phải thời điểm thảo luận loại sự tình này.

Sau khi quét sạch ma tu trong phạm vi thế lức, Bạch Anh chưởng tôn cùng Diệp Vô Cấu liền bắt đầu tìm kiếm Linh Nguyệt chưởng tôn.

Cuối cùng bọn họ ở một chỗ mạch nước ngầm tìm được Linh Nguyệt chưởng tôn trọng thương hôn mê.

Vì che dấu hơi thở, Linh Nguyệt chưởng tôn cưỡng chế đình chỉ tự thân vận chuyển linh lực, nàng sợ sau khi đám ma tu phát hiện dao động linh lực mà tìm được nàng, mặc dù hôn mê nhưng linh lực cũng không có bất luận phản ứng gì, lúc này mới làm nàng chạy thoát, nhưng cũng làm cho thương thế của nàng chuyển biến xấu.

Sau khi tìm được Linh Nguyệt chưởng tôn, Diệp Vô Cấu cùng Bạch Anh chưởng tôn đồng thời nhẹ nhàng thở ra, lát sau tâm tình phức tạp, Lan Hải đã không còn, nếu Linh Nguyệt lại xảy ra chuyện, lý trí của bọn họ chỉ sợ liền rớt tuyến.

Diệp Vô Cấu cùng Bạch Anh chưởng tôn bảo hộ Linh Nguyệt chưởng tôn trở về tông môn, Trần Húc Chi lập tức tìm Hà Minh, để cho Luân Hồi Cung chuẩn bị cứu trị cho Linh Nguyệt chưởng tôn thật tốt.

Hà Minh liên tục gật đầu, tỏ vẻ tuyệt đối không thành vấn đề.

Trong lòng hắn cân nhắc, nếu Thành sư đệ bày ra thiên phú kiệt xuất cùng năng lực trên chuyện cứu trị cho Linh Nguyệt chưởng tôn, nói vậy chưởng môn cùng Diệp sư bá liền sẽ thừa nhận thân phận của Giản Thành đi.

Vì thế Hà Minh từ chỗ Trần Húc Chi cầm lấy báo cáo về thương thế của Linh Nguyệt chưởng tôn Giới Luật Đường truyền lại trước quay về, chuẩn bị hưng phấn mà đi tìm Giản Thành.

Trước khi đi, Trần Húc Chi dường như không có việc gì hỏi Giản Thành: "Nghe nói Thành sư đệ đã trở lại? Hắn trước đó đi làm cái gì?"

Trần Húc Chi kỳ thật có chút lo lắng, Giản Thành trong khoảng thời gian này không truyền đến bất luận tin tức gì, ở trong Luân Hồi Cung không bị các tiền bối làm khó dễ đi?

Nào nghĩ đến Hà Minh khẩn trưởng lên, hận không thể thay Giản Thành chứng minh trong sạch: "Hắn là đi thăm bằng hữu! Hắn không làm cái gì!"

Rốt cuộc thì Giản Thành ở khi ma môn hành động rời đi tông môn, lại mang theo Luân Hồi Đài trở về, thấy thế nào cũng khả nghi, hơn nữa Trần Húc Chi thân là đường chủ Giới Luật Đường, có quyền hạn điều tra rõ tung tích của đệ tử, Hà Minh sợ Trần Húc Chi xem Giản Thành trở thành gian tế của ma môn mà răng rắc xử lý, liền vội không ngừng nói tốt cho Giản Thành.

"Thành sư đệ mang Luân Hồi Đài trở về, hắn là người nối nghiệp mà sư phụ chỉ định trước khi chết, đối với trị liệu có thiên phú cường hãn! Sư đệ một lòng vì tông môn, tuyệt đối không có nhị tâm!!"

"Chúng ta đã kiểm tra qua linh lực của sư đê, là sinh sinh bất tận hỏa thuần túy nhất, hắn vẫn là đệ tử Tiêu sư huynh mang về! Lại nói tiếp ngài lúc đó cũng có ở đó đúng không!?"

"............." Trần Húc Chi vô ngữ mà nhìn Hà Minh nôn nóng giải thích cho Giản Thành, ngữ khí khô khốc nói: "Nga, ta đã biết."

Bất quá y trả lời không có làm cho Hà Minh an tâm, Hà Minh nhìn qua càng thêm sợ hãi.

"Đại sư huynh, hiện giờ sư phụ qua đời, Tinh Hải phong như rắn mất đầu, không chịu nổi đại khúc chiết!" Hà Minh tậm tình khuyên bảo: "Còn thỉnh sư huynh giơ cao đánh khẽ a! Ta, Sơn sư thúc còn có Liễu sư thúc đều có thể làm chứng, Thành sư đệ thật sự không có vấn đề!"

"..........." Trần Húc Chi nghe xong nội tâm không hề giao động, nga lạc, nhìn qua có vẻ Giản Thành đã thu phục Luân Hồi Cung? Chậc chậc, không hổ là nam chính thiên định.

Y trở tay đặt xuống quyển sách cùng tình báo trên án thư, lộ ra mỉm cười.

"Nhìn qua có vẻ Thành sư đệ rất có thiên phú, các người đối với hắn rất có chờ mong."

Trần Húc Chi lộ ra tư thế trường đàm, chuẩn bị nghe Hà Minh làm thế nào tâng bốc Giản Thành.

"Vậy miêu tả tỉ mỉ kỹ càng một chút đi."

Trần Húc Chi nghe xong một canh giờ về chuyện xưa Giản Thành là như thế nào bày ra thiên phú trác tuyệt cùng kiến thức siêu phàm hàng phục từng người từng người tiền bối trong Luân Hồi Cung, cuối cùng thành công trở thành cung chủ Luân Hồi Cung danh xứng với thực.

Trần Húc Chi nghe đến vui vẻ.

Bởi vì y cảm thấy Hà Minh tâng bốc không sai, Giản Thành chính là cực lợi hại!

Bất quá chờ sau khi Hà Minh rời đi, Trần Húc Chi liền nhịn không được thở dài, nguyên nhân chính là vì biết Giản Thành rất lợi hại, y mới có thể đem hy vọng ký thác trên người Giản Thành, thậm chí sau khi Lan Hải chưởng tôn qua đời, ngược lại sẽ sinh ra loại cảm xúc oán hận này?

Bởi vì y thật sự phi thường tin tưởng hắn.

Trần Húc Chi xoa xoa huyệt thái dương, cảnh cáo chính mình cảm xúc này là không được, sẽ làm y mất đi lý trí cùng bình tĩnh.

Cưỡng bách chính mình áp xuống loại cảm xúc rối rắm mà phức tjap này Trần Húc Chi nỗ lực tiếp vào trạng thái công tác.

Hà Minh nói nhiều như vậy, còn để lộ một tin tức khác, Giản Thành gần đây rất bận rộn.

Trần Húc Chi nhìn báo cáo của Giới Luật Đường, trên báo cáo nói Bạch Anh chưởng tôn cùng Diệp Vô Cấu cùng nhau xử lý mấy tên ma tu, hình như không có tên Cung Thiên Trọng, một khi đã như vậy Cung Thiên Trọng hẳn là đã thoát khỏi nguy hiểm, y có nên liên hệ với Cung Thiên Trọng một chút?

Trước đó tuy rằng đã nhờ Giản Thành, nhưng thoạt nhìn Giản Thành căn bản cũng không rảnh.

Trần Húc Chi chần chờ một hồi, vẫn là nhắm mắt lại liên hệ với Cung Thiên Trọng.

Y cần biết một chuyện.

Cung Thiên Trọng phản ứng thực nhanh, bất quá qua mấy cái hô hấp, hắn liền thông qua khế ước đáp lại triệu hoán của Trần Húc Chi.

Trần Húc Chi nhìn đoàn linh lực màu đen đại biểu cho Cung Thiên Trọng, nhìn qua linh lực sung túc, tựa hồ không bị thương.

Y ho khan một chút, mở miệng nói: "Lần này đa tạ ngươi."

Cung Thiên Trọng đánh lại mười hai vạn phần tinh thần trả lời nói: "Có thể giúp đỡ liền tốt." Cường điệu cường điệu sự giúp đỡ của mình.

Trần Húc Chi nhấp môi, y hỏi: "Khi sư phụ cùng sư nương đuổi theo các ngươi, ngươi không sao chứ?"

Cung Thiên Trọng thật cẩn thận trả lời: "Ta đã bình an thoát ly phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông."

Trần Húc Chi ngô một tiếng: "Ta không nhìn thấy tên của ngươi trên danh sách sắn gϊếŧ, đoán được hẳn là ngươi đã thành công trốn thoát."

Trong lòng Cung Thiên Trọng trầm xuống, hắn uyển chuyển nói: "Ta bên này còn chưa thu được tin tức đồng môn ngã xuống." Dừng một cút hắn nói: "Ngài có thể nói danh sách một chút không? Ta nhìn xem hay không có liên lụy đến ta."

Trần Húc Chi phát ra tiếng cười ngắn ngủi, y chậm rì rì nói: "Ngươi thật muốn xem? Có lẽ chúng ta sẽ tìm người giả dạng làm người chết."

Trong lòng Cung Thiên Trọng thở dài, vị lão đại này quả nhiên không dễ lừa gạt.

Hắn lập tức làm ra bộ dạng hối hận: "Là ta quá phận."

Trần Húc Chi sau khi gõ Cung Thiên Trọng, mới nói: "Nếu không có ngươi hỗ trợ, sư tình sẽ càng thêm khó có thể xong việc, cái gọi là có công ắt có thưởng, phạm lỗi tất phạt, ta là người hào phóng tuân theo quy tắc."

"Cung Thiên Trọng, ngươi lo lắng hỗ trợ như vậy, muốn có cái gì?"