Chỗ Nào Không Đúng

Chương 103: kế hoạch chết non

Thanh Minh chân nhân, sư phụ của Bạch Anh chưởng tôn cùng Diệp Vô Cấu, từ thủ đoạn lão giúp Diệp Vô Cấu giải quết chuyện nhất thể song hồn mà xem, lão không thể nghi ngờ là một tu sĩ thực lực cường hãn.

Một thế hệ trên Bạch Anh chưởng tôn ngã xuống rất nhiều, mất tích rất nhiều, đi đến cuối cùng chỉ có một mình Thanh Minh chân nhân.

Các tu sĩ tiến giai sau Hóa Thần đều giống nhau từng bước bước về Dương Thần, sau đó thì sao?

Phi thăng a!

Cho tới nay, vô số tông môn cùng tu sĩ truyền thừa đều đại đồng tiểu dị, tất cả đều là sau khi tu luyện xong Dương Thần có thể phi thăng, tiền vào một thế giới hoàn toàn mới, càng cao hơn một tầng, tức là thế giới tiên nhân!

Muốn tiến vào thế giới này, cần trước tiên trở thành Dương Thần lão tổ, sau đó được thiên kiếp rửa tiếp, nếu có thể bình an độ kiếp, vậy tất nhiên là có thể mở ra đại môn của tân thế giới, phi thăng thành tiên.

Lịch đại tu sĩ của Đại Nhật Tiên Tông cũng có đại năng Dương Thần, nhưng từ sau khi tổ sư khai phá Đại Nhật Tiên Tông phi thăng, liền không còn ai thành công phi thăng, đại bộ phận tu sĩ đều bị kẹt lại ở cảnh giới Hóa Thần, hoặc là lưu lại tông môn sống bằng số tiền dành dụm, cuối cùng tọa hóa ngã xuống, hoặc là rời đi tông môn , đi đến một nơi xa xôi, cuối cùng hoàn toàn bặt vô âm tín.

Thanh Minh chân nhân sau khi tiến giai Hóa Thần, vì chống lưng cho đồ đệ, cũng vì bảo hộ Đại Nhật Tiên Tông, liền không có đi ra ngoài du lịch, mà là lưu lại trong tông môn tiềm tu.

Ba chủ phong của Đại Nhật Tiên Tông, chủ phong đứng đầu, bên trái là Tinh Hải phong, bên phải Huyễn Nguyệt phong, ở giữa ba phong là một vài đỉnh núi, Thanh Minh chân nhân liền ở trong một đỉnh núi trong đó tiềm tu.

Đời trước Diệp Vô Cấu nhưng không giống như bây giờ đại phát thần uy, tiến giai Hóa Thần, lúc ấy Đại Nhật Tiên Tông ở trong phong vĩ phiêu diêu, bốn vị tu sĩ Nguyên Anh chỉ còn lại có Diệp Vô Cấu, hơn nữa còn có Giản Thành chó ngáp táp phải ruồi tiến giai Nguyên Anh, chỉ có hai người bọn họ giữ thể diện.

Lúc ấy chính đạo cùng ma đạo đánh nhau túi bụi, Diệp Vô Cấu liền mang theo Giản Thành xâm nhập vào động phủ của Thanh Minh chân nhân, ý đồ xin Thanh Minh chân nhân trợ giúp.

Nhưng mà họ trăm triệu lần họ cũng không nghĩ tới, thật vất vả vắt hết óc vượt qua hết thảy khảo nghiệm Thanh Minh chân nhân thiết hạ, tiến vào chân chính động phủ, mới phát hiện bên trong cư nhiên không có một bóng người?!

Giản Thành vĩnh viễn cũng không quên được lúc ấy khi nhìn thấy tờ giấy kia, nội tâm cơ hồ bạo nộ cùng hỏng mất.

"Lão Thanh Minh chân nhân kia căn bản không ở tông môn!!" Giản Thành điên cuồng phun tào với Trần Húc Chi: "Ta nói cho ngươi, cho đến khi ta chết, ta cũng chưa từng chính mắt nhìn thấy lão! Ta còn hoài nghi lão đã sớm chết ở góc xó xỉnh nào đó!"

Trần Húc Chi nghe xong mà trợn mắt há mồm.

Cho nên nói nhiều năm qua như vậy, Đại Nhật Tiên Tông vẫn luôn không có lão tổ Hóa Thần tọa trấn sao?

Trần Húc Chi khô khốc nói: "Vậy Hiên Vũ chân nhân mà ngươi nói kia thì sao?"

Nhắc tới Hiên Vũ chân nhân, biểu tình Giản Thành tốt hơn một chút.

"Đó là chủ nhân của Tinh Hải phong trước sư phụ, cũng là sư đệ của Thanh Minh chân nhân, là tiền bối Tinh Hải phong chúng ta, ta nên gọi ông ta là sư thúc tổ." Giản Thành nói: "Đời trước sau khi ta trở thành đệ tử đích truyền của Tinh Hải phong, may mắn từng được đọc qua quyển trục mà ông ta từng viết, bên trong ký lục rất nhiều ý nghĩ trị liệu sáng tạo cực kỳ mạnh, sư phụ cũng từng nói với ta một ít về cuộc đời vì sư thúc tổ."

"Hiện giờ sư phụ qua đời, bên trong Tinh Hải phong không còn tu sĩ nào biết đến Hiên Vũ chân nhân, ta giả bộ là ông ta chuyển thế tương đối an toàn."

Trần Húc Chi đưa ra nghi vấn: "Ngươi làm sao để cho sư phụ ta nhận định ngươi là Hiên Vũ chân nhân chuyển thế?"

Giản Thành nhướng mày: "Sư phụ cũng đã đưa Luân Hồi Đài cho ta, này liền chứng minh thân phận ta." Dừng một chút, hắn bổ sung nói: "Luân Hồi Đài chỉ biết thừa nhận tu sĩ Tinh Hải phong là chủ, ta chỉ cần bày ra một ít bí pháp của tam tông, hẳn là được."

Trần Húc Chi trầm ngâm một lát, y nói: "Ta đã hiểu, vậy ngươi trở về chuẩn bị trước đi, nếu sư phụ đã trở lại, ta sẽ truyền tin cho ngươi."

Giản Thành gật gật đầu, hắn nhìn nam tử tóc đỏ gần trong gang tấc, thanh âm chợt nhu hòa xuống.

"Sư huynh về sau cũng phải cẩn thận."

Trần Húc Chi nghe xong lại cười nói: "Vậy cũng không thể cứ luôn chui rúc trong tông môn a." Y nói: "Chờ sự tình kết thúc, ta nghĩ đi ra ngoài du lịch."

Giản Thành sửng sốt, trong lòng mạc danh căng thẳng: "Hiện tại xuất môn du lịch?"

Trần Húc Chi nhún vai: "Khẳng định phải đợi hôn lễ của sư phụ cùng sư nương........" y thở dài: "Không biết hôn lễ còn có thể tiếp tục hay không.............."

Giản Thành trầm mặc thật lâu sau đó mới nói: "Gần nhất không nên xuất môn, ta cứ cảm thấy Thiên Quý lão nhân tựa hồ đang âm mưu gì đó."

Trần Húc Chi nhìn Giản Thành, trong mắt tràn đầy ý cười, khớ môi tươi cười làm Giản Thành mạc dang có chút quen thuộc.

"Thì sao?" y nói: "Thiêu hết toàn bộ là được rồi."

Giản Thành giơ tay che mặt, hắn nghĩ tới, lúc trước khi Trần Húc Chi nói tự bạo thực sướиɠ, chính là cười như vậy = =

Nắm tay Giản Thành có chút ngứa, rất muốn đấm qua một quyền.

Nhưng vào lúc này, Trần Húc Chi thình lình hỏi: "Đúng rồi, lầm này ma môn khuynh sào xuất động, nếu không có Cung Thiên Trọng hỗ trợ, chỉ sợ rất khó tìm được tung tích của Lan Hải chưởng tôn."

Y hỏi Giản Thành: "Cung Thiên Trọng không có chuyện gì đi?"

Giản Thành lẩm bẩm nói: "Sư huynh nhưng thật ra quan tâm hắn, ngươi có việc gì có thể trực tiếp hỏi hắn."

Trần Húc Chi không tỏ ý kiến: "Ta không thân với hắn, hơn nữa............"

Hơn nữa hồng huyền của Cung Thiên Trọng vẫn là Giản Thành đưa chi y, ở trong lòng Cung Thiên Trọng, chỉ sợ người hắn chân chính tán thành cùng nguyện ý thần phục là Giản Thành đi?

Trần Húc Chi uyển chuyển nói: "Quan hệ của ngươi cùng hắn tương đối tốt, lần này ít nhiều nhờ hắn, giúp ta cảm ơn hắn."

Giản Thành mạc danh có loại cảm giác khó chịu.

Trần Húc Chi câu tiếp theo liền nói: "Lại nói quên quán của Cung Thiên Trọng là Tây Nguyệt Quốc?"

"Qua một đoạn thời gian ta đến đó đi thăm thú xem."

Giản Thành đen mặt rời khỏi Tam Khê Các.

Hắn cứ cảm tháy lần này không có xoát được bất luận độ hảo cảm nào với sư huynh, ngược lại còn giúp Cung Thiên Trọng xoát độ hảo cảm = =

Từ sau khi Lan Hải chưởng tôn chết, Giản Thành chưa có liên hệ với Cung Thiên Trọng.

Bởi vì hắn cảm thấy ngượng ngùng.

Hiện tại ngẫm lại, hắn ở trước mặt Cung Thiên Trọng nói cái gì mà ta tin tưởng sư huynh nhất định có thể thu phục, nói cái gì mà ta tin tưởng Lan Hải chưởng tôn bọn họ sẽ không có chuyện gì, nói cái gì mà ta một chút cũng không lo lắng........ a phi!

Hiện tại Tú Thủy có phải đang chê cười hắn hay không?

Giản Thành hận không thể cào hết tóc trên đầu, hắn phải liên hệ của Cung Thiên Trọng như thế nào.

Nhưng mà so với quẫn bách tự mình liên hệ với Cung Thiên Trọng, hắn càng không hy vọng Trần Húc Chi cùng Cung Thiên Trọng có liên hệ chặt chẽ.

Nghĩ đến đây, Giản Thành quyết định sáng mai liên hệ với Cung Thiên Trọng.

.................. Ai, trước đó hắn làm cái xây dựng tâm lý nửa buổi tối đi.

Giản Thành về tới Tinh Hải phong.

Hà Minh sau khi biết được tin này lao tới, khi nghe xong hết thảy chuyện Lan Hải chưởng tôn qua đời, cả người hắn đều hỗn độn trong gió.

Hà Minh bắt lấy Giản Thành vọt tới một bên khác của Tinh Hải phong.

Đây là một cái khe núi thực bình thường, khe nói tọa lạc rất nhiều nhà cửa lớn lớn bé bé, nơi này đúng là nơi tu sĩ Luân Hồi Cung ở.

Hà Minh mang theo Giản Thành vọt tới Luân Hồi Cung, vừa mới tiến vào khe núi, liền thấy hai tu sĩ đứng ở cửa sơn cốc chờ bọn họ.

Trong đó một lão nhân râu tóc bạc trắng sau khi nhìn thấy Giản Thành, liền phát ra một tiếng thờ dài.

"Luân Hồi Đài đổi chủ, chúng ta liền đoán ra Lan Hải chưởng tôn ngã xuống."

Lão nhân tự giới thiệu: "Lão phu chính là phó cung chủ Luân Hồi Cung, Sơn Từ, vị này đồng dạng là phó cung chủ Liễu Lạc Nguyên."

Hà Minh nói: "Kiến qua Sơn sư thúc, Liễu sư thúc,"

Giản Thành sửng sốt, có điểm há hốc mồm, từ từ a, hai vị này đều là Kim Đan hậu kỳ, Hà Minh còn gọi họ là sư thúc, chẳng lẽ họ là sư đệ của Lan Hải chưởng tôn?

Vậy nếu hắn giả mạo Hiên Vũ chân nhân............ chẳng phải một giây liền bị vạch trần sao?

Hắn nhịn không được nói: "Hai vị là sư đệ của sư phụ sao?"

Sơn Từ nói: "Không sai, bất quá chúng ta cùng với Lan Hải chưởng tôn không phải là cùng một sư phụ, chỉ là bối phận tương đồng mà thôi."

Người trung niên bên cạnh ông ta Liễu Lạc Nguyên gật đầu nói: "Sư phụ của Sơn sư huynh thẳng đến lúc ngã xuống cũng chủ là Kim Đan hậu kỳ mà thôi, sư phụ ta tuy rằng tiến giai lên Nguyên Anh kỳ, bất quá mới tiến vào Nguyên Anh kỳ liền rời khỏi tông môn du lịch, lại không trở về."

Giản Thành nghe xong tim đập bang bang, hắn nhìn Liễu Lạc Nguyên, thật cẩn thận nói: "Mạo muội hỏi một chút, không biết sư phụ của vị tiền bối này xưng hô như thế nào?"

Người trung niên Liễu Lạc Nguyên cười cười: "Gia sư Hiên Vũ chân nhân."

Giản Thành: ".................." Đậu xanh! đường này không thông!!

Vì thế kế hoạch Giản Thành mới lập ra liền chết từ trong trứng nước.

Hai vị phó cung chủ mang theo Giản Thành cùng Hà Minh tiến vào khe núi, Giản Thành trước tiên thả ra Luân Hồi Đài, chứng minh thân phận đệ tử Tinh Hải phong, lại đem thân thể Tiêu Thâm Thủy phóng ra.

Sau khi Tiêu Thâm Thủy ra tới, tức khắc có tu sĩ vội vàng đem Tiêu Thâm Thủy đặt vào một cái băng quan, Giản Thành còn chưa có nhìn kỹ đâu, băng quan cùng Tiêu Thâm Thủy liền biến mất không thấy.

Sau đó vấn đề lại tới.

Luân Hồi Đài là biểu tượng của Luân Hồi Cung, chỉ có cung chủ Luân Hồi Cung mới có thể kiềm giữ Luân Hồi Đài.

Tu vi của Giản Thành...............Ân? Kim Đan sơ kỳ?

Hà Minh khϊếp sợ: "Ngươi trước khi xuất môn là Trúc Cơ sơ kỳ a!!"

Giản Thành đem nồi đầy lên trên người Lan Hải chưởng tôn, vẻ mặt hắn bi phẫn: "Sư phụ trước khi chết vì làm cho ta có thể dùng Luân Hồi Đài bảo hộ Tiêu sư huynh, sư phụ dùng linh lực cuối cùng của ông mạnh mẽ tăng lên tu vi của ta, làm cho ta kết đan."

Ai, không thể dùng thân phận của Hiên Vũ chân nhân, cũng chỉ có thể tiếp tục trở thành Thành Hạo.

"Ai, cho nên lúc ấy chưởng tông không có lựa chọn nào khác sao?" hai vị phó cung chủ cho rằng tìm được chân tướng Lan Hải chưởng tôn truyền Luân Hồi Đài cho Giản Thành, bắt đầu đau đầu.

Cung chủ Luân Hồi Cung không phải là cải trăng ven đường, tùy tiện đệ tử nào cũng có thể đảm đương a!!

Giản Thành nhìn bộ dáng hai vị phó cung chủ ủ rũ cụp đuôi, trong lòng có chút khó chịu: "Sư phụ nếu đem hết thảy phó thác cho ta, ta tuyệt đối sẽ không làm sư phụ thất vọng!!"

Sơn lão nhân nhìn Giản Thành, thở dài: "Nếu Thành sư điệt ngươi có lòng tin như vậy, vậy tạm thời thử một lần đi."

Ông mang theo Giản Thành đi vào trước một gian phòng, ầm một tiếng, mở ra phòng, lộ ra những quyển trục bên trong cơ hồ nhét đầy đến muốn tràn ra ngoài.

Giản Thành lập tức nhìn đến trợn tròn mắt.

Sơn lão nhân chậm rì rì mà nói: "Phong chủ Tinh Hải phong có thể tùy tiện tuyển, nhưng cung chủ Luân Hồi Cung cần nắm giữ sinh sinh bất tẫn hỏa mạnh nhất, có thể khởi tử hồi sinh, hóa hủ bại thành thần kỳ."

Ông chỉ vào một phòng đầy quyển trục nói: "Thành sư điệt, có một số việc không phải một câu nói là được, ngươi trước nhìn xem tư liệu phương diện này đi, trong một vòng nếu có thể nắm giữ những tư liệu cơ sở này, vậy có tư cách vào Luân Hồi Cung, trở thành đệ tử của Luân Hồi Cung."

Nếu làm không được yêu cầu cơ bản nhất này........."

"Vậy giao Luân Hồi Đài ra đây đi."

Ót Giản Thành toát ra mồ hôi, hắn khô khốc quay đầu nhìn hai vị phó cung chủ bên cạnh: "Nếu ta giao ra Luân Hồi Đài, ai sẽ là người kết nhiệm? Hai vị tiền bối sao?"

Sơn phó cung chủ lắc đầu: "Ngươi suy nghĩ nhiều quá, tân cung chủ Luân Hồi Cung tất nhiên là đệ tử đồng lứa với Thâm Thủy bọn họ, ngươi nếu không được, vậy tất nhiên phải là Hà Minh."

"Ít nhất Hà Minh mấy năm nay liên tục tiếp thu qua huấn luyện cơ sở."

Giản Thành đột nhiên nhìn sang Hà Minh bên cạnh.

Hà Minh gật gật đầu, hắn vỗ vỗ bả vai Giản Thành, không biết vì sao, biểu tình có điểm giải thoát, lại có điểm vui sướиɠ khi người gặp họa.

"Sư đệ, sư huynh xem trọng ngươi! Cố lên!"

Giản Thành: "................"

=============================

Tác giả có lời muốn nói:

Đời trước cung chủ Luân Hồi Cung tất nhiên là Hà Minh, Giản Thành căn bản không biết cái vòng luẩn quẩn này = =

Hà Minh căn bản không muốn ở Luân Hồi Cung làm việc, nếu không hắn cũng không chạy đến Giới Luật Đường làm công.