Hồ Ly x Quốc Sư

Chương 19: "Ngao ô" một tiếng một ngụm nuốt (H)

Có Củ Cải, Yêu Yêu càng ngày càng hoạt bát, nhưng Phượng Hành lại bận rộn lên.

Mỗi ngày hắn đều ra ngoài điện đi yết kiến Minh Nguyên Đế, trừ bỏ tiên đoán được sau đó không lâu thành Nam sẽ có ngập úng, còn có bao nhiêu quan viên liên kết với nhau dâng tấu -- Phượng Hành bị yêu vật mê hoặc, đã không còn quốc sư như trước.

Phượng Hành lấy năng lực bản thân áp xuống dị nghị, nếu ngập úng được tiên đoán lần này không có phát sinh, tất cả những chuẩn bị vì phòng ngừa ngập úng đều trở thành phế thải, điều Phượng Hành nghênh đón vô cùng có khả năng là càng nhiều đồn đãi vớ vẩn, thậm chí là tử vong.

Còn nếu thật sự xảy ra...Bên miệng Phượng Hành hiện lên một tia cười trào phúng, liền bị đưa về Tiêu Dao điện "tiếp tục tĩnh dưỡng".

Ai không biết đây là bị cấm túc.

Một người có năng lực, một khi không cẩn thận mắc sai lầm thì tất cả những việc hắn đã từng làm trong quá khứ đều tan biến thành bọt nước, không còn ai nhớ rõ.

Tuy là Phượng Hành không có đem theo quá nhiều cảm xúc về Tiêu Dao điện, Yêu Yêu vẫn nhận ra hắn không thích hợp. Còn nữa, cả tòa Tiêu Dao điện nhân tâm hoảng sợ, Củ Cải đều cảm giác được, sao nàng lại không hiểu chứ?

Ban đêm, Củ Cải mắng Yêu Yêu một câu "Trọng sắc khinh bạn" liền đi ngủ, không trong chốc lát tiếng ngáy liền vang lên.

Khi Yêu Yêu nhìn thấy Phượng Hành, hắn chính là nửa nằm trên giường đọc sách.

Nghe được động tĩnh, Phượng Hành dời ánh mắt khỏi trang sách, nhìn về phía Yêu Yêu: "Lại đây."

Tay chân Yêu Yêu cùng sử dụng mà bò lên trên giường nằm tiến vào trong lòng ngực hắn, một đoàn nho nhỏ thơm ngào ngạt, thật mềm.

Phượng Hành vuốt từng cái lên mái tóc dài của Yêu Yêu, nàng thoải mái mà nheo con ngươi lại, than thở ra tiếng, không nghĩ tới lại đem phần năm tháng tĩnh hảo này làm điên đảo.

"Yêu Yêu." Tiếng nói của Phượng Hành khàn khàn, chỉ thấp giọng gọi nàng một tiếng, chờ nàng ngẩng đầu nhìn chính mình, một cái hôn liền dừng ở trên mí mắt nàng.

"Nàng có nghĩ rời đi không?"

Trong lòng Yêu Yêu run lên, theo bản năng ôm chặt Phượng Hành: "Chàng đừng đuổi ta đi!"

Mặt nàng dán vào ngực Phượng Hành, có thể cảm nhận được rõ ràng chấn động đến từ l*иg ngực hắn, là Phượng Hành cười, hắn nói: "Sao bây giờ lại không muốn đi nữa rồi?"

Yêu Yêu chỉ lắc đầu, chính là không nói lời nào. Trong lòng nàng biết, lúc trước Phượng Hành không cho nàng đi ra ngoài là bởi vì sợ mất nàng, hiện tại Phượng Hành muốn nàng rời đi là bởi vì sợ liên lụy đến nàng.

Nàng xác thật là yêu tinh, người bên ngoài cũng không nói sai. Cho dù hạ nhân trong Tiêu Dao điện không nói ra nhưng phần sợ hãi trong mắt bọn họ nàng cũng có thể cảm nhận được.

Nhưng kia lại như thế nào? Nàng vừa không gϊếŧ người phóng hỏa, cửa chính không ra cửa sau không bước, người xấu chân chính là đám phế vật kia, không biết làm gì, chỉ lo bàn tán sau lưng người khác!

Phượng Hành nói với bọn họ nàng không phải là yêu, ngoài mặt bọn họ tin tưởng nhưng sau lưng lại chửi bới, loại người này còn xấu xa hơn nhiều so với yêu tinh!

Yêu Yêu càng nghĩ càng tức giận, nàng nằm trong lòng ngực Phượng Hành phát ra tiếng nghiến răng giống con thú nhỏ ẩn nhẫn lửa giận, Phượng Hành cười đến càng vui vẻ, hắn xoay bả vai Yêu Yêu, nhìn nàng tức đến mức khuôn mặt nhỏ vặn vẹo, lại đáng yêu ngoài ý muốn, hắn câu chiếc mũi nhanh nhạy của nàng: "Trong khoảng thời gian này ta có thể bồi nàng, thật sự thanh nhàn, nàng còn tức giận cái gì?"

"Ta đây là đau lòng chàng!"

"Đau lòng ta?" Phượng Hành ác ý mà đỉnh đỉnh hạ thân, "Vậy thỉnh hồ tiên đại nhân trước tiên giúp bản công tử giải quyết vấn đề bên dưới này đi."

Yêu Yêu nghiêng đầu, đoạn này trong thoại bản của Củ Cải nàng từng đọc qua, nàng mặt không hồng tìm không nhảy nhanh nói: "Được nha!"

...

Quần áo trên người Phượng Hành vẫn hoàn chỉnh, Yêu Yêu lại bị cởi sạch sẽ, lỗ tai hồ ly cùng cái đuôi đều hiện ra, trắng tuyết mượt mà, làm cho da thịt phấn nộn trắng như tuyết của nàng tựa như muốn tích ra nước.

Mật mông nhếch lên cao cao, cái đuôi cũng theo đó mà vểnh lên trên, đầu nhỏ của Yêu Yêu chôn ở giữa hai chân Phượng Hành, đầu lưỡi nhỏ trong miệng dò ra liếʍ lên dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tím từng chút từng chút một, phía trên còn có gân nổi lên rõ ràng.

Côn ŧᏂịŧ tựa như có sinh mệnh nhảy lên một cái, dưới sự âu yếm của đầu lưỡi trở nên cực kỳ nóng bỏng, Yêu Yêu "Ngao ô" một tiếng liền nuốt qυყ đầυ cực lớn hình quy lăng vào trong miệng, cái miệng nhỏ tromg nháy mắt bị căng đến tràn đầy, hai má lún xuống, vách tường co rút lại điên cuồng hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ toát ra trên nấm đầu.

Phượng Hành bị khoang miệng ấm áp kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cơ đùi căng chặt, hắn có thể cảm nhận rõ ràng cái lưỡi của Yêu Yêu không chỗ sắp đặt đang quét qua quét lại mã mắt đang phun ra hô hấp kia, thịt căn gần hoàn toàn đi vào phần đầu liền đem cái miệng nhỏ lấp đầy, mà Yêu Yêu còn đang không cam lòng mà tiếp tục nuốt, năm ngón tay linh hoạt, nhẹ nhàng vuốt ve trứng dái nóng hầm hập, tựa lông chim nhẹ cào làm côn ŧᏂịŧ phấn khởi mà nhảy dựng lên.

Yêu Yêu là yêu tinh, không thể nghi ngờ.