Mắt Lý Hành Nhạc thoáng qua ý cười nhạt như có như không, nhìn Lý Bất Ngôn và Đường Tuế Như nói chuyện thân thiết, vui vẻ thế cơ à!
“Vợ cậu xuất viện mà không mời mấy người chúng tôi đi ăn mừng một bữa à? Không bằng, tối nay tới nhà cậu ăn cơm đi?” Bỗng nhiên Lý Hành Nhạc nhìn Diệp Cô Thâm đề nghị. Diệp Cô Thâm vốn dĩ đang muốn có thế giới hai người.
“Được đấy! Tối nay, Quả Mận và Khanh Khanh có thể ngủ ở nhà mình! Dù sao thì cũng có nhiều phòng!” Đường Tuế Như lập tức sảng khoái tán thành.
“Chúng ta chỉ có vài người, chơi không vui, lát nữa gọi cả Tô Túy với Đoạn Thiên Trăn tới!” Lý Hành Nhạc đứng lên: “Việc này cứ giao cho tôi!”
Trước kia, nhà Diệp Cô Thâm đến chủ nhân còn ít khi ở nên mấy người anh em bọn họ càng ít có dịp tới chơi, cũng chưa từng tụ tập ở nhà anh bao giờ.
Lý Bất Ngôn hơi do dự. Bởi vì có Lý Hành Nhạc! Vừa rồi cô ấy có cảm giác Lý Hành Nhạc cười không có ý tốt.
Nhưng mà ở nhà thủ trưởng Diệp, Tuế Tuế cũng có mặt, người cũng nhiều thế, cô ấy không tin Lý Hành Nhạc dám làm gì mình! Không phải, cô ấy phải gọi cả Thái Thái tới, như vậy thì ai mà dám động đến một sợi lông của Lý Tử cô cũng chết ngay!
…
Đoàn người cùng tới nhà Diệp Cô Thâm, còn đặc biệt mời đầu bếp có tiếng tới chuẩn bị đồ ăn. Ba cô gái ngay lập tức chạy lên thăm quan phòng Đường Tuế Như. Còn lại hai người đàn ông là Diệp Cô Thâm và Lý Hành Nhạc, vừa đưa mắt nhìn nhau một cái, Diệp Cô Thâm đã xoay người đi lên tầng.
Lý Hành Nhạc đút hai tay vào túi quần, lười biếng đi theo anh: “Nam Ương Ương làm hại nàng dâu của cậu, xem ra chức tổng thống của ba cô ta không ngồi vững được nữa rồi! Con trai bé nhà họ Trần là Trần Tri Nam có quan hệ tốt với Đường Đường thế, không biết lần này nhà họ Đường sẽ tính thế nào nhỉ?”mGiọng Diệp Cô Thâm âm lãnh trầm thấp: “Không rõ lắm.”
“Cậu chính là con rể nhà họ Đường đấy, cậu còn không rõ à?” Khóe miệng Lý Hành Nhạc ẩn hiện ý cười: “Mình thấy, cậu không hẳn chỉ là muốn một mình Đường Tuế Như, tiền đồ của nhà họ Đường có quyền, có thế! Sức ảnh hưởng nữa! Có gì mà không có chứ?” Đáy mắt trong vắt lạnh lùng của Diệp Cô Thâm hiện lên ý cười bình thản: “Cậu nói đúng quá.”
“Mẹ kiếp!” Phản ứng của Lý Hành Nhạc có phần kích động: “Dù sao thì tôi cũng quyết định rồi, lần này phải khiến cho anh em tôi lên được vị trí cao nhất! Sau này ở nước Mặc Viêm này, tôi muốn đi ngang! Muốn làm gì thì làm!”
“Đi ngang chỉ có cua thôi.”
“Mẹ kiếp! Tôi thích làm cua đấy, không được à!” Lý Hành Nhạc lười biếng nện bước chân, cảm thấy rất thoải mái: “Tôi chẳng lo lắng về nhà họ Đường chút nào cả, ông đây lo lắng nhất là cô công chúa nhỏ nhà họ Thời kia! Nghe nói, cô ấy có vẻ rất thích Trần Tri Nam!”
“Uầy, có khi nào trước kia nàng dâu của cậu với Trần Tri Nam cũng từng ồn ào chuyện xấu gì rồi không? Mẹ kiếp, tên đàn ông này đúng là không đơn giản!” Lý Hành Nhạc chậc chậc hai tiếng: “Không đơn giản…”
Diệp Cô Thâm bỗng nhiên khựng lại ở cửa phòng sách, đôi mắt lạnh lẽo nhìn anh ta: “Rảnh rỗi lắm đúng không?”
“Tôi chưa nói cái gì cả!” Lý Hành Nhạc hiểu rất rõ, người nào đó coi Tiểu Tuế Tuế như bảo bối, lúc nào cũng nâng niu trong lòng bàn tay.
…
Trước giờ cơm chiều, Diệp Cô Thâm đứng bên giường, giơ hai tay ra: “Ăn cơm thôi, qua đây, anh ôm!” Đường Tuế Như với ba cô bạn đang làm tổ trên giường cùng nhìn sang, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng: “Em có thể tự đi!” Mắt Diệp Cô Thâm lạnh đi: “Ngoan, tất cả đều đang đợi em đấy.”
“Chú Diệp, chú đừng có nói mà không soạn sẵn bài được không? Rõ ràng trong phòng còn có ba người nữa, cái gì mà đợi một mình em!” Cô xấu hổ đấy! Lý Bất Ngôn nén cười: “Tuế Tuế, thủ trưởng Diệp, bọn mình đi trước nhé!”
Nháy mắt một cái, ba người đã chạy biến khỏi phòng. Đường Tuế Như nhìn chằm chằm theo bóng lưng bọn họ, cơ thể nhỏ bé bỗng nhiên bị Diệp Cô Thâm bế bổng lên: “A…” Chân cô còn chưa kịp đi dép đã bị anh ôm thẳng ra khỏi cửa.
“Chồng ơi, dù là ở nhà mình nhưng dù sao cũng có người ngoài, có thể để em đi giầy đã được không?” Đi chân đất rất xấu hổ đấy!