Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 131: Quan Âm Hàng Lâm (2)

Chỉ là, trong mắt lại tràn đầy vẻ trào phúng nhìn chằm chằm Giang Lưu nói ra.

- Tỉnh táo lại một chút sao? Chúng ta có thể nói chuyện được chưa?

Thấy Kim Trì rốt cục ngừng công kích, tay Giang Lưu cầm Cửu Hoàn Tích Trượng phòng hộ, nghiêm túc nhìn vào Kim Trì, nói:

- Ta tự nhận cho tới bây giờ không có………

- Chớ có nói nhảm!

chỉ là, Giang Lưu còn chưa có nói xong, liền bị Kim Trì trực tiếp thô bạo đánh gãy, cho dù biết rõ công kích mình vô hiệu, nhưng lại lần nữa ra tay, điên cuồng công kích, giống như hổ điên.

Không giống với trước đó chỉ đơn thuần ghen ghét mà thôi, hiện tại Kim Trì, thậm chí không cho Giang Lưu cơ hội nói chuyện.

Phanh phanh phanh

Không nói đến Giang Lưu cùng Kim Trì ở giữa, là đối thoại như thế nào, bên cạnh Tôn Ngộ Không chiến đấu có thể nói là hổ vào bầy dê, tuy nói lực lượng Hắc Hùng Tinh to đến đáng sợ, nhưng tu vi vẫn kém Tôn Ngộ Không quá nhiều, Kim Cô Bổng quét ngang, hắn khó mà chống đỡ Tôn Ngộ Không công kích.

Cho dù chung quanh có mười ba vị Yêu Vương tương trợ, cũng chỉ có thể tạm thời cuốn lấy Tôn Ngộ Không mà thôi, thế nhưng từ cục diện nhìn lại, cũng khó có thể dây dưa quá lâu.

- Uy, Ngộ Không, đừng đùa, vội vàng đánh bại bọn hắn tới hỗ trợ

nhìn nhìn dáng dấp Tôn Ngộ Không bên kia cùng Hắc Hùng Tinh đánh đến hừng hực khí thế, Giang Lưu không khỏi mở miệng kêu lên.

Nhìn bề ngoài, chính mình có Cửu Hoàn Tích Trượng phòng hộ, ai cũng không có cách nào đối với mình tạo thành tổn thương, thế nhưng cái phòng hộ này lại chỉ có thể kéo dài 300 giây mà thôi, hiện tại thời gian đã qua gần một nửa, Giang Lưu cũng không muốn phát động đặc hiệu gấm lan Cà Sa, cảm thụ một lần tử vong.

Tôn Ngộ Không bên này, xác thực không hề sử dụng toàn lực, dù sao thấy Giang Lưu dùng Cửu Hoàn Tích Trượng đủ để tự vệ, Tôn Ngộ Không cũng liền không ngại cùng bọn gia hỏa này chơi đùa, từ lúc Ngũ Hành Sơn đi ra, cũng không có gặp được đối thủ gì tương đối ngang sức, cơ hội này cũng không nhiều.

Nhưng nghe đến Giang Lưu kêu to, Tôn Ngộ Không minh bạch, hắn cũng sắp không chịu nổi.

- Tốt, lão Tôn ta không cần thiết tiếp tục bồi các ngươi chơi!

tâm niệm vừa động, mắt Tôn Ngộ Không lộ ra hung mang nói ra.

khi nói chuyện, lệ khí trên thân Tôn Ngộ Không tăng vọt, đồng thời Kim Cô Bổng vung vẩy, nguyên bản Kim Cô Bổng chỉ có phẩm chất mộc côn, hóa thành trụ lớn kình thiên, quét ngang qua.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, vài Yêu Vương bị Kim Cô Bổng quét trúng, bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, rơi trên mặt đất vùng vẫy mấy lần muốn bò dậy, nhưng không đứng dậy nổi.

thực lực Yêu Vương xác thực rất mạnh, nhưng Tôn Ngộ Không tồn tại, lại là thánh trong bầy yêu, những Yêu Vương này như thế nào có thể so sánh?

sau khi Nghiêm túc, bọn hắn tại trước mặt Tôn Ngộ Không, tựa như hài đồng trước mặt tráng hán vậy.

Phanh phanh phanh!

Chỉ chốc lát, ngoại trừ Hắc Hùng Tinh còn có thể miễn cưỡng chống đỡ được hai côn tử ra, Yêu Vương khác, hoàn toàn không phải đối thủ Tôn Ngộ Không, vung vẩy mấy lần, sau đó tất cả những Yêu Vương này đều bị quét bay ra ngoài, rơi trên mặt đất, không chết cũng bị thương.

- A Di Đà Phật!

Chỉ là, mắt thấy đã thanh trừ những tiểu lâu la này, thời điểm Tôn Ngộ Không sắp gϊếŧ Hắc Hùng Tinh, đột nhiên, rực rỡ Phật quang từ tây phương tới.

Ngồi ngay ngắn trên đài sen, thân hình Quan Âm Bồ Tát nhẹ nhàng trôi nổi tại giữa không trung.

Quan Âm Bồ Tát!

Nhìn thân ảnh xuất hiện tại giữa không trung, trong lòng tất cả yêu loại ở đây giật mình, vội vàng quỳ rạp trên đất, trong lòng sợ hãi không thôi.

Không nghĩ tới, Quan Âm Bồ Tát thế mà tự mình xuất hiện.

Nhìn Quan Âm Bồ Tát xuất hiện, lông mày Giang Lưu lại hơi hơi giương lên.

Cái Quan Âm Bồ Tát này tới thật đúng thời điểm a, vừa lúc hầu tử đều đánh bại mấy Yêu Vương còn lại bên kia, thời điểm đang muốn xuống tay với Hắc Hùng Tinh, cũng vừa lúc thời điểm cục diện chiến đấu cơ hồ hoàn toàn sáng tỏ.

Nếu như nói nàng không có âm thầm quan sát, Giang Lưu cảm giác không tin.

- Kim Trì, ngươi có biết tội của ngươi không! ?

ngồi ngay ngắn trên đài sen, Quan Âm Bồ Tát khí độ phi thường điềm tĩnh tường hòa, ở trên cao nhìn xuống, chỉ yên lặng nhìn về phía Kim Trì, không buồn không vui.

- Ha ha ha, tội?.

Nếu là lúc trước, thân là chủ trì Quan Âm thiền viện, tận mắt nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát xuất hiện Kim Trì tất nhiên đã sớm quỳ lạy lễ bái, nhưng bây giờ, Kim Trì lại đứng thẳng tắp, bên trong ánh mắt mang theo điên cuồng, hướng về phía Quan Âm cao giọng mắng:

- Các ngươi cái gọi là những Bồ Tát cao cao tại thượng này, hoàn toàn không coi ta là người, có tư cách gì đến định tội ta?.

- A Di Đà Phật, ngươi đã vào Ma Đạo, nhiều lời vô ích,

nghe được Kim Trì chửi rủa, Quan Âm thực sự không có sinh khí, tỏ ra vô cùng rộng lượng, chỉ là vẻ tiếc hận xuất hiện trên mặt, lắc đầu thở dài.

- Ma Đạo? Thuận theo các ngươi, cam nguyện bị các ngươi khu sử làm trâu làm ngựa, thậm chí bị chém gϊếŧ cũng không phản kháng, mới là chính đạo đúng không? Có chút vi phạm chính liền trở thành Ma Đạo? Đây chính là Ma Đạo trong miệng các ngươi nói tới?

Quan Âm nói như vậy, để cho vẻ trào phúng trên mặt Kim Trì càng sâu.

Dù sao việc đã đến nước này, kết cục chính mình đã chú định, trong lòng Kim Trì hoàn toàn bỏ đi kính sợ, có cái gì thì nói cái đó, không sợ hãi.

Kim Trì mắng to, để cho trong lòng Hắc Hùng Tinh cùng Yêu Vương khác bên cạnh đều âm thầm hoảng sợ.

Không nghĩ tới hắn thế mà điên cuồng đến tình trạng như thế, đối mặt Quan Âm Bồ Tát lại dám chửi rủa, gan to bằng trời cỡ nào a.

Tôn Ngộ Không, vai khiêng Kim Cô Bổng, liếc mắt nhìn Quan Âm Bồ Tát, mặt lộ vẻ châm chọc.

Theo Tôn Ngộ Không, lời Kim Trì nói này, có thể nói là cực kỳ hợp tâm ý chính mình, xem chủ trì Quan Âm thiền viện này, bây giờ lại quay đầu lại chửi rủa Quan Âm, loại cảm giác này, để cho Tôn Ngộ Không cảm thấy vô cùng thoải mái.

tâm tư Giang Lưu, không khác Tôn Ngộ Không chút nào, Kim Trì chửi rủa, hắn càng cảm thấy đồng ý, mặc dù không biết trên thân Kim Trì đến tột cùng xảy ra chuyện gì, thế nhưng, hắn biến hóa nhập ma này, theo Giang Lưu tuyệt đối là Quan Âm Bồ Tát trong bóng tối giở trò.

Chỉ tiếc, lời Kim Trì mặc dù có đạo lý, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Kim Trì kêu gào lần này, cũng coi như lần điên cuồng cuối cùng a?

A, chờ một chút, chỉ là, ngay lúc này, đột nhiên trong lòng Giang Lưu hơi động, nghĩ đến nhiệm vụ chính mình trước đó đã xác nhận.

Kỳ thật, vừa rồi thời điểm xác nhận nhiệm vụ, tâm tư Giang Lưu chủ yếu là bị nhiệm vụ ban thưởng phong phú hấp dẫn, còn chưa kịp suy nghĩ bản chất nhiệm vụ này, liền phát hiện Quan Âm thiền viện nổi lửa.

Đợi thêm Bạch Long Mã cứu được hỏa xong, lại là bọn Kim Trì đến tập kích, bị bức chỉ có thể lấy ra Cửu Hoàn Tích Trượng tự bảo vệ, lại đến Quan Âm xuất hiện, đoạn thời gian này, Giang Lưu đều không có tâm tư suy nghĩ đến vấn đề nhiệm vụ thật kỹ.

Nhiệm vụ này tên là Phản kháng, hơn nữa nhiệm vụ yêu cầu, cũng chỉ là thành công phản kháng Phật Môn tính toán? Cũng không phải để cho mình phá huỷ Phật Môn tính toán?

Chỉ cần thành công phản kháng là được rồi?