Chương 153: Mình muốn hỏng rồi
Hạ Úc An biết mình vẫn luôn rất ích kỷ, nàng khát vọng Giang Tầm Y thuộc về mình, khát vọng Giang Tầm Y cho mình tình yêu, khát vọng họ có thể thân mật không kẽ hở quấn lấy nhau. Cảnh tượng như vậy kỳ thực ở trong giấc mộng từng xuất hiện qua, đó là một lần mộng đẹp ngắn ngủi mà vội vàng, ở trong mơ, Giang Tầm Y cũng là ôn nhu vuốt ve bắp đùi chính mình như thế, dùng môi lưỡi ấm áp của cô ngậm nơi đó của chính mình. Hạ Úc An quên cảm giác khi đó trong giấc mộng cảm nhận được, nàng chỉ biết mình rất nhanh thì đến rồi, kịch liệt như vậy, mà… Không hề có chỗ trống quanh co
“A Tầm…Đừng…” Nhớ lại chuyện trong giấc mộng, Hạ Úc An có chút sợ sệt Giang Tầm Y đối với mình làm chuyện như vậy. Không phải nàng không muốn, mà là nàng sợ chính mình quá khát vọng rồi, sẽ không có cách nào chịu đựng kí©ɧ ŧɧí©ɧ va chạm như thế. Nàng biết một khi A Tầm như vậy đối với chính mình, nàng nhất định sẽ không chịu nổi. “Úc An không thích sao? Kỳ thực mình còn không quá biết, thế nhưng… Nơi này rất đáng yêu, mình muốn làm”
Bên trong thanh âm ôn nhu của Giang Tầm Y trộn lẫn chút khàn khàn động tình, cô ngẩng đầu nhìn nơi trước mặt kia. Lúc trước cô cũng từng thấy, mà lần này mới phát hiện, thì ra màu sắc hồng hào của lần trước cũng không phải ma sát dẫn đến, là màu sắc nơi này của Hạ Úc An vốn là tươi đẹp như thế. Trên màu sắc trắng nõn ngưng tụ một tầng hồng nhàn nhạt, đặc biệt là hạt châu thịt nhỏ nhô ra chính giữa nhất kia, so với những nơi khác đều phải hồng hơn mấy phần, giống như hồng hạt lựu tươi đẹp
Giang Tầm Y hiểu rõ cấu tạo của nơi này, so với bất cứ người nào đều rõ nơi nữ tính này rất mẫn cảm, nó luôn là tràn ngập sức sống, sẽ không già yếu, bất cứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ nào đều đủ gây nên tinh thần của nó. Giang Tầm Y cảm giác Hạ Úc An là vui mừng, nhưng lúc này từ chối của Hạ Úc An lại làm cho Giang Tầm Y không thể nào hiểu được
“Không… Không phải… Quá bẩn rồi, A Tầm dùng tay là được rồi.” Hạ Úc An tìm một lý do khác, mà lý do này hiển nhiên không thể thuyết phục Giang Tầm Y. Thân thể của Hạ Úc An cô biết rất rõ, người này có bao nhiêu sạch sẽ cũng không cần cân nhắc. Giờ khắc này nơi đó bởi vì tầm mắt của chính mình co rút lại, vừa đến hai lần lêи đỉиɦ để nó còn mẫn cảm đến chặt, ướt nhẹp đến dường như mới từ trong nước mò ra. Địa phương non mềm sạch sẽ như vậy, như thế nào sẽ dơ đây?
“Mình không cảm thấy nơi này Úc An dơ, ngoan, nằm yên” Giang Tầm Y thấy được Hạ Úc An dùng tay nắm chặt giường, hai con mắt ướt nhẹp mà nhìn mình thực sự không đành lòng. Cô dùng tay sờ sờ bụng dưới bằng phẳng của Hạ Úc An để nàng nằm yên, bị sờ như thế, Hạ Úc An không còn khí lực, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nằm yên. Nàng nhắm mắt lại, dùng hai tay cầm chặt lấy ga trải giường, trong lòng là sợ sệt lại chờ mong
Nàng sợ chính mình không thể chịu đựng vui sướиɠ Giang Tầm Y mang cho nàng, nhưng mong đợi rõ ràng lớn hơn sợ sệt. Nàng khát vọng cô, khát khao như thế
“Úc An, cậu quá khẩn trương rồi” Giang Tầm Y sờ lấy bắp đùi của Hạ Úc An, ở xung quanh rơi xuống nụ hôn nhàn nhạt, mỗi lần hơi thở của cô tới gần, cô đều có thể cảm giác được Hạ Úc An căng thẳng thân thể, mà toàn thân đều đang phát run. Vì để cho người này bình phục một ít, Giang Tầm Y cũng không vội thẳng tới yếu điểm, mà là ở trên bụng dưới của Hạ Úc An tới lui ấn xoa, đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ đảo quanh cái rốn của nàng
“Ân… Thật ấm…A Tầm” Hạ Úc An bị tiếp xúc ôn nhu của Giang Tầm Y làm mềm nhũn, nàng vươn tay trái ra kéo lấy Giang Tầm Y , mà Giang Tầm Y cũng quấn lấy cổ tay nàng theo. Ở lúc sờ đến vết sẹo lồi lõm nơi này, trong mắt Giang Tầm Y lóe qua một tia thương tiếc, cô không muốn ở vào thời điểm này ảnh hưởng bầu không khí, liền để cho mình mạnh mẽ phớt lờ qua, cùng ngón tay của Hạ Úc An đan chặt vào nhau
“Úc An, mình ở đây, mình sẽ luôn ở đây” Giang Tầm Y biết Hạ Úc An khuyết thiếu cảm giác an toàn, cũng chính là chính mình trước đó do dự không quyết định gây nên. Hiện tại họ ở cùng với nhau, Giang Tầm Y không hề keo kiệt biểu đạt ra tình cảm của chính mình, cô sẽ không ngừng mà nói yêu với Hạ Úc An, mãi đến tận người này yên tâm mới thôi
Dạo đầu đã chuẩn bị đầy đủ, hoặc là nói, đối với Hạ Úc An mà nói, chỉ là một nụ hôn của Giang Tầm Y thì đủ để nàng ướŧ áŧ. Đầu lưỡi tinh xảo dọc theo cái rốn một đường trượt xuống, đi tới chân tâm một dải đất kia. Giang Tầm Y cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, nhưng cô hiểu, địa phương dùng tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ sẽ thoải mái, chỉ cần đổi thành môi lưỡi thì được rồi
Cô mở miệng, đem viên hồng hạt lựu kiều diễm ướŧ áŧ chính giữa nhất kia ngậm vào trong miệng, không ngoài dự đoán cảm giác được phản ứng mãnh liệt của Hạ Úc An. Kỳ thực Hạ Úc An đã rất khắc chế, nhưng nàng hết cách rồi, ở thời khắc bị Giang Tầm Y ngậm lấy, nàng cảm thấy thân thể đã không phải là của chính mình rồi. Khí tức của A Tầm thì quấn quanh chu vi mẫn cảm của mình, chỉ cần nghĩ tới người này đang dùng phương thức như thế để lấy lòng chính mình, Hạ Úc An thì không khống chế được toàn thân phát run
Vòng eo của nàng triệt để mềm nhũn, xương cột sống tê tê dại dại, như là có con kiến đang bò tới bò lui. Hạ Úc An không dám dùng sức đi bắt tay của Giang Tầm Y, chỉ có thể dùng sức mà đi bắt một cái ráp trải giường tay khác. Ráp trải giường bị nàng vò nhăn nheo, lại phân tán ra, không bao lâu lại bị Hạ Úc An bóp thành một cục ở trong lòng bàn tay
“A Tầm… Chậm một chút…A… Quá nóng rồi…” Hạ Úc An hoảng hốt nói qua, nàng cảm giác được chỗ đó bị Giang Tầm Y ngậm muốn tan chảy đi, rõ ràng A Tầm còn cái gì cũng không làm, nàng cũng đã nhịn không được. Giang Tầm Y cũng không nghĩ tới Hạ Úc An sẽ phản ứng lớn như vậy, cô mơ hồ cảm thấy nếu như đến quá nhanh có lẽ đối với thân thể của Hạ Úc An cũng không tốt, thế là mở miệng buông tha viên hồng châu liên tục phát run ở trong miệng chính mình, đổi thành đi dịu dàng liếʍ láp từng mảng từng mảng mềm nhăn nhúm xung quanh
Nơi này đâu đâu cũng có ướŧ áŧ, cộng thêm nhiệt dịch trong thân thể của Hạ Úc An, trở nên dinh dính nóng bỏng. Giang Tầm Y nhắm mắt lại, dùng đầu lưỡi nhẵn nhụi mà mềm nhẹ xẹt qua mỗi một tấc khu vực, từng tia một yêu thương. Hạ Úc An không cách nào tự kiềm chế, nàng cuối cùng không nhịn được bấu víu bờ vai của Giang Tầm Y, muốn đem cô đẩy ra. Nếu như tiếp tục nữa, chính mình… Thật sự không biết sẽ thế nào
“A Tầm, đừng mà, thật sự không muốn” Hạ Úc An viền mắt ướŧ áŧ, nước mắt vui sướиɠ của sinh lý lướt xuống theo, nhưng Giang Tầm Y biết nàng là yêu thích. Cô đơn giản ấn lại tay phát run của Hạ Úc An đặt ở trên đầu mình, sau đó lại một lần nữa ngậm lấy địa phương yếu ớt của Hạ Úc An. Lần này Giang Tầm Y còn muốn quá đáng hơn lần trước, cô cơ hồ là đem toàn bộ khu vực kia đều nuốt vào trong miệng, Hạ Úc An kêu to một tiếng, phản xạ có điều kiện đem đầu của Giang Tầm Y đè đến càng thấp hơn
Đây là cảm giác chưa bao giờ có, không chỉ là trên thân thể thỏa mãn, càng là trên tâm lý sung sướиɠ rất lớn. Chỉ có yêu một người, mới sẽ cam tâm tình nguyện vì nàng làm loại chuyện này chứ? Nếu như đổi thành chính mình, mình cũng rất muốn dùng phương thức như thế mang vui sướиɠ cho A Tầm, cho nên, A Tầm là yêu chính mình. Hạ Úc An càng là nghĩ như vậy, thân thế lại càng mẫn cảm, nhưng nàng hiện tại cả khí lực chống lại cũng không có, dường như thành một phế nhân, chỉ có thể nằm ở trên giường tùy ý Giang Tầm Y đối với nàng muốn làm gì thì làm
Rất nhiều chuyện cũng có thể không thầy tự thông, thì tựa như thời khắc này, rõ ràng vừa rồi còn không biết làm thế nào, nhưng bây giờ Giang Tầm Y cũng rất sáng tỏ. Cô dùng cánh môi mềm nhẹ hôn hít lấy cánh hoa non mềm kia, đầu lưỡi không ngừng mà đẩy lấy hồng châu yếu ớt chính giữa, liên tục nhiều lần không ngừng mà nghiền, đè ép, trên dưới kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trái phải quét nhẹ. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy đối với Hạ Úc An mà nói là có tính chất huỷ diệt, nàng không nhịn được mà đem chân càng tách ra, rõ ràng không thể chịu đựng lại vẫn là theo bản năng mà đem đầu của Giang Tầm Y đè qua
“A tầm… Không xong rồi…Mình…Mình muốn hỏng rồi… Hạ Úc An hơi cong lên thân thể, nhìn đầu của Giang Tầm Y chôn ở giữa chân của mình, nàng ôn nhu mà đem sợi tóc của cô sửa sang tốt, bờ môi không ngừng mà phát run, cuối cùng lại bất lực ngã về trên giường. Khi Giang Tầm Y lại một lần nữa ăn m*út địa phương đòi mạng kia, Hạ Úc An chỉ cảm thấy bụng dưới mềm èo, lại một lần leo lêи đỉиɦ điểm
Nhưng Giang Tầm Y vẫn là không chịu bỏ qua, cô không có lập tức rời khỏi, trái lại đem đầu lưỡi tìm vào đến địa phương còn đang tràn ra nhiệt tuyền, bới móc đầu lưỡi đi thăm dò vào, không ngừng mà quét qua. Phần kí©ɧ ŧɧí©ɧ này hiển nhiên so với trước còn muốn kịch liệt, Hạ Úc An hoảng hốt lắc đầu, lại một câu nói đều nói không ra, mở miệng chính là than nhẹ bất lực mà kiều mị
Giang Tầm Y cũng chưa hề biết chính mình vậy mà tham lam như thế, cư nhiên muốn nhìn dáng vẻ tan vỡ của Hạ Úc An càng nhiều, cô không bỏ qua nhanh chóng đánh động đầu lưỡi, tay phải tìm vị trí, xoa lấy hạt lựu màu đỏ to trướng không ngớt kia. Nơi đó đã đầy đủ mẫn cảm, thậm chí còn hưởng thụ lấy dư vị vừa rồi không ngừng mà run run, bỗng nhiên lại bị xoa xoa, Hạ Úc An không chịu nổi ôm chặt đầu của Giang Tầm Y, không thể không để trống một cái tay đi dùng sức mà nắm ráp trải giường dưới thân. Nàng không muốn làm đau A Tầm, nhưng mà…Nếu như không phân tán một ít khí lực nữa, nàng thật sự sẽ nổ tung
“A, có đồ vật muốn ra ngoài rồi…A Tầm… Nhịn không được…” Hạ Úc An lần đầu tiên tiếp xúc được loại cảm giác không biết này, bụng dưới không ngừng mà co giật, hỏm eo đã sớm tê dại đến không còn tri giác, ngay cả hai chân đều đang run lên. Nàng cảm thấy có đồ vật đang vội từ bụng dưới nơi đó chảy xuống, không ngừng mà tìm kiếm một chỗ đột phá muốn phá xác mà ra. Hạ Úc An không biết đây là chuyện thế nào, nàng giống như điên nói không biết lựa lời kêu tên của Giang Tầm Y, cuối cùng ở thời khắc ý thức đại não tiêu tan, toàn bộ đổ ra ngoài
Nhiệt lưu nóng bỏng dọc theo khóe miệng của Giang Tầm Y lướt xuống, đa số là bị cô chậm rãi nuốt vào trong miệng, mà chảy ra cũng là nuốt không nổi. Làm bác sĩ, cô hiểu được Hạ Úc An như vậy là trút thủy triều rồi. Chỉ là Giang Tầm Y không nghĩ tới Hạ Úc An sẽ nhanh như thế thì đạt đến trạng thái như thế này, cô nhìn người dưới thân mềm thành một cục, nhẹ nhàng ôm nàng, nhưng người sau chỉ là áy náy mà nhìn cô
“A Tầm…Xin lỗi…Mình nhịn không được, mình giúp cậu lau sạch” Hạ Úc An biết chính mình đại khái là hiểu được loại cảm giác của đại đa số nữ nhân đều muốn, đặc biệt là nghĩ đến Giang Tầm Y vừa rồi đem đồ vật của mình chảy ra đều uống vào, chân tâm liền lại là co quắp một trận, tràn ra không ít dòng nước ấm. Hạ Úc An mắc cỡ không biết nên làm gì, lúc này thấy được chất lỏng óng ánh bên miệng của Giang Tầm Y, càng thêm ngại ngùng
“Không sao, mùi vị của Úc An rất ngọt” Giang Tầm Y cũng biết học nói năng ngọt xớt, cô dùng đầu lưỡi đem những chất lỏng kia liếʍ sạch, lại ở trước mặt của Hạ Úc An nuốt xuống. Thanh âm nuốt để Hạ Úc An mặt đỏ tới mang tai, chỗ chết người nhất chính là, hạ thể lại bởi vì hình ảnh như thế lại ướt một mảnh, không an phận mà run run, dáng vẻ tựa hồ vẫn không có bị cho ăn no
Hạ Úc An cảm thấy lúng túng, đặc biệt là đã làm nhiều lần như vậy, nếu như mình còn muốn, A Tầm có thể cảm giác mình là người lỗ mãng hay không? Nhưng mà… Chính mình đã đợi nhiều năm như vậy rồi, hiện tại bù đắp lại cũng là nên chứ? Nghĩ như thế, Hạ Úc An bỗng nhiên cười lên, nàng chủ động hôn lên Giang Tầm Y, ở dưới ánh mắt kinh dị của cô, kéo lấy tay của cô tuột xuống
“A Tầm, mình còn muốn”
Hết chương 153
Edit: Hai người gϊếŧ tui đi, tui fa đã khổ rồi, mà suốt ngày hai má này tới hai má kia H suốt, hic, ai thấu con “chtim” này