Kim Chủ Nan Vi

Chương 101: Cậu đến cùng còn do dự cái gì?

Chương 101: Cậu đến cùng còn do dự cái gì?

“Kiều Mạn Tích, đêm nay muốn ăn cái gì?” Ở phòng làm việc trước khi tan sở, Trầm Thư Đường lấy điện thoại di động ra gọi cho Kiều Mạn Tích, âm thanh bên kia của cô có chút ồn, như là đang xem phim truyền hình gì, nghe được vấn đề của chính mình cô trầm mặc một hồi, sau đó nói một chữ canh, Trầm Thư Đường cũng đại khái biết rồi

“A Thư, em phải trở về rồi sao?” bàn xong bữa ăn tối hôm nay, Kiều Mạn Tích bỗng nhiên mở miệng, cô nằm trên ghế sofa, mặc áo ngủ và quần ngủ bằng bông , bộ y phục này là Trầm Thư Đường mua cho cô, bởi vì không khí dần dần trở nên lạnh, thân thể Kiều Mạn Tích không bằng trước đây lại vẫn luôn mặc váy ngủ mát mẻ ở nhà lắc lư, Trầm Thư Đường thực sự nhìn không được thì mua cho cô bộ quần áo ở nhà giữ ấm này

Ban đầu Kiều Mạn Tích ghét bỏ kiểu dáng quá xấu, vẫn là thích mặc váy mát mẻ của cô, nhưng sau đó sau khi bị cảm, thì ngoan ngoãn mặc quần áo vào, sau khi mặc vào Kiều Mạn Tích bỗng nhiên thì thích loại đồ ngủ giữ ấm bằng bông này, dù sao cô lười, bình thường tựa ở nơi nào thì khe khẽ ngủ thϊếp đi, mặc váy ngủ thường thường sẽ bị lạnh tĩnh, nhưng bộ quần áo này lại cho đến tỉnh đều là ấm

“Ừm, mua món ăn liền trở về, cô rất đói?” Nghe ra trong giọng nói Kiều Mạn Tích có chút gấp gáp, Trầm Thư Đường nhẹ giọng hỏi, trong lời nói mang theo ôn nhu và ung dung cả bản thân nàng cũng không phát hiện. “Nha, không đói bụng, chính là… Đột nhiên cảm giác thấy, một mình thật nhàm chán” Kiều Mạn Tích nói xong không đợi Trầm Thư Đường trả lời thì cúp điện thoại, cô nhìn màn hình đen của điện thoại, có chút rối rắm cau mày, đem mặt chôn ở trên gối ôm của sofa

Trong nháy mắt cô ở nơi này của Trầm Thư Đường cũng có một hai tháng, tựa hồ từ lần trước sau khi xuất viện, quan hệ của mình và Trầm Thư Đường thì trở nên tốt một cách không ngờ. Đặc biệt là khoảng thời gian này, Kiều Mạn Tích luôn xem là bảo bảo ngoan, không hút thuốc lá không uống rượu, mà Trầm Thư Đường cũng dần dần biết đánh điện thoại hỏi mình muốn ăn cái gì, nàng trở về làm cho mình

Tất cả của tấ cả rất quen thuộc, giống như là trở về lúc hai người tốt nhất trước kia, nhưng có chút cảm giác, lại là hoàn toàn khác nhau. Kiều Mạn Tích không nói được cách nghĩ bây giờ của chính mình đối với Trầm Thư Đường, cô biết mình đối với nàng càng ngày càng ỷ lại, bên trong ỷ lại còn có quyến luyến và mê luyến. Ban đầu Kiều Mạn Tích coi chính mình chỉ muốn lên giường với Trầm Thư Đường, nhưng bây giờ khi nàng làm việc chính mình không nhìn thấy nàng, cả người đều mệt mỏi, thì ngóng trông thời gian mau mau tới, Trầm Thư Đường sẽ trở về

Kiều Mạn Tích không cho là chính mình sẽ thích ai, nhưng cô không phải đứa ngốc, cũng biết tình cảm bây giờ của chính mình đối với Trầm Thư Đường phức tạp lại nguy hiểm. Một người nếu như đối với một người khác sinh ra ỷ lại và quyến luyến, vậy thì tuyệt đối không chỉ là muốn cùng nàng lên giường đơn giản như vậy. Rõ ràng giường cũng từng lên không biết bao nhiêu lần, nhưng mối tình đầu vẫn còn ở, Kiều Mạn Tích bất đắc dĩ cười, buồn bực cuộn tròn ngón chân, nức nở một tiếng, xoay người nằm sấp trên sofa

Trầm Thư Đường đương nhiên sẽ không biết rối rắm của Kiều Mạn Tích, nàng siêu thị siêu thị mua xong món ăn, đang trên đường về nhà nhận được điện thoại của Đái Cảnh Văn, người này bởi vì đi nước ngoài công tác, đã rất lâu không cùng chính mình liên hệ, chợt thấy cô điện thoại tới, Trầm Thư Đường đem xe dừng ở ven đường, nhấn phím nhận

“Cảnh Văn, cậu về nước rồi?”

“Đúng vậy a, A Đường có nhớ mình hay không? Mình bây giờ đang ở dưới lầu nhà cậu, mang theo thật nhiều quà cho cậu, còn không mời mình lên ngồi chút?” Thanh âm của Đái Cảnh Văn rất vui vẻ, có thể nghe ra tâm tình của cô rất tốt, nhưng nghe được cô ở dưới lầu nhà mình, Trầm Thư Đường lại không lý do có chút bối rối

Xác thực, ở trước đây Đái Cảnh Văn thường xuyên đến nhà mình, nhưng lúc đó, nhà mình không có Kiều Mạn Tích, tuy nàng và Đái Cảnh Văn còn không có ở cùng nhau, mà quan hệ của mình và Kiều Mạn Tích cũng không có gì không thể bày ra, nhưng Trầm Thư Đường chính là cảm thấy, để họ chạm mặt cũng không phải chuyện tốt. Nếu Đái Cảnh Văn đều đến dưới lầu rồi, xuất phát từ vấn đề lễ tiết, Trầm Thư Đường không thể để người rời khỏi, nàng chỉ đành nói mình lập tức trở lại, hai người cùng lên lầu. Đến dưới lầu, Trầm Thư Đường thật xa thì thấy được Đái Cảnh Văn đứng ở cửa tiểu khu, nàng xuống xe để cảnh vệ đem xe lái đi, một cách tự nhiên đưa tay tiếp nhận đồ của Đái Cảnh Văn mang theo

“Tại sao trở về cũng không nói trước một tiếng” Trầm Thư Đường nhẹ giọng nói, cũng không phải oán giận, mà là cảm thấy Đái Cảnh Văn tới quá đột nhiên

“Có quan hệ gì, dù sao mình cũng không phải lần đầu tiên tới chỗ này của cậu, A Đường có nhớ mình hay không?” Đái Cảnh Văn dựa đến trên bả vai của Trầm Thư Đường, theo nàng tiến vào thang máy, Trầm Thư Đường không trả lời, mà là cùng Đái Cảnh Văn nói chuyện Kiều Mạn Tích ở nhà mình

“Đúng rồi, Cảnh Văn, mình có một người bạn, trước mắt gặp phải một chút phiền toái, nàng ở tạm chỗ này của mình, một hồi mình sẽ giới thiệu cho hai người một chút” Trầm Thư Đường nói qua, Đái Cảnh Văn hiển nhiên cũng không nghĩ tới Trầm Thư Đường sẽ cho phép người khác ở nhà nàng, trực giác của phụ nữ để Đái Cảnh Văn nổi lên cảnh giác, lại không nói thêm cái gì, chỉ gật gù nói được

Hai người mở cửa đi vào, Trầm Thư Đường đi vào trước, lập tức thì thấy được Kiều Mạn Tích ngồi ở trên ghế sofa, cô nhìn thấy chính mình bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt lóe lên một tia vui sướиɠ dễ dàng dễ dàng nhận ra được, nhưng phần vui sướиɠ này đang nhìn đến người phía sau mình dần dần tiêu tan. Kiều Mạn Tích cũng không có bày sắc mặt gì, trái lại rất nhanh đổi công thức hóa nụ cười

“Cảnh Văn, đây là bạn bè của mình, Kiều Mạn Tích. Kiều Mạn Tích, đây là Đái Cảnh Văn” Trầm Thư Đường cho các nàng giới thiệu lẫn nhau, hai người cùng ra hiệu gật đầu lẫn nhau. Chỉ có điều khi nghe đến tên của Kiều Mạn Tích, Đái Cảnh Văn lại không khỏi nhíu mày. Cái tên Kiều Mạn Tích này, thân là người của trấn Gia Hải cũng không xa lạ gì, dù sao đã từng là tổng tài của tập đoàn Kiều thị, nhân vật có máu mặt nhất của trấn Gia Hải, cũng là tên Kiều Mạn Tích

Đái Cảnh Văn ở trong lòng suy nghĩ, không khỏi bắt đầu quan sát Kiều Mạn Tích, nếu như nói ở trước khi vào cửa, Đái Cảnh Văn cũng đã lấy thân phận bạn gái của Trầm Thư Đường dự định tiến hành chiến đấu, mà đi sau khi vào thấy được Kiều Mạn Tích, du͙© vọиɠ chiến đấu lại biến mất hoàn toàn không có, cũng không phải cô cho rằng Kiều Mạn Tích không nguy hiểm, mà là quá mức nguy hiểm, còn chưa khai đánh chính mình sẽ không chiến mà bại

Đái Cảnh Văn tự nhận chính mình vóc người không tệ, tuy cùng Trầm Thư Đường so ra kém một chút, nhưng cô cũng cảm thấy mình là xinh đẹp, nhưng bây giờ nhìn thấy Kiều Mạn Tích, Đái Cảnh Văn không thể không thừa nhận, vừa rồi chính mình trong nháy mắt đó là sửng sốt. Đó là một nữ nhân ngũ quan tinh xảo đến cực điểm, tìm tỳ vết loại chuyện đó đã không cần đối với cô đi làm. Cô lưu mái tóc dài màu đen, rõ ràng là màu tóc không nổi bật nhất, nhưng ở trên người cô, lại không dễ dàng khiến người ta bỏ qua như vậy

Cô hóa trang nhạt, mặt mày đẹp đẽ khiến để người muốn đến gần mà nhìn, đuôi mắt của cô rất vểnh, mang theo chút ủ rũ và cũng yêu dã, con mắt màu xanh lam sẫm có thể thấy được cô không tính là người Trung Quốc thuần túy, mà giờ khắc này, coi như là đối mặt đánh giá của chính mình, cô vẫn lười biếng ngồi ở trên ghế sofa, rõ ràng ăn mặc đồ ngủ nhìn qua rất lôi thôi, nhưng ở trên người cô thì có loại quý khí không nói ra được không tên, Đái Cảnh Văn hiểu được đó là khí chất tan ra ở trong xương, cô cũng rõ ràng, chính mình bất luận từ một phương diện nào, đều hoàn toàn không thể so qua nữ nhân tên Kiều Mạn Tích này

Nhưng mà cô cũng không cho rằng nữ nhân này chính là tổng tài Kiều Mạn Tích của tập đoàn Kiều thị, dù sao người Trầm Thư Đường giao du, hẳn là sẽ không quen biết nhân vật lớn như vậy. Đái Cảnh Văn ở trong lòng suy nghĩ kỹ một hồi, mà Trầm Thư Đường đã sớm đến nhà bếp nấu ăn rồi. Đái Cảnh Văn cũng chỉ có thể ngồi vào bên sofa, an tĩnh trên xem ti vi chiếu phim hoạt hình. Cô không biết Kiều Mạn Tích có phải là đang xem, nhưng đối phương xác thực là rất nghiêm túc đang xem TV. Nhưng nếu như Kiều Mạn Tích nghĩ cái gì có thể để cô nhìn ra, cũng sẽ không là Kiều Mạn Tích rồi.

Vốn dĩ Trầm Thư Đường trở về cô rất vui vẻ, lại không nghĩ rằng phía sau còn theo một nữ nhân khác, nữ nhân này cô nhớ tới, chính là người trước đó ở dưới lầu hôn môi Trầm Thư Đường. Trong lòng Kiều Mạn Tích không vui, đặc biệt là chính mình hôm nay mặc không có chút nào gợi cảm, để cô cảm thấy rất không hài lòng. Nếu như cô biết nữ nhân này sẽ tới, nhất định sẽ lấy ra một mặt chính mình đẹp nhất để nữ nhân này tự ti mặc cảm

Kiều Mạn Tích nghĩ như thế, trên mặt vẫn như cũ không có phản ứng đặc biệt gì, thậm chí thỉnh thoảng sẽ còn có thể phối hợp phim hoạt hình một hồi một chút. Một lát sau, như là không chịu được cái bầu không khí này, Đái Cảnh Văn chủ động cởi áo khoác, nói là giúp Trầm Thư Đường cùng xuống bếp, Kiều Mạn Tích ngồi ở trong phòng khách, nhìn hai người ở nhà bếp hỗ trợ lẫn nhau, một người cắt rau một người đưa rau hiểu ngầm mười phần, tức giận trong lòng đã vô cùng xông lên, cơ hồ muốn thiêu đốt cổ họng của cô

Đến lúc ăn cơm, toàn bộ quá trình, Kiều Mạn Tích trước sau không lên tiếng, vẫn luôn là Đái Cảnh Văn đang cùng Trầm Thư Đường tán gẫu. Nghe cô từng tiếng kêu A Đường, mà Trầm Thư Đường cũng gọi là cô ta Cảnh Văn. Kiều Mạn Tích không làm sao nuốt xuống, toàn bộ hành trình cơ hồ đều đang nghe đối thoại của hai người. Trầm Thư Đường kếu người kia Cảnh Văn, lại cả tên mang họ kêu mình Kiều Mạn Tích

Trong lòng không vui để Kiều Mạn Tích căn bản ăn không trôi, cô thấp giọng nói câu tôi ăn xong trở về phòng. Nhìn cô rời khỏi, Trầm Thư Đường không nhiều lời gì, Đái Cảnh Văn đã sớm đem phản ứng vừa rồi của cô nhìn ở trong mắt, cô cố ý cùng Trầm Thư Đường tiếp lời, bởi vì cô biết, Trầm Thư Đường tuyệt đối sẽ không thất lễ không trả lời lời của người khác, cô chính là muốn ở trước mặt Kiều Mạn Tích tỏ ra cọ và Trầm Thư Đường thân mật

“A Đường, bạn của cậu tựa hồ không thế nào yêu thích mình, nàng rốt cuộc là lai lịch gì?” Đái Cảnh Văn nhỏ giọng nói qua, kỳ thực cô là muốn nghe được càng nhiều chuyện của Kiều Mạn Tích, nhưng Trầm Thư Đường sau khi nghe lắc đầu một cái, hiển nhiên không muốn nói chuyện nhiều

“Nàng bình thường cũng là như vậy, không chỉ là đối với cậu”

“Nga… A Đường, mình đi đây”

“Được, mình tiễn cậu”

Trầm Thư Đường tiễn Đái Cảnh Văn xuống lầu, hai người ở trong sân dưới lầu đi dạo một chút, giữa lúc thời khắc Trầm Thư Đường phải đi về, Đái Cảnh Văn bỗng nhiên ôm nàng, đem đầu nhẹ nhàng tựa ở trên bả vai nàng, “A Đường, giữa chúng ta, còn kém một bước nào chứ? Mình yêu thích cậu, mình cũng biết rõ cậu không phải không cảm giác, cậu đến cùng còn do dự cái gì?”

Lời nói này kỳ thực Đái Cảnh Văn cũng không muốn nhanh như vậy thì nói ra, nhưng đêm nay xuất hiện Kiều Mạn Tích lại làm cho cô có cảm giác nguy hiểm. Cô cảm giác mình không nên kéo lâu như vậy, mới sẽ để những người khác có cơ hội để lợi dụng được. Cùng với chờ đợi, chẳng bằng thừa dịp hiện tại, nhanh chóng để Trầm Thư Đường ở chung với chính mình

“Cảnh Văn, mình không do dự, mình chỉ là… Tạm thời còn không biết, chúng ta…ngô!” Trầm Thư Đường chưa nói xong, Đái Cảnh Văn lại không thể chờ đợi được nữa hôn lên, đây là cô lần đầu tiên hôn môi mình, Trầm Thư Đường theo bản năng muốn đẩy ra, cuối cùng lại ngừng lại. Nàng biết lý do mình chấp nhận Đái Cảnh Văn có rất nhiều, mà lý do từ chối cô, có lẽ từ đầu tới cuối cũng chỉ có một, đó là quá khứ nàng muốn bỏ qua nhất, chán ghét nhất chính mình của trước kia. Trầm Thư Đường ôm Đái Cảnh Văn, dần dần bắt đầu đáp lại cô, cũng từ trong mắt của đối phương, thấy được một tia kinh hỉ

Như vậy… Đại khái là được rồi chứ

Hết chương 101