Kim Chủ Nan Vi

Chương 100: (Cp phụ) Lỗ tai rất mẫn cảm, đừng sờ, chủ nhân

Chương 100: Lỗ tai rất mẫn cảm, đừng sờ, chủ nhân

Trên đường từ nơi Trầm Thư Đường về nhà nơi đó, Giang Tầm Y thông lệ lái xe, mà Hạ Úc An thì là ngồi ở vị trí kế bên tài xế, sắc mặt đỏ bừng nhìn về phía trước, thỉnh thoảng sẽ liếc trộm Giang Tầm Y vài lần, hoặc như là nghĩ tới điều gì, sẽ đem tầm mắt dời đi. Kỳ thực Hạ Úc An sở dĩ sẽ thẹn thùng, chẳng qua là bởi vì vừa rồi ở trong nhà Trầm Thư Đường lời nói kia nàng còn không có triệt để tiêu hóa vào, đặc biệt là làm sao câu dẫn, làm sao dùng thân thể của chính mình để Giang Tầm Y đối với nàng say mê, chỉ cần nghĩ đến lời và động tác Kiều Mạn Tích dạy mình, Hạ Úc An chính là một trận mặt đỏ tới mang tai

Nàng không nhịn được quay kính xe xuống, muốn cho gió thổi vào để nhiệt trên mặt tiêu tan một ít, nhưng nàng mới vừa mở ra, Giang Tầm Y lại ấn nút đem khe hở khép kín rồi. “A Tầm?” Hạ Úc An mờ mịt quay đầu lại, Giang Tầm Y quay đầu lại liếc nhìn nàng một cái, cười cười. “Buổi tối gió lớn, cậu vẫn là đừng hong gió, nếu như quá nóng, mình đem máy điều hòa không khí mở thấp một chút” Giang Tầm Y chu đáo nói xong, đã đem máy điều hòa không khí điều chỉnh tốt, nhưng Hạ Úc An ngược lại cảm thấy trên mặt càng nóng. Đều do A Tầm không tốt, tại sao… Sẽ đối với chính mình cười ôn nhu như vậy chớ

Sau khi về đến nhà, Hạ Úc An thay đổi quần áo trực tiếp vào phòng tắm, nàng nhìn theo chính mình trong gương sắc mặt đỏ lên, vội vàng áp chút nước lạnh vỗ ở trên mặt, cảm giác lạnh thoải mái thấp xuống một ít nhiệt độ. Hạ Úc An nhìn chính mình bên trong, suy nghĩ lời Kiều Mạn Tích buổi tối nói với mình, nàng híp lại mắt, bỗng nhiên kéo lấy cổ áo, lộ ra ngực, làm một động tác mê hoặc, nhìn chính mình trong gương dường như không đồng dạng, Hạ Úc An siết chặt cổ áo, lau khô mặt, đi ra phòng tắm

“A Tầm, mình nghỉ ngơi trước một chút, cậu đi tắm rửa đi” Hạ Úc An đi ra, cố ý nói như vậy, nghe được nàng muốn nghĩ ngơi, Giang Tầm Y gật gù, đưa lưng về phía chính mình thay quần áo khác liền đi phòng tắm rồi. Giang Tầm Y căn nhà này là bản thân cô mua, so với Hạ gia tự nhiên nhỏ rất nhiều, cũng chỉ có một phòng tắm

Nghe tiếng nước trong phòng tắm truyền tới, Hạ Úc An vội vàng thay đổi một thân áσ ɭóŧ qυầи ɭóŧ khiêu gợi, không sai, là chỉ có áσ ɭóŧ qυầи ɭóŧ. Bộ áσ ɭóŧ này là nàng trước đó mới mua, bởi vì kiểu quá mức bại lộ, cho nên vẫn cũng không có cơ hội gì mặc. Mà vào lúc này, hiển nhiên là thời cơ tốt nhất lấy ra mặc. Hạ Úc An đứng trước gương nhìn chính mình một chút, cố ý vén vén tóc dài màu nâu kia, để nó trở nên hơi ngổn ngang, cũng càng thêm gợi cảm

Nàng từ phía dưới cùng của tủ lấy ra cái hộp, bên trong có lỗ tai thỏ lông xù, cũng có tai mèo đáng yêu, ở trong hai cái phân vân một hồi, Hạ Úc An vẫn là đem tai mèo lấy ra, lại lấy ra đuôi mèo có thể đính trên qυầи ɭóŧ, trang sức ở trên người mình, cuối cùng lấy ra một đôi móng vuốt mèo màu xám đen, đeo trên tay. Lần đầu tiên làm loại trang điểm này, sắc mặt Hạ Úc An đỏ chót, sau khi xác định nơi nào đều không có vấn đề, nàng lúc này mới trốn đến bên trong căn phòng cách vách, chờ Giang Tầm Y đi ra

Qua nửa giờ, Giang Tầm Y tắm xong lau tóc có chút ướŧ áŧ đi ra, lại không phát hiện Hạ Úc An ở trong phòng, cô tò mò nhìn xung quanh một phen, quyết định đi đem tóc thổi khô trước. Hạ Úc An sát vách nghe được động tĩnh trong phòng, biết là Giang Tầm Y tắm xong, nàng cuối cùng liếc nhìn chính mình trong gương, lại vặn người liếc nhìn đuôi mèo, hít sâu một hơi, đẩy cửa đi vào

Giang Tầm Y quay đầu lại, lại không nghĩ rằng sẽ nhìn thấy Hạ Úc An mặc thành như vậy đi vào. Hai người quen nhau lâu như vậy, Giang Tầm Y từng thấy dáng vẻ bất đồng của Hạ Úc An, nhưng giờ khắc này, trên mặt của đối phương mang theo đỏ ửng nhàn nhạt, hai lỗ tai thỏ đáng yêu treo ở đỉnh đầu, trên người là áσ ɭóŧ vô cùng gợi cảm. Chung quanh vải vóc màu trắng là một vòng đường ren màu đen, áo ngực cũng không phải toàn bộ áo, mà là loại nữa áo. Áσ ɭóŧ bao bọc lấy nữ tính đặc thù đầy đặn của Hạ Úc An, đem địa phương nơi này gom lại đến đầy đặn mượt mà, hình thành một đạo khe rãnh sâu không thấy đáy

Qυầи ɭóŧ cùng màu sắc cũng là loại khiến người ta mặt đỏ, vải vóc trắng mà tinh xảo bao bọc lấy cánh mông kiều đĩnh của Hạ Úc An. Cái mông của Hạ Úc An rất nhỏ, Giang Tầm Y cũng thích địa phương tinh xảo của nàng, chỉ cần chậm rãi vừa kéo, qυầи ɭóŧ nhỏ này sẽ rời rạc mà ra. Nhưng ở giữa hai chân của nàng, còn rủ xuống một cái đuôi mèo lông xù

Vốn là áσ ɭóŧ vô cùng gợi cảm, lại bởi vì đôi mèo con và đuôi mèo kia có vẻ càng đáng yêu. Giang Tầm Y không biết làm sao đứng ở đó, mà Hạ Úc An đã đi tới, nàng đứng ở trước mặt mình, đỏ mặt nhìn chính mình, trong mắt do dự lại lấp loé, tựa hồ là qua đã lâu, nàng mới nhỏ giọng meo một tiếng. Hạ Úc An hiển nhiên cũng là không am hiểu làm chuyện như vậy, nhưng Kiều Mạn Tích nói thì muốn chính mình làm như vậy, nàng cũng chỉ có thể mặt dày đi làm. Lúc này thấy được Giang Tầm Y bị tiếng kêu của chính mình hấp dẫn, khó có được có chút ngơ ngác nhìn chính mình, Hạ Úc An liền biết chiêu này vẫn có chút hiệu quả

“Chủ nhân, meo” Hạ Úc An nhẹ giọng nói qua, thanh âm mềm mại chen lẫn một tia quyến rũ, nàng dùng hai móng vuốt mèo có chút ngốc đáng yêu nhẹ nhàng víu lấy bờ vai của Giang Tầm Y, đầu tựa ở ngực cô cọ cọ, Giang Tầm Y đâu có thấy Hạ Úc An làm chuyện như vậy, trong lúc nhất thời cư nhiên đã quên đưa ra phản ứng, nhưng nguyên nhân nhiều hơn, là bị trạng thái quyến rũ và đáng yêu của Hạ Úc An giờ khắc này giống mèo con hấp dẫn, hoàn toàn không biết nên làm gì mới tốt

Giang Tầm Y vẫn luôn cảm giác mình là người thích chín chắn, đối với một ít loại hình động vật cũng không có gì hứng thú quá lớn, nhưng lúc này, cảm thấy hai tay lông xù của Hạ Úc An vuốt bờ vai của chính mình, tai mèo dán đến cằm cô từng trận ngứa, thân thể trở nên hơi nóng, sắc mặt càng là đỏ rực cực kỳ. Giang Tầm Y lắp ba lắp bắp, không biết nên nói cái gì cho phải, thấy được dáng vẻ cô luống cuống, Hạ Úc An cố nén ý cười

“Chủ nhân, yêu thích ta như vậy không? Meo, meo meo” Hạ Úc An là cố ý trêu chọc Giang Tầm Y, học thêm vài tiếng mèo kêu, dần dần cũng thả ra rất nhiều. Mắt thấy mặt của Giang Tầm Y đã đỏ đến mức không ra dáng, Hạ Úc An vốn là dự định đêm nay cùng cô tiến thêm một bước, nhưng đột nhiên cảm giác thấy, Giang Tầm Y như vậy cũng rất đáng yêu, thẹn thùng lại luống cuống, y như đứa ngốc

“Úc An, cậu…Mình…Cậu ở…ở đâu ra, cái này” Giang Tầm Y lời nói lắp ba lắp bắp, trở nên hơi không lưu loát, cô đưa tay sờ sờ tai mèo của Hạ Úc An, Hạ Úc An lắc lắc đầu, né tránh cô đυ.ng vào. “Lỗ tai rất mẫn cảm, đừng sờ. Chủ nhân, thích ta như vậy sao?” Hạ Úc An diễn còn rất nhập kịch, nghe được nàng nói lỗ tai mẫn cảm, Giang Tầm Y vội vàng thu tay về, như là thật sự có chuyện như vậy. Thấy được hành động của cô, Hạ Úc An đã sắp nhịn không được cười, cũng chỉ có thể vùi đến trong l*иg ngực của Giang Tầm Y, lại meo meo kêu hai tiếng

“Mình…Mình rất thích. Cảm thấy, rất đáng yêu” Giang Tầm Y đỏ gương mặt, tay chân luống cuống, Hạ Úc An thấy được dáng vẻ cô quẫn bách, bỗng nhiên giơ tay lên, dùng vuốt mèo nâng lên mặt của Giang Tầm Y

“Chủ nhân thích mèo Úc An? Vậy có thể hôn ta không?” Nụ cười trên mặt của Hạ Úc An tiêu tan, từ từ biến thành câu mị đẹp đẽ. Nàng hơi híp mắt, duỗi ra cái lưỡi trắng mịn liếʍ môi dưới, còn chưa đợi nàng đến gần, Giang Tầm Y đã không thể chờ đợi được nữa hôn lên

Hạ Úc An thỏa mãn nhếch miệng, nhắm mắt lại đáp lại nụ hôn này, đột nhiên cảm giác thấy… Chiêu số của Kiều Mạn Tích tuy vô căn cứ, nhưng hình như thời khắc mấu chốt vẫn hữu dụng. Nàng không muốn ép Giang Tầm Y cái gì, chỉ cần Giang Tầm Y có thể biểu hiện ra một ít quan tâm đối với mình, nàng đã đủ rồi

Vừa hôn qua đi, tâm tình Hạ Úc An cũng tốt lên, liếc nhìn Giang Tầm Y vẫn còn ngơ ngác nhìn tai mèo của mình, cười cười dùng vuốt mèo vỗ vỗ mặt cô. “Chủ nhân nghỉ ngơi đi, Úc An phải đi tắm rửa” Hạ Úc An nói xong, cười đi tới phòng tắm, ngược lại Giang Tầm Y, ngơ ngác nhìn đuôi mèo lắc tới lắc lui của nàng, sững sờ đưa tay ra nắm, lại nắm hụt, chỉ đành đứng tại chỗ đờ ra

Cô luôn cảm thấy, Hạ Úc An đêm nay… Rất khác thường, đương nhiên không phải chỉ ngoại hình, mà là… Mà là cảm giác không giống cho người ta, Nghĩ đến trái tim nhảy điên cuồng của chính mình vừa rồi và rung động không nói ra được, Giang Tầm Y vỗ vỗ mặt, nhưng đầy não đều là dáng dấp Hạ Úc An dùng vuốt mèo vỗ mặt mình, kết quả là, Giang Tầm Y ngốc hề hề nâng mặt, trở lại nằm trên giường

Lúc Hạ Úc An trở ra, đã cởϊ áσ liền quần kia giấu đến trong tủ treo quần áo, đổi lại váy ngủ bình thường. Nàng có chút ngại ngùng, dù sao vừa nãy là mình làm hành động lỗ mãng như vậy, nhưng sau khi lên giường, nàng lại phát hiện Giang Tầm Y cũng đỏ mặt nhìn chính mình, rõ ràng cho thấy còn thẹn thùng hơn so với mình a

“A Tầm còn đang suy nghĩ vừa rồi…”

“Không có, mình không nghĩ”

Nghe được Hạ Úc An nói như vậy, Giang Tầm Y nhanh chóng phủ nhận, nhưng bộ dáng này rõ ràng cho thấy còn đang suy nghĩ. Hạ Úc An cười vùi vào trong lòng cô, cầm lấy tay cô đặt ở trên eo mình. “A Tầm cảm thấy vừa rồi kia đáng yêu không?” Hạ Úc An biết Giang Tầm Y yêu thích, mới có thể hỏi như vậy, quả nhiên, thấy cô do dự một hồi, cuối cùng gật gật đầu. Hạ Úc An đột nhiên cảm giác thấy, nàng lần sau nên mua chút trang phục mèo càng “Lợi hại” thêm, dù sao trước đó nàng mua cũng chỉ là nảy sinh ý nghĩ bất chợt mà mua, hoàn toàn không nghĩ tới phải thật sự mặc, lại không nghĩ rằng Giang Tầm Y lại đối với chuyện như vậy không hề có sức đề kháng

“A Tầm, thích thỏ hay là thích mèo?” Hạ Úc An nhẹ giọng hỏi, Giang Tầm Y nghe xong, hiển nhiên là không nghĩ tới còn có lựa chọn, cô suy nghĩ một chút dáng vẻ vừa rồi của Hạ Úc An, nói câu mèo. Nghe được cô trả lời, Hạ Úc An đem đầu chôn ở trong ngực của cô, ôm cô thật chặt

“Chủ nhân, nhanh ngủ đi”

“Ngủ ngon, Úc An”

Hết chương 100

Edit: Dạo này chắc lớn tuổi rồi nên tui khó lắm, tui từng nói đi nói lại rất nhiều lần rồi, bộ này Bạo đang lên wechat chứ không có đăng trên Tấn Giang, cho nên ngay cả tui cũng không biết đường mà mò raw, raw là do tui xin bạn Miango đó, vì một số chương H tác giả khóa hay gì đó Mía không lấy kịp nên không có, bạn nào muốn theo tiếp thì theo, không theo tiếp thì thôi tui cũng không ép, chứ đừng có mà dô bình luận ủa chương này đâu? chương kia đâu? , tui không có trách nhiệm cũng không có thời gian mà trả lời đâu, má thái độ hỏi như bà nội người ta vậy, tui rất là không hài lòng, nhiều khi chán riết muốn bỏ luôn hà, hừ, hừ, (giờ là tui sẽ không nói nữa vì những vấn đề này, chúng ta cũng là người tri thúc cho nên tôn trọng nhau một chút, nếu không tui block thẳng không cần nhắc nhở gì đâu nhá, để tránh nhiều lúc đọc cmt mà tức rui drop truyện luôn k chừng) Hừ! hừ!