Kim Chủ Nan Vi

Chương 86: (Cp phụ) A Tầm là đang ghen sao?

Chương 86: A Tầm là đang ghen sao?

Tuy tình huống Hạ Úc An bây giờ tốt hơn rất nhiều, nhưng mà ba năm qua, tư vấn tâm lý của nàng ngược lại cũng sa sút xuống. Nàng và Kỷ Uyển quen biết lâu như vậy cũng đã sớm không chỉ là quan hệ bác sĩ và người bệnh, mà là thành bạn bè. Ngồi ở phòng nghỉ ngơi, Hạ Úc An tựa ở trên bả vai của Giang Tầm Y, cười nhìn chụp ảnh chung của hai người gần đây cùng chụp. Trận này nàng đều là yêu thích kéo Giang Tầm Y đến chụp ảnh, kỳ thực Giang Tầm Y không làm sao nhiệt tình chụp ảnh, vẻ mặt cũng bình thường, nhưng không chịu được Hạ Úc An làm nũng, cũng chỉ có thể cùng nàng chụp

Từ lúc sau khi hai người ở chung với nhau, Hạ Úc An mỗi tháng đến tư vấn tâm lý Giang Tầm Y đều muốn đi theo. Một nguyên nhân trong đó là cô không yên lòng Hạ Úc An tự mình đến, thứ hai là… Chuyện của Kỷ Uyển. Cô lờ mờ còn nhớ Hạ Úc An từng ở trước mặt mình từng nói nàng và Kỷ Uyển ở chung một chỗ, mặc dù sau đó từng giải thích đó là lừa gạt mình, nhưng Giang Tầm Y vẫn là mang trong lòng một tia chú ý

Cô không muốn để cho Hạ Úc An và Kỷ Uyển đơn độc ở chung, tư vấn tâm lý bản thân cô rõ ràng, lại khó chịu không muốn thừa nhận. Sau một lát, Kỷ Uyển đúng hẹn mà tới, cô ấy sau khi thấy được chính mình cười cười, sau đó một cách tự nhiên ôm qua Hạ Úc An, đem tay vòng ở bên hông của nàng. Chú ý tới động tác của Kỷ Uyển, Giang Tầm Y lông mày không tự nhiên nhíu chặt, bờ môi cô giật giật, lại không nói gì

Thân là một người còn lại trong cuộc, Hạ Úc An không phát hiện khác thường của Giang Tầm Y, hơn nữa nàng cũng đã quen thuộc từ lâu cùng Kỷ Uyển phát sinh một ít đυ.ng chạm thân thể, cũng không cảm thấy thế nào, hai người đến tư vấn, Hạ Úc An ngẩng đầu nhìn đến ánh mắt ý tứ sâu xa của Kỷ Uyển nhìn mình, Hạ Úc An mờ mịt vén xuống tóc, không hiểu cái tên này làm sao bỗng nhiên cười kỳ quái như thế.

“Này, một tháng này, hai người các ngươi tiến triển không tệ?” Hiện tại trạng thái của Hạ Úc An xác thực so với trước tốt hơn rất nhiều, cho nên hai người trò chuyện cũng nhẹ nhõm. Cô ấy nhìn ra, Hạ Úc An và Giang Tầm Y sau khi ở cùng nhau là thật sự vui vẻ cũng cởi mở rồi, tựa hồ người cũng cuối cùng có thể mập thêm thịt rồi

“Ân, kỳ thực A Tầm vẫn đối với ta rất tốt” Nhấc đến Giang Tầm Y, Hạ Úc An không nhịn được nhếch miệng. Số lần của nàng và Giang Tầm Y cãi nhau có thể đếm được trên đầu ngón tay, kỳ thực cho tới nay, Giang Tầm Y đối với mình tốt căn bản không cần nhiều lời. Nhưng khoảng thời gian gần đây A Tầm là thật sự đối với mình rất tốt, mỗi ngày đều sẽ chủ động hôn môi nàng, còn sẽ đưa đón nàng đi làm, tuy hai người vẫn không có thể làm chuyện giữa người yêu, nhưng Hạ Úc An cảm thấy, nếu như cả đời này đều như vậy, mình cũng không có gì không thỏa mãn

“Vậy thì tốt, ta còn tưởng rằng hai người các ngươi vẫn là trì trệ không tiến. Vừa rồi trong mắt cô ấy nhìn ta mang theo địch ý, ngươi có phải đem chuyện lúc ban đầu của chúng ta giải thích rõ ràng cho cô ấy?” Số lần gặp mặt của Kỷ Uyển và Giang Tầm Y cũng không ít, nhưng cô ấy đã sớm phát hiện, chỉ cần mình mỗi lần cùng Hạ Úc An hơi tiếp xúc quá đáng chút, trên gương mặt tao nhã lạnh nhạt kia của Giang Tầm Y sẽ xuất hiện biểu tình không phù hợp với tính cách của cô

Lúc đầu Giang Tầm Y cũng chỉ là không dễ chịu, nhưng bây giờ cũng đã rõ ràng biểu hiện ra, vừa cau mày xem chính mình, bất mãn trong mắt kia quả thực thì cùng tố dưỡng tốt của Giang Tầm Y bình thường biểu hiện ra như hai người khác nhau. Làm bác sĩ tâm lý lâu như vậy rồi, Kỷ Uyển đối với nhìn người chưa bao giờ sẽ sai, Giang Tầm Y đối với mình có địch ý, cô ấy rất xác định

“A Tầm đối với ngươi có địch ý? Ngươi nhìn sai rồi, cậu ấy sẽ không như vậy” Nghe được Kỷ Uyển nói như vậy, Hạ Úc An lập tức bênh vực lên. Nàng cũng không có nghĩ sâu cái gọi là địch ý này là chuyện gì xảy ra, nhưng Kỷ Uyển lại là có ý định thăm dò. Khi cô ấy lần đầu tiên sau khi phát hiện Giang Tầm Y đối với mình không quá thân mật, thì ở trong tiếp xúc sau đó cố ý cùng Hạ Úc An biểu hiện rất thân mật, mỗi lần thấy được động tác của Giang Tầm Y đối với mình biểu hiện ra khác thường, ác thú vị của Kỷ Uyển cũng đạt tới thỏa mãn

Cô ấy thấy Hạ Úc An hung hăng nói Giang Tầm Y không phải loại người như vậy, Kỷ Uyển chỉ có thể cười lắc đầu, nếu như cô ấy cả cảm xúc đơn giản như vậy đều không nhìn ra, cô ấy cũng không cần làm bác sĩ tâm lý. Huống chi người trong cuộc mơ hồ, xem ra hai người trước mắt kia còn không có hoàn toàn thích ứng quan hệ của người yêu chứ? Kỷ Uyển cười cười, cô ấy quyết định giúp một việc nhỏ

“Bác sĩ Kỷ, tình huống của Úc An thế nào?” Kỷ Uyển mang theo Hạ Úc An đi ra, Giang Tầm Y lập tức tới ngay hỏi, Kỷ Uyển cười nói không thành vấn đề, ở hai người lúc gần đi, lại ôm Hạ Úc An một chút, ở một bên gò má của nàng hôn xuống. Hạ Úc An bị cô ấy hôn, cũng có chút sững sờ, lại không tức giận chỉ là vỗ xuống bờ vai của cô ấy nói hồ đồ, tương tác của hai người Giang Tầm Y nhìn ở trong mắt, cô không khỏi lại nghĩ tới ba năm trước ở trong nhà Hạ Úc An, cảnh tượng chính mình thấy được Kỷ Uyển

Vào lúc ấy Hạ Úc An ăn mặc váy ngủ mỏng manh, thân thể mềm mại bị Kỷ Uyển ôm vào trong phòng. Giang Tầm Y không phải không tin tưởng Hạ Úc An nói hai người không liên quan, mà là cảm thấy Kỷ Uyển đối với Hạ Úc An có mưu đồ khác. Trong lòng Giang Tầm Y không thích Kỷ Uyển tới gần Hạ Úc An, rồi lại không thể không để Hạ Úc An tới làm tư vấn tâm lý, cũng chỉ có thể mỗi lần đều đi theo đến

Trên đường trở về, Giang Tầm Y suy nghĩ chuyện của Kỷ Uyển, có chút mất tập trung, Hạ Úc An thấy cô không thế nào nói chuyện, lại nhưng tuyệt đối sẽ không nghĩ sâu đối phương là bởi vì chuyện của mình và Kỷ Uyển. Hạ Úc An không phải người khuyết thiếu tự tin, nhưng mỗi lần gặp phải Giang Tầm Y, tất cả tự tin của nàng cũng đều sẽ tiêu tan theo. Nàng truy đuổi Giang Tầm Y quá lâu, cho tới hao phí nàng quá nhiều đồ vật, cũng bao gồm phần tự tin này, cho nên nàng mới sẽ không nghĩ đến Giang Tầm Y cũng sẽ bởi vì mình và người khác tiếp xúc mà không thoải mái

“A Tầm, làm sao vậy?” Sau khi về đến nhà, Hạ Úc An không nhịn được mở miệng hỏi, nàng ngồi vào trên ghế sofa, ôm lấy bờ vai của Giang Tầm Y tựa ở trong lòng cô, vừa tựa qua thì mang theo từng trận mùi hương nhàn nhạt. Hạ Úc An thường thường sẽ ngâm tắm thuốc, trên người sẽ có mùi cỏ thuốc thơm ngát, lại chen lẫn ngọt ngào giống như kẹo. Vuốt lấy tóc dài của nàng, Giang Tầm Y do dự một hồi, vẫn là mở miệng

“Úc An, mình cảm thấy bác sĩ Kỷ, ân… Nói như thế nào đây? Một ít hành vi của cô ấy, không quá tốt” Giang Tầm Y rối rắm, có chút lắp ba lắp bắp nói, xưa nay cô đều là sinh viên tài cao lần đầu tiên không tìm được từ ngữ chính xác. Nghe được lời của cô, Hạ Úc An ngơ ngác ngẩng đầu, nàng chưa từng nghĩ đến Giang Tầm Y sẽ ở trước mặt mình nói xấu đến người khác. Dù sao lúc đi học trước đây nữ sinh đều yêu thích kéo bè kéo cánh, người tán ngẫu nói với nhau cũng rất nhiều, nhưng Hạ Úc An lại chưa từng nghe được Giang Tầm Y từng nói xấu ai, nhưng lúc này đây…

Nghĩ đến địch ý Kỷ Uyển nói, Hạ Úc An bỗng nhiên có chút vui sướиɠ, nàng không biết A Tầm có phải là bởi vì Kỷ Uyển hôn mình mới tức giận, nhưng nếu như quả thực chính là như vậy, đó không phải là ghen sao? Có suy đoán này, Hạ Úc An không nhịn được nhếch miệng

“A Tầm… Chán ghét Kỷ Uyển sao? Nhưng mình cảm thấy cô ấy không phải người không tốt, những năm này cũng vẫn luôn là cô ấy đang giúp mình” Hạ Úc An cố ý nói như vậy, quả nhiên, nghe được lời của mình, Giang Tầm Y biểu hiện ra một phần bất đắc dĩ và không nói gì, thấy cô vẫn là muốn nói, lại đem lời nuốt trở lại. Hạ Úc An cảm thấy Giang Tầm Y như vậy thực sự là đáng yêu cực kỳ, không nhịn được cười lên

“Cậu cười cái gì? Kỳ thực, mình không phải chán ghét cô ấy, chỉ là…bỏ đi, không có gì.” Giang Tầm Y vẫn là muốn để Hạ Úc An cách xa cô ấy chút, nhưng loại lời này rốt cuộc là nói không ra lời. Việc đã đến nước này, Giang Tầm Y đại thể cảm giác mình là như loại trong kịch truyền hình nói đang ghen, nhưng cô cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, cho dù cô và Hạ Úc An chưa đi đến được bước cuối cùng, nhưng họ chung quy là người yêu, chính mình chẳng lẽ không thể ghen sao?

“A Tầm là đang ghen sao? Cậu chú ý mình và Kỷ Uyển sao?” Hạ Úc An bỗng nhiên ngừng nụ cười, nàng ngồi dựa vào ở trong l*иg ngực Giang Tầm Y, hơn nửa người đều nằm ở trên đùi của cô. Hạ Úc An mặc áo lông cổ V màu trắng, để cổ áo lộ ra ngực và xương quai xanh trắng nõn của nàng. Nếu như nhìn kỹ nữa, là có thể thấy được một ít địa phương càng thêm mê người

Giang Tầm Y gật gật đầu, xem như là thừa nhận, mà ở sau khi cô gật đầu, Hạ Úc An phóng ra một nụ cười. Đây là Giang Tầm Y lần đầu tiên nhìn nàng cười vui vẻ như vậy, tóc dài màu nâu của nàng tản ra, con mắt màu hổ phách chiếu rọi chính mình. Nụ cười này dường như trở về thời điểm họ tốt nhất lúc trước, là nụ cười thuần túy nhất, chân thật nhất. Giang Tầm Y đã quên Hạ Úc An bao lâu không vui vẻ cười qua như vậy rồi, nụ cười rất cạn, nhưng ánh sáng con mắt của nàng cất giấu so với nụ cười còn muốn xán lạn

Giang Tầm Y nhìn ra xuất thần, chờ cô phục hồi tinh thần lại, Hạ Úc An đã đưa tay ôm lấy cổ của chính mình, đem cô kéo xuống, hai người đồng thời hôn lên. Cái này có thể là lần đầu tiên họ nhiệt tình hôn môi như vậy, đầu lưỡi mềm mại của nhau ôm lấy đối phương, nhiệt tình cũng không kịch liệt, trái lại mang theo kéo dài và dài lâu. Giang Tầm Y yêu thích mùi vị của Hạ Úc An, mùi trái cây ngọt ngọt lẫn lộn mùi vị bạc hà, cho nên khi Hạ Úc An lôi kéo tay của chính mình đặt ở ngực, Giang Tầm Y cũng không có chống cự, mà là hơi động tay, xoa xoa địa phương mềm mại nơi này

“Ân… A Tầm…”

Hết chương 86

Cảnh tượng tiếp theo

Bạo: (Trên mặt mang nụ cười mẹ ruột) Hạ bảo bảo, vốn mẹ ruột muốn cho ngươi một phần thưởng, kết thúc cuộc sống xử nữ ba mươi năm của ngươi nga~ ngươi hài lòng không? Kích động không? Không có cuộc sống xử nữ thứ ba mươi mốt chờ ngươi nha!

Hạ bức khổ: (kích động cởϊ qυầи) Mẹ ruột… Ngươi… Ngươi nói có thật không? A Tầm cuối cùng chịu muốn ta rồi hả ? làm ơn, một vạn chữ H tiến bước, cầu ngươi!

Bạo (lạnh lùng): Không! Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, ta làm sao sẽ cho ngươi cao trào chứ. Mà là theo đọc giả yêu cầu, ngươi không sống qua năm thứ ba mươi mốt! Xin lỗi, kỳ thực ta cũng không muốn gϊếŧ chết gươi, nhưng mà đọc giả cho ngươi chết, ngươi nhất định phải chết a

Hạ bức khổ: Tại sao…. Tại sao phải đối xử bức khổ như vậy, cũng bởi vì ta đẹp mắt sao? Quá tàn nhẫn, lẽ nào ta còn không đủ thảm sao? Không cao trào thì thôi, hiện tại đều muốn ta chết, ô ô, ta thật là khổ sở!

Giang Tầm Y: Úc An ngươi đừng sợ! Có ta ở đây, ta sẽ không để cho mẹ ruột không cho ngươi cao trào còn gϊếŧ chết ngươi!

Bạo: Nga, Thẳng Vũ ngươi tới đúng lúc, bởi vì ngươi nhân khí quá thấp, hơn nữa vẫn bắt nạt Hạ bức khổ, cho nên đọc giả mãnh liệt yêu cầu ngươi cũng đi chết một chút, hai ngươi cùng chết đi!

Giang Tầm Y:

Mọi người: Mẹ kế, ngươi nhất định là muốn hại chết cp phụ cho Kiều tao tao tìm về sân nhà, chúng ta đã sớm nhìn thấu tâm cơ của ngươi!

Bạo: Hở? Có rõ ràng như vậy sao? Sân nhà của con gái ruột ta làm sao ta không thể tìm cho nàng sao? Hừ! Bảo bảo ta chính là nhân khí đệ nhất nha ha ha ha

Mọi người: Cư nhiên còn nhớ bỏ phiếu lần trước, là có để ý nhiều nha….