Dưỡng Thành Tình Nhân

Chương 48

Thời gian buổi tối, Lý Thủ Nhất càng đau khổ, nàng vốn đã dễ suy nghĩ vẩn vơ, buổi tối ngủ chung, càng có không gian để tưởng tượng. Đặc biệt là hôm nay đọc truyện tranh, nội tâm Lý Thủ Nhất có các loại cảm giác hormone thời kỳ trưởng thành đang xao động. Liễu Tịnh Thanh tắm ở bên trong, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, Lý Thủ Nhất không nhịn được nghĩ Liễu Tịnh Thanh đang tắm không mảnh vải che thân. Lý Thủ Nhất dễ dàng liền tưởng tượng ra hình ảnh như vậy bởi vì hai năm trước nàng thấy qua Liễu Tịnh Thanh thân thể không mảnh vải che thân, chưa từng quên đi.

Lúc Liễu Tịnh Thanh đi ra, tóc vẫn còn ướt, giống như trước đây, Lý Thủ Nhất rất vui vẻ lau khô tóc cho Liễu Tịnh Thanh. Nhưng mà hôm nay ở sau lưng Liễu Tịnh Thanh, ngửi được mùi dầu gội thơm thoang thoảng trên tóc Liễu Tịnh Thanh, đáy lòng Lý Thủ Nhất tâm viên ý mã, đặc biệt là khi nhìn thấy cạnh mặt xinh đẹp của Liễu Tịnh Thanh, Lý Thủ Nhất rất muốn vùi mặt đi vào. Trước kia nàng cũng đã từng làm, nhưng khi đó trong lòng không có quỷ, làm cũng tự nhiên, nhưng giờ nhận ra trong lòng mình có quỷ nên cũng không dám làm tiếp, chỉ có thể cứng rắn nhịn xuống hành vi muốn vượt rào của mình.

Trước kia Liễu Tịnh Thanh cảm thấy cảm giác bị ngón tay Lý Thủ Nhất luồn xoa trong tóc rất thư thích, nhưng có lẽ sau khi ý thức được dục niệm của mình, giờ phút này cô cảm giác da đầu có chút tê dại, đã vượt qua cảm giác thư thích, mà là cảm giác thoải mái. Cô nghĩ mình thích loại cảm giác hiện tại, thậm chí cô tò mò, mình giúp Lý Thủ Nhất lau tóc, có phải Lý Thủ Nhất cũng sẽ có cảm giác như thế hay không, chờ sau này cũng thử xem.

Tối nay Liễu Tịnh Thanh tắm trước, Lý Thủ Nhất giúp Liễu Tịnh Thanh lau khô tóc xong mới vào phòng tắm đi tắm. Lúc tắm, phát hiện giữa hai chân hơi ẩm ướt, mặc dù không nhiều, cũng đủ Lý Thủ Nhất cảm thấy xấu hổ, mới vừa rồi nàng lại đang ý da^ʍ Liễu Tịnh Thanh sinh ra phản ứng sinh lý, thật là quá xấu hổ.

Tắm xong đi ra, Liễu Tịnh Thanh liền vẫy gọi Lý Thủ Nhất tới. Lý Thủ Nhất nhìn Liễu Tịnh Thanh ngoắc mình, nàng cực kỳ muốn cho Liễu Tịnh Thanh một đề nghị thiện ý, bây giờ hãy cách mình xa một chút, nàng cảm giác nói không chừng lúc nào đó mình mất lý trí, đem Liễu Tịnh Thanh nhào lên trên giường, làm những chuyện kia như trong truyện tranh. Nhưng nàng lại hoàn toàn không dám để lộ tâm tư u ám của mình, thậm chí đối với việc có thể đến gần Liễu Tịnh Thanh mà âm thầm vui vẻ.

"Tóc em cũng chưa khô, tôi giúp em lau." Liễu Tịnh Thanh nhận lấy khăn lông trên tay Lý Thủ Nhất, để Lý Thủ Nhất ngồi ở chỗ mình mới vừa ngồi qua, chính mình giúp nàng lau tóc.

Liễu Tịnh Thanh mặc dù đang học động tác lau tóc của Lý Thủ Nhất, nhưng lại nhiều hơn rất nhiều cố ý, ví dụ như ngón tay lướt qua da đầu trong tóc nhiều hơn hơn sờ tóc, ví dụ như vô tình chạm vào lỗ tai, cổ Lý Thủ Nhất, nhìn có vẻ là vô tình đυ.ng chạm, ít nhất Lý Thủ Nhất đều là cảm thấy như vậy.

Da đầu, cổ, lỗ tai mang tới cảm giác tê dại giống như bị chạm điện, khiến thân thể Lý Thủ Nhất đều cơ hồ muốn run rẩy, điều này đối với nàng mà nói, đơn giản là một loại đau khổ ngọt ngào, thân thể cảm giác thoải mái, trong lòng xấu hổ cùng cảm giác tội lỗi xen lẫn với nhau, gần như muốn đem nàng ép điên rồi.

"Tóc quả thật rất thơm." Liễu Tịnh Thanh vùi mặt vào cổ Lý Thủ Nhất, cử chỉ này là trước đây Lý Thủ Nhất thường xuyên làm với Liễu Tịnh Thanh, hôm nay đổi Liễu Tịnh Thanh làm, Lý Thủ Nhất bị cảm giác thân mật cự điểm này khiến vô cùng xấu hổ.

"Em đã nói rất thơm, bây giờ Tịnh Thanh mới nhận ra." Lý Thủ Nhất cố làm tự nhiên nói, nhưng mà khuôn mặt thẹn thùng đỏ bừng kia của nàng nhìn thấy cũng không có tự nhiên như vậy.

"Bây giờ nhận ra cũng không muộn." Liễu Tịnh Thanh nói một câu hai nghĩa.

Đương nhiên trước mắt Lý Thủ Nhất vẫn không thể hiểu ý bóng gió trong lời của Liễu Tịnh Thanh.

Sau khi tóc Lý Thủ Nhất khô, Liễu Tịnh Thanh đọc sách một hồi. Tuy là đọc sách, Liễu Tịnh Thanh lại có phần đọc không vô, trong đầu đều là Lý Thủ Nhất. Tuy là Lý Thủ Nhất ngay tại trên giường cô, ngay tại dưới mí mắt cô, nhưng trong đầu cô vẫn nghĩ Lý Thủ Nhất.

Liễu Tịnh Thanh liền dứt khoát gấp sách lại, sau đó cũng nằm xuống.

Hôm nay Lý Thủ Nhất không dám trắng trợn nhìn Liễu Tịnh Thanh, luôn sợ bại lộ nội tâm của mình. Nàng cũng không đọc sách, thật sớm đã nằm vào trong chăn, thậm chí cũng trốn hơn nửa khôn mặt vào trong chăn, nhưng trong chăn đều là hơi thở mê người kia của Liễu Tịnh Thanh, khiến cho nàng thật muốn thật muốn ôm Liễu Tịnh Thanh vào trong ngực. Nàng vốn không dám đυ.ng chạm vào thân thể Liễu Tịnh Thanh, Liễu Tịnh Thanh vừa nằm xuống, nàng lại không nhịn được nghĩ muốn tới gần Liễu Tịnh Thanh, thậm chí nàng đang nghĩ, tay của mình chỉ cần đi qua một chút là có thể chạm tới cánh tay Liễu Tịnh Thanh. Nàng, lúc trước mình ngủ cũng đều ôm cánh tay Liễu Tịnh Thanh, bây giờ ôm lấy cũng là chuyện rất tự nhiên, cho nên nàng tim đập như sấm, lại có có chút chột dạ làm chuyện mà trước kia đã làm rất tự nhiên, không tiếng động ôm lấy cánh tay Liễu Tịnh Thanh.

Bất kỳ động tác lén lén lút lút nào trong chăn của Lý Thủ Nhất, Liễu Tịnh Thanh đều có thể nhận ra được, ví dụ như tay Lý Thủ Nhất ôm lấy cánh tay trần của mình, tay rất nóng, hơn nữa tựa hồ còn hơi ẩm ướt, hẳn là mồ hôi tay, dường như là xúc cảm toát ra do căng thẳng, bàn tay hơi ướt mà nóng bỏng dán lên da thịt mềm mại trên cánh tay của mình vốn nên là một việc không thoải mái, nhưng mà giờ phút này Liễu Tịnh Thanh cảm thấy da thịt đều trở nên nóng bỏng, ngay cả tâm cũng có chút cảm thấy nóng.

Liễu Tịnh Thanh quay đầu thấy Lý Thủ Nhất vẫn giấu cả mặt mình trong chăn, không biết tại sao, Liễu Tịnh Thanh cảm thấy giờ phút này Lý Thủ Nhất đặc biệt giống như là đang bịt tai trộm chuông, vô cùng buồn cười, nhưng mà Liễu Tịnh Thanh cũng không vạch trần, thậm chí cô có phần mong đợi hành động tiếp theo của Lý Thủ Nhất. Cô tắt đèn giường đi.

Trên thực tế, quả thật tâm tư Lý Thủ Nhất không thuần khiết, tay của nàng ôm cánh tay Liễu Tịnh Thanh, nàng biết phía trong cánh tay là ngực Liễu Tịnh Thanh, mu bàn tay của nàng hướng vào trong sát thêm một chút là có thể dán sát tới ngực Liễu Tịnh Thanh. Lý Thủ Nhất cảm thấy mình có ý nghĩ như vậy thật sự là quá bỉ ổi, nhưng mà ý nghĩ kia một khi nảy sinh thì giống như cắm rễ vậy, rút cũng rút không ra. Lý Thủ Nhất đẩy tay đang ôm cánh tay Liễu Tịnh Thanh hướng vào trong gần mấy cm, sau đó mu bàn tay quả nhiên dán sát tới phần ngực mềm mại của Liễu Tịnh Thanh. Xúc cảm mềm mại khiến trong lòng Lý Thủ Nhất cũng sắp nổ, cũng không biết nóng là do trùm đầu ở trong chăn hay là do trong trong lòng kích động, dù sao Lý Thủ Nhất cảm giác giờ phút này thân thể mình thật nóng thật nóng, đều sắp toát mồ hôi rồi.

Mu bàn tay của Lý Thủ Nhất vừa kề sát tới ngực mình, Liễu Tịnh Thanh liền lập tức ý thức được. Ngay trong nháy mắt đυ.ng chạm kia thân thể cũng có cảm giác khác thường, cô đã không xác định được lúc đó là Lý Thủ Nhất vô tình đυ.ng chạm hay là cố ý. Trong lòng cô, Lý Thủ Nhất còn là một cô gái rất hay xấu hổ, không có lá gan lớn như vậy. Nhưng mà mu bàn tay một mực dừng ở mềm mại của mình cũng không có rời đi ngay lập tức, một mực dán sát mềm mại của mình, dường như còn hơi có một chút lực. Liễu Tịnh Thanh cũng không xác định được giờ phút này có phải là ảo giác do mình quá đa nghi hay không, bởi vì lực đạo rất nhẹ, nhẹ giống như ảo giác.

"Em cứ luôn trùm đầu trong chăn, không nóng à? bên trong không khí không tốt, đưa mặt ra đây." Liễu Tịnh Thanh đột nhiên mở miệng nói, giờ phút này cô chính là muốn nhìn thử mặt Lý Thủ Nhất và biểu cảm của nàng, cô muốn xác thực hành vi của con sắc lang Lý Thủ Nhất này rốt cuộc là cố ý hay vô tình.

Lời tác giả: các nàng hai bên chưa có kinh nghiệm, nếu mà một bên có kinh nghiệm, không biết  đã sớm lăn thành dạng gì rồi.