Cảnh Y Tình Duyên

Chương 72: Tình nùng (H)

☆ Chương 72: Tình nùng (H)

Tử Hiên bị đôi môi ấm áp niêm phong lại, đối phương đưa đầu lưỡi vào, hơn nữa động tác này càng lúc càng kịch liệt. Trước ngực cảm thụ nơi mềm mại của Vũ Hàm, chỉ chốc lát cô đã thấy đầu óc hỗn loạn, miệng không tự chủ bắt đầu đáp lại lên, tay cũng chậm chậm vây quanh ôm lấy nàng.

Hai đầu lưỡi không ngừng liếʍ láp, bên trong không gian nhỏ hẹp tràn ngập mùi vị hương tình nồng. Hai đôi môi lưu luyến không rời dính sát vào một chổ, Vũ Hàm ngồi dậy đưa tay cởi nội y của Tử Hiên.

"Vũ Hàm, trước đây chúng ta ở phòng khách em còn thẹn thùng, sao bây giờ nhiệt tình như vậy ?"

"Vậy Hiên có thích không ?"

"Thích chết đi được ~" Hà cảnh quan âm thanh bắt đầu lạc giọng.

Vũ Hàm nở nụ cười nhẹ nhàng cầm tay cô đưa xuốt thắt lưng mình, cúi người ở bên tai Tử Hiên nhẹ nhàng nói: "Hiên Hiên, giúp em cởi khóa"

Nói xong còn không quên dùng đầu lưỡi liếʍ bên mép lỗ tai nhỏ linh lung ửng đỏ. Vị trí mẫn cảm của Hà cảnh sát bị người ta ngậm trong miệng, phòng tuyến liền sụp đổ ngay lập tức, cô run run tìm đến khóa quần kéo ra, còn có chút nôn nóng. Sau đó mang tất cả vướng bận trên người Vũ Hàm cởi ra, đem tất chân vứt xuống.

Dựa vào ánh sáng mờ ảo trong xe, Tử Hiên ngước đầu ánh mắt mê ly nhìn người yêu thương, làn da mịn màng gợi cảm vạn phần, tất cả những thứ này kí©ɧ ŧɧí©ɧ trái tim bé nhỏ của cô, Hà cảnh quan nhìn đến ngây dại.

"Này, còn muốn nhìn bao lâu ?" Vũ Hàm thấy quần áo đã cởi hết mà người kia còn chưa thực hành bước kế tiếp. Nhìn lại thấy Hà cảnh quan đang đờ ra, thực sự vừa bực mình vừa buồn cười, không thể làm gì khác hơn là chính mình đưa tay đem nội y cởi ra.

Cùng lúc cũng đem áo và nội ycủa Tử Hiên ném ra sau ghế, hai người da thịt bóng bẩy dính sát vào nhau không một khe hở, hứng thú rên ra thành tiếng.

Tiếp xúc thân thể ấm áp Tử Hiên mới phục hồi tinh thần xoa xoa cái lưng trơn mịn của Vũ Hàm, cảm giác thích thú tự nhiên mà sinh ra, môi cũng dần dần hôn lên tấc da tấc thịt của nàng.

Vũ Hàm giương cao cơ thể không ngừng cọ sát, động tác này vừa vặn dâng hai bầu tròn trịa vào miệng người nào đó. Nàng nhắm mắt lại cảm nhận Tử Hiên đang phun ra nuốt vào đầu ngực của mình, cổ họng phát ra âm thanh ma mị nhưng lại sợ vạn nhất bị người bên ngoài nghe được nên cũng cực lực áp chế.

Nhưng tiếng ngâm nga như có như không này lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tử Hiên, cô càng ra sức nô đùa hạt đậu đỏ trong miệng, cảm thụ nó từ từ cương lên đứng thẳng, sau đó thay đổi hết ngọn núi bên này đến ngọn núi bên kia, chơi đùa mê say.

Vũ Hàm chịu không nổi loại dằn vật này, hạ thân chất lỏng không ngừng chảy ra, rất muốn người ta tiến vào lấp đầy. Nàng ôm lấy hai khỏa mềm mại của Tử Hiên không ngừng gặm nhấm, cúi đầu hôn lên môi cô, nắm tay Tử Hiên đưa thẳng xuống hạ thân của mình.

Bác sĩ Trần y đây là không thể chờ đợi được nữa, Tử Hiên chỉ mới vân vê ở ngoài qυầи ɭóŧ đã cảm giác được một luồng ấm áp, cô từ tốn cách tầng vải mỏng manh trêu chọc vùng hoa huyệt, ngón cái đè đỉnh hạt nhô ra, chỉ cảm thấy càng ngày càng nhiều dòng nước tràn ra ướt bàn tay của mình, liền tăng nhanh động tác.

Vũ Hàm rõ ràng không vui, nhẹ nhàng cắn môi biểu thị kháng nghị, thân thể cũng càng ngày càng ưỡn về phía trước ôm cổ Tử Hiên. Động tác rõ ràng như thế, Hà cảnh quan không dám ghẹo người ta nữa, vì hạnh phúc sau này vẫn là nên mau mau thỏa mãn người yêu dấu.

Không chút chùng tay cô cởi chiếc quần ướt đẫm của nàng ra cầm ở trong tay, nhìn chất lỏng lanh lanh trên đó cười thâm ý: "A nha, bác sĩ Trần thật nhiệt tình nha ~ "

"Hiên chán ghét". Vũ Hàm đỏ mặt e thẹn bấm cái khỏa tròn tròn không được to kia của Hà cảnh quan.

Bị cái bấm ôn nhu như thế Hà cảnh quan cũng không kiềm chế được nữa, một tay ôm nàng vòng eo nhỏ tinh tế của nàng, miệng tiếp tục mυ'ŧ hạt đậu đỏ. Tử Hiên đem hai chân của nàng hơi mở ra, tay phải trực tiếp xuyên qua bãi cỏ tươi tốt đi cửa động thần bí, nơi này đã ướt sũng tràn lan, vừa chám vào ái dịch chảy đầy tay, cái cảm giác này thực sự quá sung sướиɠ.

Không kịp đợi, ngón giữa trực tiếp dò vào nơi ấm nóng trơn trượt của Vũ Hàm, ngón cái xoa lên tiểu hạt châu vểnh cao sung huyết không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm giác thỏa mãn từ cổ họng Vũ Hàm phát ra âm thanh cực khoái.

Ngón tay thăm dò sau đó đâm thẳng tới nơi sâu xa nhất bắt đầu khuynh đảo, hai người mồ hôi như tắm, Vũ Hàm cong eo, mông ngọc cũng bắt đầu theo đong đưa theo sự lay động của Tử Hiên.

Cảm xúc mãnh liệt bắn ra bốn phía, xe cũng bắt đầu lúc lắc, nếu như lúc này có người đi qua nhìn thấy tình cảnh này không khỏi suy nghĩ đen tối muốn mở cửa xe ra nha, thật sự khát khao quá rồi, còn không kịp đợi về nhà.

Thật tình là bác sĩ Trần chúng ta đúng là rất muốn, ngày ngày tư vị không gặp được quân vương thật quá khổ sở, thời khắc này không còn thẹn thùng nữa mà chủ động trêu chọc cái tên ngốc kia, tiện nước đẩy thuyền mới xãy ra khung cảnh diễm lệ như thế này.

Bên trong buồng xe nhiệt độ càng tăng, tốc độ tay cũng càng lúc càng nhanh, Vũ Hàm cắn cánh tay của chính mình tận lực không để phát ra âm thanh ngượng ngùng, dưới thân không ngừng nhịp nhàng phối hợp.

"A..a..a ~" Vũ Hàm không thể khống chế đượcc nữa, một trận kɧoáı ©ảʍ kéo tới, thân thể run rẩy mãnh liệt, cảm giác tê dại vui sướиɠ xông thẳng lêи đỉиɦ đầu theo đó là tiếng nước phát ra, hạ thân của nàng không biết tràn trề bao nhiêu ái dịch.

"Bảo bối, sắp đến sao?" Tử Hiên thanh âm khàn khàn hỏi, ngón ta lại càng ra sức.

Nghe được danh xưng yêu thương lâu rồi Tử Hiên mới gọi lại, Vũ Hàm cảm động không thôi, nàng vui mừng vì giờ khắc người nào đó còn ở bên cạnh mình. Hai tay vòng lấy cổ của cô, làm cho cô kề sát mình hơn.

Cảm giác được ngón tay không ngừng bị những thớ thịt căng mịn bên trong hút lấy, hẳn là đã lêи đỉиɦ, Tử Hiên nỗ lực làm cú cuối cùng, mỗi một cú đâm thẳng vào nơi sâu xa nhất, bên trong nhỏ hẹp vây chặt không ngừng co rút. Vũ Hàm hai chân thon dài đột nhiên vung lên, chỉ nghe nhịp thở đứt quãng của nàng, một dòng nước ấm trực tiếp chảy ra nhỏ lên quần jean của Tử Hiên.

Cô ôm Vũ Hàm đang run rẩy không ngớt, Tử Hiên đồng thời cũng leo lêи đỉиɦ núi. Sau khi dần dần hạ nhiệt, Vũ Hàm xụi lơ ở trên người cô tùy ý cô hôn môi hôn trán của mình, rồi còn hôn mũi và khóe miệng.

"A. . . Hiên..."

"Làm sao?"

"Hiên đi ra ngoài!"

"Tôi chưa mặc áo, em để tôi mình trần ra ngoài sao, em nỡ lòng ?"

"Em nói là cái kia?" Vũ Hàm đỏ mặt.

"Cái nào ?" Hà cảnh quan biết rõ còn hỏi, cô hôn miệng nhỏ của nàng sau đó giảo hoạt giật giật còn ngón tay còn trong động khẩu.

Nếu không ngăn cản khó tránh khỏi cảm xúc mãnh liệt lại dâng lên, thực sự thời gian không cho phép, bác sĩ Trần vừa mạnh mẽ nhịn xuống lại bị ngón tay của người nào đó quấy phá.

"Bảo bối, em xem quần jean của tôi bị em làm ướt rồi, ai ~ tôi làm sao tẩy ra, này phải cố gắng giặt giặt, mà còn phải giặt bằng tay nữa đó". Tử Hiên nhìn mấy vết ái dịch trên quần của mình nói.

Bác sĩ Trần vất vả cúi đầu dẹp loạn hai gò đỏ chót của mình, sau đó hí mắt cho cô một cái nhìn khinh thường. Nàng mặc quần áo tử tế ngồi trở lại chỗ ngồi lái xe, liếc mắt nhìn người bên cạnh chỉ thấy cô cau mày không nhúc nhích.

"Làm sao, mau mau mặc quần áo, đừng để cảm lạnh"

"Tôi tê chân"

"..."

Vũ Hàm vén tóc sau đó cúi đầu xoa bóp chân cho Tử Hiên: "Có đỡ chưa? Đều do em, Hiên Hiên, xin lỗi!"

"Không có chuyện gì, đổi chân lấy một hồi hoan ái sảng khoái tràn trề, rất giá trị"

"Hiên nhiều chuyện, về phải nghỉ ngơi thật tốt nghe chưa" Vừa nói nàng vừa mặc nội y cùng quần áo vào cho Tử Hiên.

Sau khi xong hết thảy hai người mới lưu luyến không rời nói lời từ biệt về nhà, cuối cùng Tử Hiên không có nói cho Vũ Hàm nghe cái kia nhiệm vụ nguy hiểm kia.

Mắt thấy kế hoạch sắp sếp đang ở trước mắt, một đội ngày đó chiêng trống chuẩn bị chặt chẽ, lại đi tìm một lão đại vẽ hình xăm con bướm lên mắt cá chân, tất cả sắp xếp chờ cá lớn mắc câu.

Ngày này rất nhanh sẽ đến, Tử Hiên dựa theo cách ăn mặc của nhân viên văn phòng, mặc vào một thân chính trang, quần cũng đặc biệt kín đáo chỉ để lộ ra hình xăm.

Buổi chiều trước khi xuất phát lần thứ hai đã xác nhận mọi việc kỹ lưỡng, lần hành động này tổng cộng chia làm hai tổ A và B, đội A theo dấu hành tung của tên nam tử, mà đội B thì theo Madam.

Sau khi xuất phát đội A báo kẻ tình nghi xuất hiện ở khu thương mại Thế Mậu, tổ B tháp tùng Tử Hiên đồng thời cũng đến khu đó, sau đó xuống xe đi vào bên trong.

Căn cứ A tổ miêu tả vị trí địa lý và ngoại hình đặc thù của hắn, rất nhanh sẽ khóa chặt mục tiêu, Tử Hiên chậm rãi tiếp cận hắn, sau đó làm bộ không cẩn thận giẫm lên chân hắn.

Ngoại hình của tên tội phạm là dạng nội liễm, vì thế bình thường hay cúi đầu, lúc này rất rõ ràng hắn liền phát hiện hình xăm dưới chân Tử Hiên, chỉ thấy hắn ngẩng đầu vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm cô.

"Thật không tiện!"

Hắn không nói tiếng nào lách qua người cô bỏ đi, Tử Hiên đi hướng ngược lại với hắn, sau đó nói thầm vào trong micro: "Lý Bân, nhân vật mục tiêu có động tĩnh gì không ?"

"Madam, không ngoài dự đoán, hắn đang theo đuôi phía sau cô"

"Được, vậy chúng ta trước tiên dẫn hắn du ngoạn một vòng hoa viên, sau đó chờ trời tối hãy dụ hắn đến nơi ít người để cho hắn ra tay, mọi người ở trong bóng tối yên lặng xem biến đổi, nghe tôi chỉ huy"

"Yes, madam!"