Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi

Chương 4: Đêm Tân Hôn

Tâm đứng đó, chết lặng. Vẫn luôn biết rằng trong lòng Hoàng không hề có vị trí của cô, nhưng cô vẫn không thể tin vào những gì mình đang chứng kiến. Thì ra trong tư tưởng của hắn, cô lại thấp hèn và đốn mạt đến như vậy.

Cô nhớ đến tình cảnh trong đêm tân hôn của hai người. Khi trở về phòng tân hôn, Hoàng đã ngấm chút men say. Nhưng có lẽ hắn nghĩ người vợ mới cưới về là một con búp bê xinh xắn và ngoan ngoãn, chưa từng có kinh nghiệm chăn gối, nên vẫn có chút kiên nhẫn chỉ dẫn cho cô.

Cẩn thận chốt cửa để tránh bị làm phiền, hắn bước về phía giường, nơi vợ mới cưới đang đợi. Cô nửa sợ hãi nửa mong chờ nằm trên giường, da thịt trắng nõn đối lập với đệm chăn đỏ tươi, càng trở nên mê hoặc. Giống như con thỏ trắng nhỏ nằm đợi sói xám làm thịt, cô căng thẳng không dám nhìn người đàn ông đang tiến đến gần.

Số lần hẳn gặp cô trước khi cưới có thể đếm trên đầu ngón tay, anh rể với em gái của vợ tương lai, mối quan hệ thật sự quá kỳ quái để gặp gỡ nhiều lần. Chính vì vậy, hắn chưa từng nhìn ngắm kĩ càng khuôn mặt cũng như dáng người của cô vợ mới cưới này. Cho tới khi nằm trên cùng một chiếc giường, không chỉ nhìn ngắm mà còn vuốt ve, mơn trớn.

Hån nhẹ nhàng hôn lên mi mắt, khóe môi của người vợ mới cưới, sau đó chuyển sang hôn lên cổ. Người dưới thân không ức chế nổi bật ra tiếng nức nở, nhưng lại cắn môi nhịn xuống.

Hai bàn tay mảnh dẻ muốn đẩy hắn ra nhưng không dám, đành túm chặt lấy ga giường.

"Không nghĩ tới, dáng người cô cũng không tệ.Đừng sợ, lần đầu tiên tôi sẽ nhẹ nhàng thôi. Chúng ta đã kết hôn rồi, cô sợ gì chứ."

Hắn thích thú theo dõi phản ứng ngây ngô của cô. Đàn ông mà, khi chơi bời thì muốn nhân tình càng có nhiều kinh nghiệm càng tốt, nhưng đã kết hôn, lại muốn lấy một cô vợ trong trắng thơ ngây. Tốt nhất là, đến cầm tay đàn ông cũng chưa từng, đừng nói chuyện đã lên giường với người tình cũ.

Nên khi nhìn thấy cô gái dưới thân chỉ phản ứng theo bản năng, không hề biết đáp lại, hắn rất hài lòng. Ít ra vợ hẳn cũng đủ gia giáo để cho hắn chút mặt mũi.

Hắn đưa tay cởi bỏ quần áo vướng víu trên người cả hai, không kiêng dè gì vuốt ve khắp thân thể Tâm. Cô không tự chủ run lên nhè nhẹ, đôi mắt nhắm nghiền không dám nhìn hắn.

Thân thể non nót dưới sự mơn trớn điêu luyện của hắn dần dần dâng lên ham muốn.

cưới này. Cho tới khi nằm trên cùng một chiếc giường, không chỉ nhìn ngắm mà còn vuốt ve, mơn trớn.

Hån nhẹ nhàng hôn lên mi mắt, khóe môi của người vợ mới cưới, sau đó chuyển sang hôn lên cổ. Người dưới thân không ức chế nổi bật ra tiếng nức nở, nhưng lại cắn môi nhìn xuống.

Hai bàn tay mảnh dẻ muốn đẩy hẳn ra nhưng không dám, đành túm chặt lấy ga giường.

"Không nghĩ tới, dáng người cô cũng không tệ.Đừng sợ, lần đầu tiên tôi sẽ nhẹ nhàng thôi. Chúng ta đã kết hôn rồi, cô sợ gì chứ."

Hắn thích thú theo dõi phản ứng ngây ngô của cô. Đàn ông mà, khi chơi bời thì muốn nhân tình càng có nhiều kinh nghiệm càng tốt, nhưng đã kết hôn, lại muốn lấy một cô vợ trong trắng thơ ngây. Tốt nhất là, đến cầm tay đàn ông cũng chưa từng, đừng nói chuyện đã lên giường với người tình cũ.

Nên khi nhìn thấy cô gái dưới thân chỉ phản ứng theo bản năng, không hề biết đáp lại, hắn rất hài lòng. Ít ra vợ hẳn cũng đủ gia giáo để cho hắn chút mặt mũi.

Hắn đưa tay cởi bỏ quần áo vướng víu trên người cả hai, không kiêng dè gì vuốt ve khắp thân thể Tâm. Cô không tự chủ run lên nhè nhẹ, đôi mắt nhắm nghiền không dám nhìn hắn.

Thân thể non nót dưới sự mơn trớn điêu luyện của hắn dần dần dâng lên ham muốn.

Dùng hết kĩ xảo có được trước giờ khi chơi bời khắp nơi, hắn cố gắng trêu đùa, khiến cô thoải mái mở rộng thân thể.

Hơn ai hết, hắn biết lần đầu tiên của con gái rất quan trọng, nếu không làm tốt, sau này đυ.ng vào cô sẽ càng khó khăn hơn. Nên cho dù không ưa gì cô, đã lấy về rồi, hắn cũng muốn cho cô có một đêm tân hôn đáng nhớ.

Cảm nhận được thân thể của cô không còn cứng ngắc mà đã trở nền mềm nhũn, hắn cười cười, nhẹ nhàng dỗ dành, hai tay đều vỗ về trêu đùa, giúp cô thả lỏng.

Khi đang dùng ngón tay dò đường trước, hẳn chợt cảm thấy có gì đó không đúng lắm, ngón tay của hắn không hề gặp trở ngại. Cô không giống như vẻ ngoài non nớt ngây ngô của mình, trước khi kết hôn đã lên giường với người khác. Không thể tha thứ cho chuyện vợ mình không còn trong trắng, ắn nhíu mày, nụ cười trên khuôn mặt tắt đi. Động tác cũng trở nên thô bạo hơn, hai chân đè chặt nửa thân dưới không cho cô di chuyển, một tay siết lại cố định vòng eo.

Cô vừa mở mắt ra, chưa kịp nói gì đã bị hắn thẳng tay tát mạnh một cái.

"Đồ giả dối. Đã ngủ với thằng khác rồi còn dám cưới tôi à?

Giả vờ ngây ngô cho ai xem?"

Không đợi cô định thần lại sau cái tát đau điểng, hắn cầm hai cổ chân cô tách sang hai bên, thắt lưng đẩy một cái, không hề có trở ngại gì đâm sâu vào trong thân thể mềm mại.

“Đúng thật là không phải xử nữ. Nói, cô đã lên giường với thẳng nào? Dám lừa dối tôi, cô chán sống rồi hả?"

Tâm há miệng, không ngừng thở dốc. Từ thân dưới truyền đến từng cơn đau, theo những hành động thô bạo của hẳn lan khắp cơ thể. Cô đau đến mức không thể thốt ra lời nào, chỉ có nước mắt không ngừng chảy ra. Cô không có kinh nghiệm gì nên bị đối xử như vậy trong đêm tân hôn thì vô cùng hoảng loạn, sợ hãi.

"Lúc làm chuyện này với thẳng khác cũng câm thế này à?

Sao không rên đi? Hả? Mau, rên đi!"

Động tác càng thêm thô bạo, muốn ép cô rêи ɾỉ thành tiếng.

Cô cắn môi lắc đầu. Một lát sau, hình như chán nhìn khuôn mặt với biểu tình như bị cưỡng bức, hắn lật người cô lại, để cô nằm úp sấp trên giường.

Vốn nghĩ đêm tân hôn là đêm đầu tiên của người vợ mới cưới xinh đẹp này, hắn đã chuẩn bị tinh thần nhẹ nhàng dẫn dåt, chỉ một hai lần rồi thôi. Nhưng ai bảo cô lừa dối hẳn chứ, vốn không trinh trắng gì, đừng trách hắn hưởng thụ đến khi thỏa mãn mới thôi.

Không biết hắn giày vò cô bao lâu, chỉ biết đã mấy lần cô lịm đi dưới thân hắn, rồi lại bị động tác của hẳn đánh thức dậy.

Sau khi thỏa mãn du͙© vọиɠ, hẳn rời khỏi cô, đứng lên đi ra ngoài. Để mặc cô nằm đó một mình, toàn thân đau đớn, khó chịu. Thân thể cô giống như bị xe tải nghiền qua một lượt, các bắp thịt đều đau mỏi, khớp xương lớn nhỏ trên toàn thân đều rệu rã.

Vài phút qua đi, hắn đã quay lại, ném xuống trước mặt cô một chai nước và vài vỉ thuốc tránh thai khẩn cấp.

"Uống đi. Còn thừa thì giữ lấy, bao giờ làm chuyện đó xong thì uống."

Cô cố nén nước mắt vì nhục nhã và đau đớn, bóc viên thuốc ra nhét vào trong miệng. Uống xong, cô mới lấy hết dũng khí nhìn vào hắn.

"Lần sau... anh có thể đeo bao được không?"

Hắn nhíu mày, lạnh lùng từ chối.

"Tôi không có thói quen đeo bao. Đã mua thuốc cho cô rồi thì uống đi, tất cả đàn bà lên giường với tôi đều vậy."

Tâm lắc lắc đầu, xua đi những hình ảnh đang tràn vào tâm trí. Khi cô lần nữa nhìn vào trong xe, đôi nam nữ kia vẫn đang miệt mài hành sự. Đăm chiêu ngắm nghía khuôn mặt và dáng dấp của người phụ nữ dan díu với chồng mình, cô lên tiếng:

"Cô gái này thật sự... không thể nói là không xinh đẹp, nhưng nhan sắc thua kém rất nhiều so với những người anh từng mang về. Mặt mũi không tinh xảo bằng, dáng người không hấp dẫn bằng, giọng rêи ɾỉ cũng không đủ hay... Haiz, trước giờ anh ta đưa rất nhiều người về nhà, nhưng tôi chưa thấy ai kém như cô, thật đấy."

Nói xong, Tâm quay người đi thẳng vào nhà, không để ý đến sự tức giận và không cam lòng của Lan. Tiếng giày cao gót lộp cộp trên nền đất nhỏ dần rồi biến mất hẳn. Còn Lan, rất nhanh đã vứt chuyện bị vợ của nhân tình chế nhạo ra sau đầu, tiếp đυ.c đắm chìm vào một con sóng tìиɧ ɖu͙© mới.

Chân người vừa bước vào cửa, đèn cảm ứng đã sáng trưng. Cô cảm thấy có chút mệt mỏi, liền giơ tay lên bóp bóp trán. Đôi giày cao gót tùy ý tháo ra, ném ngay trước cửa. Dù sao đây cũng là nhà cô, Hoàng còn có thể đưa người về nhà dan díu, thì việc cô để giày dép lộn xộn cũng chỉ là việc nhỏ, đâu có hề gì.

Mệt mỏi lê từng bước chân vào phòng ngủ, cô nằm vật ra giường. Bận rộn cả một ngày, đến tối muộn lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hiện giờ toàn thân cô đang cảm thấy nhớp nháp khó chịu. Vốn định sáng mai mới tắm, nhưng xem ra, bây giờ không tắm luôn thì cả đêm sẽ trắn trọc không ngủ nổi.

Nghĩ thầm còn lâu anh ta mới bước chân vào phòng ngủ, nhất là khi biết rằng cô đang trong phòng. Nhưng để chắc chẳn rằng sẽ an toàn, cô cứ chốt cửa lại là hơn.

Vặn chốt khóa cửa, cô đi vào phòng tắm. Vừa đi vừa cởϊ qυầи áo, mỗi bước chân lại có một thứ gì đó rơi xuống, chân váy, áo sơmi, đồ lót, tất chân, dáng người thon thả cũng theo từng bước chân hiện ra rõ ràng.

Cô pha nước ấm vừa đủ đầy bồn tắm, rắc cánh hoa hồng đỏ tươi, lại cho thêm vài giọt tinh dầu. Xong xuôi đâu đấy mới thả mình xuống, bật thêm một bản nhạc không lời nhẹ nhàng thư giãn.

Bồn tắm trong nhà rất lớn, đủ để hai người cùng ngâm mình mà không cảm thấy chật chội. Nhưng từ đầu đến giờ, chỉ có mình cô sử dụng. Vì Hoàng không mấy khi về nhà, có về, cũng sẽ không muốn chung đυ.ng với cô. Cũng tốt, cô cảm thấy khá thoải mái. Sau một ngày làm việc vất vả, được vừa nghe nhạc vừa ngâm mình trong bồn tắm, thêm chút tinh dầu thơm nồng, chẳng có gì tốt hơn như vậy.

Trong phòng tắm hơi nước lượn lờ, hương thơm tinh dầu oải hương hòa quyện với mùi hương tỏa ra từ cánh hoa hồng như khiến người ta si mê. Cô nhẹ nhàng nhắm mắt, tận hưởng thời gian thư giãn hiếm hoi. Rồi ngủ quên lúc nào không hay.

Trong giấc mơ ngắn ngủi, cô đã đến một vùng đất xinh đẹp, bầu trời xanh trong cao vợi, mây trắng trôi lãng đãng, thảm cỏ trải dài đến tận chân trời. Một cậu bé con quanh quẩn bên cạnh cô, vừa hái hoa vừa hát. Chốc lát, cậu bé chạy ra xa, về phía một người đàn ông cao lớn. Người đàn ông đứng ngược sáng nên không nhìn rõ mặt, chỉ thấy anh ta cúi xuống bế đứa trẻ lên, thong thả đi về phía cô.

Cô nhìn về hướng họ, nhưng ánh mặt trời đột nhiên trở nên chói chang, bao phủ bóng dáng hai người trong một vùng mờ trắng. Tia sáng chói lóa khiến cô mơ hồ cảm thấy đau mắt, liền giờ tay lên che hai mắt. Đến lúc bỏ tay ra, hai người biến mất đâu không thấy, khung cảnh xung quanh thay đổi, tái hiện lại những gì cô mới vừa chứng kiến. Nhưng thay vì đứng ngoài cửa sổ xe nhìn, cô lại ngồi ngay hàng ghế sau, lạnh lùng chứng kiến hai kẻ kia từ đầu đến cuối.

Đến đây thì cô tỉnh dậy. Thở phào, thì ra chỉ là một giấc mơ.

Cô nhìn quanh như xác nhận đây mới là hiện thực, nước trong bồn đã nguội, cánh hoa hồng ngâm nước ấm trở nên mềm rũ, chỉ có tiếng nhạc du dương vẫn đang bao phủ không gian.

Một người đàn ông cao lớn đứng tựa lưng vào cửa phòng tắm, dửng dưng nhìn thân thể trần trụi của cô, không sót thứ gì.

Cũng không biết hắn đã đứng đó bao lâu.

Cô bị hắn dọa cho giật mình, kêu lên một tiếng.

"Aaaa."