Mê Muội

Chương 9: Hành hạ?

Editor : Heulwen.

Beta: Heulwen.

Ngọn lửa bùng cháy trong người Thẩm Như Quy như bị một gáo nước lạnh dập tắt.

Động tác dưới thân cũng dừng lại.

Sau khi người con gái đạt cao trào, vách tường thịt bên trong nóng bỏng khít chặt, run run hút lấy cự vật cứng ngắc của anh, nơi tư mật bị làn váy che khuất đã ướt rối tinh rối mù.

Tay Thẩm Như Quy còn đặt trên bộ ngực sữa của người con gái, đầṳ ѵú đỏ ửng bị kẹp giữa ngón tay của anh trở nên cứng rắn.

Cửa sổ xe bên trái được hạ xuống tạo khe hở khoảng ba centimet, gió lùa vào, cơ thể nhỏ nhắn của Mộ Từ khẽ run lên.

Thẩm Như Quy châm một điếu thuốc, kẹp trong miệng.

Bàn tay đặt trên eo thon của Mộ Từ sờ soạng lần mò lên trên, động tác rất chậm, đường cong duyên dáng được phác họa vô cùng tinh tế, những ngón tay nghệ thuật lướt qua cần cổ thiên nga xinh đẹp của cô, cuối cùng nắm lấy cằm.

Nâng lên.

Ánh đèn neon bên đường mờ ảo sáng tối, rọi xuống gương mặt ửng hồng của Mộ Từ, đôi mắt mơ màng ngẩn ngơ, vài sợi tóc dài ướt đẫm mồ hôi dính lên chóp mũi, vẻ quyến rũ tựa như yêu tinh hồn xiêu phách lạc, nhưng lại không có tí nào dáng vẻ thiếu nữ động tình, e lệ.

“Lời nói đáng thương như vậy, có vẻ em thực sự tủi thân rồi.” Thẩm Như Quy thấp giọng cười khẽ rồi nhả khói vào mặt Mộ Từ.

Lúc còn là thiếu niên nổi loạn, cô cũng hút không ít thuốc nên đối với mùi thuốc lá cô không ghét, nhưng bất chợt bị thổi nên sặc, ho khan hai tiếng.

Hoa huyệt run rẩy co rút lại vì bị chọc đến tận,l bởi vì ở tư thế nữ bên trên, hơn nữa Mộ Từ lại vừa mới trải qua một đợt cao trào, thân thể mềm nhũn, không có tí sức lực nào, côn ŧᏂịŧ ở bên trong cũng không bị bài trừ ra mà ngược lại càng hút sâu vào trong.

Qυყ đầυ thô to vừa vặn chọc vào một điểm mẫn cảm, bị đột kích bất ngờ, Mộ Từ thở gấp, bật tiếng rêи ɾỉ.

Đồng thời ngực của Thẩm Như Quy cũng bị móng tay của cô cào ra vài vệt.

Anh còn chưa bắn, mà nơi giao hợp đã nhóp nhép nước, tất cả đều là của Mộ Từ.

“Trời đất chứng giám…., tôi đã rất vui, anh không biết tôi muốn được người có tiền bao nuôi như nào đâu….Ưm… Bây giờ mong muốn thành hiện thực… Thật tốt….”

Tiếng gió gào thét bên tai, giọng Mộ Từ đứt quãng, mơ hồ.

Ánh sáng mờ ảo, bầu trời đêm đen như mực cũng không thể sánh bằng đáy mắt đen tối, sâu thẳm của Thẩm Như Quy.

Hút xong điếu thuốc, mùi khói thuốc đã tan hết, Thẩm Như Quy mới kéo cửa sổ xe lên.

Anh không cử động, cũng không cho phép cô coi mình như gậy mát xa.

Thẩm Như Quy ôm eo Mộ Từ kéo cô áp vào ngực mình, cự vật càng chạm đến chỗ sâu nhất trong huyệt cô, cứ thế chậm rãi nghiền vào khối thịt mềm bên trong.

Mộ Từ gần như bị tra tấn muốn chết.

Đây mới là bắt đầu.

Sau khi về đến nhà, Thẩm Như Quy lôi ra một chiếc chăn mỏng bọc lấy nửa thân trần của Mộ Từ ôm xuống xe, tất cả đám thuộc hạ với người giúp việc đều lui ra ngoài.

Từ ghế sô pha trong phòng khách đến sân thượng rồi cả phòng tắm đến giường lớn.

Trước một giây Mộ Từ run rẩy sắp đạt cao trào, Thẩm Như Quy sẽ rút ra.

Rõ ràng chỉ còn một chút thôi, kɧoáı ©ảʍ đang ùn ùn ập đến đột ngột tắt lịm.

Một lần, hai lần, ba lần,…

Mộ Từ cảm thấy cái tên biếи ŧɦái chết tiệt này nếu làm tiếp nữa, cô thật sự muốn hỏng rồi.

Đang êm đẹp, nổi điên cái gì, cô nghe lời hắn còn chưa đủ à?

“Thẩm Như Quy…”

Mộ Từ nức nở, nghẹn ngào “Cho tôi đi… Xin anh đấy...”

Đây không phải lần đầu cô cầu xin tha thứ trong đêm nay.

Trái ngược với hành động như cầm thú của Thẩm Như Quy, khuôn mặt sắc sảo tuấn tú từ đầu đến cuối không có biểu cảm gì, chỉ là con ngươi được ẩn giấu trong bóng tối sự kìm nén, thâm trầm.

Thẩm Như Quy không nói gì, túm tóc Mộ Từ, ấn đầu của cô xuống dưới háng.

Một tay bóp chặt xương hàm của cô, cưỡng bức cô mở miệng, nhét toàn bộ cự vật vào, đút vào không chút nào quan tâm, nhiều lần đâm sâu đến cuống họng.

Cuối cùng, một giọt cũng không chừa bắn hết trong miệng Mộ Từ.

Mộ Từ bị anh ném lên giường như rác, bị lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn bắn vào sặc đến ho khan, không ngừng thở dốc.

Còn Thẩm Như Quy, xoay người đi vào phòng tắm, thậm chí ko thèm liếc cô một cái.