Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
"Ưʍ......"
Hạ Như Yên nhăn mi, dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông này quá lớn, cho dù đã bôi trơn đủ rồi, cô cũng thập phần gian nan mới nuốt vào được. Cô cắn môi, từng chút hạ cơ thể xuống, nuốt được hơn một nửa lại nhấc lên một ít rồi lại ép xuống một lần nữa.
Khi dươиɠ ѵậŧ người đàn ông cuối cùng cũng phá tan tầng ngăn cách trong cơ thể cô, Hạ Như Yên chỉ cảm thấy có một chút đau đớn rất nhỏ, có lẽ là do thuốc kí©ɧ ɖụ©, chút đau đớn này rất nhanh đã tan thành mây khói, nhanh đến mức Hạ Như Yên thiếu chút nữa đã không phát hiện nguyên chủ vẫn là một xử nữ.
Cô thở hổn hển nâng mông lên, vuốt ve dươиɠ ѵậŧ to lớn của người đàn ông, tuy rằng mới chỉ đi vào được hai phần ba, nhưng đối với cô mà nói cũng đã đủ hoàn toàn nhét đầy bên trong cơ thể, cô thỏa mãn mà thở ra một hơi, lửa tình do thuốc kí©ɧ ɖụ© bốc lên trong cơ thể tại một khắc cuối cùng cũng được giảm bớt một chút.
Người phụ nữ mị nhãn như tơ, hai má cô như ánh bình minh minh diễm, quần áo phần thân trên của cô vẫn còn nguyên vẹn hoàn hảo, bộ ngực đầy đặn không ngừng đong đưa theo chuyển động phập phồng, phần váy ngắn bị kéo đến bên hông cũng không có cách nào che lấp được vòng eo cực kỳ mảnh khảnh kia, phía dưới là hai đùi trần trụi thẳng tắp, mà chiếc qυầи ɭóŧ bị kéo qua một bên làm lộ ra cô bé trắng nõn no đủ ở giữa.
Lúc này cô bé kia đang ngậm lấy một cây gậy thô tráng, theo động tác của cô, cự vật kia bị phần dưới của cô không ngừng phun ra nuốt vào, hình ảnh vừa da^ʍ mĩ lại hương diễm này phản chiếu vào trong mắt người đàn ông, khiến anh ta càng ngày càng chảy nhiều máu.
Người phụ nữ này, người phụ nữ này dám vũ nhục anh như thế, nhân lúc anh trọng thương hành động không tiện mà dám làm ra chuyện như vậy với anh! Càng đáng giận chính là thế mà thân thể anh còn xảy ra phản ứng, lúc này cái miệng nhỏ ướt mềm kia gắt gao bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ anh, một loại kɧoáı ©ảʍ mà anh chưa bao giờ được trải nghiệm không ngừng đánh sâu vào trong cơ thể, anh cảm thấy chính mình thật sự điên rồi, thế mà sẽ cảm thấy người phụ nữ này thật gợi cảm, gợi cảm đến mức muốn đè cô ở dưới thân hung hăng tiến quân, làm đến khi nào cô khóc lóc xin tha mới thôi!
Bàn tay vốn đang che miệng vết thương lại của người đàn ông đã chuyển từ ấn biến thành nắm, gân xanh trên mu bàn tay anh ta thay nhau nổi lên, ngón tay bám thật sâu vào da thịt, đau đớn cùng với kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, làm hô hấp của anh càng ngày càng trở nên dồn dập, máu nóng xông thẳng lên đại não, hôn hôn trầm trầm rồi lại vô cùng mỹ diệu.
"Ưʍ... Thật là to......"
Huyệt nhỏ của Hạ Như Yên ngậm chặt, không ngừng vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, thứ đồ đó lớn đến kinh người, cắm đến mức dâʍ ŧᏂủy̠ của cô ngăn cũng ngăn không được, cô kiều giọng ngâm nga, vừa phập phồng lên xuống vừa cởi cúc áo bên trên ra.
Khi chiếc cúc áo cuối cùng bung ra, một đôi gò bồng đầy đặn trắng như tuyết bật ra, cô tự cầm hai bên ngực của mình vỗ về chơi đùa, ngón tay càng nắm lấy đầṳ ѵú, mân mê kéo căng, du͙© vọиɠ trong thân thể càng trở nên mênh mông mãnh liệt, cơ hồ muốn hoàn toàn cắn nuốt lấy lý trí của cô, eo nhỏ của cô trở nên càng nhạy cảm, cô đột nhiên di chuyển với tốc độ nhanh hơn.
Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông vừa cứng vừa nóng, qυყ đầυ chà xát vào vách trong làm cô bủn rủn tê dại, Hạ Như Yên lắc mông, dùng dươиɠ ѵậŧ kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng góc một trong cơ thể của mình, trên mặt cô lộ ra vẻ vui thích, ánh mắt huyền trở nên mê ly, kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể càng ngày càng dâng cao, cuối cùng bùng lên như pháo hoa nở rộ.
"Aaaaa haaaa ——"
Hạ Như Yên hét lên một tiếng, thân thể kịch liệt rung động, vách tường đột nhiên co rút lại, một dòng nước từ trong cơ thể cô phun ra, cùng lúc đó cũng có một luồng chất lỏng nóng bỏng bắn vào tiểu huyệt của cô, nóng đến mức khiến cô nhịn không được lại run run vài cái.
"Hộc... Hộc......"
Hạ Như Yên mềm như bông mà ngã lên người người đàn ông, thở phì phò từng ngụm từng ngụm một, loại tư thế này cưỡi ngựa xem hoa này thật sự là quá lao lực, vận động một phát xong hai chân cô đều mềm đến phát run cả rồi.
"A! Anh......"
Sau khi thở hổn hển trong chốc lát cô mới phát hiện máu của người đàn ông hình như vẫn đang còn chảy ra ngoài, cô vội vàng ngẩng đầu, thấy người đàn ông này mặt cắt không còn giọt máu, một đôi mắt cơ hồ như trắng dã.
Hạ Như Yên hoảng sợ, không phải là anh ta bị mình gϊếŧ chết nha? Như vậy không thể được! Cô luống cuống tay chân đổi một viên thuốc bổ huyết từ hệ thống thương thành định nhét vào miệng anh, ai ngờ anh thế mà lại còn dựa vào hơi cuối cùng liều mạng kháng cự, Hạ Như Yên sợ lại chần chờ nữa anh ta sẽ chết thật, cô nhét thuốc bổ huyết vào miệng, dùng miệng nhét vào miệng người đàn ông kia, dùng đầu lưỡi trực tiếp nhét vào cổ họng anh ta.
"Cô... Cô cho tôi ăn cái gì?" Người đàn ông phẫn nộ nhìn cô.
Soái ca chính là loại người cho dù tức giận cũng đẹp như cũ, Hạ Như Yên giảo hoạt cười, tự nhiên muốn đùa dai: "Còn có thể là cái gì? Thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó nha ~ Anh xem vừa rồi anh bắn nhanh như vậy, thuốc này chính là để trợ giúp anh sừng sững không ngã ~"
"Cô dám cho tôi ăn thuốc kí©ɧ ɖụ©!!"
Trò đùa của Hạ Như Yên quả thực là đang giẫm đạp lên tôn nghiêm của một người đàn ông, anh ta tức giận đến khóe mắt muốn nứt ra, không hề phát hiện sức lực của chính mình đã hồi phục hơn so với trước đây, sắc mặt cũng dần dần hồng nhuận lên.
Hạ Như Yên nhìn là biết dược hiệu đã phát huy tác dụng, cô đang muốn bứt ra rời đi, lại phát hiện thứ đồ vốn đã mềm xuống trong cơ thể mình đang dần dần to lên cứng lên, khi cô đang kinh ngạc, người đàn ông kia đột nhiên ôm chặt lấy cô, xoay người một cái liền áp cô lên sô pha, anh hung tợn nhìn chằm chằm cô, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Chờ chuyện ở đây xong rồi, tôi nhất định phải gϊếŧ cô!"
Nói xong anh liền hung hăng hôn lên môi cô, đôi bàn tay to xé nát hết những thứ còn sót lại trên người cô, tóm lấy vòng eo mảnh khảnh đẩy một phát rồi mạnh mẽ tiến công.
"A —— Sao anh lại... Ô......"
Hạ Như Yên chấn động, lại bị người đàn ông đâm cho không nói nổi nên lời một câu hoàn chỉnh, dươиɠ ѵậŧ thô dài va chạm loạn xạ trong tiểu huyệt của cô, phối hợp với chút dược hiệu còn sót lại khiến du͙© vọиɠ của cô lại dễ dàng bùng lên.
Đôi tay cô ôm lấy cổ người đàn ông, hai đùi ngọc vắt lên vòng eo tinh tráng của anh ta, người đàn ông như mãnh thú đè chặt cô dùng sức cày cấy, dâʍ ŧᏂủy̠ bị anh ta cắm đến mức vẩy ra khắp nơi, trong phòng toàn tiếng vỗ của thân thể và tiếng nước rỉ rách.
"Ưm ~ Ưm a ~ Quá sâu ~~"
Hạ Như Yên vặn vẹo mông nhỏ, đổi lấy chính là một cái thâm nhập tràn đầy lực đạo của người đàn ông, cô kinh hô muốn lui về sau, vòng eo lại bị gắt gao chế trụ không có cách nào nhúc nhích, anh ta nảy sinh tâm tư ác độc mà cắn môi cô, hông lại di chuyển dồn dập như máy khâu, Hạ Như Yên bị đâm cho bủn rủn hai chân, hai mắt chứa nước mỹ lệ nói: "Anh, anh làm nhẹ một chút… Sắp chết......"
"Tôi làm chết cô!"
Người đàn ông oán hận trả lời, nâng hai đùi cô lên ép vào với nhau, từ từ thọc vào rút ra, Hạ Như Yên bị anh ta làm cho cả người run rẩy, miệng nhỏ không được co rút lại, hút đến mức anh tê dại cả xương sống, anh hung hăng vỗ mông Hạ Như Yên, mắng: "Cô muốn bấm gãy tôi sao?"
"Ô —— Đồ biếи ŧɦái! Anh dám đánh tôi!"
Hạ Như Yên tức giận duỗi chân đá anh ta, lại bị anh ta dễ như trở bàn tay bắt lấy mắt cá chân, anh châm chọc mà nhìn cô một cái, lại tăng thêm lực đạo, Hạ Như Yên cơ hồ là lập tức đã bị đưa lêи đỉиɦ núi, khóe mắt cô chảy ra nước mắt sinh lý, miệng nhỏ đóng mở lại không phát ra nổi một chút thanh âm, cực hạn kɧoáı ©ảʍ khiến đại não cô trống rỗng, qua một hồi lâu mới dần dần phục hồi tinh thần lại.
"Ưm ~ ưm a ~ ư a ~ dừng lại, dừng lại... Sắp hỏng rồi......"
Hạ Như Yên rêи ɾỉ mang lên khóc nức nở, người đàn ông này sao bị thương còn mãnh liệt như vậy? Làm lên liền không hề dừng lại, từ nãy đến giờ cô đạt cao trào bao nhiêu lần rồi? Âʍ ɦộ mềm mại đều sắp bị chà cho trầy da!
"Làm hỏng cô càng tốt!" Anh nắm cằm cô, hạ thân nhanh chóng cử động, hỏi, "Cô gọi là gì? Nói cho tôi tên của cô!"
Hạ Như Yên ư ư a a nửa ngày cũng không nói rõ được mình gọi là gì, cơ thể trắng nõn vặn qua vặn lại dưới cơ thể người đàn ông, bị nam nhân ấn lại làm thêm một trận, dâʍ ŧᏂủy̠ phun lên khắp nơi trên sô pha, âʍ ɦộ mềm nộn bị dươиɠ ѵậŧ đâm đến mức sưng đỏ bất kham.
"Ô... Không được... Xin anh... Buông tha cho tôi... Dừng lại... Ô ô......"
Hạ Như Yên thở hổn hển và khóc nức nở, sớm biết vậy đã không cho anh ta ăn thuốc bổ huyết, người đàn ông này căn bản là một con dã thú!
Nhìn khuôn mặt nhỏ của cô phủ kín nước mắt và hạ thể bị mình làm thành một mảnh hỗn độn, người đàn ông cuối cùng cũng có chút cảm giác rửa mối nhục xưa, anh không ngừng nghỉ mà thọc vào rút ra nơi bí ẩn của cô, cười lạnh nói: "Bây giờ biết hối hận rồi? Là ai trêu chọc tôi trước?"
"Ư a...... A ——"
Hạ Như Yên còn chưa kịp trả lời, lại bị anh đưa lêи đỉиɦ một lần nữa, miệng nhỏ không ngừng thở dốc, anh tiến tới lấp kín đôi môi cô, mυ'ŧ vào gặm cắn, khiến cô không thể không hấp thu dưỡng khí từ trong miệng anh. Hạ Như Yên hai mắt đẫm lệ mà nhìn khuôn mặt tuấn tú được phóng đại trước mặt cô, cô thật sự thật sự đã không còn một chút sức lực nào nữa, chỉ có thể tùy ý để anh muốn làm gì thì làm với cơ thể của cô, khiến cho cô trải qua sự vui thích cực hạn và run rẩy từ sâu trong linh hồn.
Đến khắc cuối cùng Hạ Như Yên rốt cuộc mới được giải thoát, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng rót vào trong trong cơ thể cô, anh ghé sát vào tai cô hung dữ nói: "Tôi là Hoắc Ngang, cô hãy nhớ lấy cho kỹ! Có bản lĩnh thì đừng để tôi gặp lại cô!"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lời tác giả
Tui hỏi mấy người chương này thịt có béo không
Hệ thống: Làm nam chính đầu tiên trong lịch sử thiếu chút nữa bị nữ chính làm dến chết, anh có điều gì muốn nói hay không
Hoắc Ngang: Ông đây muốn làm chết cổ