Hai chân cô bị anh đè nặng chẳng thể phản kháng nổi, cô nằm trên bàn tròn giống như cá trên thớt mặc người ta xâm phạm
"Vợ ơi, em có muốn chồng liếm cho em không?" Giang Quyết xấu xa hỏi bên tai cô, ngón giữa xộc thẳng vào điểm G kí©ɧ ŧɧí©ɧ
"Ưʍ..." Cả người cô run lên, huyệt thịt ngọ nguậy chèn ép lên ngón tay đang trêu chọc mình
"Muốn" Từ Hoãn mơ màng nhìn anh, khẽ đáp
"Muốn gì? Nói rõ xem nào" Anh giở mánh khóe
Nhưng cô cúp mắt, không lên tiếng nữa
"Không nói? Không nói thì bé cưng bên dưới không được yêu thương đâu nhé" Anh uy hiếp
"Ưm ~ đừng, liếm em đi, muốn anh liếm em... Giang Quyết...." Cô ngước mắt, khẽ uốn éo người ghẹo anh, giọng nói yêu kiều, ngọt tựa mật, âm cuối kéo theo du͙© vọиɠ véo von mời gọi, làm điên đảo thần hồn anh
"Mẹ kiếp! Tiểu dâʍ đãиɠ" Giang Quyết lớn tiếng mắng, âm thanh mê hoặc này truyền thẳng từ xương sống lên đại não anh, làm anh tê liệt tới khó thở, cũng khiến anh không thể suy nghĩ gì cả, đôi mắt vẩn đυ.c chỉ còn lại hình bóng của cô
"Thật muốn làm chết em!" Giọng nói của anh vừa nhẫn nhịn lại vừa mãnh liệt, đôi mắt vằn đỏ, thú tính như muốn phá khóa rục rịch thức tỉnh
"Đừng, anh liếm em đi ~" Cô nũng nịu đong đưa bên dưới anh, khát khao được anh dùng đầu lưỡi mang tới kɧoáı ©ảʍ cho mình
Giang Quyết nhìn cô không nhịn được mà cười thành tiếng, anh lập tức cắm hai ngón tay vào trong động huyệt, mạnh mẽ đâm tới điểm G, nước da^ʍ chảy tí tách
"Ưʍ...." Tiếng rên của cô như là tiếng chim hót, cảm giác hưng phấn tới vừa nhanh vừa mãnh liệt, càng lúc càng leo lên cao
Thấy cô sắp lêи đỉиɦ, Giang Quyết xấu xa dừng động tác lại, huyệt thịt chèn ép cắn lấy ngón tay anh khiến nó trở nên tê rần
"A... Giang Quyết, em muốn, em sắp, sắp tới rồi ~" Từ Hoãn nức nở, tiểu huyệt ngứa ngáy vô cùng, giống như có hàng vạn con côn trùng đang bò qua lại rồi gặm cắn, cô mê loạn,vươn tay xuống dưới muốn tự xoa dịu
Giang Quyết không cho cô cơ hội ấy, anh rút ngón tay ra, đầu lưỡi thế vị trí chui vào trong phá vỡ từng tầng rào cản, giống hệt một con rắn, mềm nhưng lại mạnh
Từ Hoãn làm sao chống lại được sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ ấy, cô gần như lêи đỉиɦ ngay lập tức, cả người bị cơn thủy triều bao trùm, sung sướиɠ tới nỗi ngay cả hơi thở cũng bị đứt quãng
Dâʍ ɖị©ɧ của cô dội thẳng vào miệng anh, anh rút lưỡi ra, vội vã liếm láp rồi nuốt xuống. Liếc mắt thấy trên bàn còn quả cam bóc dở, anh vươn tay lấy hai múi, nhân lúc cô không chú ý bèn đút thẳng vào bên trong khe động. Quả nhiên, múi cam vừa vào đã bị nơi chật hẹp đó ép thành nước, anh nhanh chóng hứng lấy uống sạch, vị ngọt đan xen vị của nước sướиɠ, anh thèm khém mυ'ŧ liên tục như thể mãi không thấy đủ
"A....cái gì đấy?" Từ Hoãn mở mắt, giọng hơi khàn, cảm nhận được bên dưới có dị vật lạnh buốt xâm nhập, cô ngóc đầu dậy định ngó nhìn
"Không có gì, là cam thôi, vợ ơi, anh hút ra cho em"