Anh sợ chính mình nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, có thể sẽ nổi điên, ai ngờ anh mới nhẹ nhàng khẽ động, muốn biến bị động thành chủ động, Trác Viện ngồi trên người anh lại cho rằng anh không nhịn được.
“Anh đừng động……” Cô run rẩy cởi quần anh, đưa tay vào bên trong, không có vải vóc cản trở, rất nhanh tay cô liền đi tới phái nam cứng rắn của anh. Không dám suy nghĩ nhiều, Trác Viện đưa tay cởi ra, chậm rãi cầm phần cứng rắn ấy, chuyển động lúc lên lúc xuống.
Cô không biết có phải phần cứng rắn của người đàn ông nào cũng như vậy hay không, vừa thô vừa nóng, cô không dám dùng quá sức, chỉ dám nhẹ nhàng đụng, vừa cẩn thận vừa khẩn trương.
“Như vậy có thể không?” Môi của cô chuyển qua cần cổ anh, nhẹ giọng hỏi bên tai anh, giống như là người tình thì thầm, mang theo trêu chọc cùng mập mờ, vào trong tai Kỷ Nhất Thế lại mười phần gợi cảm.
“Dùng sức một chút.” Tay anh cầm lấy tay cô, theo động tác trên tay cô mà hạ xuống, hưởng thụ ham muốn bị khơi mào.
Nửa người dưới của đàn ông đều như động vật, lúc này Kỷ Nhất Thế không phủ nhận điều đó, coi như là luôn tỉnh táo giữ mình, nhưng trong đầu thì luôn muốn đẩy ngã cô, hung hăng đoạt lấy.
Trác Viện bị buộc cùng tay anh chuyển động, phái nam trong lòng bàn tay trở nên cứng rắn, tráng kiện hơn, giống như muốn đả thương tay cô.
Gục trước ngực anh, bởi vì động tác càng ngày càng kịch liệt của anh, e lệ vùi mặt vào cổ anh. Miệng đắng lưỡi khô không biết làm sao, một tay còn lại của anh nắm eo thon của cô, lực đạo rất lớn, làm cô có chút đau.
Vốn không hiểu việc trêu chọc đàn ông, tự nhiên cũng không biết tình dục của người đàn ông khi nào đến, có bao nhiêu mãnh liệt. Cô chẳng qua chỉ theo bản năng, cánh môi hôn qua lại ở cổ anh, thử ngậm lấy hầu kết của anh, khi anh xoay người liền nhẹ nhàng mút lấy.
“Hôn anh!” Hơi thở nặng nề quanh quẩn bên tai cô, nóng bỏng phun lên mặt cô, làm cô một phen co rúm.
Vẻ mặt cô đỏ ửng, không dám nhìn thẳng anh, cẩn thận dán môi mình lên môi anh, vốn là nhẹ nhàng liếm láp. Sau lại đầu lưỡi phấn hồng lớn mật thăm dò, miêu tả đôi môi anh, động tác vừa nhẹ nhàng lại vừa dịu dàng, như đang vuốt ve lông chim làm tâm anh khó kiềm chế.
Toàn bộ lý trí của Kỷ Nhất Thế đều biến mất do nụ hôn của cô, một mặt bị cô quấy rối đến nỗi hận không thể mở miệng nuốt cô, sau lại nhiệt liệt đáp trả nụ hôn của cô, vươn lưỡi dây dưa với cô. Ai ngờ sau khi cô phát hiện lại khó xử tránh đầu lưỡi của anh.
“Đáng chết!”
Bị nụ hôn của cô hấp dẫn, Kỷ Nhất Thế không để cô chơi đùa nữa, bắt đầu tiến hành đòi hỏi, hung hăng cuốn lấy chiếc lưỡi phấn hồng của cô. Khi cô muốn né tránh lại trừng phạt cắn cắn đầu lưỡi của cô, kéo trở về dây dưa với anh. Nghe thấy tiếng kêu đau của cô, dục vọng nam tính của anh càng thỏa mãn.
Anh bắt đầu phản công lại, hung hăng hôn cô, làm cô không chống đỡ được mà ngừng suy nghĩ lại.
Lúc này, anh không cho phép Trác Viện lùi bước nữa, con mồi anh đợi nhiều năm như vậy mới đến tay, anh không thể nào bỏ qua, cũng không có nhẫn nại đợi cô quen.
Cho nên, lúc này anh phát huy hết sức lực, hôn đến khi cô không thở nổi, phát ra tiếng khóc. Muốn mở miệng cầu xin tha thứ, nhưng anh lại tiếptục đòi hỏi, liều mạng dây dưa với đầu lưỡi của cô.
Một tay Trác Viện ngăn anh lại, phát hiện mình không thể trốn cũng không thể làm gì khác hơn là thử đáp lại nụ hôn của anh, hi vọng sau khi anh thỏa mãn, nhanh chóng kết thúc nụ hôn này. Bởi vì Trác Viện ở tư thế khóa ngồi, cách áo sơ mi của cô, anh khéo léo, chính xác bao lấy bầu vυ'. Ngón tay không kiêng sợ xoa nắn đầu vú làm cô hoảng sợ hút lấy hút để không khí.
Kỷ Nhất Thế rất thuần thục, khác hẳn với sự không lưu loát của cô, điều này làm Trác Viện hiểu rõ, người đàn ông này ham muốn cô bao nhiêu.
Khi anh vất vả chấm dứt nụ hôn của mình, Trác Viện thở hổn hển nằm bò trên người anh “ Ách, a…….” Môi anh rơi xuống trên cổ cô, đi xuống mút một bên vú, lực đạo không nhẹ, cắn cô.
“ Anh cho em một cơ hội nữa, chỉ cần em nói không cần, anh sẽ dừng lại.” Mặc dù cô nhịn không rơi lệ xuống, nhưng Kỷ Nhất Thế lại không quên ánh mắt ướt át của cô, cho nên anh tốt bụng mở miệng. Khát vọng của anh đối với cô nhiều đến nỗi có thể bùng cháy ngay tức khắc, nhưng lại miễn cưỡng chính mình dừng lại, cho cô cơ hội, một khi cô nói không thì anh sẽ dừng tay lại.
“Em nguyện ý….”
Nghe vậy, bàn tay to lớn bao phủ lấy bầu vú của cô tăng thêm sức lực. Cô ưỡn người, cũng không biết tại sao anh lại tức giận như vậy?
Tay Kỷ Nhất Thế buông nửa người dưới của cô ra “Cởi quần áo của em ra.”
Trác Viện cắn cắn môi, cứng ngắc khẽ nhích mông mình xuống, không nghĩ rằng lại rước lấy tiếng mắng thô lỗ của anh, cô sợ tới mức luống cuống tay chân, níu chặt lấy cổ áo sơ mi.
“Đáng chết!” Thấy cô bị dọa sợ, ngây ngốc nhìn anh, tựa hồ không rõ mình vừa mới làm ra chuyện tốt gì.
Kỷ Nhất Thế không có ý tốt, nắm lấy mông cô, lôi cô kéo về phía nam tính của mình. Khi cô ý thức được anh muốn làm gì, không kịp kêu ra tiếng, bàn tay to lớn của anh liền dùng lực đem chiếc mông tròn trịa của cô hướng về phía bụng dưới của mình, làm cho nơi riêng tư của cô vốn bị ngăn cách bởi một lớp quần cảm nhận được nơi đó vì cô mà hưng phấn cường tráng như thế nào….
Nơi riêng tư của Trác Viện không thoải mái ma sát với cứng rắn của anh, không nhịn được nhích vài cái. Lúc này, đáp lại cô là bàn tay nặng nề đang vỗ vỗ mấy cái ở bầu vυ', “Đừng lộn xộn!” Còn có tiếng cảnh cáo của anh.
Chịu đựng ủy khuất, Trác Viện bị đánh có chút đau, nhưng không dám động đậy. Nhẹ nhàng đưa tay bắt đầu cởi bỏ nút áo, dưới cái nhìn chăm chú của anh, cô khẩn trương, thật lâu mới cởi được cúc áo đầu tiên.
Kỉ Nhất Thế cũng không gấp, động tác của cô rất chậm, tay anh còn mang theo ý xấu, lần theo vạt áo sơ mi đi đến bên cạnh qυầи ɭóŧ cô, bất ngờ tiến vào.
“Ưʍ......” Động tác trực tiếp xâm nhập, làm cho Trác Viện thốt ra tiếng rêи ɾỉ.
Tay anh rất nhanh đi đến hoa tâm của cô, một chút một chút vân vê nơi mẫn cảm đó. Rõ ràng động tác trên tay anh rất tà ác, nhưng chính mình cũng bị rung động, lúc này cô cảm thấy trong cơ thể có một cỗ chất lỏng vội vã trào ra.
“Ưʍ...... Ngừng, ngừng một chút, em muốn đi toilet......” Cô vội vã giãy giụa đứng lên.
Anh lại ung dung nhìn cô, cưng chiều nói, “Bảo bối ngoan, để cho nó đến, đây là chứng cớ khát vọng em muốn anh.”
Tiếp theo, trong nháy mắt, một cỗ hoa dịch liền từ trong cơ thể cô trào ra, “Ư… a......” Cô gắt gao cắn áo gối, thủy dịch trong suốt thấm vào khăn trải giường, mở ra một đóa hoa, cũng dính ướt tay anh.
Cô không còn sức lực để cởi cúc áo, sự kiên nhẫn của Kỉ Nhất Thế cũng cạn kiệt. Bàn tay to thô lỗ dùng sức xé, áo sơ mi sao có thể chịu được sức mạnh này, nhất thời bốn phía đều lộ ra, phơi bày thân thể xinh xắn mỹ lệ của Trác Viện.
“A, mẫn cảm như vậy, đến lát nữa làm sao em chịu được?” Cô ngay cả kêu một tiếng sợ hãi cũng không kịp, đã bị anh xoay người áp trên giường, hai chân mạnh mẽ để giữa chân cô.
“Động tác của em quá chậm.” Nói xong, anh dùng lực kéo áo sơ mi sang hai bên, ba cũng thành hai, chiếc áo như đống vải rách cùng với qυầи ɭóŧ của cô và quần dài của Kỷ Nhất Thế, xộc xệch bị ném xuống giường.
Lúc này toàn thân Trác Viện đều vô lực, chỉ có thể gắt gao nhắm mắt lại, hai tay dung sức níu chặt khăn trải giường, không dám lên tiếng.
Dưới ánh đèn, thân hình tuyệt đẹp của Trác Viện làm Kỷ Nhất Thế không thể rời mắt, “Mở to mắt nhìn anh.”
Trác Viện muốn lắc đầu, nhưng nhớ tới chính mình muốn làm anh vui, đành phải chậm rãi mở to mắt, cùng anh nhìn nhau.
Thấy cô biết nghe lời, Kỷ Nhất Thế đắc ý nhếch đôi môi mỏng lên, rồi sau đó chậm rãi đưa gương mặt của anh đến trước mặt cô. Tiếp theo, đôi môi của anh lại đi lên, cạy mở răng cô, xâm nhập vào trong miệng cô, quấn lấy lưỡi cô không chịu buông ra.