Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước

Chương 11

Chỉ cần một cái thôi? Ha ha ha ha. . . . . Có ngốc mới tin! Đại sắc lang vô sỉ ngậm chặt con mồi tươi mới trong miệng! Từng tế bào toàn thân mừng như điên!

Nhịp tim Thẩm Tâm đập thật to, ngây ngốc không biết làm sao, Tần Thương Hải ra tay không lưu tình, không cho cô có không gian để lùi bước, cánh tay sắt vòng quanh eo nhỏ, hơi thở nam tính mạnh bạo xâm lược các giác quan của cô.

Lưỡi anh linh hoạt xông vào miệng đầy mùi hương của cô. Thẩm Tâm cả người bị bắt ôm lên, ngay lập tức liền bị khóa ngồi trên người Tần Thương Hải, cùng anh kề nhau thật chặt.

Nam nhân mà cô yêu thích giờ phút này đang cùng cô thân mật, gần như không có một khe hở nào, chỉ cần một cái hôn, một cái ôm, anh đã hoàn toàn chiếm giữ được cảm giác của cô, lưỡi anh mồi cô nhấm nháp hương vị anh, Thẩm Tâm thở gấp, tâm trí bay bổng.

Thì ra, hôn môi là như vậy, giống như say tàu, làm cho người ta nghĩ vĩnh viễn không có điểm dừng muốn xỉu, anh tham lam hấp thu làm người ta mê hơi thở, đó chỉ thuộc loại yêu say đắm, mê dược sẽ nghiện. Bàn tay anh đem mông của cô áp sát người anh, nhiệt độ hai người xuyên thấu qua lớp vải dệt, giống như muốn cùng nhau thiêu đốt.

Chia lìa sẽ cô đơn đến chết, chỉ có hợp lại làm một.

Thẩm Thâm mơ hồ theo bản năng ôm chặt lấy Tần Thương Hải, giống như chân lí của Eva tuyệt đối cần học tập, làm như thế nào dụ dỗ Adam, tra tấn nam nhân chính là bản tính nữ nhân, cô vặn vẹo cái mông, chà sát bụng dưới đang bốc lửa của anh, chỗ sâu trong yết hầu Tần Thương Hải phát ra tiếng rêи ɾỉ như muốn đầu hàng.

Cô rõ ràng ngay thơ non nớt thế, mà lại quyến rũ lửa nóng của anh. Có lẽ nguyên nhân vì cái gọi là hồn nhiên ngây thơ, bản thân chính là dụ dỗ tà ác nhất?

"Bảo bối, em quả là ngọt giống như anh tưởng tượng. . . . ." Anh hôn tới môi cô ướŧ áŧ, khó có thể tưởng tượng được mùi vị của cô lại làm anh lưu luyến, như là chưa hiểu được triển lãm nụ hoa quyến rũ, bởi vì cái hôn của anh, trở nên kiều diễm.

Anh không còn cách nào có ưu thế của người mê hoặc, giống như quỷ, lại triển khai xâm chiếm, bàn tay táo bạo tiến tới trước ngực cô đang ngăn cách bởi quần áo mà xoa bóp, nhưng cảm thấy không thỏa mãn, hô hấp dần dần nóng lên, hai tay vội tiến vào trong áo, kéo áσ ɭóŧ xuống, ngực nhỏ không có bảo vệ gây trở ngại làm cho anh mơ màng không thôi.

"Ân. . . . " Cô gái thẹn thùng kêu lên, áp đảo tiếng rêи ɾỉ sâu trong cổ họng anh.

Đến cuối cùng là uống rượu độc để giải khát? Hay đổ thêm dầu vào lửa? Anh càng ngày càng khát khao, du͙© vọиɠ càng thiêu đốt, lại bị gông xiềng vô hình kìm hãm.

Cảm xúc với cô so với tơ lụa hảo hạng trơn bóng, giống trứng gà lột vỏ, lại giống bạch ngọc nõn nà, làm anh yêu thích không buông tay, ngực nhỏ mềm mại đầy đặn bị anh nắm lấy, nhào nặn, ngón cái mới nhẹ nhàng đùa giỡn nụ hoa kia, liền lập tức vì anh mà đứng thẳng.

Tiểu tử dưới thân kia là như thế tinh tế mẫn cảm! Thẩm Tâm bị anh trêu chọc phản ứng quả thật làm cho anh du͙© vọиɠ thiêu đốt vô cùng, ông chủ dã man khống chế ý muốn làm tới cùng, giống với anh đang khống chế ái dục với cô, một chút kɧıêυ ҡɧí©ɧ có thể làm cô mê loạn, thân hình bé nhỏ bát lực run run leo lên anh, vô cùng thắng yếu, hoàn toàn tín nhiệm. . . . .

Anh sắp vì lửa du͙© vọиɠ bốc cao mà chết. Thì ra cái gọi là chủ động, cũng là một loại bị động - Thẩm Tâm thậm chí không cần chủ động, anh đã điên cuồng.

Anh hôn vành tai tuyết trắng tinh tế, ngậm liếʍ trân châu giống như vành tai, một tay kia kéo khóa đầm sau lưng, áo đầm màu xanh lá cây giống như lá cây ôm trọn nhụy hoa mỏng manh, anh nhẹ nhàng đẩy ra, làn da tinh tế thanh khiết nhuốm màu tìиɧ ɖu͙© đỏ bừng, so với hoa hồng còn đỏ hơn, so với hoa đào còn có phần quyến rũ, lay động rơi xuống - ở cô gái chưa trưởng thành hoàn toàn thành nữ nhân lúc này còn hơn, mê đắm lòng người! Anh đem tất cả quần áo kéo xuống, báo đạo không cho cô thẹn thùng cho lấp cảnh xuân tốt đẹp.

Hai luồng tuyết nhũ xinh xắn lại đầy đặn, hình dạng mượt mà, không quá to lại xinh đẹp vô cùng.Có lẽ cá tính cho phép, Tần Thương Hải tuy có cùng nhóm nam sinh lén truyền đọc tạp chí đàn ông cũng có thể tính đến kiến thức trong lời nói, anh tin tưởng anh đã chứng kiến bộ ngực đẹp nhất. Hay là thật ra vì lần đầu tiên thấy a đã mê?

Vô luận thế nào, cô đẹp hoàn hảo, làm cho anh không thể không quỳ gối cúng bái, hai đóa hoa mềm mại thẹn thùng nở rộ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khát khao du͙© vọиɠ không dứt của anh, Tần Thương Hải thô lỗ đẩy ngã Thẩm Tâm, cúi đầu ngậm một bên hoa nhấm nháp.

"A. . . . ." Thẩm Tâm cảm giác các dây thần kinh toàn thân đều co rút, ngón tay vô lực, ngón chân lặng lẽ cuộn lên, trong cơ thể ham muốn nguyên thủy cuồn cuộn tăng vọt, chúng nó giống như dung nham chảy khắp nơi tay chân, cuối cùng mới tìm được lối ra duy nhất, từ nơi nữ tính kia ái dục chảy ra.

Tần Thương Hải đầu lưỡi liếʍ qua đỉnh ngực, cảm nhận được thân thể mẫn cảm nằm dưới đang run rẩy, lập tức gợi lên ý muốn chinh phục của đàn ông, làm anh to gan ngậm hơn phân nửa ngực, răng nanh ở ngũ thịt nhẹ nhàng ma sát, đầu lưỡi lượn quanh vυ' liếʍ láp.

Cô bé nhỏ rêи ɾỉ, gần như vì ngượng ngùng cùng với kɧoáı ©ảʍ xa lạ mà khóc nức nở, nơi riêng tư nóng lên nhanh chóng làm cho cô nghĩ khép ại hai chân, nhưng chỉ có thể bị khí lực to lớn của người trong lòng giam cầm hai bên thân thể anh.

Tay Tần Thương Hải tàn sát bừa bãi kiều nhũ bên kia, gần như thích đùa giỡn da thịt tuyết trắng, mang chút ác ý lôi kéo hai đỉnh hoa đứng thẳng, từng phát từng phát bắn ra.

"A. . . . Không cần. . . . " Anh sao có thể bắt nạt cô như vậy? Thẩm Tâm ngại đến mức che kín hai mặt đỏ ửng, âm thanh hỗn độn nhưng không có lấy một tia chống cự cương quyết, ngược lại dính lấy như muốn mời. Tần Thương Hải đáp lại cô, cũng là lớn mật hôn to một tiếng, đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ càng thêm không kiêng nể gì.

"A. . . . . " Hai chân cô kẹp chặt anh, chính là che khuất khuôn mặt nhỏ nhắn, tay không nhịn được ôm lấy đầu anh. Cô nghĩ chính mình nên có rụt rè, nhưng tìиɧ ɖu͙© vốn là một loại dụ dỗ đen tối, nhân loại có thể dùng các loại phương thức làm bộ vì nó tồn tại, không cẩn thận như cũ thì sẽ rơi xuống.

Thẩm Tâm sợ hãi trước mặt người trong lòng mà trở nên xa lạ như thế.

Đây mới chính là cô sao? Hay là, những thứ làm cho Tần Thương Hải cười nói cô đáng yêu chỉ là giả? Giờ phút xa lạ này, cô lại là nữ nhân phóng đãng không biết xấu hổ, đây mới chính là bộ mặt thật? Cô gái đối với tìиɧ ɖu͙© ngây thơ như thế, giống như nụ hoa tâm vẫn ẩn sâu.

Cô gái cảm thấy giống như nụ hoa, không đến thời khắc nở rộ kia, vẩn sẽ ngủ say. Cô không thể hiểu biết bản thân, chỉ có thể tùy tìиɧ ɖu͙© chìm nổi, để mặc cho nam nhân cô yêu tùy ý trêu chọc du͙© vọиɠ của cô.

Tần Thương Hải đem ngực phải cô hôn đến phiếm hồng, đương nhiên không có khả năng xem nhẹ bên kia, tay anh bắt đầu từng chút từng chút âu yếm cô, anh để lại dấu vết tên ngực, ở không khí lạnh lẽo phần giữa chân ẩm ướt từng đợt, nhũ tiêm được thương yêu sau lại diêm dúa lẳиɠ ɭơ, giống như được cho ăn no rồi lòng tham lại muốn nhiều hơn.

Thẩm Tâm không thể đè nén, vặn vẹo lấy éo cố xua đuổi phần trống giữa hai chân, cô không nhịn được hướng Tần Thương Hải cọ xát, cắn chặt miệng nhỏ nhắn không phát ra âm thanh nức nở.

Cô bé phục tùng chưa làm Tần Thương Hải mềm lòng. Anh không chỉ muốn thưởng thức cô, còn muốn đùa giỡn cô, bắt nạt cô!

Bàn tay nóng bỏng hướng phía Thẩm Tâm vì anh cậy mạnh mà không thể mở rộng hai chân, qυầи иᏂỏ mỏng đã sớm không thể ngăn cản thanh triều tràn lan, đầu ngón tay anh để ổ gần quần mỏng trượt lên xuống, Thẩm tâm sớm bị kɧoáı ©ảʍ dày vò.

"Thật là nhiệt tình nha Tâm Tâm" thật sự là tiểu bảo bối của anh, làm cho anh càng thêm luyến tiếc khi nhanh như vậy kết thúc "trò chơi" hai người. "A. . . . " Nóng quá! Đầu ngón tay của anh có phải đang đốt lửa? Vì sao làm cho cô khó chịu như vậy, lại càng muốn nhiều hơn?Vì sao ngọn lửa không tên kia trong cơ thể cô còn không đem cô đốt thành tro tàn? Rõ ràng cô đã cảm thấy thân thể sắp hòa tan!