Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

Chương 155: Ứng băng phong bức hôn

Chương 155: Ứng Băng Phong bức hôn

- Chủ nhân, ngài xuất quan!

Lan Phi cười quyến rũ như hoa bước đến, trên thân nàng chỉ mặc một chiếc váy mỏng dính như không, đuôi váy che đi non nửa bờ mông gợi cảm. Hai đầṳ ѵú đỏ bừng cương cứng nhô lên dưới lố vải mỏng manh, khe l*и hồng hào rỉ nước và nhúm lông đen như ẩn như hiện.

Tâm lý hoạt động liên tiếp kỳ thật chỉ là chuyện tình trong nháy mắt, ngay tại nàng nhấc chân, hạ xuống đất trong nháy mắt đã xảy ra, nhưng chính một bước như vậy, tư tưởng quan niệm Lan Phi đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nàng ném hết thảy Nam Cung Hoành, Hàn Thương Quốc, hoàng hậu vị tới một bên, tư vị quyền lực thật sự một ngày cũng không tách rời được. Hậu cung lục đυ.c với nhau nói tới nói lui vẫn là vì quyền lực, đều muốn trở thành hoàng hậu duy nhất.

Vì quyền lực lớn hơn, Lan Phi nguyện ý hiện tại chịu chút tội, chỉ cần tưởng tượng một chút cảnh tượng giẫm đạp Nam Cung Hoành dưới chân, nàng sẽ hưng phấn mà hai chân như nhũn ra, khe l*и dâʍ đãиɠ ướt đẫm.

Hiện tại tên nam nhân này chính là vương của nàng, cần nàng xuất ra toàn bộ bổn sự nắm lấy!

Lan Phi tự mình thôi miên, trên mặt cười quyến rũ càng ngày càng ngọt ngào, dường như coi Chu Hằng trở thành Hoàng đế cao cao tại thượng, mà nàng là một hậu phi, lấy lòng Hoàng đế.

Chu Hằng từ trước đến nay khinh thường âm mưu quỷ kế, hắn thích sử dụng kiếm, sử dụng quyền đầu đi đánh ra một mảnh thế giới, nhưng cũng không đại biểu hắn ngu ngốc, làm việc không cần đầu óc. Cẩn thận quan sát khiến hắn lập tức phát hiện Lan Phi biến hóa tinh tế, hắn có thể đoán được tất nhiên là chính mình đột phá, khiến Lan Phi hoàn toàn tuyệt vọng.

Đương nhiên, Chu Hằng sẽ không biết Lan Phi nghĩ xa như vậy.

- Chúc mừng chủ nhân đột phá Ích Địa Cảnh tiến vào Khai Thiên Cảnh cũng không xa!

Lan Phi lấy lòng, một bên quỳ gối bên chân Chu Hằng, dùng hai má trắng muốt đi cọ mắt cá chân hắn, làn da mịn màng trắng bóc như vỏ trứng, cọ vào chân rất có xúc cảm, Lan Phi giống như một mèo mẹ ôn nhu.

Chu Hằng không khỏi nhớ lại đầu nhũ hổ nhỏ kia, hắn lưu tại Mai Di Hương. Hắn không biết tại sao mình đột nhiên nghĩ đến vậy. Nhưng nhìn hai bầu vũ tròn trịa cao ngất của Lan Phi như muốn bung ra khỏi áo, hắn không khỏi nóng lên trong lòng.

Hắn mới vừa đột phá Ích Địa Cảnh. Tâm tình sung sướиɠ, gặp Lan Phi biết vâng lời, hiếm thấy không có phát lên ý chán ghét, một tay kéo lấy nàng lên, một tay ôm lấy mông nàng, một tay mò vào khe l*и ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠.

Đầu Chu Hằng cúi xuống, cắn núʍ ѵú Lan Phi qua lớp vải, mềm mại, nhưng không quá cứng rắn, không thể không nói Lan Phi có thể ngồi vững hậu cung. Tự nhiên có điều kiện của nàng, thân thể dồi dào giống như mật chín, hấp dẫn ong bướm đi ăn.

- Ưm…

Lan Phi phát ra rêи ɾỉ khắp người, mặt hiện lên màu hồng, mắt phượng mê ly, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, có một chút nướt bọt trong suốt chảy ra. Đủ để cho quân tử đạo đức đều hóa thân làm dã thú trong nháy mắt.

Chu Hằng tham lam cắи ʍút̼ đầṳ ѵú Lan Phi, một tay xoa bóp bờ mông đầy đặn, một tay đút sâu vào âʍ đa͙σ ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng. Ngón tay thô to bị vách thịt mềm mại bóp chặt.

Toàn thân Lan Phi đỏ vào trên người Chu Hằng, hai chân nàng run rẩy dữ dội, cặp đùi kẹp chặt bàn tay hắn, âʍ đa͙σ chết chặt kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Trên mặt Lan Phi nổi lên từng mảng hồng hào kiều diễm.

Nhìn Chu Hằng bú ʍúŧ cặρ √υ' đồ sộ của mình, Lan Phi không khỏi đắc ý rêи ɾỉ.

Nàng tràn đầy tự tin đối với thân thể của chính mình, ba đại Quý Phi hậu cung dung mạo chẳng phân biệt được cao thấp, mà nói riêng về dáng người tuyệt đối nàng là thứ nhất.

Chu Hằng bú ɭϊếʍ chán chê, hắn rút tay ra khỏi âʍ đa͙σ Lan Phi, 2 ngón ray dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ dinh dính. Chu Hằng đưa hai ngón tay vào miệng Lan Phi, nàng cũng phối hợp lè lưỡi ra mυ'ŧ lấy ngón tay hắn.

Cái lưỡi dâʍ đãиɠ của Lan Phi liếʍ quanh hai đầu ngón tay, sau đó mυ'ŧ dọc đốt ngón tay. Nàng hoàn toàn coi ngón tay Chu Hằng thành một ©ôи ŧɧịt̠ liếʍ mυ'ŧ.

Chu Hằng rút ngón tay ra khỏi miệng Lan Phi, lưỡi hắn tiến vào miệng nàng, đầu lưỡi thô ráp quấn lấy lưỡi mềm của Lan Phi. Chu Hằng mυ'ŧ lấy từng chút nước miếng kèm theo dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng.

Tay phải Chu Hằng cầm ©ôи ŧɧịt̠ dí kê vào l*и Lan Phi. Hắn nâng một chân nàng lên, kéo căng âʍ đa͙σ chật hẹp.

Hông Chu Hằng đẩy mạnh lên, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn chiu vào khe l*и ẩm ướt của nàng. Đầu khấc mạnh mẽ bổ đôi cái l*и ướŧ áŧ của Lan Phi.

- A! Ưm… ưm… u mu… um… ư… ưm…

Lan Phi ôm chặt Chu Hằng rêи ɾỉ, thân thể uốn éo áp sát hắn. Chu Hằng kéo 1 chân Lan Phi quặp vào hông hắn, ©ôи ŧɧịt̠ đẩy sâu vào l*и nàng, thân ©ôи ŧɧịt̠ bị âʍ đa͙σ nuốt sạch chỉ không thừa chút nào.

Hai tay Chu Hằng bắt lấy cặp mông lớn mềm mại của Lan Phi mà xoa bóp, ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и nàng bắt đầu chuyển động. Từng đợt xúc cảm khoan khoái truyền đến, vách thịt mịn màng bao khỏa thân ©ôи ŧɧịt̠, âʍ đa͙σ Lan Phi nhỏ hẹp như gái trinh, ép chặt ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng.

Côи ŧɧịt̠ hùng vĩ của Chu Hằng liên tục nện vào l*и Lan Phi, khiến nàng không chịu được, thân thể uốn éo tiếp nhận từng cú nhấm, cặρ √υ' mềm mại cọ sát lên ngực Chu Hằng, để hắn ngứa ngáy không thôi.

Hắn vừa động ý niệm, lập tức có 1 phân thân xuất hiện phía sau Lan Phi. Phân thân đưa hai tay bóp lấy cặρ √υ' nàng, ©ôи ŧɧịt̠ cọ cọ lên giữa cặp mông đẫy đà.

- Ứm! Ư… ưm… ưm…

Đột nhiên bị một ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kê vào đít, Lan Phi lập tức phản sáng lại, nàng muốn dãy dự quay lại xem kẻ phía sau là ai. Nhưng Chu Hằng giữ chặt thân thể Lan Phi, ©ôи ŧɧịt̠ tăng tốc nhấp vào l*и nàng, dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe trên đùi hai người.

Phân thân phía sau dùng ngón tay vo vo đầṳ ѵú Lan Phi, ngón tay kéo căng núʍ ѵú nàng sang hai bên. Côи ŧɧịt̠ khủng bố được một lớp nước bao phủ, tỏa ra hơi lạnh mát mẻ.

Phân thân kê ©ôи ŧɧịt̠ vào đít Lan Phi, hông hẩy lên, đầu khấc to lớn khó khăn tiến vào cúc hoa đỏ hồng.

- Ứm!

Hai mắt Lan Phi trợn trừng, trong l*и xiết chặt, thân thể run rẩy co quắp. Cặp mắt phượng trợn tròn nhìn Chu Hằng, bên trong lóe lên cầu xin.

Chu Hằng không thèm quan tâm Lan Phi, phân thân dùng sức nhấn vào, ©ôи ŧɧịt̠ từng chút một tiến sâu vào c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ bé của nàng. Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng bản thể vẫn không ngừng nện lên âʍ đa͙σ Lan Phi, đầu khấc chạm đến tử ©υиɠ, liền lắc qua lắc lại ma sát.

Một lực hút kỳ dị sinh ra, muốn đem ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng hút chặt, vách thị trong l*и Lan Phi xiết chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn.

Chu Hằng phân thân lấy hơi một cái, súng sức đâm mạnh vào đít Lan Phi! Co ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố chớp mắt đã biến mất trong cúc hoa nàng.

- Ứ!

Hai mắt Lan Phi trợn trắng, nàng muốn rên to, nhưng bị Chu Hằng hôn sâu, mãi không thoát ra được. Chu Hằng dùng tâm cảm nhận c̠úc̠ Ꮒσα co bót của Lan Phi, không khỏi nhớ đến Lâm Phức Hương.

Cúc hoa nàng cực kỳ bót, hơn nữa còn co dãn như l*и, thật sự là cực phẩm. Lan Phi mặc dù không tệ, nhưng chưa đạt đến đẳng cấp tiêu hồn như Lâm Phức Hương.

Chu Hằng hai ©ôи ŧɧịt̠ cùng nhấp, một nóng một lạnh đánh chiếm thân thể Lan Phi. Khiến nàng liên tục vung múa hai tay, nhưng lại không dám đánh lên lưng Chu Hằng.

Bộ dạng vừa đau đớn bất lực, vừa sung sướиɠ đê mê của nàng lọt hết vào mắt Chu Hằng. Hắn càng hưng phấn hơn, ©ôи ŧɧịt̠ thay nhau nhấp nhả trong thân thể nàng.

Lan Phi mới đầu còn giãy giụa phản kháng, nhưng dần dần đã cam chịu số phận. Nàng thở hổn hển gục trên vai Chu Hằng, miệng nhỏ há lớn, phả ra từng đợt hơi nóng kèm theo tiếng rên như mèo cái động tình.

Chu Hằng bú ʍúŧ cặρ √υ' Lan Phi, miệng hắn cắn cắn, day day núʍ ѵú, hai tay phân thân xoa bóp bầu vυ'. Tay Chu Hằng lại mò xuống cặp mông mềm mại nhô cao của nàng.

Phân thân cúi đầu liếʍ láp tấm lưng trắng nõn không tỳ vết của Lan Phi, ©ôи ŧɧịt̠ mang theo hơi lạnh không ngừng ra vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng.

Lan Phi run rẩy khắp người, thân thể bị Chu Hằng ȶᏂασ chết đi sống lại mấy lần liền. Chu Hằng mãi mới thỏa mãn, hai ©ôи ŧɧịt̠ run run, xuất đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào thân thể nàng.

Nhưng nhìn bộ dáng nàng hoa lê đái vũ mê người, Chu Hằng không khỏi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dùng phương thức càng thêm thô bạo lại chơi nàng, khiến Lan Phi cảm giác như chết đi sống lại, sống lại rồi chết, quanh quẩn một chỗ ở cực lạc cùng cực khổ.

Hai con ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng nhấp nhả trong thân thể, để Lan Phi ý loạn thần mễ tâm trí bay bổng, vừa sâu vừa sướиɠ.

Đây mới gọi là trừng phạt!

Chu Hằng chơi Lan Phi 3 hồi, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn tận hứng, nhưng nếu chơi tiếp nữa, nữ nhân này rất có thể bị hắn chơi chết, lúc này liền bắn ra trong thân thể nàng lần nữa. Lan Phi cũng nhu thuận, biết Chu Hằng đã thủ hạ lưu tình, thân thể mệt mỏi lại dùng cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, phân thân Chu Hằng ở phía sau đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng, nhưng không nhấp mà chỉ ở yên.

- Chủ nhân, không bằng ngươi cũng đoạt lấy Vũ Phi cùng Anh Phi!

Lan Phi mặc kệ phân thân đút ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и nàng, thân thể quý giữa háng Chu Hằng, hai bàn tay nhỏ vuốt ve thân ©ôи ŧɧịt̠, rất tự giác nhập tâm vào nhân vật nữ nô.

- Cái gì?

Chu Hằng đưa tay nhéo hai bầu vυ' căng tràn kiêu ngạo ngóc lên của nàng hỏi. Cặρ √υ' căng mọng mà không rũ xuống, thậm chí còn nhô lên, quá thật phi thường mê người.

- Vũ Phi cùng Anh Phi đều tinh thông phòng thuật!

Lan Phi liếʍ nhẹ lên đầu khắc, thành thật nói, nàng hiện tại sợ Chu Hằng đuổi chính mình đi, bởi vậy mỗi tiếng nói đều cực kỳ để ý:

- Vũ Phi chỉ cần bị tiến vào thân thể, sẽ khóc, tiếng kêu vô cùng tao mị! Mà Anh Phi thì có được danh khí, cửu khúc thập bát loan, có thể khiến cho nam nhân có được khoái hoạt vô thượng!

Tuy rằng nàng khát khao tương lai cao cao tại thượng, nhưng càng không muốn hai đại địch nhân ngày xưa có thể dễ dàng thoát đi như thế, bởi vậy ra chủ ý muốn gài bẫy hai nàng.

- Danh khí?

Chu Hằng còn chưa hiểu, thẳng đến lúc Lan Phi cười dâʍ đãиɠ, đưa tay sờ lên ©ôи ŧɧịt̠ vẫn nằm trong l*и nàng, hắn mới phản ứng lại. Bốp, phân thân thay vỗ đét lên mông lớn kiều mị của Lan Phi một cái:

- Ta là người háo sắc như vậy sao?

Lan Phi oán thầm không thôi, thầm nghĩ nếu ngươi không háo sắc, vì cái gì mỗi lần tìm nàng đều chỉ vì muốn chơi nàng, hơn nữa không cần biết bao nhiêu lần, ȶᏂασ đi ȶᏂασ lại khiến nàng chết đi sống lại còn không đã ghiền, đây không phải háo sắc thì là cái gì!

Lời này nàng không dám nói ra, chỉ dám cười bồi, bày mưu Chu Hằng tiến vào hoàng cung đoạt lấy Vũ Phi cùng Anh Phi. Nàng cũng có tư tâm, Chu Hằng tại phương diện kia thật sự quá cường đại, nàng thật sợ một ngày kia mình không chờ được Chu Hằng trở thành cường giả Kết Thai Cảnh, cuối cùng trước đó bị biến thành cực lạc mà chết.

Nếu có ba người thay phiên hầu hạ vị chủ nhân này, áp lực kia sẽ nhỏ hơn rất nhiều.

Chu Hằng làm sao không nghe ra ý của nàng. Hắn đột nhiên thúc mạnh ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng Lan Phi, ©ôи ŧɧịt̠ chui vào tận họng nàng.

Phân thân ở phía sau cũng đồng thời chuyển động. Hai Chu Hằng nhấp như máy khâu vào thân thể Lan Phi, khiến nàng trợn to hai mắt ngất ngây.

Hai ©ôи ŧɧịt̠ cùng truyền đến kɧoáı ©ảʍ, để Chu Hằng được thỏa mãn nhanh hơn. Hắn đút lút cán vào miệng và l*и Lan Phi, hai ©ôи ŧɧịt̠ co giật, bắn đầy miệng cùng tử ©υиɠ nàng.

- Chuyện này về sau đừng nhắc nữa.

Nói xong, Chu Hằng trực tiếp ly khai Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Nếu không phải Lan Phi cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa hắn muốn thử chơi cả hai mẹ con xem thế nào, Chu Hằng cũng chẳng muốn thu nàng.

Lan Phi nằm duỗi tay duỗi chân ra sàn nhà, nàng thất vọng rất nhiều, nhưng cũng không khỏi nghĩ đến, nếu Anh Phi cùng Vũ Phi thò chân vào được, hai đồ đê tiện kia về sau chẳng phải cũng có thể ngồi ngang hàng nàng? Như vậy sao được, nàng nằm mộng cũng muốn đạp đầu hai đồ đê tiện kia, gϊếŧ chết họ từng chút một!

...

Chu Hằng rốt cục ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, Chu Định Hải tất nhiên đã chờ gấp.

- Hằng nhi, ngươi đột phá?

Chu Định Hải vô cùng khẩn trương nhìn Chu Hằng, đại cảnh giới này đột phá há dễ dàng, hắn từ Tụ Linh Cảnh trở thành Sơ Phân Cảnh, nhưng từ Sơ Phân Cảnh đến Ích Địa Cảnh có khoảng cách quá lớn, Chu Hằng mới bế quan bảy ngày, thất bại có khả năng lớn hơn nữa a!

- Đột phá!

Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười.

- Tốt tốt tốt!

Chu Định Hải cười ha ha, trên mặt tràn đầy kiêu ngạo.

Đứa con trai này đáng giá để hắn kiêu ngạo!

Hai cha con đi ra ngoài, An Nhược Trần cùng Lâm Kiếm Trần sau khi biết được đều kinh thán không thôi, nhất là Lâm Kiếm Trần, khi nhìn Chu Hằng từ Luyện Thể tầng bảy đi bước một đi tới, lúc trước hắn bởi vì ái nữ mới nghe nói có người như vậy, không nghĩ tới lúc này mới trôi qua bao lâu, Chu Hằng đã tới độ à hắn chỉ có thể ngưỡng vọng.

Ích Địa Cảnh a, ở 9 ngọn núi Thiên Hàng đều có thể xưng vương xưng bá !

Khi mấy người Chu Hằng từ tửu lâu trở lại An gia, lại gặp được một người truyền tin vừa mới chạy tới từ đế đô.

Đó là Tiêu Họa Thủy phái tới .

- Cái gì, Ứng Băng Phong bức hôn?

Chu Hằng nhướng mày, tiếp nhận từ trong tay người kia một phong thơ, mở ra vừa thấy, bên trong là giấy hoa tiên màu hồng, mặt trên viết đầy văn tự dạt dào tình ý.

Tín là Tiêu Họa Thủy viết, tình ý kéo dài, dường như mùi nước hoa có thể theo giấy viết thư cùng nhau tiến vào trong thân thể Chu Hằng.

Chu Hằng đảo qua một lần, quả thật như theo như lời người truyền tin, Tiêu Họa Thủy bị Ứng Băng Phong bức hôn, mà Tiêu gia cũng không dám kháng cự ý tốt của Ứng gia đến từ một trong ba nhà đại quyền thế Lãng Nguyệt Quốc, đồng ý gả Tiêu Họa Thủy cho Ứng Băng Phong là thị thϊếp.

Kỳ thật đây là Tiêu gia với cao.

Nên biết rằng Thiên Tinh Tông nguyên bản chỉ có bối cảnh Phong Khiếu Tông, nhưng Phong Khiếu Tông sao có thể so sánh cùng Ứng gia, từ góc độ Tiêu gia mà nói, cái cọc hôn sự thật ra là kiếm lời lớn, cũng có vài nữ nhân Tiêu gia còn hận không được gả thay Tiêu Họa Thủy.

Tiêu Họa Thủy cũng không nghĩ như vậy, nàng tôn trọng tự do, hận nhất chính là bị người làm như hàng hóa đi làm lợi, trước kia làm qua một lần, nàng nhịn, nghe theo gia tộc, mà ở trong lòng của nàng cũng cho rằng trả sạch công ơn nuôi dưỡng của Tiêu gia, hiện tại nàng là người tự do.

Nàng có thể làm thϊếp, làm nô, làm tỳ, nhưng phải là nàng cam tâm tình nguyện, mà không phải bị người ép!

Rõ ràng là thư cầu cứu, nhưng yêu tinh chính là yêu tinh, lại còn có tâm tình kɧıêυ ҡɧí©ɧ Chu Hằng, viết chính mình mặc quần áo gì sinh động như thật, đang dùng cái tư thế gì viết thư, bộ ngực đều bị dập đầu đau linh tinh đủ các loại.

Chu Hằng không khỏi đen mặt, thật muốn không để ý tới nữ nhân này, cứ để cho nàng rơi vào hố lửa.

Nhưng Ứng Băng Phong không phải đang đào góc tường hắn sao? Khẩu khí này hắn thật không thể nhịn, cũng tốt, hắn đột phá Ích Địa Cảnh, đang ngứa tay tìm người mở đao, mượn Ứng Băng Phong cũng tốt!

Việc này không nên chậm trễ, Chu Hằng cáo biệt Chu Định Hải, An Nhược Trần Lâm Kiếm Trần, lập tức xuất phát chạy về đế đô. Về phần thế lực thần bí tập kích Chu Định Hải chỉ có thể chậm rãi điều tra, dù sao lực lượng của cá nhân hắn hữu hạn.

Tiến vào Ích Địa Cảnh, tốc độ của hắn cũng tăng lên gấp bốn năm lần, nguyên bản cần ba ngày mới có thể tới đế đô hiện tại lại vẻn vẹn chỉ cần một ngày. Tuy nhiên Chu Hằng cũng không trực tiếp đi Tiêu gia, mà trước tiên điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất ở trong một gian nhà trọ.

Đối với Tiêu Họa Thủy hắn chưa nói tới cảm tình, muốn nói cũng chỉ là nɧu͙© ɖu͙© mà thôi, thuần túy là bị phong tình yêu tinh này mê hoặc, thật giống như không biết có bao nhiêu nam nhân nằm mộng cũng muốn chơi Thủy Nguyệt Công chúa, cũng sẽ không ảnh hưởng đến ai, hắn tuyệt không biết dùng thủ đoạn cường ngạnh đi bức bách Tiêu Họa Thủy.

Việc này, hắn có thể quản, cũng có thể mặc kệ, dù sao loại chuyện bức hôn mỗi ngày không biết trình diễn bao nhiêu lần ở trên đại lục khổng lồ, hắn cũng không phải tiên nhân cứu khổ cứu nạn, nào có nhiều tinh lực như vậy!

Nhưng đoạn thời gian trước Tiêu Họa Thủy rất bận rộn vì hắn, tìm hiểu Chu Định Hải hạ lạc, phần nhân tình này Chu Hằng phải thừa nhận, cộng thêm lại có quan hệ cùng Ứng Băng Phong, hắn càng phải thò một chân vào.