Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

Chương 140: Cưỡi sai ngựa.

Chương 140: cưỡi sai ngựa.

Trong nháy mắt ngây ngẩn, Chu Hằng lập tức làm ra phản ứng, hắn tế xuất Cửu Huyền Thí Luyện Tháp thu Lan Phi vào trong.

Kỳ thật hắn phải sớm nên phát hiện không đúng!

Thực lực của Nam Cung Nguyệt Dung đúng là yếu hơn hắn, nhưng cũng không thể khinh địch như vậy mà bị hắn chế phục, mà Lan Phi tuy rằng cũng là Sơ Phân Cảnh, nhưng không nắm giữ Thế, chiến lực kém hắn như trời và đất.

Còn nữa, cho dù cùng là Sơ Phân Cảnh, khí tức mỗi người cũng có chút khác nhau, bởi vì thời điểm tiến vào Sơ Phân Cảnh, không gian đan điền mỗi người mở ra đều khác nhau.

Gấp tới loạn luôn!

Chu Hằng không khỏi thêm rung động về sức mị hoặc của Tiêu Họa Thủy, không ngờ có thể khiến hắn mất hết bình tĩnh, mất đi phán đoán. Cho tới tận khi ȶᏂασ Lan Phi một hồi, cảm giác lỗ của nàng tuy rằng khít, nhưng lại không giống như Nam Cung Nguyệt Dung. Cho nên mới phát hiện không thích hợp.

Kỳ thật, tuy rằng hai nàng rất giống, nhưng vẫn có khác nhau rất lớn, chẳng hạn như, bộ ngực Lan Phi càng thêm đầy đặn mềm mại, kích thước lưng áo cũng lớn hơn một chút, cái mông vểnh tròn hơn.

Về chuyện này vốn nên liếc mắt một cái là nhìn ra.

- Buông ta ra!

Lan Phi thét to, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của Chu Hằng còn cắm trong thân thể nàng.

Chu Hằng không nói gì, xoay người nàng nằm xấp xuống giường, ©ôи ŧɧịt̠ không còn hạn chế tăng tốc nhấp như điên. Hiện tại đã làm tới nông nỗi này, hắn lui hay không lui thì cũng chẳng khác nhau, hơn nữa đưa Lan Phi vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cũng có ý không muốn để Lan Phi rời đi.

- Dân đen! Ứ… Ư… ư… a… á… ngươi… ư… ư… ô… ư… ngươi… thật… ơ… a… ơ… hơ… ư… hơ...hơ... to… gan… ư… ư….ơ… a… ư… ư… ô… a… ngay… ư… ư… ư… a… ngay… a… á… ư… ư... cả… bổn… bổn… ư… ứ… a… hơ… hơ… hơ… cung… cũng… cũng… Ư… ơ… ơ… ư… hơ...hơ…. dám… ứ… a… xúc… phạm!

Lan Phi vừa rêи ɾỉ vừa thét to, thân phận của nàng cao quý ra sao? Ba đại Quý Phi Hàn Thương Quốc! Chỉ một chút nữa là có thể lên ngôi vị hoàng hậu rồi.

Nàng vừa quát Chu Hằng, lại đột nhiên bị Chu Hằng thúc ©ôи ŧɧịt̠ vào thật sâu, đầu khấc chạm mạnh vào tử ©υиɠ. Khiến cho ngọc thể run rẩy dữ dội, cái cổ thon dài nghểnh lên. Cái miệng nhỏ nhắn mở ra, hai mắt mê ly.

Xâm lược như lửa. Bá đạo như núi.

Chu Hằng vốn tràn đầy sát khí với nữ nhân này, hiện tại lại dùng biện pháp khác “gϊếŧ” đối phương, một dập lại một dập, hắn ȶᏂασ nàng như mưa to hão táp!

Một tay Chu Hằng kéo tóc nàng, một tay tét mạnh lên cặp mông nảy nở tròn trịa. Hai bên kiều đồn trắng như tuyết chớp mắt đã đỏ bừng.

Lan Phi giãy giụa mãnh liệt, nàng không cam tâm để tiểu tử hỗn xược này cưỡi lên, thân thể ngọc ngà của nàng làm sao có thể cho một tên dân đen nện được!

- Chu Hằng… ngươi… ngươi… mau… hơ… hơ… hơ… á… ưm… thả… ứ… ư… ư… ơ… ra… Á! Ư… ngươi… bổn… cung… ư… ư… ư… ơ… sẽ… hơ… hơ… hơ… không… không… ư… a… a… tha… ư… ứ… cho… Ư… ư… ư… ngươi! A… a… A… ư…

Lan Phi càng phản kháng kích liệt, Chu Hằng càng hưng phấn, mỗi lần nàng cửi rủa một câu, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng lại nắc một cú thật sâu. Đầu khấc chào hỏi tử ©υиɠ liên tục.

Lan Phi bị đè xấp xuống giường, tứ chi vùng vẫy không ngừng, thế nhưng thân thể Chu Hằng không khác gì ngọn núi đè trên lưng nàng, dù nàng có dãy dự thế nào cũng không tỉnh lại được.

- Tiện nhân này chơi không tệ, l*и bót như vậy, không khác gái trinh là mấy.

Chu Hằng xoa xoa cặp mông Lan Phi tự nói. Hắn xoay nàng nằm nghiên, gác một cẳng chân thon dài của nàng lên vai, ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ đánh vào sâu nhất có thể.

Hai mắt Lan Phi trợn tròn, miệng mở lớn, rên không ra tiếng, cổ họng phập phồng thở dốc. Cặρ √υ' rung động theo từng nhịp nhấp của Chu Hằng.

Chu Hằng vừa nện vào l*и Lan Phi, vừa đưa tay bắt lấy một bầu vυ' của nàng, tay khác thì tóm vào bờ mông căng tròn. Côи ŧɧịt̠ gân guốc ẩn hiện ngoài khe l*и.

Côи ŧɧịt̠ mạnh mẽ tách đôi âʍ đa͙σ Lan Phi, mặc cho mép thịt mềm mại của nàng có co vào ép chặt ra sao, cũng không ngăn được thế công. Chu Hằng điên cuồng đưa đẩy hông, ©ôи ŧɧịt̠ hắn tàn phá l*и Lan Phi như vào chốn không người.

Đột nhiên Chu Hằng nghĩ đến, trời sắp sáng, nếu không nhanh rời khỏi hoàng cung, sang mai khi có người phát hiện Lan Phi mất tích, chắc chắn sẽ không dễ dàng thoát ra.

Nhưng hắn vẫn chưa ȶᏂασ đã đời. Nghĩ nghĩ, Chu Hằng cảm thấy với thân pháp của hắn, mang thêm Lan Phi hoàn toàn không có gánh nặng.

Ánh mắt Chu Hằng đảo qua xung quanh, tiện tay vơ lấy quần đùi của hắn nhét vào miệng Lan Phi, đê tránh cho nàng ồn ào, sau đó thân hình nhoáng một cái rời khỏi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.

- Ư… ư… Ư… ứ…

Lan Phi thấy chính mình trở lại trong tẩm cung, lập tức muốn hô lên, nhưng quần đùi Chu Hằng nhét trong miệng khiến nàng chỉ có thể phát ra thanh âm "ư ử."

Chu Hằng kiểm tra xem, xác nhận không vấn đề gì, liền vòng hai tay qua người Lan Phi, kéo hai chân nàng lên, đầu gối chạm đến vυ' nàng. Sau đó hắn dùng tay cố định tư thế này, ©ôи ŧɧịt̠ cằm vào l*и Lan Phi, vừa ȶᏂασ nàng vừa thi triển Tấn Vâm Lưu Quang Bộ lẻn ra khỏi tẩm cung.

Hai đùi Lan Phi bị cố định, nhưng từ đầu gối trở xuống vẫn có thể tự do vung vẩy. Chu Hằng cảm thấy phiền phức, liền thì thầm vào tai nàng:

- Ngươi còn không yên thân, ta sẽ chơi đít ngươi.

Lan Phi run lên một cái, lập tức ngừng vung vầy hai chân, nàng sợ rồi. Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng đút vào l*и đã đau như vậy, với trạng thái hiện tại của nàng, đoán chừng vừa đút vào đít liền có thể khiến nàng đau chết!

- Ưm… Um… Um… u… ư…

Lan Phi yên tĩnh, Chu Hằng liền có thể tiếp tục tìm đường ra khỏi hoàng cung. Hắn theo lỗi cũ mò về, lúc trước quá gấp nên thi triển toàn lực, chạy đến rất nhanh.

Nhưnh lúc này còn mang theo Lan Phi, vì vậy Chu Hằng không thể phát động hết sức Tấn Vân Lưu Quang Bộ.

Hắn vừa ȶᏂασ Lan Phi, vừa nhảy trên nóc nhà, theo mỗi lần Chu Hằng bật người, ©ôи ŧɧịt̠ hắn lại thúc một cú thật mạnh vào l*и Lan Phi, suy đầu đánh lên tử ©υиɠ, làm nàng ngất ngây. Mới vài lần đã ra mất.

Chu Hằng phải vừa rón rén vừa cẩn thận quan sát chung quanh, ©ôи ŧɧịt̠ thỉnh thoảng mới làm một cú thật mạnh. Di chuyển kiểu này khiến hắn ngứa ngáy trong lòng.

Chu Hằng tìm một nơi hẻo lánh, xác định không có người khác, hắn thả chân Lan Phi, ấn lưng nàng vào tường, ©ôи ŧɧịt̠ bắt đầu nhấp hùng hục vào âʍ đa͙σ khít rịt của nàng. Côи ŧɧịt̠ to lớn chèn ép vách thịt xung quanh, hai tay Chu Hằng nhào nặn cặp mông núc ních thịt mềm mại của Lan Phi.

Lan Phi là 1 trong 3 đại Quý Phi, là 1 trong 3 người hoàng đế sủng ái nhất, đương nhiên phải là cực phẩm trong nhân gian. Chu Hằng cảm xúc dạt dào, mặc dù không sánh kịp Tiêu Họa Thủy yêu mị, nhưng cũng gần ngang với các nàng An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương.

Chu Hằng dí đầu vào hít hà mái tóc Lan Phi, một mùi thơm nhè nhẹ truyền đến, hắn dùng lưỡi liếʍ cần cổ trắng nõn của nàng. Lưỡi Chu Hằng dài ra, liếʍ láp xung quanh cần cổ, sau đó luồn vào trong áo mỏng, quấn lấy đầṳ ѵú cương lên.

Lan Phi chống hai tay lên vách tường, thân thể run rẩy dưới từng cú nắc của Chu Hằng, nàng bị bịt miệng, muốn rêи ɾỉ cũng không được, chỉ có thể ra sức ngoáy ngoáy cặp mông qua lại để phát tiết sung sướиɠ trong lòng.

Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng được cái l*и mềm mại của Lan Phi bọc kín mít, hắn nhào nặn mông nàng ngày một mạnh hơn, một ngón tay cái thò vào c̠úc̠ Ꮒσα ửng đỏ của nàng. Cơ thắt trong hậu môn xiết chặt ngón tay, âʍ đa͙σ giống như nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cũng co vào, cố gắng cố định ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ đang tàn phá bừa bãi.

Chu Hằng hừ một tiếng, ©ôи ŧɧịt̠ nện mạnh một cái, tϊиɧ ŧяùиɠ bắn vào l*и Lan Phi, lấp đầy tử ©υиɠ nàng. Cuối cùng cũng được thoải mái một chút, Chu Hằng lại ôm lấy Lan Phi, thân hình nướng cái nhảy lên.

Lan Phi bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn tra tấn như vậy, vừa đến cao triều đã ngất đi.

Chu Hằng đem theo nàng bay nhảy trên nóc nhà, cuối cùng cũng ra khỏi hoàng cung. Về đế đường cái, hắn nhảy trên mái nhà, lợi dụng bộ pháp tinh diệu nhảy di chuyển, không khiến ai phát hiện ra hai người.

Lan Phi dần dần tỉnh lại, nàng cảm nhận được thân thể đang không ngừng nhảy lên nhảy xuống. Đột nhiên, mộ luồng kɧoáı ©ảʍ kém theo đau sót từ trong l*и truyền đến, để nàng nhớ lại tình cảnh chính mình lúc này.

Gió đêm đập vào mặt, Lan Phi theo bản năng giãy giụa, hai chân lại đạo loạn.

Chu Hằng bị nàng làn phiền, liền dừng lại trên một nóc nhà. Hắn bỏ hai chân nàng xuống, hai người cùng đứng thẳng trên mái nhà.

Nhưng ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng vẫn nằm trong l*и Lan Phi bắt đầu nhấp nhanh. Hai tay nàng bị hắn kéo ra sau, lưng cong xuống cặp đùi run rẩy không vững, trong l*и từng đợt co xiết.

Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng khủng khϊếp hơn tưởng tượng của Lan Phi nhiều. Côи ŧɧịt̠ hắn giống như Định hải Thần Châm, cứng rắn trấn áp âʍ đa͙σ nàng.

Đầu óc vừa mới tỉnh lại của Lan Phi lại mơ hồ lần nữa. Chu Hằng thấy nàng không phản kháng nữa, liền tăng nhanh nhịp nắc, ©ôи ŧɧịt̠ lần nữa dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy tử ©υиɠ nàng.

Trên đường trở về, Lan Phi vừa tỉnh lại liền bị Chu Hằng ȶᏂασ ngất, ngay cả một cơ hội thanh tỉnh cũng không có. Về tới khách sạn, Chu Hằng liền tiến vào Cừu Huyền Thí Luyện Tháp.

Lan Phi lờ mờ tỉnh lại, không còn cảm giác bay bổng, xóc nảy như trước, mà là từng đợt kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ như thủy triều ập đến!

Chu Hằng quỳ giữa hai chân nàng nhấp như điên, ©ôи ŧɧịt̠ hắn mạnh mẽ đâm phá cái l*и đáng thương của Lan Phi. Mu l*и phủ một lớp lông tơ đen nhánh, khe l*и hơi sưng đỏ, nhưng vẫn không ngừng bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn nện vào.

- A… đừng… đừng… tha… ư… ư.. Ư… á… cho… ơ… ư ơ… bổn… a… ư… chết mất! A… ư… ứ… bổn… bổn… cung… ư… ư… á… điên… ư… ơ… ơ… hơ…

Miệng không còn bị cản trở, Lan Phi lập tức lớn tiếng rêи ɾỉ. Hai tay nàng xoa bóp cặρ √υ', ngón cái và ngón trỏ xe xe núʍ ѵú đỏ hồng.

Chu Hằng vừa nhấp vào l*и Lan Phi, vừa đè cặp đùi nàng ra hai bên, cố gắng banh rộng âʍ đa͙σ nàng ra, giúp ©ôи ŧɧịt̠ to lớ của hắn tiến vào dễ dàng hơn.

Lan Phi hoàn toàn mất đi quan niệm thời gian, chỉ cảm thấy mình đang ở trong ác mộng, làm cách nào cũng không thể tỉnh lại, Chu Hằng giống như có tinh lực liên miên bất tận, chơi nàng ngất đi liên tục, đến lúc tỉnh lại đã là một tư thế khác.

Chu Hằng bắn ra 4 - 5 lần mới thỏa mãn rời đi.

Mà bên ngoài cũng sáng rồi!

Lan Phi mất tích!

Dưới mắt thủ vệ sâm nghiêm của Thủy Nguyệt Cung mà mất tích, ngay cả mất tích như thế nào, bị ai bắt đi cũng không biết!

Không ai dám giấu diếm tin tức lớn như vậy mà không báo, Nam Cung Hoành lập tức giận dữ, nghe bẩm báo trước mặt triều thần, mất mặt đánh tan cả vương tọa.

Chuyện này hắn đương nhiên phải phẫn nộ rồi! Trước không nói Lan Phi là một trong ba Quý Phi hắn sủng ái nhất, mà chỉ nói bốn chữ Đế Cung hậu phi, cho dù là nữ nhân hắn không cần thì cũng không phải nam nhân khác có thể đυ.ng tay vào được.

Đến tột cùng là ai?

Có thể thần không biết, quỷ không hay bắt đi Lan Phi. Vậy ít nhất cũng là cao thủ Ích Địa Cảnh mới có thể làm được! Đế đô này tuy rằng có rất đông cường giả Ích Địa Cảnh , lúc trước phái đi cũng chưa trở về toàn bộ, cao thủ Ích Địa Cảnh còn dư lại có thể đếm được trên đầu ngón tay!

Trong những người này, Nam Cung Hoành không thể tìm ra ai làm ra chuyện như vậy!

Bắt đi một nữ nhân của hắn là có ý gì? Vơ vét tài sản. Hay là trả thù?

Cả thành đều triển khai tìm kiếm Lan Phi, lùng bắt hành động kẻ bắt cóc, chuyện này liên quan tới tôn nghiêm hoàng thất, cho nên cả đế đô đều bị lật tung lên. Nhưng Lan Phi dường như hư không tiêu thất, không thể tìm ra.

Chu Hằng dĩ nhiên vẫn ở lại khách sạn như không có gì, vệ binh tới điều tra, hắn rất phối hợp để cho đối phương tiến vào viện lạc. Dù sao bọn họ cũng không thể tìm được gì.

Lại tìm kiếm phạm vi lớn ngoài đế đô. Nếu như chuyện này là vơ vét tài sản thì đã sớm có liên lạc, vậy chỉ còn một khả năng là trả thù. Cho cái đầu của Nam Cung Hoành mọc sừng xanh!

Chuyện nhục nhã như vậy, Nam Cung Hoành làm sao có thể nhịn được, một khi không tìm được Lan Phi, vậy thì tìm kiếm sẽ không dừng lại.

Đối với chuyện này, cao hứng nhất tự nhiên là Anh Phi và Vũ Phi, thiếu một đối thủ tranh đoạt ngôi vị hoàng hậu, mặc kệ Lan Phi tìm được trở về hay không, Nam Cung Hoành tất không thể để một nữa nhân bị người khác chạm qua ngồi lên chức vị hoàng hậu, thậm chí còn có thể trực tiếp gϊếŧ chết người cứu ra.

Chu Hằng lại tiến vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.

- Thả Bổn cung rời đi!

Lan Phi lập tức thét to với Chu Hằng, nàng có thể trở thành một trong ba nữ nhân thân phận cao quý nhất đế quốc, tự nhiên không có khả năng ngực lớn não nhỏ, biết mình mất tích càng lâu, tình cảnh lại càng không ổn!

Cho dù trở lại hoàng cung, rất có thể nàng cũng bị nhốt vào lãnh cung, thậm chí còn gặp họa sát thân!

Bất luận diễn biến nào đều không phải chuyện nàng có thể tiếp nhận.

Bởi vậy, nàng nhất thiết phải đi ra ngoài! Về phần chuyện xảy ra với Chu Hằng, dĩ nhiên chỉ coi như chưa từng phát sinh, chuyện này nếu truyền đi, ngay cả bọn họ cũng bị Nam Cung Hoành diệt khẩu!

Chu Hằng liếc nàng một cái nói:

- Ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta?

- Ngươi tên ác dân thấp hèn này, dám khi dễ Bổn cung, ngươi khó thoát tội chết!

Lan Phi nổi giận nói, cuộc sống như thế, một ngày nàng cũng không qua được, bị giam ở không gian hẹp này, không có thị nữ, không có tùy tùng, khiến nàng có thói quen cao cao tại thượng muốn nổi điên lên.

- Ngươi có tin ta sẽ gϊếŧ chết ngươi ở đây không?

Chu Hằng bình ổn ngồi xuống.

Lan Phi vạn phần hối hận vì mình đắc tội một tên to gan lớn mật như vậy, nàng kết thù với Chu Hằng chỉ vì một câu 1000 linh thạch mua nàng của đối phương. Chuyện này có thể cười cho qua, nhưng nàng lại tính toán chi li, rốt cục chọc giận Chu Hằng.

Nàng không nghĩ đến, Chu Hằng căn bản không muốn phát sinh quan hệ với nàng, đi Thủy Nguyệt Cung chỉ là để tìm Nam Cung Nguyệt Dung, bằng không Chu Hằng làm sao có thể đi Thủy Nguyệt Cung tìm nàng chứ?

- Ngươi không phải là muốn báo thù Bổn cung sao? Tốt, ngươi có thể chơi Bổn cung vài lần ngươi mới đã nghiền, sau đó thả Bổn cung ra!

Lan Phi lớn tiếng nói, vừa nằm xuống giường vừa kéo váy lên tới hông, đó kéo qυầи ɭóŧ bằng ren trắng xuống, lộ ra khe l*и đỏ ửng còn chưa bình phục lại, cùng c̠úc̠ Ꮒσα như nụ hoa.

- Lên đi! Bổn cung để ngươi chơi hài lòng mới thôi!

Nàng vểnh cái mông tròn lên. Hai tay banh l*и ra, tư thế cực kỳ khiêu gợi.

- Đúng là dâʍ đãиɠ, không khác gì kỹ nữ!

Chu Hằng mạnh mẽ vỗ một bạt lên mông nàng, ©ôи ŧɧịt̠ kê vào cửa l*и nàng, một đâm lút cán. Lan Phi, hắn tuyệt đối không thả, vốn lúc đầu còn muốn hϊếp xong gϊếŧ nàng, nhưng tư vị chơi hàng không tồi, giữ lại làm một nữ nô không tồi!

Ngẫm lại để một vị Quý Phu làm nữ nô, vẫn rất có cảm giác thành tựu.

Chu Hằng không khỏi nhớ lại Nam Cung Nguyệt Dung, lần đó thả nàng rời đi có chút hối hận, nếu bây giờ để hắn chọn lại, vậy khẳng định đã thu vào huấn luyện nàng thật tốt rồi mới thả ra.

Nghĩ đến bộ dáng hai mẹ con này cùng giường, trong lòng hắn không khỏi nóng lên, được hai mẹ con các nàng phục vụ rất có cảm giác thành tựu!

Nhưng Chu Hầng lại thêm ra thắc mắc, Nam Cung Nguyệt Dung chạy đi đâu rồi?

- Con gái ngươi đâu?

Hắn vừa nhấp vừa hỏi.

Lan Phi lập tức bất chấp bị Chu Hằng nhục nhã ȶᏂασ vào từ phía sau, quay đầu lại, trợn mắt trừng mắt với Chu Hằng:

- Ngươi… ngươi… Ư… ư… ư… còn… ư… a… dám… Ứ… a… ươ…. Ô… ơ…đánh… đánh… Ư… Ư! Á! Chủ… chủ… ý… hơ… hơ… hơ… lên… ư… ô… a… nữ… nhi… hơ…hà… hơ… hơ… của… bổn… ư.. Ư… ô… bổn… ư… ứ… ư… cung?

- Thái độ này của ngươi quá cay nghiệt.

Chu Hằng không bằng lòng, hắn đè đầu Lan Phi xuống giường, hai tay bạt mạnh lên mông mỡ của nàng. Thanh âm "Bốp! Bốp!" vang lên, mông Lan Phi rung lên từng làn sóng đàn hồi mê người.

Nữ nhân của Chu Hằng hắn, hắn phải dạy dỗ lại!

- Ngươi… ngươi… á… ô… tên… tên… a… a… a… ư… thảo… ư… ô… ư… dân… Ứ! A… ứ… hơ… hơ… hơ... thấp… Thấp… hơ… hơ… hèn… a… A! A! Bổn… bổn… ư… ô… ô… cung… a… hư… hư… ư... muốn… muốn… ơ… ơ… hơ… gϊếŧ... ngươi! A… ư… ưm… ư… á... Gϊếŧ ngươi!

Lan Phi vừa giận vừa tức vừa xấu hổ. Nàng không những bị Chu Hằng hϊếp da^ʍ, còn bị hắn đè đầu đánh mông!

Bốp! Bép! Bốp! Bốp! Bép!

Chu Hằng mặc kệ Lan Phi la hét, hông nhấp không ngừng, tròn đầu thì so sánh cảm giác vỗ mông Lan Phi và Tiêu Họa Thủy, cũng đầy đặn mượt mà, nhưng Lan Phi vì sinh con rồi, cho nên mông lớn hơn một chút, thịt cũng mềm mại hơn, cảm xúc rất là thoải mái.

Sau khi Lan Phi kêu lên một trận, cuối cùng nhận mệnh ngậm miệng lại rêm ư ử, mông chổng cao lên Chu Hằng ȶᏂασ. Trong đầu bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vận mệnh của mình.

Nàng không phải là người không có kiến thức, lúc trước thừa dịp Chu Hằng vắng mặt, nàng đã nghiên cứu qua đường lui, chỉ là cửa đá kia nàng căn bản không thể xê xích được! Về phần lầu hai, tầng quầng sáng kia cũng chặn nàng không thể tiến thêm.

Đây là một kiện pháp khí không gian! Nhưng lại có thể chứa người sống!

Pháp khí không gian trân quý bực nào!

Cho dù nàng cũng không có, trong hoàng thất chỉ có hoàng đế đương triều Nam Cung Hoành mới có một kiện, về sau Nam Cung Nguyệt Dung cũng có một kiện! Nam Cung Nguyệt Dung có thể có được, không phải vì nàng là Công chúa hoàng thất, mà vì thiên phú võ đạo kiệt xuất của nàng!

Pháp khí không gian Nam Cung Hoành và Nam Cung Nguyệt Dung bao lớn? Cao thấp, rộng chỉ hơn một trượng, so với cái này thì kém một đường. Mà pháp khí không gian có thể cất chứa vật còn sống thì nghe cũng chưa nghe qua.

Đây là kiện chí bảo! Giá trị của nó có thể vượt qua toàn bộ Thiên Tinh Tông! Nếu như có thể kiếm được món bảo vật này, nàng tuyệt đối trở thành hoàng hậu Hàn Thương Quốc!

Không phải là không có cơ hội, nàng là Sơ Phân Cảnh, Chu Hằng cũng là Sơ Phân Cảnh, hiện tại hai người đều có quan hệ thân mật nhất, nàng luôn có thể tìm được cơ hội hạ thủ.

- Đừng… ư… ư… a… đừng... đánh… hà… hà… hà… bổn… bổn… ư… ưm… ư… cung… không... không… ứ… ưm… dám… a… ư… nữa!

Nàng biến đổi sách lược.

- Bổn cung?

Chu Hằng càng đáng mạnh hơn, ©ôи ŧɧịt̠ tăng thêm lực, nện liên tục vài cú lút cán vài l*и Lan Phi, khiến nàng kêu lên đê mê, vôi vàng sửa lại lời nói:

- Ta! Ta! Ư… ư… a… ư… Ưm… ưm… Ư… ưʍ...

- Con gái ngươi ở đâu?

Chu Hằng thả nhẹ nhịp nhấp hỏi, tay hắn không đánh mông Lan Phi nữa, mà chuyển thành xoa bóp. Xúc cảm mềm mại mịn màng để Chu Hằng yêu thích không muốn buông tay.

- Nàng… ư… nàng… ưm… ư... Tỉnh Thiện… a… ư… ư… ưm… đã… hơ… hơ… ưm… bị… ơ… ưm… ơ… ơ… Thiên… Thiên… ưm… ưʍ... Tinh... Tông… ô… nha… nha… ư… đưa… ư… a… đi… đi...ưm… ưm… ưm… Phong… Phong… Khiếu... Tông… hơ… hơ… hơ… a… ở… hà… hà … hà… ưm! Ở… ưm… Lãng... Lãng… Nguyệt… Quốc… ưm… ư… ưm… ư… a….

Lan Phi rêи ɾỉ đáp. Nàng cũng không lo lắng cho con gái, Phong Khiếu Tông là trung cấp tông môn Lãng Nguyệt Quốc, trong phái có cường giả Linh Hải Cảnh, Chu Hằng dù có thêm 100 lá gan cũng không dám đi trêu chọc.

Không ngờ lại chạy tới Lãng Nguyệt Quốc?

Chu Hằng không hỏi Lan Phi tại sao lại tới Thủy Nguyệt Cung, chuyện này đã không còn quan trọng rồi.

- Ngoáy mông đi, đừng có trơ ra như thế!

Chu Hằng vung tay đánh mạnh lên cặp mông mịn màng của Lan Phi.

Lan Phi vừa bị vỗ mông một cái, lập tức ngoáy mông phối hợp với ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng nhấp vào. Âʍ đa͙σ nàng không ngừng uốn éo, khiến ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng bị ép bên này, kéo bên kia.

Vách thịt mềm mại không ngừng cọ xát, quấn quanh ©ôи ŧɧịt̠ gắn. Nhiệt độ ma sát nóng hổi tỏa ra, làm cả hai rên lên sung sướиɠ.

Chu Hằng chồm lên lưng Lan Phi, bắt lấy cặρ √υ' nàng xoa bóp, lưỡi hắn liếʍ láp trên cổ nàng, hai tay miết lên đầṳ ѵú kéo mạnh. Lan Phi bị kéo đầṳ ѵú, rên lớn không thôi, thân thể mềm mại uốn éo, cọ lên người Chu Hằng.

Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn lên, đâm từng cú lút cán thẳng đến tử ©υиɠ Lan Phi, thân ©ôи ŧɧịt̠ tinh tế cảm nhận từng tấc thịt non bao bọc xung quanh, đầu khắc mạnh mẽ đâm vào cổ tử ©υиɠ, phóng một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c vào bên trong.

Lan Phi kêu lớn một tiếng gục xuống giường, thân thể kiệt sức không dậy nổi. Nàng đã lêи đỉиɦ không biết bao nhiêu lần, một lần cuối này Chu Hằng vừa xuất tinh, liền khiến nàng không thể kiên trì được nữa.

- Ngoan ngoãn ở lại trong này đi.

Chu Hằng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и Lan Phi, đưa lên miệng nàng nói. Lan Phi hiểu ý, cố gượng dậy bú ʍúŧ thật sạch ©ôи ŧɧịt̠ cho hắn.

...

Mỗi một Vương triều, Hoàng triều đều có chỗ dựa vững chắc, Thiên Tinh Tông là phụ thuộc vào Phong Khiếu Tông của Lãng Nguyệt Quốc, không có tầng quan hệ này, Hàn Thương Quốc đã sớm đổi chủ.

Đương nhiên, vì nịnh bợ chỗ dựa vững chắc này, Thiên Tinh Tông cũng cần giao nộp phần lớn linh thạch khai thác được lên cho Phong Khiếu Tông. Không giao? Có thể, Phong Khiếu Tông hoàn toàn có thể bồi dưỡng tông môn để làm chủ nhân Hàn Thương Quốc.

Thế giới thần bí của Đại Diễn Tông khiến rất nhiều cao tầng Phong Khiếu Tông coi trọng, bọn họ xuất động hai vị cường giả Linh Hải Cảnh đến tìm tòi.

Trước mặt hai đại cường giả này, đại trận hộ sơn Đại Diễn Tông không có tác dụng, bị bọn họ dùng lực lượng kinh khủng mạnh mẽ phá giải, mang theo đệ tử cùng nhau tiến vào thế giới thần bí kia.

Nhưng mà chỉ sau ba ngày, những người này đã gãy cánh mà về, chẳng những người chết mất hai phần ba, ngay cả một vị cường giả Linh Hải Cảnh cũng chết ở bên trong!

Tin tức truyền ra, người đời đều kinh hãi!