Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

Chương 99: Lữ tố nga cầu hòa.

Chu Hằng không lay không chuyển, bắt đầu thử đột phá.

Từ Tụ Linh nhị trọng thiên đến Tụ Linh tam trọng thiên, đây là đột phá tiểu cảnh giới, không liên quan đến biến hóa về chất, xét đến cùng chỉ là làm không gian đan điền tiếp tục mở rộng, có thể chứa đựng thêm linh lực.

Hắn vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết một lần lại một lần, thúc đẩy thế giới đan điền giãn nở.

Đã có kinh nghiệm một lần, lần này tự nhiên thuận buồm xuôi gió. Đương nhiên, cũng chỉ có loại người mà thần thức vượt xa cảnh giới như hắn mới làm được nhẹ nhàng như thế, bằng không chỉ một chút sơ sẩy là sẽ bóp vỡ thế giới đan điền, khổ tu cả đời hóa thành hư vô!

Con đường võ đạo như trèo lên núi cao, không cẩn thận lỏng tay, chẳng những kiếm củi ba năm thiêu một giờ, còn rơi vào cảnh không thể ngóc đầu lên nổi!

Mà đối với Chu Hằng, ít nhất con đường hiện tại vẫn là tươi sáng mênh mang, chỉ vẻn vẹn hai ngày sau, hắn đã mở rộng thế giới đan điền gấp ba lần, sau đó củng cố toàn bộ không gian, không thể rung chuyển chút nào.

Hắn hỏi qua Cổ Tư cùng An Ngọc Mị, mỗi người lúc đột phá tiểu cảnh giới không gian đan điền đều mở rộng cố định gấp ba, còn đột phá cảnh giới thì không gian đan điền sẽ nâng cao gấp mười lần!

Cụ thể là bao nhiêu, mỗi người mỗi khác, mỗi một thiên tài, yêu nghiệt, đều sẽ được tăng lên không gian đan điền bằng người bình thường đột phá đại cảnh giới, mới sẽ càng tích lũy càng mạnh.

Nếu đạt đến tận cùng, cùng cảnh giới mà xuất hiện chênh lệch lực lượng mười mấy lần cũng không có gì ngạc nhiên!

Đương nhiên, cảnh giới càng cao, số lượng võ giả càng ít, chất lượng cũng càng cao! Giống như có thể đạt tới Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh, làm sao có thể là người bình thường, bọn họ ai mà có kích thước không gian đan điền chỉ như người thường?

Chu Hằng cũng không dừng lại, mà tiếp tục luyện hóa lực lượng hắc kiếm cung cấp, đồng thời linh khí thiên địa cọ rửa, hắn vừa củng cố cảnh giới cũng không ngừng tăng lên.

Luyện hóa lực lượng thì nhanh hơn xung phá cảnh giới, chỉ một ngày sau Chu Hằng đã đem hoàn toàn luyện hóa lực lượng của hắc kiếm thả ra, tu vi cũng đạt đến Tụ Linh tam trọng thiên hậu kỳ.

--- Lực lượng vốn thuộc về Tả Hồng Trần bị hắc kiếm hấp thu hơn phân nửa, không có truyền cho Chu Hằng, mà biến hóa kèm theo là màu của hắc kiếm càng thêm sâu đậm hơn, phảng phất như có ma lực, khiến người ta nhìn vào sẽ chìm đắm trong đó, không thể thu hồi ánh mắt được nữa.

Chu Hằng cũng không có gì luyến tiếc, năng lực hấp thu lực lượng vốn là thuộc về hắc kiếm.

Khi hắn xuất quan, An Nhược Trần tự nhiên đã sớm củng cố cảnh giới, khí tức trầm ổn, nếu hắn không chủ động thả ra, người có cảnh giới thấp hơn hắn căn bản không tra xét được.

Ích Địa Cảnh có thọ nguyên khoảng 700 năm, An Nhược Trần cách đại nạn đã không còn bao nhiêu, nếu không đã sao lại sinh ra An Ngọc Mị để kéo dài huyết mạch. Nhưng theo đột phá Khai Thiên Cảnh, hắn lại có thêm 400 năm thọ nguyên dồi dào, nhìn bề ngoài đúng là trẻ hơn nhiều!

Nếu như hắn có thể thu được dược vật như Hồi Xuân Đan, hoàn toàn có thể biến dung mạo trở về thời trung niên, thậm chí là thời thanh niên, thẳng đến 30 năm sinh mệnh cuối cùng mới lại già đi lần nữa.

Tuy nhiên, chỉ có nữ nhân mới đi để ý dung mạo như thế, An Nhược Trần tự nhiên không thể như vậy.

Chuyện đầu tiên An Nhược Trần muốn làm, đó là quyết định hôn kỳ giữa Chu Hằng và An Ngọc Mị, hai người đã ngủ suốt trên một giường, lão làm sao có thể để con gái đi theo Chu Hằng mà không danh không phận?

Người trong võ đạo sẽ không để ý tới ngày lành gì, mà An Nhược Trần đã sống 700 năm, người thân bạn tốt đã sớm chết sạch, cũng chỉ còn lại mỗi một con gái, cho nên chỉ cần mời người phía Chu gia đến là có thể cử hành hôn lễ.

Từ Nguyên Thạch Trấn đến bên này phải cần rất nhiều thời gian, tuy nhiên vừa lúc dành để chuẩn bị, làm hôn lễ càng lớn thêm.

Không vội xác định ngày, bởi vì cũng không biết khi nào mấy người Chu Định Hải mới có thể chạy đến, nếu xác định sớm mà người còn chưa đến, vậy không phải sẽ thành trò cười?

Chu Hằng vốn muốn tự mình chạy một chuyến, nhưng An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương bám hắn rất chặt, làm hắn không dành ra thời gian trống được, đành phải nói Hắc Thủy Điện thay mặt thông báo Cửu Linh Tông, lại báo cho Chu Định Hải biết.

Hắc Thủy Điện đang lo không thể quan hệ tốt đẹp với hắn, đương nhiên vui vẻ đồng ý. Để tỏ lòng tận tâm còn phái ra hai cường giả Sơ Phân tam trọng thiên, tốc độ còn nhanh hơn Chu Hằng tự mình lên đường.

Chu Hằng về đến chỗ ở Tinh Hà Viện, mỗi ngày ở An gia không phải bị An Ngọc Mị cùng Lâm Phức Hương quấn lấy, thì là cùng An Ngọc Mị lăn qua lăn lại trên giường, không thể tập trung ngâm mình trong võ đạo.

Hắc Thủy Điện mặc dù không có cường giả Khai Thiên Cảnh, nhưng cũng có nội tình mấy ngàn năm, các loại võ kỹ nhiều không đếm hết!

Chu Hằng muốn đạt đến lĩnh vực kiếm, trước tiên phải luyện trăm kiếm, dung hợp các loại Kiếm Thế, đạt được cơ hội đột phá Kiếm Vực!

Có bảng hiểu con rể cường giả Khai Thiên Cảnh, hắn qua lại tự nhiên trong phòng chứa công pháp Hắc Thủy Điện, Hắc Thủy Điện cũng muốn lung lạc thiên tài yêu nghiệt như hắn, hai bên liền ăn nhịp với nhau.

Phi Hỏa Kiếm, Diệt Vân Thập Tam Kiếm, Hàn Quang Kiếm Pháp... Chu Hằng đắm chìm trong thế giới kiếm pháp, dựa vào trí nhớ kinh người, hắn nhanh chóng nhớ kỹ từng môn kiếm pháp, cũng lập tức đạt đến Ý Cảnh.

Sau đó tốc độ liền chậm lại, từ Ý Cảnh đến Thế Cảnh lại không phải chạm là đến ngay, tuy nhiên Chu Hằng đã suy diễn Phi Bộc Kiếm Pháp đến được Thế Cảnh, có kinh nghiệm, tiếp theo liền đơn giản.

Chưa quá 10 ngày, hắn đã đẩy mạnh bảy tám môn kiếm pháp đến được Thế Cảnh, nhưng Vực Cảnh vẫn hư vô xa xăm, căn bản không có một chút manh mối. An Nhược Trần nói muốn đi vào Vực Cảnh, cần phải nắm giữ vạn loại Thế, mới có khả năng tụ tập đại thành, hắn còn kém xa lắm!

So với theo đuổi Vực Cảnh xa xôi, còn không bằng đẩy mạnh quyền pháp đến cảnh giới Thế, một kiếm một quyền, chính là phong cách chiến đấu của hắn hiện tại.

Man Ngưu Quyền, Hỏa Long Quyền, Phách Thiên Quyền, Chu Hằng lại chui đầu vào trong biển rộng quyền pháp.

Vạn pháp thiên hạ, nhiều đường cùng lối.

Quyền pháp cùng kiếm pháp nhìn như khác biệt, nhưng trên ý cảnh thì giống nhau. Chu Hằng nắm giữ Thế kiếm pháp, quay lại đi nghiên cứu Thế quyền pháp, bớt được nhiều sức. Bảy ngày sau, hắn liền nắm giữ Thế quyền pháp đầu tiên.

Tiếp theo liền nước chảy thành sông, quyền pháp gì cũng nhanh chóng đạt đến Thế Cảnh.

Cộc cộc cộc, hắn đang tu luyện trong sân, lại vang lên tiếng đập cửa.

Lúc ban đầu, tự nhiên là có nhiều người muốn kéo quan hệ với Chu Hằng, tuy nhiên sau khi bị hắn liên tiếp từ chối, liền không ai muốn đến chịu thất bại nữa, vậy giờ lại là ai?

Chu Hằng đi ra mở cửa, lại thấy ngoài cửa đang đứng một mỹ phụ ngực lớn mông nở, thân thể tràn đầy mị lực dâʍ ɖu͙©, chính là Lữ Tố Nga!

- Chu công tử, ta có thể nói chuyện với ngài chứ?

Nàng toát ra mỉm cười mê người, toàn thân tràn đầy khí tức mạnh mẽ, tuyệt đối vượt xa Tụ Linh Cảnh!

Nữ nhân này, đột phá rồi!

Không chỉ đơn giản như vậy, trên người nàng dường như tăng thêm một tầng diễm quang, mỗi một hành động đều hết sức quyến rũ.

An Ngọc Mị là vưu vật trời sinh, còn Lữ Tố Nga dường như nàng tu luyện công pháp gì đó, tuy rằng cũng vô cùng xinh đẹp, lại có cảm giác dụ hoặc âm trầm, thế nhưng không hề làm yếu bớt mị lực của nàng, mà tạo thành một loại lực hấp dẫn kỳ lạ.

Nữ nhân này đến đây làm gì?

Chu Hằng ngẫm nghĩ, tránh đường, để cho đối phương đi vào. Hắn cũng không sợ đối phương sẽ xuống tay hạ sát thủ, đầu tiên là không dám, thứ hai hắn có Tấn Vân Lưu Quang Bộ cùng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, Sơ Phân nhất trọng thiên muốn đánh bại hắn thì được, gϊếŧ hắn? Tuyệt đối không thể!

Thậm chí hắn không tiếc liều mạng, bằng lực lượng đáng sợ của hắn cộng thêm Thế Cảnh, Lăng Thiên Cửu Kiếm hoàn toàn có thể chống đỡ Sơ Phân nhất trọng thiên!

- Cám ơn Chu công tử!

Lữ Tố Nga vặn vẹo mông to đi vào, Chu Hằng thì thuận tay đóng cửa.

- Nói chuyện gì?

Chu Hằng không cảm thấy có gì mà nói với nữ nhân này.

- Trước kia ta có nhiều đắc tội Chu công tử, cho nên đặc biệt đến đây nhận lỗi, xin Chu công tử đại nhân rộng lượng, tha cho ta một lần, muốn phạt thế nào, nô gia đều nghe theo Chu công tử!

Lữ Tố Nga ném cho Chu Hằng một cái mị nhãn, thân thể mềm mại đầy đặn hơi dựa vào cột trụ, bộ dạng như ngươi muốn làm gì cũng được.

Chu Hằng cười nhạt, nói:

- Ngươi cảm thấy, ta có nên tin lời của ngươi nói?

- Bô gia thật lòng đến nhận lỗi!

Lữ Tố Nga lộ ra vẻ u oán.

- Nếu Chu công tử không tin, ta đành phải chứng minh cho Chu công tử xem!

Nàng xoay người lại, một tay chống cột nhà, tay kia thì kéo váy vén lên cao, đôi chân trắng muốt liền lộ ra, thẳng tắp, nhỏ nhắn, bóng mịn, phản xạ màu sắc mê người.

Lữ Tố Nga cười khẽ dâʍ đãиɠ, mị nhãn như tơ, tay lại không dừng, tiếp tục kéo váy lên, đùi trắng như tuyết, mông tròn vo đẫy đà, giữa hai chân là một mảnh nông tơ đen nhánh, mơ hồ thấy một chút mép l*и phấn hồng, c̠úc̠ Ꮒσα hơi thâm co lại như nụ hoa.

Bên trong váy là trống không, không có mặc qυầи ɭóŧ!

- Chu công tử, nô gia phát tình, cầu Chu công tử hung hăng chà đạp ta!

Lữ Tố Nga quay đầu, chiếc lưỡi hồng vươn ra liếʍ môi, bộ dạng như một con đĩ cực da^ʍ hứng tình.

- Ngươi xứng sao?

Chu Hằng cười lạnh nói, sau vô số lần lăn giường với An Ngọc Mị, hắn đã không còn chỉ gặp chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền bị kích động, dược lực tinh hoa của trái cây Kim Dương Thảo Vương chỉ là tăng mạnh năng lực chinh chiến trên giường của hắn mà thôi.

- Nô gia tinh thông tu luyện đạo nữ đỉnh, có thể làm nam nhân cực khoái cực lạc, hai người sư phụ của nô gia cũng đều khen nô gia!

Lữ Tố Nga vẫn tràn đầy dụ dỗ nhìn Chu Hằng, tay nàng bắt đầu kéo dây lưng, cặρ √υ' đồ sộ bung ra khỏi áo ngoài. Nàng cư nhiên chỉ mặc một chiếc áo ngoài, còn lại hoàn toàn thả rông.

Nếu muốn được Chu Hằng tin tưởng, cho hắn biết mình không có lòng báo thù, còn có biện pháp nào tốt hơn là lên giường với đối phương? Hơn nữa, nàng có dã tâm rất lớn, Chu Hằng rõ ràng chỉ là Nhân linh thể tam tinh, nhưng lại trỗi dậy nhanh như thế, trên người hắn phải có bí mật to lớn!

Nàng phải chiếm lấy nó!

Muốn đạt được mục đích này, nhất định phải trở thành nữ nhân của Chu Hằng, dựa vào yêu mị của nàng, nàng tự tin chỉ cần Chu Hằng vừa tiến vào thân thể nàng là sẽ bị mê đến thần hồn điên đảo, cũng như hai người sư phụ kia!

Câu dẫn nam nhân, nàng là cao thủ!

Có lẽ Lữ Tố Nga cũng có chỗ dựa này, cho nên đột phá Sơ Phân Cảnh rồi mới đến tìm Chu Hằng.

Chu Hằng trong lòng hơi động, nữ nhân này tu luyện công pháp đặc biệt, không biết chơi nàng sẽ có cảm giác gì? Lần trước nện Khang Mẫn hắn vẫn còn nhớ, Lữ Tố Nga cảnh giới cao hơn, có lẽ có thể mang đến cho hắn càng nhiều hơn.

Nghĩ đến đây, Chu Hằng không tự chủ được bị cái l*и rậm lông giữa háng Lữ Tố Nga hấp dẫn, đây là cái l*и nhiều lông nhất hắn từng thấy. Côи ŧɧịt̠ nóng lòng muốn thử, Chu Hằng cũng không kiêng kỵ nữa.

Hắn kéo ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi quần, thân ©ôи ŧɧịt̠ to lớn trải đầy gân guốc, đầu khắc dữ tợn như như quái vật.

Kích thước kia… hình dạng kia… Lữ Tố Nga nuốt một ngụm nước miếng, ©ôи ŧɧịt̠ của Chu Hằng khiến nàng cực kỳ kinh hãi! Phải biết, nhưng nam nhân từng cưỡi qua nàng ©ôи ŧɧịt̠ to nhỏ đều có, nhưng không ai có thể so với hắn.

Nếu thứ kia vào trong… Lữ Tố Nga không tự chủ được run rẩy thân thể, chỉ tưởng tượng thôi đã khiến nàng cảm nhận được trong l*и tướng lên đau đớn, dâʍ ŧᏂủy̠ rỉ ra lênh láng.

- Chu công tử… ngươi lớn như vậy, nhân… nhân gia sẽ bị chơi chết mất!

Nàng quyến rũ hàm xuân, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy ủy khuất, vô cùng đáng thương.

Chu Hằng nghe vậy cười khà khà, hắn cũng đã nhìn ra nữ nhân này có mục đích khác mới mới banh l*и ra cho hắn ȶᏂασ, không chỉ là muốn hòa giải, còn có mục đích khác nữa.

Nhưng thế thì đã sao!? Huynh đệ Kim Tu Long là do nàng sinh ra, bọn chúng đã chết, hiện tại đè mẹ chúng ra nện cũng không tệ.

Hắn hoàn toàn không có ý định thu Lữ Tố Nga làm nữ nhân của mình, chơi nàng xong đuổi đi là được rồi. Với thực lực hiện tại, Chu Hằng tin tưởng có thể chống được Sơ Phân nhất trọng thiên.

Chưa kể, hắn cũng không tin nàng dám làm gì.

Chu Hằng từng bước đến gàn Lữ Tố Nga, co ©ôи ŧɧịt̠ kê vào cửa l*и nàng, hông dùng lực nhấn vào.

Ọt!

- A!

Lữ Tố Nga kêu rên thảm thiết, l*и nàng giống như bị chém đôi! Nàng không phải Lâm Phức Hương, cũng không phải An Ngọc Mị và Cổ Tư, các nàng bị Chu Hằng ȶᏂασ không biết bao nhiêu lần mới quen được ©ôи ŧɧịt̠ hắn.

Lữ Tố Nga là lần đầu tiên bị một ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố như vậy chơi, có thể xưng là ©ôи ŧɧịt̠ như thần!

Nàng chỉ cảm thấy trong l*и căng đầy, vách thịt bị chèn ép thành hình ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng! Đầu óc Lữ Tố Nga kém chút trống rỗng, chỉ mới vào ⅔ mà đã như vậy, nếu đút hết vào, nàng cảm thấy chính mình có lẽ sẽ banh l*и mất!

Chu Hằng cũng cảm nhận được bên trong l*и Lữ Tố Nga eo hẹp, hắn dùng sức nhấn hông, ©ôи ŧɧịt̠ hung hăng đâm sâu vào cái l*и dâʍ đãиɠ ướŧ áŧ của nàng!

- A! Công… công tử… ư… nô… nô… gia… ư… Chết mất! Ư… ư… ư… a…. Hư… ư… hư… a… ư… hự… ư… a…!

Lữ Tố Nga trợn mắt há miệng, nếu không phải hàng cũng coi như thân kinh bách chiến, hiện tại có lẽ đã hỏng mất rồi! Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng một hơi cắm hết vào trong l*и nàng đến lút cán, đầu khấc cứng rắn chọc thẳng đến bên ngoài cổ tử ©υиɠ!

Chu Hằng cũng sung sướиɠ không thôi, nữ nhân này không biết bị bao nhiều người cưỡi qua, vậy mà vẫn khít như thế, chỉ thua ba nàng Lâm Phức Hương mà thôi. Hơn nữa nàng tu luyện công pháp giường chiếu, trong l*и mềm mại mà chặt chẽ.

Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng giống như lạc vào động da^ʍ, từng cơn kɧoáı ©ảʍ truyền đến não hắn. Hai tay Chu Hằng bắt lấy mông lớn của Lữ Tố Nga, ©ôи ŧɧịt̠ như cái máy dập ȶᏂασ vào l*и nàng, dám thủy bắn ra tung tóe lên cặp mông trắng nõn nà.

- Nữa… nữa đi! A… ư… ư! Ư! Ưm… a… công… tử… ư… chơi… chơi chết… ưm… a… chơi chết nô gia đi! Ưm… a… ô… ư… hự… ư…

Lữ Tố Nga dần dần thích nghi ©ôи ŧɧịt̠ to lớn trong l*и, trong miệng ra sức rêи ɾỉ dâʍ ɖu͙©. Mông eo nàng lắc qua lắc lại, phổi hợp từng nhịp nắc của Chu Hằng.

Chu Hằng hỏa khí dâng cao, Lữ Tố Nga không ngừng uốn éo, khiến ©ôи ŧɧịt̠ hắn bị âʍ đa͙σ vặn vẹo, kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ khắp người, toàn thán hắn vận sức, ©ôи ŧɧịt̠ hóa thành tàn ảnh ȶᏂασ như điên vào l*и nàng! Lữ Tố Nga không phải nữ nhạn của mình, Chu Hằng hoàn toàn không có ý định giữ gìn gì cả.

Chu Hằng ȶᏂασ đến hai mắt sung huyết, bỗng nhiên hắn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и Lữ Tố Nga.

Đang sung sướиɠ tự nhiên bị cắt dứt, Lữ Tố Nga không hiểu ra sao, định quay lại nhìn xem.

Nhưng nàng bỗng nhiên cảm nhận được ngoài c̠úc̠ Ꮒσα có một cật nóng bỏng cứng rắn!

- A! Đau… đau… ư… a!

Lữ Tố Nga đau đớn rêи ɾỉ, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng không kiêng nể chút nào đâm vào đít nàng, hậu môn truyền đến từng đợt cảm giác đau nhức khiến nàng hai mắt trợn trắng, miệng há lớn, lưỡi lè ra, đầu óc đê mê.

Chu Hằng lần đầu tiên được dùng ©ôи ŧɧịt̠ kích thước thật chơi một cái lỗ nhị! Nếu không phải Lữ Tố Nga tu luyện công pháp đặc biệt, đô co dãn hơn phi thường, hắn muốt đút vào cũng khó.

Chu Hằng nằm xuống giường, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn nằm trong đít Lữ Tố Nga bắt đầu di chuyển. Hắn ý niệm vừa động, lập tức 6 phân thân xuất hiện xung quanh.

Lữ Tố Nga lúc này đã đê mê không biết trời trăng là gì, nàng chỉ cảm thấy thân thể vừa như lên mây vừa như xuống địa ngục. Hoàn cảnh xung quanh có biến đổi thế nào nàng cũng không quan tâm nữa.

Một tên phân thân nâng ©ôи ŧɧịt̠ lên, một cú đâm lút cán vào l*и Lữ Tố Nga. Hai ©ôи ŧɧịt̠ cùng thúc vào khiến nàng vừa đau vừa sướиɠ, có thể nói dục tiên dục tử.

5 phân thân còn lại cũng không rảnh, một tên cưỡi trên ngực nàng, ©ôи ŧɧịt̠ coi khe vυ' nàng như cái l*и giã vào, một tên khác đút ©ôи ŧɧịt̠ vào cái mồm đang há lớn của nàng, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đâm sâu vào tận cổ họng.

1 phân thân khác kẹp cu vào dưới nách Lữ Tố Nga, ©ôи ŧɧịt̠ nhấp như điên, còn 2 phân thân khác, một tên bắt lấy hai bàn tay mềm mại của nàng nắm vào thân ©ôи ŧɧịt̠ hắn, một tên khác kẹp ©ôи ŧɧịt̠ vào giữa hai bàn chân nàng mà nện!

7 Chu Hằng không ngừng cày cấy trên thân thể Lữ Tố Nga, 7 ©ôи ŧɧịt̠ truyền đến kɧoáı ©ảʍ vô tận khiến Chu Hằng đầu óc lâng lâng.

Đây là lần đầu tiên hắn hoàn toàn dùng hết sức không kiêng nể gì. Quả thật là sung sướиɠ không gì bằng!

Bỗng nhiên, phân thân đang nện vào l*и Lữ Tố Nga không chịu nổi bắn ra, hắn run lên một cái, xả đầy tϊиɧ ŧяùиɠ vào tử ©υиɠ nàng, sau đó đứng dậy, đổi chỗ với phân thân đang dùng tay nàng sục ©ôи ŧɧịt̠.

Hai phân thân đổi chỗ với nhau, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn hùng vĩ lại một lần nữa lấp đầy trong l*и Lữ Tố Nga!

Lần này đến lượt Chu Hằng bản thể không chịu nổi, hắn gồng lên thọc một cú thật mạnh vào đít nàng, qυყ đầυ run run bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong.

Chu Hằng đổi vụ trí với phân thân đang ȶᏂασ miệng Lữ Tố Nga, phân thân một lần nữa thế chỗ hắn.

Trong phòng không ngừng vang lên âm thanh da thịt va chạm đầy, dâʍ ɖu͙©.



Không biết qua bao lâu, rốt cuộc Chu Hằng cũng hết sức, 7 Chu Hằng cùng run lên, bắt tinh đầy người Lữ Tố Nga. Trên mặt, trên ngực, trong đít, trong l*и, trên đùi,... Khắp thân thể nàng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng.

Chu Hằng thỏa mãn thu hồi phân thân, đây là lần đầu tiên hắn buông thả hết sức. Nhìn hai mép l*и sưng lớn đỏ bừng, cùng c̠úc̠ Ꮒσα rỉ máu của nàng, Chu Hằng âm thầm lắc đầu, có kinh nghiệm này, hắn thật sự không dám chơi nữ nhân của mình.

Lại thế này vài lần, khẳng định nữ nhân nào cũng hỏng mất!

- Chu… hà… hà… hà… Chu công tử… hà… hà… hà… ta, ta hiện…

- Cút!

Lữ Tố Nga khắp thân thể đau nhức, nàng đang muốn nói gì đó, nhưng bị Chu Hằng lạnh lùng cắt ngang.

- Ngươi cũng chỉ có như vậy. Cút cho khuất mắt ta!

Chu Hằng lạnh như băng nói.

- Ta…

- Ngươi nghĩ ta không biết mục đích của ngươi là gì sao? Cút! Ta không muốn nhắc lại lần nữa.

Chu Hằng cắt dứt Lữ Tố Nga, chỉ tay ra cửa nói. Trong tay hắn xuất hiện hắc kiếm, Phi Bộc Kiếm Pháp triển khai đánh về phía nàng.

Lữ Tố Nga toàn thân đau nhức, nàng tức giận tím mặt chỉ vào Chu Hằng quát:

- Chu Hằng, ngươi sẽ hối hận!

Lữ Tố Nga nhún người một cái nhảy tường bay ra, thân thể trần trụi đầu tϊиɧ ŧяùиɠ hoàn toàn phơi ra, ngay cả quần áo nàng cũng không kịp mặc.

Bên ngoài có mấy nhóm người, bọn hắn chỉ thấy một nữ nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khắp thân thể đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ chạy qua.