Chương mới đây (≧▽≦)
Chương 230: lại bị bắt.
Chu Hằng kéo Hàn Diệc Dao đến gần giường lớn, hắn cười khà khà nói:
- Chẳng phải cô vẫn luôn muốn thấy ta làm chuyện đó thế nào sao? Đây là cơ hội đấy.
- Ai muốn xem ngươi làm chuyện xấu hổ đó!
Hàn Diệc Dao lập tức cuống lên giãy giụa, thân thể nàng còn đang trâng truồng đây, nhưng sức nàng làm sao có thể do với Chu Hằng.
Chu Hằng coi như không nghe thấy, rất vô sỉ kéo Hàn Diệc Dao đến bên cạnh giường lớn, bản thể hắn ôm nàng từ phía sau, ©ôи ŧɧịt̠ kẹp giữa hai chân Hàn Diệc Dao. Thân ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng chà sát khe l*и nàng, hai tay Chu Hằng thì xoa nắn cặρ √υ' vun cao mềm mại.
- Ưm… đừng… các… các ngàng tỉnh dậy… thì… sao… ư… Ưm… ưm… ô… um…
Hàn Diệc Dao mới nói được một nửa liền bị Chu Hằng khóa môi hôn lấy, bàn tay hắn thò xuống vuốt ve khe l*и ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng. Hàn Diệc Dao lập tức cảm thấy toàn thân tê dại, thân thể run run tựa vào lòng Chu Hằng.
Chu Hằng cảm thấy thời cơ đã đến, một phân thân của hắn hiện lên, trong ánh mắt kinh ngạc của Hàn Diệc Dao, phân thân Chu Hằng nhảy lên giường, thuần thục kéo chăn mỏng ra.
Phân thân Chu Hằng đưa tay xoa bóp cặρ √υ' lớn của Tiêu Họa Thủy, ngón tay hắn day day núʍ ѵú nàng, miệng thì tham lam liếʍ quanh đầṳ ѵú còn lại.
- Ừm… ưm… ưm… tốt… a… ư… Ư…
Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, Tiêu Họa Thủy tự nhiên tỉnh lại, nhưng cũng không có bởi vì bộ ngực bị bú ʍúŧ mà kinh hoảng, tgậm chí ngay cả ánh mắt cũng không có mở ra, chỉ là nói:
- Lan Phi, đừng nghịch nữa, ngươi căn bản không lấp đầy được l*и của cô nãi nãi, chỉ biết chọc cho hư hỏa của cô nãi nãi vượng hơn!
Nàng cho là Lan Phi đang trêu chọc nàng!
Chu Hằng không khỏi cười thầm một tiếng, hắn không trả lời, ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng chen vào giữa hai chân Tiêu Họa Thủy. Thân ©ôи ŧɧịt̠ tỏa ra nhiệt lượng như dung nham lập tức gọi tỉnh được nàng.
- Chu Hằng!
Tiêu Họa Thủy lập tức vô cùng vui mừng, dâʍ ŧᏂủy̠ trong l*и không tự chủ được rỉ ra.
- Chủ nhân, ngươi đã rất lâu chưa có tới gặp thϊếp? Ngươi sờ một cái xem, l*и thϊếp đã hoang vu tới mức cỏ dại đã dài ra!
Nàng chủ động dạng chân ra, kéo ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng kê lên mép l*и. Chỉ thấy l*и Tiêu Họa Thủy lại mọc thêm một chút lông tơ, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra vừa ướŧ áŧ vừa ấm móng.
- Yêu tinh dâʍ đãиɠ, xen ta trừng phạt ngươi thế nào!
Chu Hằng bản thể cười mắng, một tay hắn vẫn không ngừng xoa bóp bầu vυ' Hàn Diệc Dao, một tay khác thì đút ngón tay vào l*и nàng. Ngón giữa dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục ra vào trong khe l*и Hàn Diệc Dao.
- Nàng là?
Tiêu Họa Thủy nhìn Hàn Diệc Dao, nghi hoặc hỏi. Nàng cũng không vì có thêm người thứ tư mà cảm thấy xấu hổ, dù sao bọn họ đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, muốn nhìn đã nhìn hết, không nên nhìn cũng nhìn rồi.
- Nàng? Nàng không thể chơi, ta liền chơi hai người các ngươi thay vậy.
Chu Hằng cười da^ʍ liếʍ cổ Hàn Diệc Dao một cái nói, bàn tay hắn tăng tốc ra vào l*и nàng, ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng chà sát giữa hai bặp đùi ngọc.
- Ưm… Ưm… đừng… a… đừng… ư… Ư… ưm… ta… không được… ưm… ưm… á!
Hàn Diệc Dao vô cùng xấu hổ, bị Chu Hằng kí©ɧ ŧɧí©ɧ trước mặt người khác đã để nàng xấu hổ muốn chết, lúc này còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến bắn ra, nàng chỉ muốn tìm cái lỗ nào đó chui xuống thôi!
Chu Hằng nháy mắt với Tiêu Họa Thủy, nàng lập tức hiểu ý. Thân thể mê người của Tiêu Họa Thủy bò đến dưới hàng Chu Hằng bản thể, nàng há miệng nhỏ ngậm lấy đầu khấc hắn, lưỡi hồng liếʍ quanh qυყ đầυ, sau đó từ từ nuốt vào cổ họng.
Hàn Diệc Dao thấy cảnh này, lập tứ muốn khóc đến nơi, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng kẹp giữa đùi nàng, Tiêu Họa Thủy lại ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn bú ʍúŧ ngay dưới l*и nàng! Hàn Diệc Dao da thịt đã biến thành một màu hồng kiều diễm, thân thể vô lực, để mặc Chu Hằng vuốt ve.
Chu Hằng thỏa mãn nhìn thân thể gợi cảm của Tiêu Họa Thủy bò trên giường, bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ hắn, cảm thấy rất hài lòng, Tiêu Họa Thủy đã được hắn huấn luyện rất tốt.
Phân thân Chu Hằng cầm ©ôи ŧɧịt̠ tiến đến sau lưng Tiêu Họa Thủy, đầu khấc kê vào l*и nàng, hai tay phân thân giữ eo nàng, hông đẩy về phía trước, ©ôи ŧɧịt̠ lập tức đâm mạnh vào âʍ đa͙σ ẩm ướt.
- Ưm… ứm… a… ưm… ưm… mu…
Tiêu Họa Thủy ngẩng khuôn mặt kiểu mị lên nhìn hai người Chu Hằng, Hàn Diệc Dao, hai má nàng ửng hồng mê người, miệng vẫn ngậm ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng. Nhìn từ ngoài, giống như nàng đang bú ©ôи ŧɧịt̠ cho Hàn Diệc Dao vậy.
Chu Hằng vô cùng hưng phấn, phân thân từ phía sau Tiêu Họa Thủy bắt đầu triển khai khai tấn công mạnh mẽ, ©ôи ŧɧịt̠ như rồng nện vào l*и nàng. Vòng eo nhỏ như vót của nàng liên tục uốn éo, cặp mông lắc qua lắc lại, hưởng ứng từng cú nắc của Chu Hằng.
- Ô… Họa Thủy, ngươi làm gì mà giường rung vậy?
Lan Phi bị giường rung tỉnh, thân là một võ giả vốn không nên mất cảnh giác như thế, nhưng nơi này là Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, là chỗ an toàn nhất, người có thể tiến vào cũng chỉ có Chu Hằng, nàng tự nhiên ngủ rất sâu.
Nhưng Lan Phi không nhận được câu trả lời, trong tai nàng chỉ có từng tiếng "bạch… bạch… bạch" cùng với thanh âm rêи ɾỉ đứt quãng.
Lan Phi lập tức ngồi dậy, quả nhiên, đập vào mắt nàng là Tiêu Họa Thủy đang bò trên giường, trong miệng ngậm ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, phía sau thì bị một phân thân ȶᏂασ liên tục vào l*и.
Lan Phi chỉ thấy khắp người khô nóng, trong l*и ngứa ngáy muốn bị ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố của Chu Hằng ȶᏂασ ngay lập tức.
Nàng cùng Tiêu Họa Thủy giống nhau, đã có gần hai tháng không có hưởng qua "©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng," bao nhiêu lâu thời gian, các nàng chỉ có thể dùng ©ôи ŧɧịt̠ giả và miệng tự thỏa mãn cho nhau. Huống chi tư vị dục tiên dục tử khi bị Chu Hằng ȶᏂασ ai có thể quên mất!
Lan Phi lập tức chú ý đến Hàn Diệc Dao, nhưng nàng không dám hỏi, ai bảo nàng chỉ là hạ nô thứ đẳng, làm gì có nhiều quyền lợi như vậy?
- Chủ nhân, xin hãy ȶᏂασ nô!
Lan Phi nằm sấp trên giường, mông chổng lên thật cao nói. Hai tay nàng banh cái l*и dâʍ đãиɠ ẩm ướt ra, khe l*и đỏ hồng đập vào mắt Chu Hằng.
Chu Hằng đã hơn một thành không được nếm qua vị l*и hai nàng, làn sao có thể bỏ qua cơ hội này? Hắn tét mạnh lên mông Lan Phi một cái, sóng thịt mềm mại như thủy triều lưu chuyển, da thịt kiều nộn ướŧ áŧ.
- Ưm… ô… Chủ nhân… xin trừng phạt cái l*и da^ʍ tiện của nô… a… a…
Lan Phi dùng ánh mắt lẳиɠ ɭơ nhìn Chu Hằng nói, mông nàng truyền đến từng trận đau rát, khiến Lan Phi không nhịn được run rẩy. Nàng lúc đầu còn có chút cự tuyệt, nhưng đến hiện tại đã gần như nghiện bị Chu Hằng tét mông.
- Da^ʍ phụ, để xem ta trị ngươi thế nào!
Chu Hằng cười lớn một tiếng, một phân thân lập tức nhảy lên giường, hắn cầm ©ôи ŧɧịt̠ kê vào l*и Lan Phi, thân thể hạ xuống, đẩy ©ôи ŧɧịt̠ to lớn vào sâu trong l*и nàng.
- Á! Ư… ư… ư… ô… ưm… a… A… a… sướиɠ… ư… thoải mái… Ư… ư… ưm… ȶᏂασ… A… ȶᏂασ chết nô đi… Chủ nhân hãy ȶᏂασ nô… a… Ưm… ưm…
Lan Phi phóng túng rên la, hai tay nàng vẫn giữ tư thể banh l*и, cặρ √υ' lớn liên tục nảy lên trên giường.
Hàn Diệc Dao hai mắt trợn tròn, không thể tin được nhìn 3 người Chu Hằng tɧác ɭoạи. Nàng làn sao cũng không nghĩ tới, miệng người có thể phát ra những từ ngữ da^ʍ ô như vậy.
Chu Hằng bản thể nhìn phản ửng của nàng, trong lòng đắc ý. Đừng quên, chỉ mới không đến một ngày trước Hàn Diệc Dao còn mặt nặng mày nhẹ với hắn, lúc này lại ngoan ngoãn ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng.
Mặc dù không thể thật sự chơi nàng, nhưng cũng không sao, đợi sau này chữa được bệnh lại ȶᏂασ nàng khóc lóc xin tha là được.
- Hơ… hơ… hơ… Ưm… Ưm… ơ… ưm… ừm… a…
Tiêu Họa Thủy rốt cục không còn sức bú ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, nàng há miệng thở dốc.
Chu Hằng phân thân nằm ngửa xuống, để nàng ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ hắn. Tiêu Họa Thủy quỳ trên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, hai tay nàng chống xuống giường, thân thể tự động nhấp nhô trên ©ôи ŧɧịt̠ hắn.
Âʍ đa͙σ nhỏ nhắn khít rịt của nàng không ngừng nuốt vào nhả ra ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, ở tư thế này, hắn có thể thấy rõ ràng thân ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc tiến vào rút ra như thế nào. Dâʍ ŧᏂủy̠ ướŧ áŧ bắn ra khắp nơi, cặρ √υ' đầy đặn của nàng liên tục nhảy lên.
Chu Hằng bản thể nuốt nước miếng, ©ôи ŧɧịt̠ hắn không nhịn được giật giật, cọ sát bên ngoài l*и Hàn Diệc Dao. Hai tay hắn xao bóp bầu vυ' trắng nõn màu mỡ của nàng, ngón tay Chu Hằng xe xe núʍ ѵú như nụ đào.
Hàn Diệc Dao cắn môi rên khẽ, nàng muốn thoát khỏi Chu Hằng, nhưng thân thể bị hắn gắt gao khóa chặt, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng phát ra từng hơi nhiệt nóng bỏng như nham thạch. Trong l*и Hàn Diệc Dao không tự chủ được co lại, nàng chỉ thấy vô cùng trống rỗng cần được ©ôи ŧɧịt̠ hắn lấp đầy, dâʍ ŧᏂủy̠ rỉ ra trên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng.
Chu Hằng thấy nàng phản ứng như vậy, trên miệng nở nụ cười xấu xa, hắn liếʍ nhẹ lên vành tai Hàn Diệc Dao, ©ôи ŧɧịt̠ rất không thành thật di chuyển đến sau đít nàng, đầu khấc tụ lực chuẩn bị đầm thẳng.
Hàn Diệc Dao đê mê mơ hồ, chỉ thấy toang thân nóng bừng, trong l*и ngứa ran tê dại. Bỗng nhiên, nàng cảm nhận được c̠úc̠ Ꮒσα bị một thứ cứng rắn nhằm vào.
Nhưng không đợi Hàn Diệc Dao phản ứng lại, Chu Hằng đã thúc ©ôи ŧɧịt̠, ©ôи ŧɧịt̠ to dài của hắn mạnh mẽ tách đôi c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ nhắn như nụ hoa của nàng ra. Đầu khấc nong rộng vách trực tràng, hung hăng muốn đút hết vào trong.
- Á! Đừng! Đừng… không, không được… đừng chỗ đó… ư… ư… ưm… Rút ra… ư… hư…
Hàn Diệc Dao hoảng lên, nàng giãy giụa kịch liệt, như càng giãy giụa, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng càng tiến sâu vào, thân ©ôи ŧɧịt̠ to lớn cứng rắn, tỏa ra một luồng khí tức bá đạo nóng hổi.
Hàn Diệc Dao càng lúc càng bất lực, nàng chỉ có thể mặc kệ ©ôи ŧɧịt̠ đầy dâʍ ŧᏂủy̠ và nước miếng của Chu Hằng tiến vào thật sâu trong cúc hoa của mình. Chu Hằng thấy nàng không còn giãy giụa, liền đặt Hàn Diệc Dao tứ chi bò trên giường, hắn đứng phía dưới, ©ôи ŧɧịt̠ thẳng tiến nện vào đít nàng.
Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng từ từ di chuyển, cúc hỏa đỏ ửng bị nong ra thật rộng, ©ôи ŧɧịt̠ dần dần hoàn toàn tiến vào, cuối cùng lút cán trong đít nàng.
- Ư… Ư… hức… ưm… hức… hức… ư… ư… A… đau… Đau quá… ưm… đừng… Đừng di chuyển nữa… ưm… ưm… A… ư…
Hàn Diệc Dao khóc lên nói, không ngờ lần đầu tiên nàng bị một ©ôи ŧɧịt̠ tiến vào thân thể, lại là c̠úc̠ Ꮒσα chứ không phải trong l*и!
Hàn Diệc Dao vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ, nàng muốn giãy giụa thoát đi, nhưng hai tay Chu Hằng như kìm sắt khóa chặt hông nàng. Côи ŧɧịt̠ to lớn đang bắt đầu di chuyển, thân ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ từ từ rút ra.
- Ưm… nha… a… A… ư… hô… hô… hô… Ưm… ư… ư… ơ...
Hàn Diệc Dao thở dốc chịu đựng ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng di chuyển, thân ©ôи ŧɧịt̠ dần dần lùi ra khỏi thân thể nành, sau đó lại tiếp tục đút vào trong. Động tác Chu Hằng nhanh dần, ©ôи ŧɧịt̠ nhấp nhả tốc độ càng lúc càng lớn.
Thân ©ôи ŧɧịt̠ mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ trơn tru nện vào l*и Hàn Diệc Dao, từng tấc cơ thịt trong đít nàng co vào, ép chặt ©ôи ŧɧịt̠.
Chu Hằng hung tính đại phát, hông dùng lực nhấp, ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ ȶᏂασ vào cúc hoa ửng đỏ của Hàn Diệc Dao, hai tay hắn chuyển xuống cặp mông đầu đặn của nàng. Chu Hằng giữ một bên mông mềm, một tay khác tét mạnh vào bên còn lại.
Bép!
- Ưm…
Hàn Diệc Dao kêu lên một tiếng kiều mị, thân thể không tự chủ được run lên, trên mông nàng nhiều một mảnh đỏ bừng, sóng thịt lưu chuyển, kiều nộn mê người.
Chu Hằng súy nữa không giữ được, trong đít Hàn Diệc Dao thít chặt lại, gần như muốn nuột chửng ©ôи ŧɧịt̠ hắn. Hai tay Chu Hằng liên tục tét vào mông Hàn Diệc Dao, cặp mông nàng sóng thịt liên miên, cơ mông săn chắc nẩy lên liên tục, hai bờ mông dần dần đỏ bừng một mảnh.
Hàn Diệc Dao không tự chủ được lắc mông phối hợp với Chu Hằng, tay nàng vô thức đưa xuống khe l*и, ngón tay mảnh mai tiến vào âʍ đa͙σ, hộŧ ɭε nhô lên bị nàng day day.
Kɧoáı ©ảʍ như thủy triều dâng lên trong đầu Hàn Diệc Dao, nàng đê mê sắp ngất, thân thể run rẩy từng cơn.
Chu Hằng thấy vậy, trong lòng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột còng, ©ôи ŧɧịt̠ hung hăng ȶᏂασ như mưa vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng, đầu khấc đâm vào sâu trong cúc hoa Hàn Diệc Dao, hai tay hắn liên tục tét lên mông thịt đỏ ửng.
Hai mắt Hàn Diệc Dao bắt đầu lim dim, tay nàng nắm chặt ga giường, trong l*и siết lại, kɧoáı ©ảʍ thăng hoa đến đỉnh vu sơn, một luồng âm tinh trắng đυ.c bắn ra từ trong l*и nàng. Thân thể Hàn Diệc Dao vô lực gục xuống giường.
Nhưng nàng đã ra, Chu Hằng còn chưa thỏa mãn, hắn vừa xoa bóp cặp mông màu mỡ, vừa thúc ©ôи ŧɧịt̠ vào đít nàng, con ©ôи ŧɧịt̠ hung tợn như thần long to lớn, ép chặt vách trực tràng Hàn Diệc Dao.
Chu Hằng càng nhấp càng nhanh, dần dần, 3 ©ôи ŧɧịt̠ cùng hoạt động một lúc, cho dù là Chu Hằng cũng có chút ăn không tiêu, hắn dùng sức nện mạnh vào hậu môn nàng, ©ôи ŧɧịt̠ giật giật, chuẩn bị bắn ra.
Hàn Diệc Dao cũng cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng ngừng di chuyển, bản năng để nàng biết được hắn sắp làm gì. Hàn Diệc Dao hồi sức một chút, nàng bỗng nhiên bật dây, thân thể bò nhanh về phía trước, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng bị tuột ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα nàng.
Nhưng Chu Hằng muốn hãm lại cũng không kịp, qυყ đầυ giật giật, bắn một dòng tϊиɧ ŧяùиɠ màu trắng lên cặp mông đỏ ửng kiều diễm.
Hai bờ mông căng tròn mọng thịt chổng lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phủ kín mông nàng, c̠úc̠ Ꮒσα đỏ ửng dính một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị nong ra thành một cái động nhỏ, đang dần dần khép lại. Hàn Diệc Dao thở dốc nhảy xuống giường, nàng xấu hổ muốn chết, chỉ kịp kéo lấy chăn mỏng chạy một mạch lên tầng 2.
Chu Hằng nhìn ©ôи ŧɧịt̠ vừa bắn xong nhưng vẫn còn sung sức của mình, trong lòng bất đắc dĩ. Không có người xông qua quan, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp sẽ mở ra một không gian độc lập, cho dù Chu Hằng là kẻ có được bảo tháp cũng không thể ảnh hưởng đến.
Chu Hằng lại nhìn sang hai nàng Tiêu Họa Thủy, Lan Phi.
Lan Phi lúc này nằm nghiêng trên giường, một chân nàng bị phân thân vách lên vai, hai đùi ngọc mở rộng, khiến khe l*и càng giãn ra. Phân thân Chu Hằng như cái máy nện vào l*и nàng, bàn tay hắn còn không quên tét mạnh lên cặp mông màu mỡ.
Tiêu Họa Thủy thì vẫn ngồi xổm trên ©ôи ŧɧịt̠ phân thân, mông nàng liên tục nhấp nhô lên xuống, cái l*и nhỏ ửng hồng nuốt lấy ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đến tận gốc. Cặρ √υ' lung lay mê người.
Chu Hằng đi đến trước mặt Tiêu Họa Thủy, ©ôи ŧɧịt̠ dính tϊиɧ ŧяùиɠ và dâʍ ŧᏂủy̠ chỉ thằn vào mồm nàng. Tiêu Họa Thủy dâʍ đãиɠ nhìn hắn, cặp môi đỏ mọng không chút do dự há ra, ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Chu Hằng.
Đầu khấc bị lưỡi mềm của nàng quấn quanh, thân ©ôи ŧɧịt̠ đầy dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ŧяùиɠ nhớp nhúa dần dần tiến vào cổ họng Tiêu Họa Thủy, nàng nuốt chửng ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng vào họng.
Cổ họng Tiêu Họa Thủy nổi lên một cục, hai mắt nàng mê ly phủ một lớp sương mù, cặp mông vẫn liên tục nhấp nhô trên ©ôи ŧɧịt̠ phân thân. Khoang miệng Tiêu Họa Thủy giống như một cái l*и, bắt đầu nhả ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng ra, sau đó lại tiếp rục nuốt vào.
Cổ họng nàng ấm nóng bó chặt, thật sự không khác gì một cái l*и.
Chu Hằng hưng phấn nhìn nàng nuốt vào nhả ra ©ôи ŧɧịt̠ hắn, hai tay xoa xoa đầu tóc mượt mà của nàng.
Đông tác của Tiêu Họa Thủy chậm dần, cuối cùng nàng không nhịn được nhả ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng ra, miệng nhỏ thở dốc.
Chu Hằng cũng không nhịn được nữa, ©ôи ŧɧịt̠ giật giật, bắn đầy tϊиɧ ŧяùиɠ lên mặt Tiêu Họa Thủy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào cái miệng há ra của nàng, bắn xuống cặρ √υ' màu mỡ trắng hồng.
Tiêu Họa Thủy dâʍ đãиɠ liếʍ láp khóe miệng, nàng vừa liếc nhìn Chu Hằng, vừa nâng ngực lên, lưỡi nhỏ thè ra, liếʍ hết tϊиɧ ŧяùиɠ trên bầu vυ'. Chu Hằng chỉ thấy hỏa khí bốc cao, ©ôи ŧɧịt̠ vừa xẹp xuống một chút lại cương cứng như thép.
Hắn nằm xuống thay thế phân thân, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn nhằm ngay khe l*и Tiêu Họa Thủy đâm vào.
Ọt!
Tiêu Họa Thủy khối hợp từ trên ngồi xuống, thân thể thẳng tắp ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng. Nàng ngửa đầu sung sướиɠ, hai mắt đê mê nhắm chặt, khóe miệng rỉ ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước miếng.
Chu Hằng bản thể thu hồi phân thân, ©ôи ŧɧịt̠ giống như được tiếp sức, bắt đầu chinh phạt thân thể Tiêu Họa Thủy. Đầu khấc thọc sâu vào khe l*и ướŧ áŧ của nàng, dâʍ ŧᏂủy̠ giúp ©ôи ŧɧịt̠ dễ dàng tiến vào trong.
Hai tay Chu Hằng xoa bóp cặp mông lớn đầu khấc đâm lút cán, chèn ép tử ©υиɠ Tiêu Họa Thủy. Thân ©ôи ŧɧịt̠ được vô số cơ thịt mềm mại thịt chặt, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ để hắn mê mẩn không thôi.
Chu Hằng bắt đầu nhấp nhanh, hai tay hắn vừa xoa nắn cặp mông nàng, vừa thỉnh thoảng dùng sức tét một cái. Da thịt vốn đã ửng hồng càng thêm đỏ bừng, ©ôи ŧɧịt̠ lại như trun trời, chống đỡ thân thể Tiêu Họa Thủy không ngã xuống.
Chu Hằng càng nện càng nhanh, ©ôи ŧɧịt̠ đánh nhanh tiến thẳng, như cái chày giã vào l*и Tiêu Họa Thủy, đầu khấc nắc lên tử ©υиɠ liên tục, giống như từng phát chùy đòi mạng ȶᏂασ nàng vô lực rêи ɾỉ.
Chu Hằng đột nhiên bế Tiêu Họa Thủy xuống giường, phân thân cũng thả Lan Phi xuống theo.
Chu Hằng cùng phân thân ở phía sau, hai tay hắn kéo tay các nàng ra phía sau, ©ôи ŧɧịt̠ nhấp từng cú mạnh mẽ vào l*и hai nàng.
- Tiến lên, đi đến cửa tầng 2.
Chu Hằng vừa ȶᏂασ vừa ra lệnh.
Tiêu Họa Thủy và Lan Phi toàn thân mềm nhũn, nhưng các nàng vẫn phải cố gắng bước ra từng bước khó khăn. Chu Hằng ở phía sau thích thú dùng sức nện vào l*и hai nàng, ©ôи ŧɧịt̠ như dùi cui thịt, thúc hai nàng tiến lên.
Hai chân Tiêu Họa Thủy run run, khó khăn bước ra một bước, thân thể căng như cung tên về phía sau, hai tay nàng bị Chu Hằng keo ra sau, thân thể lại chúi đầu về phía trước.
- Ừm… hơ… hơ… hơ… Ưm… ưm… hô… hô… Ưm…
Tiêu Họa Thủy thở từng hơi nặng nhọc, thân thể lại bước một bước nữa về phía trước, dám thủy chảy xuống đùi nàng, chảy xuống cẳng chân, để lại trên sàn hai vệt nước.
Chu Hằng miệng đắng lưỡi khô nhìn nàng cố gắng bước đi từng bước một, ©ôи ŧɧịt̠ hung mãnh thúc vào l*и nàng.
Lan Phi bên này không tốt như vậy, hai chân nàng đã bủn rủn không còn sức, phân thân Chu Hằng ở phía sau liên tục nhấp vào, nhưng nàng vẫn không đi được mấy bước. Chu Hằng suy nghĩ một chút, Lan Phi không cao như Tiêu Họa Thủy, vừa thúc vào l*и nàng vừa bước đi có vẻ rất khó khăn.
Hắn nở một nụ cười da^ʍ, phân thân buông hai tay Lan Phi ra, ©ôи ŧɧịt̠ cũng ngừng nhấp vào l*и nàng.
Lan Phi không nhịn được thở phào một hơi, nhưng rất nhanh, nàng đã không cười nổi.
Phân thân rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и Lan Phi, ©ôи ŧɧịt̠ kê vào c̠úc̠ Ꮒσα đỏ hồng như cánh đào của nàng, đầu khấc mạnh mẽ tách đôi cúc hoa, tiến vào hậu môn Lan Phi. Một phân thân khác hiện ra, hắn đứng trước mặt Lan Phi, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đâm vào l*и nàng.
Thân thể Lan Phi bị hai phân thân kẹp lại, hai ©ôи ŧɧịt̠ hợp sức nâng nàng lên, bắt đầu chậm rì rì tiến về phía cửa lên tầng 2.
- Ư… a… a… á… Chủ nhân… Ư… Ưm… ưm… xin… xin tha… chi… ư… nô… a… a… ư… ưm… chết… A… a… nô điên… Ư… Ưm… a… nô chết mất… Ư… ưm… Ưm… a… ư…
Lan Phi khóc lóc cầu xin, nhưng miệng thì như vậy, thân thể lại thành thật phối hợp với Chu Hằng. Cặρ √υ' nàng cọ cọ vào ngực phân thân, mông lớn uốn éo, phối hợp hai ©ôи ŧɧịt̠ đang không ngừng thay nhau tiến vào thân thể nàng.
Hai nàng Tiêu Họa Thủy, Lan Phi từng bước một đi đến trước cửa tầng hai. Chu Hằng để Tiêu Họa Thủy chống tay lên tường, hắn từ phía sau nện vào l*и nàng như cái máy.
Phân thân phía trước biến mất, phân thân phía sau rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi đít nàng, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn to lớn hung mãnh như cũ lần nữa đâm vào cái l*и dâʍ đãиɠ. Hai chân Lan Phi bị phân thân nâng lên, thân thể nàng hoàn toàn ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, ©ôи ŧɧịt̠ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ tiếp tục nhấp nhô nện vào l*и nàng.
Lan Phi đê mê như thăng tiên, trong l*и vừa sướиɠ vừa rát, toàn thân nàng đỏ bừng kiều diễm, mồ hôi tiết ra càng thêm phần ướŧ áŧ mê người. Hai tay nàng tự xoa bóp bầy vυ' lớn, hai núʍ ѵú đeo khuyên kêu "leng keng"vui tai.
Chu Hằng vừa ȶᏂασ hai nàng vừa chờ đợi, qua một hồi, một bóng người bước xuống từ tầng 2.
Hàn Diệc Dao trên người chỉ quấn một cái chăn mỏng tang, chất vải trong suốt khiến da thịt bạch ngọc của nàng như ẩn như hiện. Hai núʍ ѵú đỏ đâm vào chăn mỏng, cái l*и múp míp không lông lấp ló giữa hai bắp đùi đẹp.
Hàn Diệc Dao vừa bước ra khỏi cửa, đã thấy hình ảnh Chu Hằng ra sức ȶᏂασ hai nàng Tiêu Họa Thủy, Lan Phi. Nàng không nhịn được gắt một tiếng, khuôn mặt lập tức đỏ như trái táo.
- Sắc lang!
Mặc dù phá năm đạo thí luyện Tụ Linh, Sơ Phân, Ích Địa, Khai Thiên, Sơn Hà, nhưng Hàn Diệc Dao cũng không tốn bao nhiêu thời gian, phần thưởng phong phú làm cho nàng vô cùng ngạc nhiên, nhưng vừa trở lại tầng dưới đã thấy tình cảnh dâʍ ɖu͙© này.
Miệng thì nói thế, nhưng hai mắt Hàn Diệc Dao lại không thể dời khỏi hai ©ôи ŧɧịt̠ đang nhấp nhả trong l*и hai nàng Tiêu Họa Thủy.
Nàng vô thức liên tưởng đến cảm giác lúc ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng tiến vào c̠úc̠ Ꮒσα mình… thân thể Hàn Diệc Dao lập tức cảm thấy khô nóng, trong l*и bắt đầu rỉ nước ướŧ áŧ.
Thứ to lớn kia, sao có thể đút vào trong người được!
Hàn Diệc Dao khắp người rạo rực, trong cơ thể giống như có thứ gì đó bị đốt lên, tâm trí khao khát ©ôи ŧɧịt̠ kia tiến vào l*и nàng.
Nàng không biết là chuyện gì xảy ra, đối với nam nhân khác nàng thủy chung tràn đầy bài xích, nhưng thành luỹ này cũng đang lặng lẽ tan rã trước mặt Chu Hằng.
Đúng như nàng trời sinh là để hấp dẫn Chu Hằng, Chu Hằng cũng tràn đầy lực hấp dẫn đối với nàng!
Nàng bởi vì thể chất của bản thân, mà Chu Hằng lại bởi vì Kim Dương Thảo, dưới sự trùng hợp vô cùng, hai người hấp dẫn lẫn nhau! Chẳng qua là lúc trước Hàn Diệc Dao bởi vì bản năng bài xích nam nhân nên không ý thức được điểm này, nhưng theo tầng băng tan rã, nàng càng ngày càng cảm thấy khó có thể kháng cự Chu Hằng.
Thân thể của nàng khát vọng người nam nhân này! Khát vọng ©ôи ŧɧịt̠ của hân tiến vào thân thể nàng!
Nhưng nàng không dám làm như thế! Cũng không phải bởi vì nàng là vị hôn thê của Ứng Thừa Ân, mà là sau khi bước ra một bước này, nàng sẽ chết!
Nàng không biết là làm sao chịu đựng nổi, chỉ cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm, 3 người Chu Hằng vẫn đang ȶᏂασ nhau trước mặt nàng.
Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng như thần long tiến vào rút ra trong l*и hai nàng Tiêu Họa Thủy, nhất là Lan Phi hoàn toàn ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ hắn, để Hàn Diệc Dao có thể nhìn rõ ràng ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kia nện vào l*и Lan Phi như thế nào.
Chu Hằng nhìn Hàn Diệc Dao chết đứng tại chỗ, trong lòng cười thầm ©ôи ŧɧịt̠ càng ra sức nhấp vào hai nàng Tiêu Họa Thủy.
Dần dần, 3 người đều đến cực hạn, Chu Hằng hung hăng nắc một phát thật mạnh, lút càn vào l*и hai nàng, đầu khấc được tử ©υиɠ ôm ấp, bắn ra một dòng tϊиɧ ŧяùиɠ. Hai nàng Tiêu Họa Thủy cũng lêи đỉиɦ, âm tinh phun lên qυყ đầυ, theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài, rơi trên sàn.
Hàn Diệc Dao nhìn 3 người thỏa mãn đê mê, nàng muốn quay lưng chạy lên tầng hai, nhưng thân thể không biết tại sao lại không thể di chuyển. Toàn thân Hàn Diệc Dao đầy mồ hôi, chăn mỏng thấm ướt, lớp vải dính lên da thịt nàng, phác họa ra đường cong hoàn mỹ.
Hàn Diệc Dao trong lòng vừa rối loạn vừa hoang mang, nàng lúc này chỉ muốn nhảy vào trong ngực Chu Hằng, van xin dùng ©ôи ŧɧịt̠ hắn thương yêu nàng.
Hàn Diệc Dao lập tức lúng túng, nàng cưỡng chế đè xuống ý niệm này, giọng nói ủy khuất gần như hét lên:
- Mau, mau thả các nàng ra!
Chu Hằng vốn là cố ý bày ra cho nành xem, làm sao có thể ngừng lại? Hắn mặt dày cười nói:
- Tại sao phải ngừng?
- Vì… vì… Các nàng, các nàng…
Hàn Diệc Dao lập tức nghẹn họng, miệng nhỏ há ra nửa ngày cũng không biết nói gì.
- Các nàng đang rất sung sướиɠ, tại sao ta phải ngừng lại? Cô không phải cũng rất mãnh liệt sao?
Chu Hằng cười da^ʍ hỏi ngược lại, trong lúc nói, hắn còn xoa xoa cặp mông Tiêu Họa Thủy, phân thân thì thả một chân Lan Phi xuống, vuốt ve mu l*и lún phún lông tơ màu đen của nàng.
Hàn Diệc Dao mặt đỏ tới mang tai, nàng quyết định làm như không thấy.
Chu Hằng nhìn chằm chằm vào cặρ √υ' gần như lộ ra hết dưới lớp chăn mỏng, trong lòng cười không ngậm được miệng:
- Nói một chút, cô lấy được thứ tốt gì?
Nghe hắn hỏi như vậy, Hàn Diệc Dao nhớ lại gì đó, lập tức hưng phấn lên, liên tiếp lấy ra 5 kiện đồ vật. Những phần thưởng này là do thông qua Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nàng nhất nhất giải thích cho Chu Hằng.
Chu Hằng vừa nghe vừa gật đầu, trong 5 kiện đồ vật này, chỉ có một thứ có thể nói là trân quý, 4 vật khác miễn cưỡng được xưng tụng là bảo vật.
Điều này cũng xác nhận phỏng đoán trước của Chu Hằng, phần thưởng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cho là phải nhìn thực lực của người thí luyện, cùng là Khai Thiên Cảnh vượt qua kiểm tra, phần thưởng nhất trọng thiên cùng tam trọng thiên lấy được hoàn toàn bất đồng!
Lúc Hàn Diệc Dao thông qua bốn cửa ải trước, mặc dù tu vi bị áp đến cảnh giới tương ứng, nhưng lực chiến đấu tuyệt đối vượt qua trình độ nên có, cho nên quan vẫn qua, nhưng phần thưởng chỉ có thể nói là miễn miễn cưỡng cường, pháp khí Ích Địa Cảnh thất phẩm, võ kỹ Địa cấp trung phẩm, bên nào cũng không hơn bên nào.
Bất quá, một phần thưởng cuối cùng lại tương đối mê người.
Trước mắt nàng vẫn là Sơn Hà nhất trọng thiên, lại xông qua thí luyện Sơn Hà Cảnh, cho nên phần thưởng tự nhiên trân quý.
- Nguyên Lôi Bảo Trận, có thể hấp thu lực sấm sét của cửu thiên, tạo thành Tử Lôi Châu, tạo thành uy hϊếp đối với võ giả Kết Thai Cảnh trở xuống!
Hàn Diệc Dao nói rõ về bảo vật thứ 5 cho Chu Hằng.
Chu Hằng không khỏi động dung, Tử Lôi Châu này không cách nào có hiệu quả đối với cường giả Kết Thai Cảnh, cái này có thể lý giải! Đạt tới cảnh giới này, thứ có thể tạo thành uy hϊếp đối với bọn họ chỉ có tuyệt thế pháp khí!
Nhưng ngay cả cường giả Linh Hải Cảnh cũng có thể tạo thành thương tổn, cái này có chút cường đại đến quá mức!
Hắn suy nghĩ một chút, ném Lạc Tuyết Chân Kinh cho Hàn Diệc Dao, để nàng thay đổi tu hành môn công pháp này.
Đây cũng là công pháp Thiên cấp thượng phẩm, mạnh hơn rất nhiều so với Thủy Nguyên Tâm Kinh gia truyền của Hàn gia! Hàn Diệc Dao vô cùng vui mừng, Chu Hằng ngay cả công pháp trân quý như thế cũng có thể truyền thụ cho nàng, đủ thấy hắn rộng lượng đối với người của mình tới mức nào!
Bất quá, người của mình?
Hàn Diệc Dao âm thầm thở dài, cho dù không có nguyên nhân về phương diện thân thể, nàng cũng là người có hôn ước trong người. Có thể ở một chỗ cùng Chu Hằng sao?
Đối phương, chính là Ứng Thừa Ân a, là thiên tài siêu cấp đã nhảy một chân vào Kết Thai Cảnh!
Có lẽ ở thiên phú Chu Hằng cũng không bại bởi Ứng Thừa Ân, thậm chí vượt qua hắn, nhưng cuối cùng Chu Hằng lỗ vốn ở tuổi quá trẻ, tu luyện võ đạo không hơn mười năm. Muốn đuổi theo Ứng Thừa Ân còn cần thời gian rất lâu!
Nàng cùng Chu Hằng ở chung một chỗ, chẳng khác gì là hại Chu Hằng!
Nhưng Đồng Tâm Kết trong hai người, trừ phi có một người tu vi đột phá Linh Hải Cảnh, nếu không căn bản giải không được, cái này quyết định hai người phải ở chung một chỗ.
Thật là làm cho người ta đầu lớn như cái đấu!
Hàn Diệc Dao tạm thời để xuống phiền não như vậy, thả lực chú ý vào nghiên cứu Lạc Tuyết Chân Kinh, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, suy nghĩ nhiều cũng là vô dụng.
Nửa ngày trời sau, bốn người cùng nhau rời đi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chạy tới Hàn Thương Quốc.
Bọn họ cũng không cố ý lên đường, mà là giống như du sơn ngoạn thủy, tận tình cảm nhận phong tình của các quốc gia bất đồng, gặp phải ngày sấm đánh thì còn tốt hơn, vừa lúc bổ sung năng lượng cho Nguyên Lôi Bảo Trận, để mà tạo Tử Lôi Châu.
Nguyên Lôi Bảo Trận này tương tự như một tòa bảo tháp. Lấy ra ở địa phương có sấm sét lớn quả thực chính là người người oán trách, tia chớp sẽ tập trung bổ vào nó.
Lôi, là thiên địa lực lượng, người phàm không thể tu luyện, uy lực vô cùng cường đại, sợ rằng chỉ có lão tổ Hóa Thần Cảnh mới có thể một tay che trời, đối kháng lực lượng kinh khủng nhất trong trời đất này.
Vô luận là Chu Hằng hay Hàn Diệc Dao, cũng không dám để bị tia chớp bổ vào 1 nhát, ném Nguyên Lôi Bảo Trận ra một cái thì phải trốn tránh rất xa, nếu không bị đánh trúng, vậy không chết cũng phải vứt đi nửa cái mạng!
Tử Lôi Châu hình dạng như kỳ danh. Toàn thân màu tím, hiện lên hình dáng hơi mờ, bên trong có thể thấy tia chớp xanh da trời đang nhảy nhót!
Lúc cần sử dụng chỉ cần ném ra cũng đủ, gặp phải một tia va chạm sẽ nổ tung, do đó thả lực lôi điện ra! Bởi vì là bị Nguyên Lôi Bảo Trận hấp dẫn tia chớp thiên địa tạo thành, uy lực thì không thể so sánh với Thiên Lôi chân chính, cho nên chỉ có thể tạo thành uy hϊếp đối với cường giả Linh Hải Cảnh, gặp phải lão tổ Kết Thai Cảnh căn bản không có tác dụng.
Một lần có thể chế tạo ra mấy miếng Tử Lôi Châu phải xem thời gian sét đánh dài hay ngắn, khoảng cách cùng trung tâm lôi điện, dù sao mà nói, một lần đại khái là tạo ra từ hai đến bốn miếng.
Bọn họ dùng hơn một tháng để trở lại Hàn Thương Quốc, tổng cộng thu tập được 17 miếng Tử Lôi Châu, trừ Lan Phi, ba người chia đều những thứ đại sát khí này, dù sao Lan Phi chính là thường trú trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, có để làm gì?
Lan Phi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, ba người tiến vào Thịnh Nguyên Thành, Chu Hằng quyết định đi nhìn tình huống của Lục Thần Phù trước, sau đó rời đi Hàn Thương Quốc, xông vào Lãng Nguyệt Quốc với không gian rộng lớn hơn một lần.
Hắn cách Linh Hải Cảnh đã là càng ngày càng gần, cường độ thân thể cũng đạt tới Sơn Hà Cảnh, đón lấy một chiêu của Triệu Đoạt Thiên sẽ không có vấn đề gì!
Mặc dù hắn rất muốn đánh một bữa, nhưng trước mắt xem ra rất không có khả năng, việc cấp bách đón mẫu thân trở về đoàn tụ với phụ thân.
Lúc trước Lục Thần Phù mua một tòa đại trạch trong thành, Chu Hằng ngựa quen đường cũ mang theo Hàn Diệc Dao cùng Tiêu Họa Thủy hai nàng một đường đi qua, rất nhanh đã liền đến trước cửa tòa đại trạch này.
- Tham kiến Chu thiếu!
Hiện tại thanh danh của Chu Hằng ở Hàn Thương Quốc còn có người nào không biết, mà làm tùy tùng của Lục gia tự nhiên mọi người cũng biết bộ dáng của Chu Hằng, nghe nói vị chủ nhân này chẳng những là núi dựa của gia chủ, hơn nữa Đại Tiểu Thư còn là tình nhân của hắn!
- Không xong, Chu thiếu, Đại tiểu thư bị người của Ứng gia bắt đi!
Một gã gia đinh cướp lời nói.
Lại bị bắt?
Sắc mặt Chu Hằng tối sầm, nữ nhân này làm sao luôn bị bắt!