*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Vũ Phong cho rằng đây là thu hoạch lớn nhất của anh trong chuyến đi này.
Kiếm khách mạnh nhất thế giới chưa bao giờ dựa vào thanh kiếm trong tay.
Mà là kiểm ý!
Nếu đã lĩnh ngộ được kiểm ý thì dù trong tay nắm một nhánh cây cũng có thể thể hiện bản lĩnh áp đảo.
Khi đã lĩnh ngộ được kiếm ý thì dù trong tay trống trơn vẫn có thể gϊếŧ người trong vô hình!
Thử nghĩ một chút, nếu một người xuất hiện trước mặt bạn, hai tay trống trơn, không có đạo, cũng không có kiếm.
Nhưng anh ta lại có thể phóng thích ra kiểm ý vô hình, hơn nữa lực phá hủy lại rất mạnh, thì sẽ là sự kiện khủng bố thể nào!
Bạn không có một chút phòng bị nào, nhưng đối thủ lại có thể dễ dàng lấy mạng bạn!
"Vù..."
Tần Vũ Phong nhắm mắt, hít sâu một hơi, vừa định thu hồi kiếm ý lại.
Nhưng ngay vào lúc này lại bỗng xảy ra chuyện dị thường.
"Xoẹt" một tiếng!
Trong lòng Tần Vũ Phong cả kinh,
Cảm giác áp chế của tiếng kiểm này còn mạnh hơn của một trăm lẻ tám đạo kiếm ý trước đó cộng lại!
Tần Vũ Phong dám cam đoan nếu không phải trước đó anh đã lĩnh ngộ được một trăm lẻ tám đạo kiếm ý thì nhất định sẽ bị tiếng kiếm này làm cho mê loạn.
Sẽ cúi đầu xưng thần với tiếng kiểm này!
Dù sao tiếng kiếm này vừa xuất hiện Tần Vũ Phong đã sinh ra một loại ảo giác.
Nếu thanh kiếm này được xuất thế thì nó sẽ đủ uy lực để mở thiên môn, đủ khiến cho muôn dân trăm họ trong thiên hạ này phải kinh ngạc vô cùng.
Tiếng kiếm này không phải đến từ bất kì kiếm ý nào trong một trăm lẻ tám đạo kiếm ý vừa rôi.
Ngược lại, nó mạnh hơn bất kỳ một kiểm ý nào, và mạnh hơn cả một trăm lẻ tám đạo kiếm ý cộng lại với nhau!
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, giống như mỗi tế bào trong cơ thể đều đang khát cầu thứ sức mạnh mạnh mẽ này.
Thanh kiếm kia...ở đâu?
Dù thế nào Tần Vũ Phong cũng muốn nắm giữ được nó!
Đúng lúc này bỗng truyền đến một trận tiếng động ầm vang.
Tần Vũ Phong nhìn lại theo âm thanh đó.
Trên bàn phía trên thềm đá bạch ngọc, ở vị trí bên cạnh ngọc tỷ truyền ngôi..
Trên mặt bàn đột nhiên mở ra một cái lỗ, những bậc thang bạch ngọc lui dần về hai bên, lộ ra một cái động đen sâu không thấy đáy.
Có một sự im lặng kỳ lạ trong căn phòng.
Sau đó, một thanh kiếm cổ bay ra từ trong động đen với tư thế kiêu hãnh, như hoàng đế của mọi loại kiếm, khí phách khinh thường thiên hạ!
- ------------------