Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1292

Hiếm khi bọn họ bình yên mà nói chuyện như thế này.

Trong quá khứ, Triệu An Linh vì chịu ảnh hưởng của Quận chúa Di Thanh, nên không ít lần bị Thích phu nhân chế giễu Lúc này nhìn thấy bà chân thành cảm ơn, Triệu An Linh có chút lúng túng mà đứng lên, thậm chí còn không biết để tay ở đâu.

“Không cần, không cần phải cảm ơn với ta. Ta cũng không phải vì Triệu Khương Lan, ta chỉ không muốn thấy hung thủ thật sự sát hại mẫu thân ta lại không bị đền tội. Chỉ khi bắt được hung thủ thật sự thì linh hồn mẫu thân ta mới được an ủi”

Thích phu nhân thật lòng cảm ơn nói: “Cho dù ý định ban đầu của ngươi khi làm chuyện này là gì thì ta cũng biết ơn ngươi một cách chân thành nhất. An Linh, từ trước đến nay, giữa chúng ta luôn có chút không thoải mái. Trước kia ta thường cảm thấy ngươi tính tình tiểu thư, tùy ý kiêu ng: rong lòng có chút không thích ngươi. Nhưng bây giờ ngẫm lại, mặc dù đôi lúc tính ngươi hơi quá đáng, nhưng mà chưa bao giờ có ý hại người khác. Hơn nữa, trên đời này rất nhiều mưu mô, tính tình bộc trực như ngươi ngược lại là một sự thẳng thản đáng khen ngợi”

Triệu An Linh nghe bà nói như vậy, gãi đầu.

Bông chốc nàng ta không biết là nên bĩu môi hay nên cười.

Thích phu nhân thở dài nhìn xung quanh.

*Mấy ngày nay ta vẫn luôn suy nghĩ, trước kia ta cũng không ít lần oán trách Quận chúa, nhưng khi bản thân nhìn thấy bà ta ra đi như vậy, trong lòng ta lại thấy mất mát. Mỗi lần nhớ tới, đương nhiên không thể tránh khỏi đau lòng, có lẽ con người là như thế đấy. Rõ ràng lúc trước gặp mặt thì không ngừng đối nghịch, nhưng khi họ thật sự không còn, thiếu đi một đối thủ thì lại có nhiều tiếc nuối Triệu An Linh nghe những lời bà nói, mũi chua xót, hốc mắt cũng có chút nóng lên.

Thích phu nhân cảm thán một tiếng, có chút tự trách nói: “Ngươi đừng để ý, ta là người không biết ăn nói, nói lời an ủi người khác mà cũng không xong. Rõ ràng là muốn đến cảm ơn ngươi, ngược lại còn để ngươi nhớ đến chuyện đau lòng:”

Triệu An Linh lắc đầu: “Ta không sao, ta cũng hiểu ý của người.

Trước kia ta cũng nói xấu người không ít lần, nhưng bây giờ nghĩ lại, lúc trước đối nghịch với người ở khắp nơi, cụ thể là nguyên nhân gì cũng hoàn toàn không nhớ nổi, hơn nữa cũng thật sự buồn cười.”

“Lúc trước ta đã nói với Triệu Khương Lan, ta đối nghịch với người cũng rất mệt mỏi. Ta không muốn giống như lúc trước nữa, nếu như lúc trước có chỗ nào đắc tội với người thì xin người đừng tính toán với một tiểu bối như ta, rộng lòng bao dung hơn.”

“Không tính toán, không tính toán mài”

Thích phu nhân nghe được lời này của nàng, tâm trạng cũng thoải mái hơn.

“Vậy chúng ta đã nói xong rồi, về sau chúng ta cùng nhau sống thật tốt. Nếu ngươi không ghét bỏ, ta sẽ lấy thân phận trưởng bối, xem ngươi trở thành con gái của ta. Về sau nếu trong lòng ngươi có gì không vui thì đến nói với ta, cũng không cần một mình chịu đựng.”

Triệu An Linh không trả lời ngay, nhưng nàng ta có thể nhìn ra là Thích phu nhân đang thật lòng.

Hai người nở nụ cười riêng biệt.

Không biết vì sao, trong lúc này không hiểu sao mà họ chỉ nhìn nhau mỉm cười.

“Ngày mai trời lạnh, ta định tự mình làm bánh trôi ở trong viện. Nếu ngươi rảnh, ngươi có thế đến đó ngồi với ta. Trước kia Khương Lan nói ta làm bánh trôi rất ngon, trời lạnh như này, ăn một bát cũng đủ ấm rồi, lại còn rất thoải mi Nói đến đây, bà lại nhớ về quá khứ.

“Quả thật khi còn nhỏ, ngươi còn thường xuyên chạy đến viện của ta. Lúc đó, ngươi nhìn thấy Khương Lan với ngươi không chênh lệch tuổi nhiều lắm, luôn muốn chơi đùa với nàng. Ta cũng sẽ thường xuyên làm thứ gì đó cho ngươi ăn, nhưng sau một lần ngươi vô tình ăn phải thức ăn thừa, đau bụng cả một đêm. Lúc ấy Quận chúa nổi trận lôi đình, ra lệnh không cho phép ta tùy tiện làm cái gì cho ngươi ăn, nên ta không dám cho ngươi nữa”

Triệu An Linh nghe được lời này, khóe miệng vô thức nhếch lên.

Tại sao chúng ta phải ‘g như tổ mẫu và mẫu thân nói xấu người khác như vậy.

Thật ra thì Triệu Khương Lan cũng tốt, Thích phu nhân cũng rất tốt, đều không phải là thích làm chuyện ác với người khác.

Mà nếu mình thể hiện lòng tốt với bọn họ thì bọn họ cũng sẽ đáp lại mình một cách tương tự hoặc thậm chí nhiều hơn.