Bọn trẻ điếng hồn nhớ đến lần các chàng trai Bạch kỳ lân đánh nhau với sát thủ Baltalon ở thung lũng phía sau lâu đài K’Rahlan. Lần đó, khi những luồng sáng tím gặp phải sự phản kích của đối phương, đã phát ra một tiếng nổ kinh hồn, đẩy tụi nó ngã rạp và lăn lông lốc như trong một trận bão.
Bây giờ thấy đám mây màu tím của Bạch kỳ lân sắp sửa sa xuống chỗ Yan Dran đứng, tụi nó hoảng hốt ngồi thụp xuống, hai tay ôm lấy đầu. Thằng oắt Yan Jik và con khỉ Chacha ngơ ngác nhìn quanh, thấy đứa nào cũng làm như vậy, liền bắt chước làm theo. Nguyên ôm chặt Kăply vào lòng, loay hoay chọn tư thế sao cho hai tay che kín được khuôn mặt Kăply, tâm trí chỉ nghĩ đến chuyện làm sao cho bạn khỏi trầy xước nếu chẳng may cả hai cùng lăn đi.
Nhưng trái với sự chờ đợi của bọn trẻ, đám mây tím chạm phải làn sương trắng của con cóc đỏ lại không phát ra một tiếng nổ nào, thậm chí không vang lên một âm thanh nhỏ. Như hai mớ bông gòn chạm vào nhau, cả hai nhẹ nhàng đỡ lấy nhau và xô đẩy nhau một cách êm ái.
Một lát sau, con cóc đỏ có vẻ bị thất thế: Làn sương trắng tuôn ra từ miệng nó bị đám mây màu tím ép xuống, càng lúc càng thấp, Nguyên lo lắng thấy bụng nó phồng lên xẹp xuống một cách gấp gáp.
Đúng vào lúc làn sương sắp chạm mặt cỏ, con bọ ngựa vàng, con nhện xanh và con dế trắng đồng loạt nhảy ra, hăng hái giúp sức cho con cóc đỏ. Ngay tức khắc, làn sương tỏa rộng, trở nên dày dặc, và những luồng sáng tím nhanh chóng bị đẩy bắn lên cao.
Hắc tinh tinh thấy không xong, liền giũ tay áo chùng, những luồng khói độc một lần nữa bay ra, lần này hợp với đám mây màu tím của Bạch kỳ lân chống chọi kịch liệt với bốn con vật của Tứ bất tử.
Thế trận bỗng chốc trở nên giằng co, những màn khói sương cứ thay nhau trồi lên hụp xuống, mặc dù không đẹp mắt bằng cuộc đυ.ng độ giữa Tứ bất tử với bàn tay máu của Balibia hôm trước nhưng vẫn khiến bọn trẻ hồi hộp và say mê theo dõi.
- Ba giúp ngài tổng quản một tay đi ba! - Yan Jik sốt ruột kêu lớn.
Yan Dran giật mình ngoái lại, thấy cả đống nhóc tì đang đứng sau hè dòm ra, nhưng ông không đủ thì giờ xem bọn nhóc là ai, chỉ nhận ra thằng Yan Jik đang nhảy tưng tưng, tay huơ qua huơ lại cây cọ vẽ một cách nóng nảy.
- Được rồi, con.
Ông mỉm cười, và quay mặt vô đấu trường, cao giọng:
- Ta phụ với lão, Tứ bất tử!
Vừa nói ông vừa ngoắt thanh gươm một cái, lôi ra từ đâu đó trong không trung một con chim vàng với sải cánh to như một cánh cửa. Con chim vừa xuất hiện đã bay bổng lên cao, vươn đôi cánh dài vỗ phành phạch. Những luồng khói đen từ trong tay áo Hắc tinh tinh tuôn ra bị con chim vàng quạt bay tứ tán.
Nhưng con chim hiện ra từ thanh gươm phép thuật của Yan Dran không làm mọi người kinh ngạc bằng con chim thứ hai bay ra từ cái xác của Kăply. Đây cũng là một con chim vàng, nó bất ngờ vọt lên từ cái xác cứng đờ của Kăply, trong tích tắc đã tới chỗ con chim kia; cả hai con cùng ríu rít kêu lên như chào hỏi rồi thi nhau quạt cánh như một cặp vũ công đang trình diễn màn múa đôi, nhịp nhàng và đẹp mắt không thể tả.
Trong khi Nguyên và tụi bạn há hốc miệng ra trước hiện tượng lạ lùng này thì cuộc chiến trước mặt đã phân thắng bại. Khói độc của Hắc tinh tinh bị hai con chim vàng quạt một hồi đã không còn thấy tăm hơi đâu nữa, đám mây màu tím của Bạch kỳ lân một mình không chống nổi bốn con vật của tổng quản lâu đài Sêrôpôk, càng lúc càng loãng dần.
- Ha ha ha. - Tiếng cười nhạo báng của Tứ bất tử vang lên từ một chỗ bí mật nào đó. - Tam phù thủy tài nghệ thiệt ra chỉ có thế...
Đang nói, tổng quản lâu đài Sêrôpôk bỗng nhiên im bặt, như bị ai thình lình giật mất tiếng nói ra khỏi miệng.
Trước mặt mọi người, Tam phù thủy Hắc tinh tinh bỗng nhiên biến mất. Bên kia bờ suối chỉ còn ba chiếc áo đỏ của Bạch kỳ lân.
- Yan Jik, coi chừng! - Chợt hiểu ra, Yan Dran ré lên, lật đật quay phắt ra sau.
Nhưng đã muộn: Hắc tinh tinh đột ngột trồi lên từ dưới đất, sát bên Yan Jik. Chưa ai kịp phản ứng, kể cả bọn Nguyên đứng ngay đó, ba con quái xà trong tay Hắc tinh tinh đã phóng ra, quấn chặt lấy Yan Jik.
Xách bổng thằng oắt như xách một đòn bánh, bọn Hắc tinh tinh khua chân một cái, đã lùi xa cách đó một quãng.
- Ngươi thua rồi, Yan Dran. - Phù thủy Hắc tinh tinh đứng giữa cười khục khục, vẻ đắc ý.
Yan Dran vẫy thanh gươm, thu con chim vàng lại. Ông mất thêm một lúc nữa để nhìn con chim vàng lạ lùng kia chui vào người Kăply mới từ từ quay lại phía Hắc tinh tinh, giọng mỉa mai:
- Bây giờ ta mới biết Tam phù thủy là thứ đầu trộm đuôi cướp.
Phù thủy đứng bên trái khọt khẹt như bị nghẹt mũi:
- Ngươi đừng quên bọn ta sống bằng nghề đánh thuê.
Phù thủy bên phải tiếp lời:
- Với bọn ta, mục đích là trên hết.
- Im đi! - Lão quản gia của Yan Dran lóp ngóp bò dậy sau một hồi nằm xụi lơ, sờ soạng mò tìm cây gậy trắng và câu đầu tiên thốt ra khỏi miệng là tiếng quát quen thuộc.
Lão nhướn mày làm khuôn mặt thêm dài ngoằng:
- Hổng lẽ Tam phù thủy là bọn người bất chấp những thủ đoạn bẩn thỉu?
- Lão đừng có vơ đũa cả nắm, lão Imđi! - Tiếng Masari vang lên từ bờ suối đối diện. - Đó là chủ trương của Hắc tinh tinh. Bọn ta không bao giờ làm những trò như vậy.
- Anh nói hay lắm, anh Masari. - Păng Ting bước tới một bước, cao giọng. - Vậy anh bảo Hắc tinh tinh thả Yan Jik ra đi!
Bây giờ các chàng trai Bạch kỳ lân mới trông thấy bọn Păng Ting. Cả ba trố mắt lên và Masari mỉm cười nói, nghe giọng điệu thì dường như anh biết trước bọn trẻ sớm muộn gì cũng tới chỗ này:
- Các em đấy à?
Păng Ting gật đầu và lặp lại yêu cầu:
- Các anh cứu Yan Jik ra đi.
- Cái này thì không được, Păng Ting. - Masari cười khổ.
- Nhất định các anh phải cứu Yan Jik. - Păng Ting mím môi. - Các anh ra giá đi. Tụi em sẽ trả tiền sòng phẳng, thậm chí trả gấp đôi.
- Păng Ting, em đừng làm khó tụi anh chớ. - Pila nhăn nhó, tay vò vò tấm khăn choàng lông thú trắng tinh trên cổ, vẻ khó xử.
- Masari và Pila nói đúng đấy. - Karăm thở hắt ra. - Bọn anh không thể đáp ứng yêu cầu của em được, mặc dù bữa nay anh thiệt là khoái khi thấy em không buồn kỳ kèo giá cả như mọi lần. Hổng lẽ hồi trưa em ăn trúng thứ chi hả Păng Ting?
Suku khẽ giọng:
- Vô ích thôi, chị Păng Ting. Một là, Bạch kỳ lân và Hắc tinh tinh không bao giờ đối đầu với nhau. Hai là Tam phù thủy không thể nhận tiền của người thứ hai để làm ngược lại yêu cầu của người thứ nhất.
- Nhóc ngươi nói đúng đấy, Suku. - Phù thủy Hắc tinh tinh đứng giữa cười khùng khục, Suku nói nhỏ xíu nhưng hắn vẫn nghe được. - Còn con nhỏ Păng Ting kia, ngươi qua lại với bọn ta không ít mà không hiểu rõ quy tắc của bọn ta sao?
Păng Ting nhìn thằng Yan Jik đang giãy giụa một cách tuyệt vọng trong tay Hắc tinh tinh, ngực xẹp xuống:
- Làm sao giờ, anh K’Brăk?
Nguyên chưa kịp đáp, Yan Dran đã nhận ra nó:
- Con đó hả, K’Brăk? Con biến đi đâu mấy tháng nay vậy?
- Con bị ốm, thưa thầy.
- Con ôm người nào trong tay vậy?
- Dạ, em họ con.
Phù thủy Hắc tinh tinh bên trái lộ vẻ nóng nảy, hắn sờ tay lên cái mũi lệch, cất giọng lạnh lẽo:
- Cất câu chuyện của thầy trò ngươi vào đi. Yan Dran, bây giờ ta hỏi lại lần chót. Ngươi có chịu nói ra bí mật của ngươi hay không?
Yan Dran nghiến răng:
- Nếu ta không nói thì sao?
Hắc tinh tinh mỗi người cầm một cái đuôi rắn, đong đưa thằng Yan Jik trong không trung như đưa võng làm thằng oắt kêu thét lên.
- Ngươi cũng thấy rồi đó. - Phù thủy bên phải khụt khịt mũi, giọng đe dọa. - Nếu ngươi tự hào rằng ngươi là người cha độc ác nhất thiên hạ thì ngươi cứ để thằng bé này chết trong tay bọn ta.