Lộ Nam nói xong, cẩn thận vươn tay, sợ đánh thức Tô Bắc, đưa cho đối phương nhìn thoáng qua chỗ ngồi trên vé máy bay.
Người đàn ông thô cuồng nhịn không được nhìn anh thêm vài lần, mở miệng nói: “Hiện tại rất ít nhìn thấy người thương vợ như anh vậy, được rồi, chỗ ngồi của tôi liền nhường cho anh, dỗ vợ cho tốt đi!”
Nói xong, anh ta liền xoay người, đi về phía chỗ ngồi vốn dĩ của Lộ Nam.
Thật ra Tô Bắc cũng không có ngủ.
Nhưng nghe thấy Lộ Nam nói như vậy, cô lại không tiện mở mắt, vạch trần anh.
Chẳng qua, thịt trên mặt cô giật giật nhỏ đến khó phát hiện.
Loading... Người đàn ông này, nói dối đều không cần chuẩn bị bản thảo.
Ai là vợ anh ta! Còn mang thai!
Đỏm dáng tự luyến không biết xấu hổ!
Lộ Nam thấy đối phương đi rồi, liếc mắt nhìn mặt Tô Bắc.
Anh tức giận mở miệng: “Đừng giả vờ, muốn cười liền cười đi, tôi biết cô còn thức!”
Tô Bắc bẹp miệng mở to mắt.
Cô vô ngữ nhìn Lộ Nam: “Tôi còn chưa bao giờ biết, Lộ đại tổng tài lại nghèo túng đến loại trình độ này, chạy tới cùng nhau ngồi khoang phổ thông với tôi, loại chuyện ma quỷ không mua được vé này, phỏng chừng chỉ có người xa lạ mới có thể tin tưởng anh!”
Lộ Nam vui vẻ thoải mái nhìn cô: “Như thế nào, cô nghe tựa hồ không quá chịu phục, nếu không, cô nói với đối phương, tôi là lừa anh ta, cô xem anh ta có thể tin tưởng không!"
Tô Bắc vô ngữ trừng mắt nhìn Lộ Nam một cái: “Nhàm chán!”
Nói xong, cô liền nhắm mắt lại, tiếp tục chợp mắt.
Máy bay cất cánh, bay đi thành phố Nam Hi cần hai tiếng.
Tô Bắc gần như là vừa cất cánh liền ngủ rồi.
Lộ Nam nhìn dung nhan ngủ an tĩnh của cô, không khỏi nhớ tới, đêm qua chính mình cố ý giày vò, làm cho cô không thể an tâm đi vào giấc ngủ.
Lúc tiếp viên hàng không đi qua, anh cố ý muốn một cái thảm với tiếp viên hàng không, giúp Tô Bắc đắp ở trên người.
Anh lại an tĩnh ngồi ở một bên xem báo.
Đột nhiên, anh cảm giác được có đồ đột nhiên dừng ở trên vai mình.
Lộ Nam nghiêng đầu, thấy Tô Bắc gối đầu lên trên vai mình, đang ngủ ngon lành.
Lộ Nam vẫn không nhúc nhích, sợ đánh thức người ngủ say.
Anh thật cẩn thận xếp tờ báo lại, nghiêm túc đánh giá mặt mày Tô Bắc.
Không biết vì sao, anh đột nhiên có chút đau lòng cho cô.
Giống như là lời Cố Niệm Thành nói ở trong bữa tiệc buổi tối hôm trước.
Một cô gái như cô, ở giới giải trí có thể lăn lộn đến trình độ này, chắc chắn trả giá và nỗ lực mà người thường không thể tưởng tượng .
Đặc biệt là, người tính tình như cô, quá mức cương ngạnh, gặp phải những người có ý định đùa giỡn, ý đồ gây rối cô, chỉ sợ ăn không ít mệt.
Đột nhiên, máy bay đột nhiên lắc lên.
Đầu Tô Bắc cũng ngã về phía trước theo, thiếu chút nữa lăn xuống từ trên vai Lộ Nam.
Lộ Nam nhanh chóng vươn tay, đỡ lấy đầu cô, sau đó nhẹ nhàng thả lại trên vai mình lần nữa.
Ở thời gian kế tiếp, Lộ Nam bảo trì tư thế này, đều không có thay đổi qua.
Chờ đến khi máy bay đáp xuống, Tô Bắc mờ mịt mở mắt buồn ngủ, lần này phát hiện, cô gối lên trên vai Lộ Nam.
Tô Bắc mất tự nhiên ngẩng đầu, cô cười gượng một tiếng với Lộ Nam, làm bộ chính mình không biết gì hết.
Lộ Nam cũng không có biểu tình gì, anh duỗi tay xoa xoa cánh tay đã chết lặng, đi theo Tô Bắc cùng nhau xuống máy bay.