Triền Miên Với Họa Sĩ

Chương 65.1: Trò Chơi Chủ Tớ 4 (H)

Chủ nhân cao lớn đè cô hầu gái nhỏ nhắn mơ màng lên trước cửa sổ sát đất, để hai tay cô chống lên lớp kính thuỷ tinh, tách hai chân ra rồi cong ʍôиɠ quay lưng lại với anh.

Cơ thể nam giới nóng bỏng phủ lên từ phía sau. Thuận theo đường cong đẹp đẽ sau lưng cô hầu gái mà ép chặt vào, từ lưng xuống đến ʍôиɠ, ngay cả khe hở giữa hai chân cũng có một chiếc gậy thịt đang nóng sục sôi chôn vào cửa huyệt.

Bàn tay to lớn luồn qua nách cô, một tay giữ chặt lấy hai quả đào trắng nõn mềm mại, ngón tay từ phía dưới kẹp chặt lấy hai đầu ngực, kéo đoá hoa hồng lên trêи.

Trêи tấm thuỷ tinh phản chiếu hình bóng hai người chồng lên nhau, cũng phản chiếu gò má ửng đỏ của cô hầu gái nhỏ.

Ngoài cửa sổ mưa như trút nước, dù biết thời tiết này sẽ không ai gần đó đi ngang qua, người bên ngoài cũng không nhìn thấy tình huống trong phòng, thế nhưng Du Hoạ vẫn căng thẳng không thôi, cứ cảm thấy mình đang lộ cơ thể trước bàn dân thiên hạ.

“Chủ nhân...đừng đứng cạnh cửa sổ có được không?”

“Không được.” Giản Mặc Thư vân vê hai quả đào vừa mềm vừa trơn trượt trong tay mình, không suy nghĩ gì mà từ chối: “Ánh sáng chiếu vào rất quan trọng, đầu ngực nhỏ của em phải ra ngoài đón nắng nhiều hơn.”

Du Hoạ nghe đến mức xấu hổ, rõ ràng là hai đóa hoa giả, sao Giản Mặc Thư lại nuôi y như thật chứ?

“Vậy, mở đèn không phải được rồi sao?”

“Ánh đèn làm sao bằng ánh sáng tự nhiên?”

“Nghe lời.” Thấy Du Hoạ vẫn đang nũng nịu, Giản Mặc Thư ấn chặt cô, cúi thấp đầu, bờ môi ấm nóng hôn men theo đường xương cột sống trêи lưng cô: “Hoạ Hoạ chỉ cần dùng cơ thể cung cấp chất dinh dưỡng thôi, những việc chăm sóc khác cứ giao cho chủ nhân.”

Cô hầu gái nhỏ cảm thấy nhiệt độ ở những nơi được chủ nhân hôn qua trêи lưng mình đều đang tăng lên, cô bất giác run lên, nghĩ đến bộ nội y tình thú và chiếc kẹp ngực, cộng thêm tư thế ái muội của hai người lúc này, trực giác thấy việc trồng hoa cũng là hành vi đầy nhục ɖu͙ƈ, cô dè dặt thăm dò nói: “Chăm sóc...muốn làm gì vậy?”

Giản Mặc Thư không trực tiếp trả lời: “Trồng hoa cần làm thế nào, chủ nhân sẽ làm vậy để chăm sóc em.”

“Ngoài việc chiếu sáng...còn làm gì nữa đây? Hoạ Hoạ suy nghĩ đi?”

Anh ôm chặt cô hầu gái vào lòng mình, cự vật cứng cáp thẳng tắp dưới hông cứ ma sát với nơi mềm mại trơn trượt giữa hai chân, ám thị cực rõ ràng.

Cô hầu gái đương nhiên cảm nhận được chiếc gậy thịt nóng bỏng dưới thân, thoáng chốc trở nên hoảng hốt, huyệt nhỏ vừa mới bị chủ nhân làm qua một lần, chân cô bây giờ còn đang mềm nhũn ra, nếu làm thêm mấy lần nữa, chắc thời gian còn lại trong hôm nay của cô đều chỉ nằm được mất.

Cô ra sức nhón chân muốn cách gậy thịt nóng bỏng phía dưới ra, thế nhưng mỗi khi cô xa ra một chút thì anh lại tiến gần hơn một chút, dưới thân hai người cuối cùng cũng sát vào nhau, qυყ đầυ to lớn cứ nhìn chăm chăm vào nơi cửa huyệt, một khi cô đã mất đi sức lực cơ thể mà hạ mình xuống, chiếc gậy thịt sẽ tiến vào một cách tự nhiên, hoàn toàn không lãng phí chút sức nào của anh.

Cô hầu gái đối mặt với cục diện cưỡi trêи lưng cọp thế này thì thật sự muốn khóc lên: “Huhu ...chủ nhân, Hoạ Hoạ không muốn làm nữa…”

“Đây mà cũng có thể gọi là làm sao?” Giản Mặc Thư không đếm xỉa đến sự vùng vẫy của cô, giữ eo cô rồi kéo xuống một cái, hông mạnh mẽ đẩy về phía trước, gậy thịt thuận theo thế đó mà tiến vào trong huyệt nhỏ.

Cự vật bỗng tiến vào vườn hoa đào ẩm ướt ấm áp, anh thoải mái thở nhẹ một tiếng, đè cô hầu gái dưới thân mình rồi nhún ʍôиɠ, từ từ nặng nề đâm vào huyệt nhỏ ɖâʍ đãng từng cái một, miệng vẫn không tha cho cô: “Chủ nhân thay Hoạ Hoạ nới rộng đất ra, như vậy hoa mới dễ trồng.”

“Ưm~~”

Nửa thân người cô hầu gái nằm bò trêи tấm kính thuỷ tinh, không chịu nổi nữa mà rêи nhẹ một tiếng, vì tư thế đâm vào từ phía sau nên gậy thịt đâm cực kỳ sâu, qυყ đầυ thẳng lên chạm đến được nơi nhạy cảm mà ngày thường hoàn toàn không đạt đến được.

Phần thịt mềm mại đàn hồi kia vẫn chưa hoàn toàn hồi phục đã bị gậy thịt nhẹ nhàng tách ra hai bên, tuy không quấn lấy không buông như trước đây, thế nhưng ôm trọn vật cứng không chừa ra chút khe hở nào hệt như dòng nước, mật huyệt trực tiếp bị làm thành hình dáng chiếc gậy thịt to lớn của anh, ngay cả gân xanh nổi cộm trêи thân cũng in lên lớp thịt không sai một li nào, đáng tiếc là cảnh đẹp thế này mà anh không cách nào chiêm ngưỡng được.

Gậy thịt đang mượn danh nghĩa làm rộng đất để dùng mọi góc độ rồi ra vào hoa huyệt, muốn nới rộng huyệt nhỏ khép chặt đó ra, phần thịt nơi nào dám từ chối anh tiến vào, qυყ đầυ liền ra sức đâm vào nơi đó, mãi đến khi thịt trong huyệt nhỏ hoàn toàn biến thành một bãi nước, để mặc cho côn ŧᏂịŧ to lớn tùy ý đâm vào, phát ra âm thanh “bạch bạch” rõ mồn một.

Cứng quá, sâu quá…

Cô hầu gái bị đâm đến mức trong đầu chỉ còn mỗi hai cảm giác không ngừng đan xen vào nhau, hai mắt cô mơ màng, miệng hé mở, đầu lưỡi hồng hào hơi đưa ra ngoài.

Miệng bên trêи thì khô khan, miệng nhỏ bên dưới lại tràn lan toàn là nước. Dòng điện kϊƈɦ thích không ngừng chảy dưới thân, huyệt thịt tê rần chảy nước tí tách, lực của gậy thịt làm mật dịch bắn tung tóe lên lớp kính thuỷ tinh, trượt xuống cùng với nước mưa bên ngoài cửa sổ, lập tức không thể phân biệt được mưa đang rơi bên ngoài hay bên trong.