Phịch Thủ Hệ Thống

Chương 5: Vết Thương Không Máu (Mẹ)

Chương 5: Vết Thương (3).

... ...

"Hả??????????????????"

Ngụy Lam bừng tỉnh bởi tiếng hét của Ngụy Tố Tố.

Chạy xuống nhà Ngụy Lam nhìn thấy Ngụy Tố Tố đờ đẫn nhìn người phụ nữ trước mặt.

Một người phụ nữ xinh đẹp và kiều diễm đột nhiên xuất hiện trong nhà, cô ta có mái tóc dài đen tuyền lượn sóng nhấp nhô về phần ngọn, khuôn mặt mị mị xinh đẹp cùng nụ cười quỷ nguyệt tự hồ ly, đặc biệt ở vóc dáng phụ nữ trưởng thành đầy đáng sợ, eo cô ta không quá thon thả cũng không quá mập mạp, ngực nở mông căng tròn to lớn, mi mắt cong tự nhiên tựa lông vũ, đôi mắt sắc sảo thu hút cùng nụ cười duyên ma mị.

"M-Mẹ...Mẹ! Anh Hai...Mẹ là là Mẹ, Mẹ bà ấy...."

Ngụy Tố Tố khuôn mặt bối rối đầy dễ thương, đôi mắt long lanh kéo tay đi tới chỗ Lâm Mỹ Mỹ.

"Chào Mẹ." Ngụy Lam nhìn qua Lâm Mỹ Mỹ rồi kéo ghế ngồi xuống.

Lâm Mỹ Mỹ đôi mắt ngạc nhiên rồi mỉm cười đặt hai đĩa thức ăn xuống bàn, Ngụy Tố Tố lúc này nhìn qua Lâm Mỹ Mỹ rồi nhìn lại Ngụy Lam.

"Chuyện...chuyện quái quỉ gì xảy ra vậy nèeeeeee!!!"

Ngụy Tố Tố hét lớn vò đầu bức tóc, rồi giật mình nhìn Ngụy Lam chằm chằm.

"A-Anh, Anh Hai....cả Anh cũng cũng..."

Ngụy Lam nhìn Ngụy Tố Tố nhướng mày hỏi chấm.

"Con bé trong tươi tắn hẳn ra nhỉ?" Ngụy Lam mỉm cười nghĩ.

"Anh...Mắt Mắt anh nó nó...." Ngụy Tố Tố chỉ chỉ lắp bắp, luống cuống cô từ túi lấy ra cái gương nhỏ đưa lên cho Ngụy Lam xem mặt mình.

Ngụy Lam nhìn qua đôi mắt hắn bấy giờ có màu kim sắc, đồng tử đen nhỏ hình "I", nhìn qua sắc bén tựa đao kiếm.

Ngụy Lam ngạc nhiên mà cũng không ngạc nhiên, lạnh lùng hắn nhẹ nhàng nhắm mắt rồi mở lại.

"Mắt anh thế nào?" Ngụy Lam mỉm cười hỏi.

Ngụy Tố Tố nhìn lại đờ người, đôi mắt rối rắm nàng bị shock đến nỗi không nói lên thêm được tiếng nào.

"Đây, đây là sao? Rõ ràng là...Anh Hai thối là cố ý, chắc chắn cố ý! Mà...nhìn Anh Hai hôm nay soái hẳn ra, đẹp trai quá hà!"

Ngụy Tố Tố đôi mắt chất chứa màu hồng nũng nịu ôm lấy tay Ngụy Lam lắc lắc qua lại, cười "ehehe..."

Nhìn thấy anh em Ngụy Lam thân mật Lâm Mỹ Mỹ che miệng cười duyên dáng ngồi xuống hướng đối diện.

"Được rồi Tố Tố, mau ăn sáng lát nữa lại trễ học cho xem."

"Mẹ, Mẹ rất xinh đẹp! Mẹ làm cách nào vậy ạ?" Ngụy Tố Tố lấy điện thoại chụp "tách tách" khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Mỹ Mỹ.

Nghe con gái hỏi Lâm Mỹ Mỹ đưa tay xoa xoa má lên xuống cười ngượng ngùng: "Mẹ không biết nữa...chỉ ngủ một giấc rồi nhìn thấy mình trẻ ra..."

Lâm Mỹ Mỹ nói xong đôi mắt sắc sảo nhìn sang Ngụy Lam, người đang từ tốn dùng bữa trong im lặng, hắn không nói gì không chút ngạc nhiên không liền khiến cho Lâm Mỹ Mỹ dâng trào sự tò mò.

"Mẹ! Mẹ đừng có liếc mắt đưa tình với Anh Hai nữa! Hai người cứ giấu giấu diếm diếm, hừ không thèm quan tâm hai người nữa!"

Ầm! Ngụy Tố Tố hậm hực chạy đi học, Lâm Mỹ Mỹ ngơ ngác nhìn con gái mình rồi quay lại nhận ra Ngụy Lam cũng đã bước đi tới cửa.

Lâm Mỹ Mỹ đứng dậy đi tới kéo Ngụy Lam lại rồi chỉnh cà vạt cho hắn cất giọng dịu dàng hỏi: "Con không có lời nào nói với Mẹ sao?"

Ngụy Lam nghe xong nghiêng đầu cười tiêu soái: "Mẹ đẹp lắm ạ."

Cạch! Ngụy Lam đóng cửa rời đi, Lâm Mỹ Mỹ bấy giờ ở phía sau cánh cửa đôi mắt ôn nhu, hai má hồng hồng suy tư.

"Là con làm đúng không...giấu Mẹ nhiều việc như thế, con bao giờ mới hết làm Mẹ lo lắng đây chứ?"

Trở lại với Ngụy Lam hôm nay là ngày dài đối với hắn, cuộc sống học đường bình yên trôi qua song tiếng chuông tan học vang lên.

Rời khỏi trường Ngụy Lam cởi bỏ đồng phục học sinh chỉ để lại chiếc ao sơ mi trắng cùng chiếc quần tây đen, khoác lên người chiếc áo khoác màu xanh nhạt có mũ trùm đầu Ngụy Lam nhẹ nhàng đi từng bước chân trong con hẻm tối.

Trời sụp tối Ngụy Lam đôi Long Nhãn ẩn hiện trong bóng tối, nhìn vào cửa một ngôi nhà cấp 3 hắn nhìn thấy Ngụy Lam Thiên xuống xe cùng người phụ nữ tên Thiến Thiến bước vào trong đầy thân mật.

Ngụy Lam mỉm cười lạnh lẽo tay đưa kéo chiếc mũ trùm lên đầu rồi tiến tới đi vào trong.

"Ah~~ Lam Thiên anh để người ta tắm cái đã chứ~!"

"Anh không đợi được, nằm xuống nào, để anh thưởng thức mùi vị của em hắc hắc!"

"Ưm~~ đồ đáng ghét!"

Cạch!

!!?

!!?

Tiếng khóa cửa, Ngụy Lam Thiên cùng Thiến Thiến giật mình hoảng hốt nhìn lại, cửa nhà vốn dĩ khóa chặt, kẻ này vì sao vào được đây?

"Cậu là ai? Tại sao vào được đây hả!?"

Ngụy Lam Thiên đứng dậy hét lên giận dữ.

Ngụy Lam mỉm cười kéo chiếc mũ trùm xuống khiến Ngụy Lam Thiên đờ người im bặt.

"Chào buổi tối...Ba."

Ai đó chuyển cảnh, căn phòng vang lên tiếng kêu la gào thét, cầu xin. đến gần giữa đêm thì kết thúc, căn phòng cũng tắt đi ánh đèn.

Ngụy Lam trờ về phòng qua đường cửa sổ, mở cửa đi ra hắn tiến tới phòng Lâm Mỹ Mỹ nay đã tắt đèn.

Mở cửa tiến vào trong Ngụy Lam nhìn thấy Lâm Mỹ Mỹ đang say giấc trên giường cùng bộ đồ ngủ màu trắng.

"Mẹ...xin lỗi." Ngụy Lam kéo tấm chăn xuống lộ ra thân hình của Lâm Mỹ Mỹ.

Biết Mẹ mình rất dễ tỉnh giấc Ngụy Lam nhẹ nhàng cởi từng cúc áo ngủ của Lâm Mỹ Mỹ.

Cúc áo bị gỡ bỏ lộ ra là cặp ngực lớn mềm mại của Lâm Mỹ Mỹ, nàng hoàn toàn không mặc áσ ɭóŧ, nhũ hoa hồng hào cương cứng tự nhiên khiến Ngụy Lam thèm thuồng.

Kéo tay Lâm Mỹ Mỹ lên cao rồi dùng chính chiếc áo ngủ của nàng buộc chặt đôi tay.

Lâm Mỹ Mỹ bừng tỉnh, ánh đèn ngủ sớm đã được mở khiến nàng nhìn thấy mờ nhạt khuôn mặt của Ngụy Lam.

"Ngụy Lam...hả? Con, con làm gì vậy?!"

Lâm Mỹ Mỹ hoảng hốt khi thấy hai tay bị chối chặt lại với nhau.

Quần nàng cũng bị cởi ra từ lúc nào chỉ còn lại chiếc qυầи ɭóŧ đen mỏng manh, Ngụy Lam thậm chí có thể nhìn thấy cái khe hở qua chiếc qυầи ɭóŧ này của nàng.

"Mẹ đoán xem?" Ngụy Lam đôi mắt dâʍ ɖu͙©, mắt đôi mắt khiến Lâm Mỹ Mỹ hoảng hốt.

"Ngụy Lam...con bình tĩnh- Ưmmm!"

Lâm Mỹ Mỹ chưa nói hết thì Ngụy Lam đã cưỡng hôn cô. Lưỡi bị Tấn công dồn dập khiến Lâm Mỹ Mỹ đôi mắt trừng to rồi dịu dàng bởi cảm giác sướиɠ run dần xuất hiện, bộ ngực lớn của Lâm Mỹ Mỹ vốn qua cỡ tay của Ngụy Lam khiến hắn cảm nhận rất rõ ràng độ đàn hồi mềm mại của hai qua bưởi.

Không thể chống cự, Lâm Mỹ Mỹ chỉ biết "Ư ư~" vài tiếng rồi buông xuôi theo Ngụy Lam.

Nụ hôn kéo dài, đầu lưỡi dần tê dại, liên tục bị quấy phá bởi lưỡi của Ngụy Lam nàng cảm giác cơ thể đang dần nóng lên.

Bên dưới bắt đầu ngứa ngáy rồi rỉ nước, nàng nứиɠ lên rồi, nứиɠ bởi con trai Ngụy Lam của nàng.

Ngụy Lam kết thúc nụ hôn với tia nước bọt kéo dài của hắn và Lâm Mỹ Mỹ kết dính vào nhau rồi đứt đoạn.

"Mẹ, trong Mẹ nứиɠ lên da^ʍ quá..."

Ngụy Lam hơi thở nóng bức hôn lên cổ Lâm Mỹ Mỹ từng đợt nhẹ.

"Hmm!" Lâm Mỹ Mỹ bĩu môi run rẩy từng đợt rồi bừng tỉnh khỏi ham muốn.

"Ngụy Lam...dừng lại! Con không thể.. Chúng ta là Mẹ Con, con biết mình đang làm gì không hả?"

"Hϊếp Mẹ." Ngụy Lam trả lời ngắn gọn, mặt đối mặt, mắt nhìn mắt với Lâm Mỹ Mỹ rồi mỉm cười.

"Ngụy Lam con nói cái gì thế hả! Mau thả Mẹ ra!"

Lâm Mỹ Mỹ cố vẫy vùng, Ngụy Lam thấy thế giữ cố định hai tay bị chối của Lâm Mỹ Mỹ lên rồi buộc chặt nó vào đầu giường.

"Ngụy Lam! Mau thả Mẹ ra! Con có nghe không hả-- Ah~~" Lâm Mỹ Mỹ rên lên dâʍ đãиɠ khi Ngụy Lam kéo đôi nhũ hoa cương cứng của cô lên xoay xoay.

"Ngụy Lam...dừng lại...Ah~"

Lâm Mỹ Mỹ rêи ɾỉ từng đợt, ngực nàng đang được xoa bóp kỹ càng bởi Ngụy Lam.

Nhào nặn, xoa quanh bầu sữa rồi kéo nhũ hoa lên xuống, Ngụy Lam lập đi lập lại việc này khiến Lâm Mỹ Mỹ vô cùng khổ sở.

Cơ thể Lâm Mỹ Mỹ ngày càng nóng, hơi thở nàng gấp gáp hơn, nước dãi trong miệng cũng trở nên nhớp nháp hơn.

Ngụy Lam liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Mỹ Mỹ khiến bên dưới cũng sớm trở nên ướŧ áŧ, mỗi lần bị nhào nặn Lâm Mỹ Mỹ lại như bị điện giật rồi tệ hại hết cả người khi Ngụy Lam kéo nhũ hoa của nàng xoay mạnh.

"Dừng lại..ah..ưʍ...Ngụy Lam mau dừng....hmm!"

Lâm Mỹ Mỹ cố kiềm giọng rêи ɾỉ, nàng biết nàng càng rên la Ngụy Lam càng làm tới.

Thấy Mẹ mình bắt đầu chống trả Ngụy Lam cười thích thú: "Mẹ, ngực mẹ đẹp thật đấy..."

Ngụy Lam đưa tay xuống lưng kéo phần ngực của Lâm Mỹ Mỹ lên như một bữa ăn đưa tới miệng hắn há to rồi hút trọn.

!!?, Lâm Mỹ Mỹ bị đòn này của Ngụy Lam như chí mạng mà rên to, Ngụy Lam nghe tiếng rên của Mẹ mình liền thích thú dùng lưỡi khuấy đảo đầu nhũ hoa của Lâm Mỹ Mỹ.

"Ưmm~ ưm~ Ngụy Lam...nhột...nhột quá!"

Ngụy Lam bú bên này sang bên khác khiến Lâm Mỹ Mỹ rên to từng đợt, bên dưới rỉ nước nhiều hơn, đôi đầu gối nàng khép chặt vào nhau rồi chà chà với cảm giác ngứa ngáy khó chịu.

Ngụy Lam chơi chán liên buông Lâm Mỹ Mỹ xuống, nàng ta lúc này vô lực thở hổn hển, Ngụy Lam bắt đầu vuốt ve từ ngực xuống bùng rồi xoa xoa mu của Lâm Mỹ Mỹ khiến giật mình nhìn xuống.

"Ngụy Lam đừng mà...con mau dừng lại...đừng xoa nó...nhột quá, Ưm~!"

"Được, không thích thì không làm nữa." Ngụy Lam trả lời rồi banh háng của Lâm Mỹ Mỹ ra khiến nàng hốt hoảng.

"Ngụy Lam không! Đừng banh nó ra, Mẹ xin con đấy không được, con không được làm thế...hức!"

Lâm Mỹ Mỹ rơi nước mắt, Ngụy Lam bỏ mặc nàng rồi sờ sờ hai bên bắp đùi to lớn mềm mại.

Lâm Mỹ Mỹ bị sờ mó liền run rẩy, bên dưới laik nhiều nước hơn một chút, lúc này Ngụy Lam đã không kiềm được lòng mà cởi chiếc qυầи ɭóŧ đen nhét vào mồm của Lâm Mỹ Mỹ.

Lâm Mỹ Mỹ bị nhét qυầи ɭóŧ vào miệng liền sợ hãi trừng mắt, nàng biết Ngụy Lam đang muốn làm gì, không cản được hắn nàng vĩnh viễn không thể trở lại quan hệ mẹ con bình thường.

Ngụy Lam sau khi cởϊ qυầи lót của Lâm Mỹ Mỹ liền kề đầu vào háng nàng ta nhìn ngắm.

"Đây là cái lỗ đã tạo ra con hử?" Ngụy Lam biếи ŧɦái ngước đầu hỏi.

Lâm Mỹ Mỹ lúc này khuôn mặt xấu hổ không biết chống vào đâu, con trai nàng đang nhìn thứ đó của nàng lại còn nói những lời dâʍ ɖu͙©.

"Ngụy Lam đang nhìn nó, nhìn nó khôngggg!"

Lâm Mỹ Mỹ khuôn mặt chất chứa nỗi tuyệt vọng, muốn hét không được, muốn chạy không xong.

"Ngoàm~" Ngụy Lam há to miệng hút lấy cô bé của Lâm Mỹ Mỹ, Lâm Mỹ Mỹ bị tấn công liền nhạy cảm ngước cổ cong hông.

Giữ lấy hai chân Lâm Mỹ Mỹ, Ngụy Lam tấn công liên hồi, vừa bú vừa dùng lưỡi quấy phá âʍ ѵậŧ khiến Lâm Mỹ Mỹ cắn chặt răng cam chịu.

"Múp thật đó..." Ngụy Lam vừa bú vừa nói, Lâm Mỹ Mỹ lúc này như phát điên đầu nàng lắc qua lại liên tục rồi tuôn trào.

Ngụy Lam trừng mắt kinh ngạc rồi "Ực! Ực!" hai tiếng, hắn ngước dậy lau nước bên khóe miệng ngắm nhìn Lâm Mỹ Mỹ.

"Mẹ nhiều nước thật đó~" Ngụy Lam lấy chiếc qυầи ɭóŧ ra khỏi miệng Lâm Mỹ Mỹ nói.

"Khụ! Khụ! Ngụy Lam con!" Lâm Mỹ Mỹ lúc này trừng mắt giận dữ, lần đầu Ngụy Lam thấy ánh mắt này của Mẹ mình nhưng cô càng thế Ngụy Lam càng thêm phấn khích.

"Mẹ xem ra con rất nhiều sức, con sẽ vắt kiệt Mẹ." Ngụy Lam thì thầm bên tai Lâm Mỹ Mỹ rồi chui xuống mυ'ŧ lấy đầu nhũ hoa căng cứng của nàng.

"Ưmm!" Lâm Mỹ Mỹ cô hơi ngước cảm nhận từng đợt khuẩy đảo bởi đầu lưỡi của Ngụy Lam nàng cơ thể uốn éo liên hồi.

Ngụy Lam lúc này tay như con rắn bò xuống mu Lâm Mỹ Mỹ ấn mạnh cái khiến nàng giật mình rên to: "Ahhh!"

"Dừng lại...Ngụy Lam...mau dừng lại cho Mẹ!"

Bỏ ngoài tai lời nói của Lâm Mỹ Mỹ, Ngụy Lam đặt hai ngón tay lên hai mép hang của Lâm Mỹ Mỹ rồi chà sát.

"Dừng lại! Con mau dừng lại, ah! Ah! Ah! Ưm! Ưm! Ứmmmmmm!" Lâm Mỹ Mỹ bị chà sát cho đến điên dại rồi nàng cong người bắn nước.

Ngụy Lam lúc này bên trên bú ʍúŧ hưng phấn cho hẳn hai ngón tay vào trong khiến Lâm Mỹ Mỹ lần nữa cong người hốt hoảng.

"Khônggggg!" Lâm Mỹ Mỹ hét lên rồi rên la từng đợt lớn.

"Ngón tay của Ngụy Lam đang chui vào sâu bên trong...ưuuu!"

Lâm Mỹ Mỹ bị hai ngón tay Ngụy Lam chọc cho điên dại mà quằn quại kêu la, nàng lần nữa cong người rồi khép chân.

"Ahhhhhh~~~!" Lâm Mỹ Mỹ nước từ khe lần này trào ra, đôi mắt nàng dần yếu ớt, sụp xuống nàng thở hổn hển.

Ngụy Lam ngắm nhìn Lâm Mỹ Mỹ rồi cởi trối hai tay cho cô.

Chát!

"Ngụy Lam, con...con...hức!" Lâm Mỹ Mỹ đôi mắt đẫm lẹ tát Ngụy Lam cái mạnh.

Ngụy Lam bị tát không nói gì liền đè nàng xuống giường.

"Ngụy Lam! Ngụy Lam mau thả Mẹ ra mau! Con, con bị cái gì vậy hả!?" Lâm Mỹ Mỹ quát.

"Con yêu Mẹ."

Lâm Mỹ Mỹ khựng người ngây ngốc, lúc này môi nàng lần nữa bị tấn công, đôi mắt ướŧ áŧ nhắm lại nàng bắt đầu cảm nhận từng đợt rung động trong tim mình.

"Con trai mình...yêu mình...mình mình rốt cuộc đã..."

Lâm Mỹ Mỹ rối rắm, cảm xúc hoàn toàn bị chi phối bởi một tồn tại siêu phàm mà không hề hay biết.

Lâm Mỹ Mỹ đôi chân dài lần nữa khép lại, bên trong nàng bắt đầu siết chặt hai ngón tay của Ngụy Lam rồi ướŧ áŧ rồi tuôn trào kɧoáı ©ảʍ.

Cơn khát tình ập tới, đôi mắt Lâm Mỹ Mỹ hóa màu hồng thắm nhu tình, nàng bắt đầu ngoan ngoãn khác thường.

Ngụy Lam biết Lâm Mỹ Mỹ đã buông xuôi theo khát khao thể xác liền lật nàng lại rồi kéo mông nàng lên cao bóp chặt hai bên cảm nhận độ đàng trong tay.

Kéo rộng sang hai bên Ngụy Lam khiến cái hang của Lâm Mỹ Mỹ mở rộng chào đón.

"Ưmmm..." Lâm Mỹ Mỹ nhẹ rên, nàng biết Ngụy Lam muốn làm gì, tay ngọc liền luồn xuống bên dưới bụng che cái lỗ lại trước tiểu đệ của Ngụy Lam.

"Ngụy Lam...con không được...Mẹ không muốn con làm việc này với Mẹ..." Lâm Mỹ Mỹ giọng đau khổ.

Ngụy Lam chọc chọc tiểu đệ của mình vào tay Lâm Mỹ Mỹ như hành động kɧıêυ ҡɧí©ɧ, mặc dù lí trí không muốn nhưng cơ thể của Lâm Mỹ Mỹ lại phát dục thèm thuồng.

Hông của Lâm Mỹ Mỹ bắt đầu động đậy đầy bản năng, Ngụy Lam nhìn thấy Lâm Mỹ Mỹ cứng đầu liền cực kỳ thưởng thức nàng.

Chát!!

Ngụy Lam bất ngờ vỗ mạnh bên mông khiến Lâm Mỹ Mỹ bị giật mình kí©ɧ ŧɧí©ɧ rên to tiếng dâʍ đãиɠ.

"Áhhhh~~~"

Chát! Chát! Chát!

"AH! Ngụy Lam con! Ah! Ưm!"

Ngụy Lam tiếp tát vai bên mông của Lâm Mỹ Mỹ khiến cô quằn quại rên la, bàn tay che lỗ của Lâm Mỹ Mỹ cũng nước đẫm rơi rớt nước.

"Cơ thể khó chịu quá...mình...mình, đầu óc mình trống rỗng...mình muố..."

Cánh tay Lâm Mỹ Mỹ run rẩy, Ngụy Lam phấn khích kéo tay Lâm Mỹ Mỹ xuống rồi.

Phập----!

Lâm Mỹ Mỹ bất ngờ bị đâm liền cong eo lè lưỡi.

"Thốn, thốn quá...sâu quá...mình chết mất, chết mất!" Lâm Mỹ Mỹ sợ hãi hét.

Nước từ hang của Lâm Mỹ Mỹ tiếp tục tuôn ra, bên trong ấm áp co thắt khiến Ngụy Lam sướиɠ run người.

"Cái hang của Mẹ đúng tuyệt phẩm..."

Ngụy Lam bắt đầu kéo tiểu đệ ra, Lâm Mỹ Mỹ cảm nhận thứ to lớn bên trong đang dần chuyển động liền to mắt kinh hãi.

Quay đầu nàng dùng tay cố đẩy Ngụy Lam ra nhưng lập tức bị đẩy cho cúi đầu rên la quằn quại.

Lâm Mỹ Mỹ lúc này Mông chổng cao đầu úp chặt vào chiếc gói dâʍ đãиɠ rên la, cái hang nàng như bị phá nát bởi con lương khủng lồ của Ngụy Lam.

"Sâu quá...sâu quá...tử ©υиɠ mình vỡ mất!"

Lâm Mỹ Mỹ đau khổ cam chịu từng nhịp đẩy như đóng chặt định vào tay mình, chưa hết Ngụy Lam còn tàn bạo hành hạ nàng bằng cách xoay quanh hông khiến thứ to lớn bên trong khuẩy đảo từng ngóc ngách.

Lâm Mỹ Mỹ bị đẩy tới tê dại toàn thân, nước dãi chảy dài hai bên miệng, tiếng rên lấn át lí trí nàng, bên trong một lúc siết chặt hơn thứ kia khiến nàng như chết đi sống lại.

"AH! AH! AH! AH! AH! AH!"

Tiếng rêи ɾỉ ngày một vang, ngày một gấp gáp khiến Ngụy Lam sướиɠ rùng mình húc mạnh cái hắn xả tất cả vào trong.

"Áhhhhhhhh-hhhhhh!" Lâm Mỹ Mỹ hét lớn rồi liền hồi co giật, nàng sụp người trên giường thở hổn hển.

"Nó...ra bên trong mình...khônggg!"

"Con đã cho mẹ nghĩ sao?" Ngụy Lam cất tiếng.

Đặt nàng nằm nghiêng, bờ mông to lớn này lại lớn thêm, đút tiểu đệ vào Ngụy Lam cảm nhận sực khít rịt bên trong hang của Lâm Mỹ Mỹ, về phần nàng bị tàn phá, bị đâm tàn bạo tới tận tử ©υиɠ liền thốn đến độ lè dài cả lưỡi.

Phạch! Phạch! Phạch!

Ngụy Lam giã liên hồi không ngừng nghỉ khiến Lâm Mỹ Mỹ điên cuồng kêu la, nàng cảm thấy bên dưới dần phải chấp nhận thứ to lớn kia, cảm giác sung sướиɠ bất tận khiến sự đau đớn của nàng biến mất.

"Cảm giác này...Mình mình đang sướиɠ..."

Ngụy Lam lúc này mỗi giã vào trong Lâm Mỹ Mỹ cảm nhận sự đàn hồi từ bờ mông của nàng khiến hắn ngây ngất mà đập mạnh thêm vào.

Bên trong Lâm Mỹ Mỹ lại co thắt siết chặt, Ngụy Lam là bin nàng ta hút lấy tới tê dại tay chân.

Thúc mạnh đợt cuối Ngụy Lam lần nữa đâm sâu rồi xả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tràn ngập.

Cảm nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng như lửa đốt của Ngụy Lam, Lâm Mỹ Mỹ co giật liên hồi rồi làm mát hang của mình bằng nguồn nước mát lạnh.

Nước nôi tràn lênh láng từ hang của Lâm Mỹ Mỹ khiến Ngụy Lam thích thú, vỗ mông cô cái chát rồi hắn lật cô hôn lấy bờ môi mịn màng của Lâm Mỹ Mỹ.

"Ưʍ...ưʍ..." Lâm Mỹ Mỹ lần này đã đáp trả Ngụy Lam, cô cảm thấy mình nghiện cảm giác sung sướиɠ mất rồi.

Thời gian tới không có nó e là cô phải khốn cùng khổ sở nhưng Ngụy Lam là con ruột cô, cảm giác này thật tội lỗi.

Ngụy Lam hôn xong chưa thỏa mãn liền banh háng Lâm Mỹ Mỹ rộng ra rồi nâng cao chân cô lên.

"Ngụy Lam...dừng lại, Mẹ chết mất, chết mất! Áhhhhhhh!"

Lâm Mỹ Mỹ hốt hoảng hét nhưng lập tức bị đâm phát cho điếng người.

"Không phải chứ...nó, nó còn lớn hơn lúc nãy, đau đau quá..."

Lâm Mỹ Mỹ cảm thấy bụng mình quặn lên đau nhức, Ngụy Lam bắt đầu điên cuồng di chuyển khiến Lâm Mỹ Mỹ mất dần ý thức.

Cơ thể nàng bị động liên tục lên xuống, bộ ngực to tròn cùng đàn hồi lên xuống không ngừng, âm thanh sắc dục vang dội căn phòng Ngụy Lam bấy giờ như con thú hoang đầy hung bạo.

"Ưm! Ưm! Ưm! Ưm! Ưmmmmmmm!"

Lâm Mỹ Mỹ lần nữa cong người bởi đợt thúc dồn dập cuối cùng, tử ©υиɠ cô lần nữa bị lấp đầy bởi tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Nguy Lam.

Lâm Mỹ Mỹ sụp xuống thở hổn hển, cơ thể không cử động nỗi dù chỉ ngón tay, đôi mắt nàng mờ nhạt nhắm lại...

"Ngụy Lam lại ra bên trong mình...mình có thai mất...có thai với Con Trai Ruột..."

... ...