Đồ Gangter Vô Sỉ [Taeny]

Chương 17

Taeyeon nhíu mày, cô đã sớm đoán năng lực nhẫn nại của Cây Nấm Ú này rồi, mười ngày phải là cực hạn của cô ấy. Taeyeon vẫn nhàn nhạt như cũ nói: "Đẹp lắm." Nhưng thật ra, cô cảm thấy mấy thứ này chả xứng với khí chất của cô ấy tí xíu xìu xiu nào cả.

Hai mắt Fany lóe lên tức giận, nghirns răng nói: "Hôm nay em tiêu hơn 50 triệu!"

"Em vừa nói rồi mà."

"Chẳng lẽ Tae không biết tức giận là gì à?" Cô nén lửa giận hỏi.

Taeyeon giả bộ khó hiểu nhìn cô, tò mò hỏi: "Tại sao Tae phải tức giận?"

"Bởi vì em tiêu rất nhiều tiền, trong mười ngày này em đã tiêu hơn khoảng 1 tỉ quon rồi, chẳng lẽ Tae không có gì muốn nói với em sao?"

"Vậy em có đề nghị gì tốt không?"

"Tae phải tức giận rồi đuổi em ra ngoài mới đúng chứ!"

"Nếu Tae đuổi em ra ngoài, chẳng phải Tae sẽ tổn thất 1 tỉ lẻ 1 triệu kia à?" Taeyeon nhếch môi cười nham hiểm nói.

"Là Tae cố ý!" Fany nghe xong, lập tức hiểu cô ấy thực đã sớm biết cô có chủ ý gì, mười ngày nay cô như con đần diễn trò cho cô ấy xem nữa chứ. Cô thở mạnh dùng sức cởi nhẫn ra, ném vào người Taeyeon.

"Đúng vậy." Taeyeon né cái nhẫn cô quăng đến, thoải mái cười cười

"Tae đắc ý lắm phải không?" Fany tức giận xong đến đánh cô, tên đáng giận này, tự nhiên đùa giỡn mình như vậy.

Taeyeon để yên cho Fany phát tiết một lát, rồi ôm lấy cô ấy để lên giường, cô cúi đầu dùng sức hôn lên cái miệng đang chu ra ra vì tức giận kia, "Đừng giận mà, baby"

"Tae đùa bỡn tôi!"

"Em mua đồ, Tae trả tiền, Tae nào có đùa giỡn em đâu?"

"Tae.." Fany tức giận quay đầu đi không thèm để ý tới cô nữa.

Taeyeon éo sát Fany vào lòng, bàn tay chậm rãi vỗ về chơi đùa thân thể mềm mại của cô, thấp giọng hỏi: "Cái kia của em đến rồi à?"

Fany lập tức đỏ mặt đến muốn bóc khói, thẹn quá hóa giận nói : "Cô.. cái kia cái gì? Tôi không biết!" Cái tên xấu xa này tại sao lại hỏi thẳng thừng chuyện riêng của con gái như vậy chứ, thật là đáng ghét mà (chị à ảnh cùng "con" với chị đấy)? Cô chôn khuôn mặt đỏ hồng trong chăn, không dám đối mặt với Taeyeon.

"Em biết rõ Tae chỉ cái gì mà, chẳng lẽ em muốn Tae nói rõ à?" Taeyeon lôi cổ cô ra khỏi chăn không cho cô trốn tránh đề tài này.

"Không... Không có."

"Như vậy là em có à?" Đôi mắt nâu trong của Taeyeon phát sáng lộ ra tia hưng phấn vô cùng. Vừa nghĩ đến cô có thể có một cô con gái dũng cảm như cô ấy, trong lòng Taeyeon như có một dòng nước ấm.

"Có cái gì?"

"Đương nhiên là con của Tae và em rồi! Nhìn Tae ban ngày làm việc mệt thế nào, trở về lại cố gắng "Tăng ca", Tae nghĩ Tae vất vả "cày cấy" như thế nên có thu hoạch chứ nhỉ!" Taeyeon vừa nói bàn tay hư hỏng kia cũng tiếng vào bên trong, vuốt ve vùng bụng trắng mịn của Fany, vui mừng nghĩ con của cô sẽ trưởng thành ở đây.

Thật sự, thì đúng là mấy ngày nay mặc kệ cô ấy về trễ thế nào, thì cũng phải lôi đầu cô dậy, chiến đấu với cô ấy xong rồi mới để cô đi vào giấc ngủ. Fany mắc cỡ đỏ mặt thầm nghĩ đến màn thân mật kia.

Con?

Cô chưa từng nghĩ đến chuyện này!

Cô không tránh thai, cô ấy lại "thẻ lan" nếu thật sự có con, thì cô phải làm gì bây giờ?

Cô ấy sẽ bắt cô bỏ đứa bé sao?

Nhìn dáng vẻ vui mừng của cô, hình như không giống appa ác độc muốn từ bỏ con mình? Vậy là sinh ra sao?

Đây làm sao có thể? Chưa cưới đã sinh con ở nông thôn thuần phác như Jeonju, sẽ thành sóng to gió lớn, trời nghiêng đất lở mất.

Cô nên đối mặt thế nào với bạn bè, hàng xóm đây?

Cô lại sẽ đối mặt thế nào với đủ loại vấn đề sau này đây?

Nên giải thích chuyện của mình và taeyeon với con thế nào đây? Chẳng lẽ nói vì lúc trước umma thiếu nợ appa con một triệu, cho nên đành phải sinh con gán nợ à?

Trời ơi! Vấn đề này phải làm sao cho đúng đâu, cô bắt đầu đau đầu rồi nha, căn bản cô không có cách nào đối mặt với chuyện mình đã mang thai cả

Tình huống cô gặp đã đủ phức tạp rồi, không hi vọng có thêm một đứa trẻ vô tội, càng thêm hỗn loạn, càng khó có thể rời đi.

Nhìn dáng vẻ phiền não của cô, Taeyeon không khỏi có chút tức giận lên giọng cảnh cáo cô "Tae cảnh cáo em, nếu em đã có con của Tae, mà dám đυ.ng vào một sợi tơ của nó, Tae sẽ kiếm Hwang Mihyung chôn cùng."

"Tae đang nói cái gì vậy?" Cô khó hiểu nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Taeyeon, ý cô ấy là gì?

"Nếu em dám cả gan đi phá thai, Tae sẽ bắt Hwang Mihyung đi theo con Tae."

"Kim Taeyeon, Tae điên à! Tự nhiên lên án tôi muốn mưu sát con tôi là sao." Cô hổn hển dùng sức đánh Taeyeon, bản thân mình máu lạnh vô tình thì thôi đi, còn dám nghi ngờ cô mưu sát cô mình nữa chứ.

"Nói như vậy em sẽ không làm như thế?" Taeyeon xoay người đè lên người Fany, chặn thân người giãy giụa của cô, trong lòng có chút cảm động, nằm mơ cũng thật không ngờ, Nấm Ú đáng yêu của mình lại chấp nhận mình nhanh đến thế.

"Tôi đương nhiên sẽ không mưu sát con tôi!" Cô căn bản đến ý niệm có cũng chưa từng nghĩ tới.

"Vậy chúng ta đây đi tạo ra con là được rồi." Lời Taeyeon mang hai ý nghĩa, cúi đầu che đôi môi đỏ mọng đang kháng nghị của Fany lại, hai tay cởi nhanh quần áo của nhau, thân thể mềm mại làm cô khát vọng một ngày hiện ra trước mắt, Taeyeon ngây dại nhìn cô. Taeyeon đưa tay thăm dò nơi bí mật của Fany không ngừng xoa nhẹ làm du͙© vọиɠ trong người Fany lại tăng vọt...

Nhưng còn con?

Fany đột nhiên nhớ tới, cô căn bản còn không xác định có con không, bọn họ lại tranh cãi không ngớt chuyện đứa con, mà lúc này Tên dê chết tiệc này còn cố làm chuyện để "tạo" con.

Taeyeon lấy hai tay dang rộng hai chân Fany ra đưa nơi ẩm ướt của mình lên nơi bí mật của Fany không ngừng đưa đẩy, làm cả hai rên lên sung sướиɠ.

Fany cố gắng lấy lại hô hấp dùng tia lí trí cuối cùng còn sốt lại của mình khe nói: "Ngừng đi! Dừng lại!"

"Baby à, Tae không thể nào dừng lại được nữa rồi..." Taeyeon khàn khàn nói càng ra sức đưa đẩy nhiều hơn.

"Nhưng Tae cũng phải.. Cũng phải..!" Fany cố nén cảm giác càng ngày càng nóng cháy trong người, tay nhỏ bé đẩy đẩy Taeyeon ra.

Như đoán được tâm ý của cô Taeyeon lập tức dừng động tác, hai mắt lóe lên không vui nói: "Tae chỉ thích thoải mái!"

"Vậy tôi uống thuốc tránh thai."

"Không được!"

"Vậy tôi sẽ có con đấy."

"Vậy thì có đi!"

"Chúng ta làm sao có thể có con?" Fany tức giận hét vào mặt Taeyeon! Cô thật sự không rõ rốt cuộc là "hắn" đang nghĩ thế nào nữa. Sau một tháng nữa, bọn họ sẽ không liên quan gì đến nhau, nếu cô có thai, đến lúc đó đứa nhỏ này phải làm sao? Tạo sao không dùng cách phòng tránh phòng chuyện không may xảy ra, không phải hoàn mỹ à.

"Tại sao chúng ta lại không thể? Phải có." Taeyeon tức giận chà xát hơn nữa lực động cũng dần mạnh bạo hơn. Đáng chết! Kim Taeyeon cô tuyệt không thích Cây Nấm Ú này muốn tránh thai, cô sẽ cố gắng làm cô ấy có con, thật cố gắng, Taeyeon cười tà ác.

"Ước hẹn mọt tháng Tae quên rồi à? Nợ Tae một triệu, chẳng lẽ Tae muốn tôi sinh con làm lãi chắc!" Cô tức giận đến cắn đầu ngực Taeyeon.

Bị cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, Taeyeon nhất thời mất đi lý trí, lực tiếp xúc càng ngày càng mạnh hơn, lần nữa đưa cô lên thiên đường, sau khi kí©ɧ ŧìиɧ kết thúc, cô mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

Taeyeon lộ ra nụ cười đắc ý nói: "A, Tae thích phần lãi này!"

Chiều ba ngày sau, Fany bị đau bụng lăn lộn trên giường, nữ quản gia sốt ruột gọi điện thoại cho Taeyeon. Nửa giờ sau, cô liền vội vàng chạy về biệt thự, đến phòng thì nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Fany cô liền đau lòng không dứt.

"Sao vậy?" Taeyeon ngồi bên cạnh cô dịu dàng hỏi, nhìn Fany đau đớn trên mặt đầy mồ hôi, lòng nhịn không được mà đau đớn theo cô. Buổi sáng khi ra ngoài cô còn rất tốt mà, sao chỉ mới nữa ngày Nấm Ú này đã biến thành như vậy?