Lời Nguyền Đôi Mắt Đỏ [Yulsic]

Chương 9

Chợt cô dừng lại trước một bức tranh có phủ tấm vải trắng xóa, bên ngoài in hằn rõ nét dấu vết thời gian - là bụi bậm, là tơ nhện và những vết ố vàng. Jessica ngập ngừng, trong lòng do dự, nửa rất muốn xem rõ những nội dung bên trong, nửa lại như một ma lực báo hiệu rằng cô không nên chạm vào. Biết đâu chừng, vật đang ẩn sau lớp vải trắng sẽ cuốn Jessica vào một vòng xoáy khác, khó có thể lường trước được hậu quả

Rốt cuộc thì sự tò mò vẫn thắng thế. Và tấm vải mạng nhện kia đang từ từ bị vén lên...

Đó là tranh vẽ một người phụ nữ quý tộc sống vào những năm 60, 70 bởi bộ trang phục trên người bà ta dù quý phái nhưng cũng đã lỗi thời. Có một điều khiến Jessica cảm thấy thật kì lạ, rằng người phụ nữ trong tranh kia là ai mà sao cô lại cảm thấy thân quen đến thế này? Gương mặt bà bị che đi bởi một chiếc khăn lụa màu trắng, theo màu sắc miêu tả thì có lẽ bằng voan. Đôi mắt bà nhắm nghiền hệt như đang ngủ giấc ngủ bình yên

Mớ giấy báo vương vãi trong phòng bỗng chốc bay cao, cả chiếc váy hoa tulip vàng của Jessica cũng bị cơn gió vô tình tốc tung lên. Cô bối rối giữ lại trước khi kẻ xấu xa trong phòng kịp trông thấy. Trong giây phút bất ngờ, Jessica lần nữa chẳng dám tin vào mắt mình, cô thảng thốt hét lên rồi ngã nhào về sau

Kwon Yuri từ xa chẳng biết gì, chỉ có thể chạy đến giúp Jessica đứng dậy

"Cô sao thế?"

"Bức... bức tranh đó vừa chớp mắt" ...Jessica run rẩy

"Hửm" (_ _?)

Kwon Yuri lấy làm lạ. Cô chầm chậm bước đến trước bức tranh rồi lặng người thưởng thức. Thoạt nhìn đúng là vẻ đẹp của người trong tranh có phần ma mị. Chắc rằng bút pháp vị danh họa vẽ nên rất tài tình. Dù là bố cục, độ sâu hay tiểu tiết cũng vô cùng sắc sảo

Tuy bản thân cùng là theo đuổi niềm đam mê hội họa, nhưng so với trình độ của tác giả tuyệt phẩm này thì Yuri tự cho rằng bản thân còn kém rất xa

Kwon Yuri đưa ánh nhìn từ đáy tranh lên đến trọng tâm là gương mặt. Đúng hơn thì chỉ có mỗi đôi mắt, bởi nửa gương mặt từ mũi xuống cằm đã bị chiếc khăn voan che kín. Ngay trên trán người phụ nữ, hai chú bướm màu hạt dẻ vẫn không ngừng vỗ cánh. Yuri nhanh chóng hiểu ra cớ sự, cô liền bật cười thành tiếng

"Hahaha, ra đây là chớp mắt của cậu đó sao... đúng là trí tưởng tượng phong phú à nha, hahaha"

...Kwon Yuri vừa ôm bụng vừa kéo tay Jessica đến xem

Jessica ban đầu cảm thấy thật ngượng ngùng, nhưng vì tràn cười không dứt của Yuri khiến cô dần chuyển sang bực bội. Cô lạnh lùng đạp mạnh lên chân Yuri khiến Yuri đau đớn mà la toáng lên

"Yah, cậu mang giầy cao gót đó. Nếu không may dẫm trúng gót giầy, chân tôi sẽ lủng một lỗ to tướng cho coi" ><

Jessica chỉ liếc xéo Kwon Yuri một cái rồi chầm chậm bước đến bên bức tranh. Cô xác nhận đúng là mình đã thần hồn nát thần tính. Jessica thoáng thấy hai chữ K.Y nằm yên ắng tại một góc của bức tranh bèn quay sang hỏi Yuri

"Kwon Yuri, cô vẽ ai thế?"

"Hở" ...Yuri cảm thấy bất ngờ nhưng cũng vội vàng đính chính ngay - "Tôi không phải tác giả đâu"

"K.Y" ...Jessica chỉ tay xuống nơi có chữ kí

"Tôi là K.Y, người đó cũng là K.Y, vô tình trùng hợp thôi mà" ...Yuri trả lời nhẹ tâng như kiểu chẳng có gì là bất thường cả - "Mà cậu có thấy người trong tranh quen quen không" ...Kwon Yuri nghiên đầu thắc mắc

"Ừm... đôi mắt đó..." ...Jessica ngập ngừng

Kwon Yuri quay sang nhìn vào gương mặt xinh đẹp của Jessica, chờ đợi cô nàng kết thúc câu nói lửng

Nhưng chợt điều gì đó khiến Yuri phải reo lên...

"Có phải người trong tranh là... cậu"

"..." ...Jessica nheo mắt nhìn kĩ một lần nữa - "Đôi mắt đúng là chín phần giống tôi nhưng tôi chưa từng để cho ai vẽ, lại còn trong trang phục kì lạ như vầy" ...Jessica chau mày

"Cũng phải, nghĩ lại thì bức tranh đã ở đây một năm trước rồi. Tôi thậm chí đã quên mất sự hiện diện của nó" ...Kwon Yuri nhớ lại ngày cô đến đây học, từng xem qua bức tranh này một lần. Chỉ vì sau đó bài vỡ cuốn theo nên cô đã quên mất một thành viên đặc biệt trong phòng

Mà nơi đây vốn là trường mỹ thuật, nhân tài hẳn sẽ không thiếu, cho nên Kwon Yuri đơn giản đã cho qua mọi chuyện

"Thôi đừng quan tâm làm gì cho mệt óc" ...Yuri kéo tay Jessica đến bên mớ bừa bộn do mình bày ra - "Cậu mau giúp tôi dọn dẹp nào"

"Tại sao tôi phải làm" ...Jessica giật nhanh tay lại

"Chẳng phải cậu đến đây cũng vì tìm tôi... à, ừm, nếu chưa xong việc ở đây, tôi sẽ không thể đi đâu hết" ...Kwon Yuri lí sự

Tuy Jessica dễ dàng bị Kwon Yuri đoán ra tâm ý. Nhưng cô đã quyết lòng mặc kệ kẻ đáng ghét tự mình lo liệu

Cô khoanh tay lại rồi đứng sang một góc sạch sẽ hơn, nhếch môi mỉm cười thách thức

"Điều mà tôi đã thấy, cô chắc không còn muốn biết"

"..." ...Kwon Yuri lập tức thay đổi sắc mặt, thở dài lấy một tiếng rõ to - "Hơi... tôi chịu thua, cậu hãy ngồi đó đợi tôi thêm ít phút vậy"

Kwon Yuri quay đi, tiếp tục dọn dẹp. Còn vị tiểu thư Jessica thì đi loanh quanh thả hồn vào những suy nghĩ mông lung chỉ mình cô biết

---------------------

Cũng đã hơn nửa tháng kể từ ngày Jessica đến học ở Đại học Mỹ thuật Seoul. Nhịp sống cô bắt đầu trở nên rối loạn vì có một kẻ tên là Kwon Yuri cứ suốt ngày theo quấy phá

Mọi nguồn cơn của lời nguyền chết chóc đều khơi nguồn từ dãy phòng bỏ hoang. Càng chắc chắn hơn nữa khi Jessica đã nhìn thấy... cô chính là muốn xác nhận về thứ mà mình bắt gặp có thật chăng đúng là ma quỷ? Cho nên dù cho dãy phòng có đáng sợ, có khủng khϊếp đến dường nào, Jessica cũng quyết tâm phải tìm hiểu cặn kẽ. Tiếc rằng ông lão họ Kang đã đặc biệt chú ý đến cô nên việc một mình vào được nơi đó càng trở nên khó khăn hơn rất nhiều

Đấy là lý do vì sao Jessica phải hạ mình tìm đến Kwon Yuri

...

"Hóa ra cậu muốn tôi giúp cậu lẻn vào cấm địa" ...Kwon Yuri ngạc nhiên - "Cậu hết sợ rồi à" ...lại bắt đầu thói quen châm chọc Jessica

"..." ...Jessica không nói gì. Bất giác những hình ảnh của ngày hôm đó ùa về tâm trí khiến hơi thở trở nên dồn dập

Có lẽ đã nhận ra thái độ khác thường của cô nàng kiêu kì, phần nào vì cảm thấy căn rứt nên Yuri thôi không cười nữa, cô nhẹ nhàng tiến đến nắm lấy bàn tay run rẩy của Jessica rồi trấn an

"Có tôi ở đây rồi... lần này tôi sẽ không bỏ cậu một mình nữa đâu" ^^

"..." ...Jessica bị bất ngờ trước sự dịu dàng kì lạ, nhưng cũng nhờ hơi ấm bàn tay Yuri mà Jessica có thể bình tĩnh trở lại

Jessica chưa kịp rút tay về thì tự Yuri đã buông ra. Vẻ mặt Kwon Yuri bổng chốc trở về với phong thái bỡn cợt quen thuộc

"Nếu gặp ma, cậu hãy hét lên như kiểu vẫn thường hét vào mặt tôi á" ...Kwon Yuri dùng hành động bịt chặt hai tai minh họa - "Tôi nghĩ sóng âm đa tầng cá heo siêu cấp của cậu sẽ dọa được bọn ma"

"..." ...Jessica chau mày suy nghĩ

"Thế nào chúng cũng sẽ né xa cậu ra cho coi" ...Kwon Yuri giả vờ điệu bộ co chân co tay, lè lưỡi chạy hoảng loạn

"Đồ điên" ...Jessica liếc xéo Yuri rồi bỏ đi một mạch

Tuy miệng chửi rủa kẻ xấu xa đó nhưng trong lòng Jessica lại thầm cười

Cô chẳng hiểu nổi vì sao bản thân lại thấy những hành động ngốc nghếch của kẻ kia có gì đó cũng... đáng yêu

...

Mon theo con đường đá sỏi cũ. Dùng chiếc chìa khóa trộm từ phòng bảo vệ, Yuri lần nữa mở ra cánh cửa thiếc đen ngòm. Cả hai nhanh chóng luồn lách vào bên trong bờ tường rồi nấp sau bụi cỏ rậm rạp

Hiện tại là giờ nghỉ trưa, ông lão họ Kang có lẽ đã đi ăn hoặc đánh một giấc trong căn phòng bỏ trống nào đó gần đây

Mấy hôm nay Yuri bận hoàn thành bài tập kết thúc môn nên cũng không bày trò làm phiền lão. Sự phòng bị nhờ thế chắc đã giảm đi nhiều. Vả lại, vào giờ này, lão cũng chẳng có lý do gì để chạy vào dãy nhà bỏ hoang cả. Yuri bỗng trở nên hớn hở lạ kì, trong lòng thầm gõ trống khua chiêng ăn mừng

"Cậu vẫn chưa cho tôi biết thứ cậu đã thấy"

"..." ...Jessica chỉ tay về buồng thang máy gỗ