...Jessica chuyển sang đề tài khác.
"Ừm"
...Kwon Yuri rất tự nhiên gật mạnh đầu, kèm theo trên môi là một nụ cười tinh nghịch.
"..."
...Jessica chau mày, lập tức đấy người Kwon Yuri rồi ra vẻ giận dỗi rời đi
- "Kwon Yuri đáng ghét"
"Sica khóc nhè"
...Kwon Yuri nhanh chóng đuổi theo, vẫn không ngừng buông lời trêu chọc.
Rốt cuộc không thể chịu nổi trò đùa dai dẳng, Jessica quay đầu, quơ tay đánh lên vai kẻ lì lợm Kwon Yuri. Kwon Yuri giả vờ kinh hãi liên tục cầu xin tha mạng, rồi cô xoay người chạy đi. Jessica phải đuổi theo đến mệt lã mồ hôi.
Tình yêu quả thực rất kì diệu...
Nó có sức mạnh vô cùng màu nhiệm, dễ dàng hàn gắn vết thương, thậm chí xoa dịu ngay nỗi đau dù cho nỗi đau có to lớn đến dường nào...
--------------------
Trong lúc chờ đợi Kwon Yuri thực hiện cuộc tái kiểm tra. Bà nội cùng Jessica ngồi lại phòng bệnh nhân chờ đợi.
Từ hôm đôi mắt Yuri chính thức chuyển sang màu đỏ, thái độ của bà nội bỗng dưng cũng thay đổi lạ thường. Bà rất hay nhìn vào đứa cháu thân yêu rồi ưu sầu, buồn bã. Ban đầu Jessica thoáng nghĩ là bà quá thương tâm, nhưng, càng về sau, đôi mắt đó lại càng nói lên nhiều tâm sự.
Đến hôm nay, khi bà nội chủ động kéo Jessica vào phòng nói chuyện, Jessica mới hiểu rõ nguyên nhân của ngần ấy sự lo lắng...
"Sica à, cháu là người thừa kế tập đoàn JungSang, là cháu ruột của Kang Bum Soo?"
"Dạ?"
...Jessica ngờ vực đưa cái nhìn thắc mắc về phía bà nội. Bà nội theo đó thở dài.
"Bà cháu... bà Jung đã biết chuyện của cháu và Yuri chưa?"
"Cháu, cháu vẫn chưa... Chờ đợi sức khỏe Yuri khá hơn, cháu nhất định mang Yuri về ra mắt. Chắc bà cố sẽ rất..."
...Jessica hai má ửng hồng. Trong khi bà nội lại trở nên căng thẳng.
"Đừng, đừng làm thế!"
...bà nội đột nhiên hốt hoảng. Bà nắm lấy bàn tay Jessica. Cả người bà run rẩy, nước mắt tự bao giờ cũng đã lưng tròng
- "Ta có thể yêu cầu cháu một việc không Sica?"
"Bà ơi, bà làm sao thế này?"
...Jessica ngơ ngác chẳng hiểu sự tình.
"Cháu... cháu có thể chia tay Yuri được không? Ta có mỗi Yuri là người thân, ta thật muốn Yuri an nhàn sống nốt quãng đời còn lại..."
"Tại sao, cháu có gì không phải sao ạ? Xin bà cứ khiển trách, cháu nhất định cố gắng sửa đổi... cháu,cháu..."
...Jessica bối rối nhận lỗi về mình, hai mắt cũng trở nên đỏ hoe.
Jessica thật không biết tại sao bà nội đột nhiên ghét bỏ mình?
Rõ ràng trước đó quan hệ giữa Jessica và bà nội vẫn rất tốt...
"Bệnh của Yuri là di truyền từ người chị song sinh của ta, cũng là dì ruột của Yuri..."
...bà nội thẫn thờ kể lại
- "Ngày trước chị ấy cũng tại nơi đây mà ra đi..."
...ý của bà nội, dì Yuri là mất tại bệnh viện này
Jessica cảm thấy có một sợi dây liên kết mơ hồ xuất hiện trong đầu...
Hình ảnh
"người đó"
vụt nhảy khỏi cửa sổ chợt hiện ra như một đoạn phim tua chậm...
Ý của bà nội, người dì của Yuri đã chết tại đây, chẳng lẽ chính vì căn bệnh quái ác? Nhưng bác sĩ bảo rằng tế bào chỉ phá hủy cấu trúc võng mạc, không gây nguy hiểm tính mạng?
"Dì ấy cũng vì bệnh mà mất?"
...Jessica lo lắng xác định.
"Chị ta, chị ta... bị bức tử chết..."
...đôi mắt căm hận lại ánh lên trên gương mặt già nua, khắc khổ
- "Ta không muốn rồi đây Yuri cũng sẽ như thế"
"Tại sao? Cháu thật sự không hiểu được. Chuyện đó thì liên quan gì đến Yuri và cháu?"
...Jessica không thể kìm nén, giọng nói có phần kích động.
"Chuyện đã qua ta chẳng muốn nhớ lại, nhưng lỗi lầm Jung gia gây ra ta không tài nào tha thứ. Chỉ trách nhà ta quá nghèo, thân phận ta quá thấp kém để tìm Jung gia đòi lại công bằng cho chị. Nếu như cháu muốn biết, hãy về hỏi bà Jung... nhắc cho bà nhớ cái tên Kwon Yul. Nếu bà ta còn cảm thấy thẹn với lương tâm, bà sẽ không ngại thú nhận tội lỗi trong quá khứ"
"Tội lỗi... bà cố của cháu đã từng làm gì?"
Nghe đến cái tên
"Kwon Yul"
, Jessica chợt nhớ đến hai kí tự
"K.Y"
...
Lý nào K.Y chính là Kwon Yul?
Người có gương mặt hệt như Yuri trong bức tranh kia chính là Kwon Yul?
CẠCH
...cánh cửa chợt mở. Gương mặt tươi tắn của Kwon Yuri lập tức hiện ra. Jessica cùng bà nội vội vàng lau khô dòng lệ, che giấu cuộc đối thoại căng thẳng tự nãy giờ.
Jessica lòng rối như tơ vò, chỉ có thể trò chuyện cùng Yuri thêm một lúc rồi tìm cớ ra về. Giờ đây cô thật muốn tìm gặp bà cố, muốn hỏi ngay sự tình.
Hà cớ gì những bậc trưởng bối đều cảm thấy oán hận Jung gia như thế?
Phải chăng trong quá khứ bà cố đã gây ra một lỗi lầm rất lớn?
---------------------
Đã lâu lắm rồi Jessica không trở về biệt thự ngoại thành. Nơi đây vẫn thế, vẫn rộng lớn đến độ khiến cho những người mới đặt chân bước vào đều cảm thấy bản thân trở nên lạc lõng, cô độc. Nhưng, bà cố đã trải qua hơn nửa quãng đời tại đây. Thậm chí trước khi Jessica về nước, bà chỉ sống một mình.
Nhiều lúc Jessica tự hỏi, bà cố có bao giờ cảm thấy chán ghét nơi buồn tẻ này?
Từ lần trở về trước, Jessica đã chú ý đến vườn hoa lan, chú ý đến những viên saphia quý giá cùng thứ gỗ huyết dụ đặc trưng. Đó là sở thích của bà cố hay thật sự là của một người khác?
"Sica, con về bao giờ?"
...là giọng của Jung phu nhân, mẹ của Jessica. Bà trên tay mang theo một tách trà ấm cùng chén canh thuốc bổ.
Vừa trông thấy mẹ, lòng Jessica chợt nhẹ tâng. Hệt như một thói quen ỷ lại, Jessica tự cho phép bản thân tạm quên đi phiền muộn, vui vẻ chạy đến ôm lấy vai Jung phu nhân rồi mĩm cười tươi tắn. Jessica thật thích cảm giác mỗi khi bên mẹ, rất bình yên.
"Bà cố vẫn khỏe chứ ạ?"
...Jessica đã biết mẹ và bà cố vừa thăm người mà cô phải gọi là
"cha"
về.
Jung phu nhân là một phụ nữ rất hiểu sự tình, lại vô cùng kiên cường. Cho nên Jessica không quá lo lắng, nhưng với bà cố thì khác. Sức khỏe bà cố kém như thế, bà cố có chịu nổi chuyện này không? Chuyện cháu trai ruồng bỏ chính gia tộc, còn phạm phải bao nhiêu tội lỗi tày trời?
"Bà cố đang nghỉ ngơi trong phòng. Biết con về thăm chắc bà sẽ vui lắm"
...Jung phu nhân lần nữa mĩm cười
- "Con đêm nay sẽ ngủ lại đây chứ?"
Jung phu nhân chờ đợi Jessica gật đầu liền nhẹ thở phào. Bà biết từ lúc bà cố biết chuyện Jessica cùng đứa trẻ có tên Kwon Yuri qua lại. Rồi đến việc gặp lại cháu trai trong trại giam, còn nhận lấy trăm lời oán trách từ ông, bà cố trong lòng đã có thêm nhiều dày vò.
Jung phu nhân vốn không rõ những khúc mắc giữa bà cố và chồng. Nhưng những khúc mắc kia nếu như không thể hóa giải, nó sẽ ám ảnh bà cố suốt những ngày tháng sau này. May mắn thay, hôm nay Jessica trở về, bà cố từ trước đến nay yêu thương đứa cháu này nhất. Có Jessica kề bên chăm sóc, chắc chắn bà cố sẽ nguôi ngoai ít nhiều.
"Con mang thuốc đến cho bà..."
...Jung phu nhân chuyển khay trà cho Jessica rồi ngỏ ý rời đi
- "Công ty có chút việc cần mẹ giải quyết. Mẹ định chờ bà uống thuốc rồi mới đi. Giờ đã có con, con thay mẹ làm việc này. Được chứ?"
"Tất nhiên ạ"
"Vậy mẹ đi trước"
"Dạ"
...Jessica hôn nhẹ lên má Jung phu nhân rồi yên lặng đứng nhìn bóng hình người phụ nữ hiền hậu dần khuất xa.
Cô giữ chặt khay trà tiến đến gian phòng nằm sau đại sảnh...
Là phòng bà cố.
...
Nhẹ nhàng gõ lên cánh cửa bằng gỗ. Một tiếng, hai tiếng. Vẫn chẳng có lời đáp lại. Jessica lòng thầm nghĩ bà cố đã ngủ. Cửa không khóa nên Jessica dễ dàng đẩy cửa bước vào.
Bên trong khá tối, đèn không bật, cả rèm cũng buông kín. Gian phòng đã tối giờ càng thêm phần ngột ngạt. Trên chiếc ghế bập bênh đặt cạnh cửa sổ, bà cố đang ngồi gục đầu. Jessica mĩm cười đến bên giường lấy lên chiếc chăn bông rồi nhẹ nhàng phủ ngang người bà cố. Lúc đến gần mới phát hiện dưới chân ghế có một quyển album, có lẽ ban nãy bà cố ngủ quên đánh rơi xuống đất.