Nữ Nhân Của Ta [Yulsic]

Chương 24

"Tìm Yuri" - Jessica, em ấy đơn giản trả lời, hệt như bày tỏ sự việc hiển nhiên sẽ xảy đến

"Cô đứng lại!" - lần này Jung phu nhân không còn khoan nhượng, người cũng to tiếng với Jessica. Đồng thời ra hiệu cho vài hạ nhân giữ Jessica lại

"Mẹ không có quyền làm thế" - Jessica hẳn nhiên phản kháng. Cả thân người Jessica vùng vẫy nhưng tiếc rằng sức em không thắng được lực của nam nhân. Họ đang kìm chặt hai bên vai em. Ta nhìn mà cảm thấy sốt ruột

"Mang tiểu thư lên phòng, khóa trái cửa" - Jung phu nhân lạnh lùng phán, bọn hạ nhân e dè làm theo, mặc cho Jessica không ngừng kháng cự

"Bá mẫu..." - ta muốn giúp em, nhưng ta biết nếu không làm theo ý bá mẫu, Jessica thật sự sẽ đi mất. Ta hoàn toàn không muốn em làm điều đó

Một thân nữ nhân yếu đuối... sao có thể ra ngoài vào buổi đêm nguy hiểm như thế này chứ! Lại còn đi tìm Yuri!

Nếu nói hoa mỹ một chút cô ta là bạn đặc biệt của Jessica. Thẳng thừng một chút, thì chính là tình địch của ta. Cho nên tận trong tâm, ta vẫn ủng hộ việc Jung phu nhân ngăn cấm em rời nhà

"Thất lễ rồi, Dennis! Sự việc hôm nay, ta mong rằng không ảnh hưởng đến hôn sự hai đứa... cháu là đứa trẻ hiểu biết, ta mong cháu hảo hảo giữ bí mật..." - ta hiểu Jung phu nhân đang lo ngại việc gì. Là người sợ phụ mẫu ta biết được rồi xảy ra bất hòa không hay

"Vâng ạ"

"Hảo! Đi nào, nhanh đến gặp thông gia tương lai"

"Dạ"

Ta tuy chân rời đi cùng Jung phu nhân, nhưng tâm lại đặt nơi Jessica. Thật lòng luyến tiếc em! Ta biết giờ em đang rất đau buồn. Ta chỉ ước mình có thể ở đó an ủi em, để em tựa vào vai mà khóc... mong em có thể vơi đi tâm sự...

Nữ nhân Yuri kia rốt cuộc đã làm gì?

Cô ấy đi đâu cớ chứ?

Tại sao lại làm Jessica phải đau lòng đến thế!?

Nữ nhân đó quả không xứng đáng để Jessica yêu. Ta nhất định vì hạnh phúc sau này của Jessica mà giành trái tim em về

Nữ nhân Yuri không xứng đáng có được em! Người nhẫn tâm làm em khóc, chắc chắn, chắc chắn không thể mang hạnh phúc cho em được!

END POV #

# KWON ĐẠI MÁ"S POV:

Yuri đã đi được ba ngày rồi...

Ta thế là hưởng thụ cuộc sống bình yên đã được ba ngày...

Hahaha!!!!!!!!!

Nhưng mà nói gì thì nói, không có đứa trẻ vô dụng, lười nhát, kém cõi này trong nhà thật có gì đó không quen. Tại sao vậy ta?

À, có lẽ không có ai để ta thị uy khiến ta buồn chán đây mà!

Đành chịu thôi, vẫn là tương lai quan trọng. Đứa trẻ đó cần trưởng thành, cần trở nên hữu dụng để sau này ta còn lợi dụng, hưởng phúc con cái chứ

...

Chú nó tối qua có gọi điện thoại bảo hai chú cháu rời Canada rồi. Hai người chuẩn bị hành trình "Cứu trợ dân nghèo" gì gì đó. Ta chỉ hiểu sơ qua là dạng chữa bệnh không thể lấy tiền, còn phải ngày đây mai đó không có điểm dừng, qua các quốc gia

Ôi, con ta thế là được một phen lam lũ. Cho nó chừa luôn tật làm biếng nhớt thây!

Mà có chút bất tiện... Yuri nhà ta sẽ không thường xuyên liên lạc về nhà. Các nước nó đến hầu như đều nghèo đói, lại thêm đời sống tiện nghi vô cùng giới hạn. Thế là, điện thoại từ vật bất li thân trở thành cục gạch tạc lon không ai thèm. Một tuần nếu may mắn về lại Canada thì còn gọi Video cho ta. Ta nhờ thế chứng kiến nhan sắc nó tàn phai tới đâu

Nhưng nói thì nói thế, cũng đã biết trước chắc từ nay một tháng hảo hảo gặp nó đôi ba lần. Cầu mong lúc trở về, nó không thật sự hóa thành than đen đại hắc hắc!

...

Tối ngày thứ tư Yuri đi, đột ngột đứa trẻ Sica lại đến viếng thăm nhà ta. Nó bảo tìm Yuri. Bộ dạng còn rất nôn nóng. Sica hỏi ta: "Vì sao không liên lạc được với Yuri, điện thoại Yuri luôn ngoài vùng phủ sóng?", ta đương nhiên trả lời sự thật

Ta hảo hảo nói ra việc Yuri rời nhà học y, rồi ngày đây mai đó với mỗi cái thân mốc xì không phương tiện thông tin. Vừa nghe đến đó Sica trở nên bàng hoàng. Hai đứa đã thân đến độ không thể phân li rồi sao? Thân đến độ không có chị em hàn huyên là ngứa khẩu phát điên?

Sica hỏi ta: "Bao giờ Yuri về?"

Ta lại lần nữa thuật lại câu của chú Yuri: "Không say không cho về". Ý của hắn chính là không dạy dỗ đứa trẻ vô dụng của ta thành tài thì không cho về Hàn. Nhưng với trình độ tép riu của Yuri, nó... nó... không khéo hai ba năm về đã là sớm...

Mà đứa trẻ Sica hôm nay thật lạ, vừa nghe Yuri nhà ta không biết bao giờ mới về liền tối sầm mặt mũi. Còn hỏi thêm: "Trước khi Yuri đi có biểu hiện gì lạ không?"

Lạ ư?

Con ta trước giờ trong mắt mọi người vốn lạ lùng rồi. Nó vừa lười, vừa nhát, vừa lạc quan vô độ, còn hay ngơ ngơ ngẩn ngẩn, ham ăn số một không heo nào bằng... vậy lạ của Sica có phải là kiểu lạ đó không?

Mà ta chợt nhớ ra một điều... Yuri trước một tuần rất hay lẩm bẩm lảm nhảm... cái gì mà "Không muốn bị xem thường"? Đúng rồi! Là"Tuyệt đối không để giám đốc xem thường, hảo hảo tu dưỡng thành tài"

Ta đôi lúc nhàm chán còn bồi vào: "Ăn ở thất đức như cô ma còn coi khinh huống gì con người"

Thế mà nó chẳng cãi lại ta, càng không tỏ ra kích động

Nó dường như ý thức bản thân mình vô dụng rồi! Quả là lần đầu tiên... ta cảm thấy vừa bất ngờ vừa mừng rỡ, là mừng đến chảy nước mắt. Ôi, con ta rốt cuộc chịu thông não đấy sao!?

Ta đem việc đó kẻ luôn cho Sica nghe

Không ngờ đến đứa trẻ này không những không cười, không ngạc nhiên mà lại xem như chuyện vô cùng nghiêm trọng

"Yuri tại sao phải đi..." - đứa trẻ này thất thần rời khỏi nhà ta, môi cứ không ngừng lặp lại. Có phải... có phải...

Nhóc con vô dụng nhà ta lừa tiền Sica rồi bỏ trốn?

Không, không đâu, có nghèo cũng đâu đến độ ăn ở bất nhân như vậy. Với lại Yuri làm sao đủ bản lĩnh lừa ai. Cầu trời là chuyện khác!

Mà Sica ổn chứ?

Ta vì không yên tâm đã theo tiễn Sica về tận nhà. Nói ra nghe tử tế, thật tâm chẳng tốn mấy bước chân. Tận mắt thấy Sica vào, ta mới yên tâm trở về

Rốt cuộc chẳng hiểu hai đứa nhóc này làm sao?

Kẻ đi không báo, người lại đến không mời...

Tuổi trẻ đúng thật kì lạ!

END POV #

# JUNG PHU NHÂN"S POV:

Đứa trẻ có tên Kwon Yuri đó rốt cuộc là thần thánh phương nào!?

Nó khiến Sica nhà ta không thiết ăn uống cả một tháng nay. Ta phải hảo hảo bồi bác sĩ ngày đêm túc trực trong nhà, phòng trường hợp cấp thiết. Nhưng tình trạng vẫn chẳng khá hơn

Sica một mực bảo "Tìm Yuri"...

Ta đây làm sao đồng ý cho được...

Ta đã quyết tâm li khai bọn nó, quyết tâm tác thành mối hôn sự giữa Sica và Dennis. Ngày vui đã định, đại sự cũng công bố trên các phương tiện truyền thông. Ta chính là muốn nói cho cả thế giới biết hai đại tài phiệt chúng ta sắp kết thành thông gia, ta chính là muốn đứa trẻ Yuri kia biết mà tắt đi ngọn lửa tình si sai trái, càng một lòng muốn Sica vì thể diện gia đình không tài nào chối từ hôn sự nữa

Đại cuộc đã định như thế, ta tin đứa con yêu quý của ta thừa thông minh, làm việc sao cho đúng mực!

...

Nhìn thân thể ngày càng bất hảo của Sica ta không tài nào kìm nén đau lòng. Đôi lần còn thử trả tự do cho Sica... nó liền rời khỏi nhà, tất nhiên vẫn vì "Tìm Yuri" của nó...

Chỉ cần ta một phút lơ đãng, Sica sẽ hệt như làn khói mà biến mất!

Cho nên ta buộc giữ nó trong phòng, cho hạ nhân canh gác. Có nhiều đêm, ta vô tình ngang qua chợt nghe thấy tiếng khóc thút thít. Ta kiềm lòng không đặng bước vào. Liền thấy Sica ngồi ở góc giường, áp tai điện thoại, miệng không ngừng lẩm bẩm:

"Yuri nghe máy đi mà..."

Nó thật sự bị mụ mị mất rồi. Vì sao lại vì một nữ nhân cơ hàn mà hủy hoại thân xác mình như thế!? Rốt cuộc nó có hiểu người mẫu thân này vì nó đau lòng hơn gấp bội!?

Ta chợt nhớ trước đây, cũng đã từng trông thấy Sica rơi vào tình trạng tuyệt vọng như thế... là ngày ta sang Mỹ tiễn đưa linh cữu phụ thân Sica...