Nữ Nhân Của Ta [Yulsic]

Chương 14

Nhưng, tại sao lại thử đồ trên người ta?



"Không phải Sica mua trang phục sao?"
 - ta liền hỏi Jessica, trông gương mặt chăm chú của Jessica thật khiến lòng ta dâng tràn những cảm giác khác lạ

Nếu là bình thường, cử chỉ thấm đẫm yêu thương kia luôn khiến ta mĩm cười. Nhưng ngày hôm nay, sau những lời mẫu thân Jessica nói, ta ngoài cảm giác hạnh phúc còn có thứ cảm giác gọi là khó xử. Lòng ta rối bời những mâu thuẫn

Jessica tại sao lại yêu một người như ta?

Còn ta, dành được gì cho cô ấy ngoài thứ tình yêu mù quáng này?

Ta có xứng đáng với Jessica hay không?

Ta, ta thật đau đầu quá đi!

"Yuri không khỏe sao?" - thấy ta vò đầu Jessica liền hỏi

A, ta lại làm ra chuyện mất mặt cô ấy nơi công cộng rồi. Tóc ta giờ như ổ quạ, mặt ta nhăn nhúm đến khó coi, lúc nãy còn vô thức la lên nữa chứ. Mọi người ai cũng nhìn hai chúng ta. Nhưng Jessica không hề để tâm đến, cô ấy vẫn chỉ chú ý một mình ta, cô ấy đưa bàn tay mềm mại lên sờ trán ta kiểm tra nhiệt độ, rồi còn dùng ngón tay thon dài chải chuốt lại tóc cho ta

Sao Jessica có thể tốt với ta như thế chứ!?

Ta, ta, ta...

"Không thích mua sắm sao?" - Jessica cố tìm ra lý do ta trở nên chán nản - "Hay là đói bụng rồi?" - cô ấy sờ sờ bụng ta. Ấy, đừng làm thế, mọi người đang nhìn. Ta nhẹ lùi về sau tránh né sự đυ.ng chạm nhạy cảm. Vô tình lại khiến Jessica mất hứng - "Yuri hôm nay rất kì lạ... tại sao né tránh ta?" - ta không né tránh Jessica, ta, ta chỉ đang đè nén cảm xúc. Ta là muốn bảo vệ hình tượng cho Jessica mà thôi

"Ta... không... có" - ta gắng gượng nặng ra từng chữ, rồi lại nhanh chóng mĩm cười che giấu tâm sự - "Mau vào thử trang phục" - ta chuyển chủ đề, đẩy vai Jessica vào bên trong phòng thử

"Còn bảo không!?" - cô ấy nhất quyết không buông tha cho ta - "Tự nãy giờ là chọn cho Yuri, không phải ta" - sao? Sao lại chọn cho ta? Ta mở to mắt nhìn Jessica, cô ấy đương nhiên đoán ra điều ta nghĩ. Cô ấy là con sâu trong bụng ta mà - "Yuri cùng ta đến buổi tiệc, nhớ chưa!?" - cô ấy nheo mắt, lại đưa tay lên nhéo hai má ta. Nhưng trước giờ chỉ có cặp đôi yêu nhau mới cùng đến dự tiệc. Chúng ta... chúng ta có thể công khai sao?

"Không được" - ta nên từ chối thôi

"Tại sao?" - Jessica liền truy vấn

"Mọi người sẽ..." - ta chẳng dám nói ra vế còn lại, rằng mọi người sẽ dị nghị Jessica

"Yuri sợ mọi người xem thường chúng ta?" - không, ta không sợ bị xem thường, ta chỉ sợ họ xem thường Jessica mà thôi

"Ta, ta..." - ta nên trả lời sao đây? - "Giám đốc Jung cũng ở đó" - ta cố ý nhắc đến mẫu thân Jessica, chỉ mong Jessica hiểu được nỗi lòng ta rồi đổi ý

"Thì sao chứ, chuyện của chúng ta, chúng ta cùng nhau đối mặt. Mẹ ta thì can hệ gì?" - can hệ nhiều lắm chứ, bà buộc ta rời xa Jessica đấy! Nhưng ta không dám nói ra điều đó, ta chỉ có thể im lặng, nở nụ cười gượng gạo - "Được rồi, Yuri chỉ cần trả lời "Đến!" hay "Không đến!"?" - Jessica rốt cuộc cũng không truy vấn ta nữa. Cô ấy dùng giọng điệu lạnh lùng hỏi ta. Ôi cái thái độ gì đáng sợ thế này, nghe ra như: "Nếu Yuri không đến thì ta sẽ xử Yuri tội lăng trì!"

Ta sợ hãi, đành miễn cưỡng gật đầu. Người bên kia nhờ thế mĩm cười. Jessica còn đưa tay vuốt nhẹ tóc ta bảo: "Ngoan lắm"

Cô ấy có phải xem ta là nhi đồng rồi bắt nạt không!? Ta thấy rất giống. Ta, ta... ta có chút uất ức nha...

"Mau vào thử"

Jessica kéo tay ta đến trước phòng thay đồ rồi đặt lên tay ta gần chục bộ trang phục, váy có, đầm có, quần jean dài cũng có. Ta nhìn cả thảy quần áo mà chóng hết cả mặt, chỉ sững người cảm nhận sức nặng trên tay

"Cần ta giúp Yuri thay đồ?" - Jessica lần nữa lên tiếng làm ta giật mình. Chắc vì không đủ kiên nhẫn đợi ta tỉnh giấc

Mà cô ấy vừa bảo giúp ta thay đồ?

Hai chúng ta bên trong và ta chỉ mặc mỗi bra... Á, không được không được, nghĩ đến đã thấy xấu hổ rồi. Jessica làm sao thế này, cô ấy vừa trêu ghẹo ta xong còn thản nhiên cười nhạo gương mặt ửng hồng của ta. Hừm! Jessica thật ác với ta mà

Ta quê rồi, nhưng ta không thể làm gì khác ngoài việc ôm trang phục vào phòng thử. Ta chính là muốn trốn khỏi người kia, đồng thời che giấu gương mặt cà chua rẻ tiền này

...

Cuối cùng hành trình mua sắm cũng khép lại. Ta với một chiếc đầm đỏ sẫm có lưới đen mỏng bên dưới, thêm vào đôi giầy cao gót quá mười hai phân. Còn Jessica thì chẳng mua gì cả, cô ấy bảo cô ấy có trang phục rồi. Ta đương nhiên không thắc mắc thêm, còn ngoan ngoãn xách những túi đồ lỉnh kỉnh, cùng cô ấy ra xe

"Chúng ta đi đâu?" - lúc xe chuyển bánh ta vội hỏi, tay tự nhiên cũng xoa xoa lên bụng. Ta giờ thực đói a

"Đi lắp đầy bao tử lợn con bên cạnh ta" - à, ra là Jessica dẫn ta đi ăn. Nhưng Jessica lần nào cũng đến nhà hàng đắt tiền. Ta không thích đâu. Ta định mở lời từ chối thì bị Jessica ngăn cản. Cô ấy càng lúc càng chuyên tâm trong việc "làm sâu" mà - "Nếu sợ đắt... sau này Yuri nấu cho ta ăn đi. Còn bây giờ, phải nghe theo ý ta" - lúc nào ta lại chẳng nghe lời Jessica chứ

"Ờ" - Jessica đã nói thế, ta sao dám cãi nữa

Khác như những gì ta nghĩ, Jessica dẫn ta đi ăn buffet, tất nhiên trong một nhà hàng nhiều sao rồi

Lúc vừa đến đã thấy một tên véc đuôi tôm bước ra chào:

"Phòng cô Jung ở lối kia ạ" - phòng? Phòng gì?

Jessica mĩm cười hỏi số phòng rồi nói sẽ tự đến. Ta đương nhiên vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Ta vội nhìn Jessica, thắc mắc

"Mau chọn những món Yuri thích" - cô ấy không giải thích cho ta mà chỉ tay về dãy bàn nằm dọc chu vi sảnh nhà hàng. Woa, toàn là thực phẩm đắc tiền, vừa có hải sản, vừa có lâm sản, tất nhiên là cả những con sống ở đồng bằng nữa

Ta nhìn thấy bên cạnh có dãy xe đẩy, lại thấy mọi người dùng nó vận chuyển thức ăn. Ta liền hiểu là ta cần một chiếc. Ngay lập tức ta chạy đến rồi sau đó ta cùng chiếc xe chu du khắp các quầy hàng. Ta nhìn món nào cũng muốn nhỏ dãi. Thức ăn ở đây ngon không ta không rõ, chỉ thấy nó đẹp và hấp dẫn vô cùng

Jessica từ lúc nào đã theo sau lưng ta. Ta chợt nhớ cô ấy không ăn được dưa. Ta liền lắc đầu chào tạm biệt gian hàng dưa ngũ vị

"Muốn lấy bao nhiêu cũng được sao Sica?" - ta hỏi cô ấy với đôi mắt đầy kì vọng. Trước giờ ta biết Buffet là dạng ăn đến no chỉ với một giá tiền nhất định, tất nhiên không hề rẻ rồi. Nhưng vì đã bỏ tiền, ta tuyệt đối phải ăn để thu hồi vốn. Nhìn thấy Jessica gật đầu, ta thật vui quá đi

...

Sau khi xe đẩy đã không còn chỗ chứa thêm, ta cùng Jessica tiến về một căn phòng. Bên trong không quá rộng cũng không hề hẹp, được trang trí bằng nhiều loại hoa khiến cho gian phòng thơm ngát

Dễ chịu thật!

Chợt, nghe thấy tiếng gõ cửa, Jessica sau khi lên tiếng liền có một tên véc đuôi tôm bước vào. Trên tay hắn mang theo hai ly sữa. Mà ngộ nha, ở đây sữa lại đựng trong ly uống rượu? Có lẽ nhà hàng nhiều sao thích dùng cách lạ. Ta gật gù tự trả lời cho câu hỏi của mình

"Đây là Baileys[1] nhà hàng tặng riêng cho quý khách" - Baileys là sữa gì vậy ta?

"Cám ơn" - Jessica lịch sự trả lời. Rồi tên véc đuôi tôm cũng lui ra trả lại không gian riêng cho hai chúng ta. Jessica trông thấy ta ngẩn người nhanh chóng đưa tay nhéo má cho ta tỉnh - "Sao không lo ăn mà còn ngồi đó thơ thẩn" - tay Jessica nhẹ gắp từng món cho vào chén ta. Cô ấy quả biết ta đây rất háo ăn