Nữ Nhân Của Ta [Yulsic]

Chương 10

Thân thể Jessica thật rất mềm, thật dễ chịu a...

...

Đến chân núi ta gửi xe ở trạm kiểm soát. Sau đó hai chúng ta đi bộ lên trên. Vì là đầu tuần, người đến đây khá ít

May thật, ta nhờ thế chẳng ái ngại những cử chỉ thân thiết cùng Jessica. Mấy lần trước hôn nhau hoặc là buổi tối hoặc may mắn không có người bắt gặp. Ta không phải là để tâm bản thân bị đánh giá ra sao, ta chỉ sợ họ nói xấu ảnh hưởng đến Jessica của ta mà thôi. Với ta, Jessica là nữ thần, không ai được phép làm ô danh cô ấy! Kể cả ta

Mà ta có phải đang làm ô danh cô ấy không? Ta khiến Jessica bị mang tiếng... biếи ŧɦái?

"Chúng ta nên đi biển" - giọng Jessica kéo ta khỏi những suy nghĩ mông lung

Giờ ta mới biết Jessica yếu lắm, đi chưa đến nửa đường đã không còn sức lực. Chúng ta dừng chân nghỉ ngơi những ba lần rồi. Lần này là lần thứ tư. Ta ngồi xuống, còn Jessica thì gối đầu lên đùi ta. Ta dùng khăn ướt chậm mồi hôi cho cô ấy. Chỉ thấy Jessica hơi thở dồn dập, nói chuyện cũng không ra hơi

"Hay đừng lên nữa" - ta lo lắng cô ấy ngất thì khổ

"Không... được" - Jessica đáp lời - "Phí công đến đây"

"Ừm" - ta cũng thấy vậy, nhưng, nhìn Jessica ta thật không đành lòng - "Lát ta cõng Sica" - ta liền nảy ra ý kiến

Jessica như bắt được phao, cô ấy mĩm cười gật đầu

Ta chính là không lường trước, nữ nhân này tuy nhẹ nhưng vẫn làm ta hao tổn rất nhiều sức lực. Đến được nơi cần đến ta đã rụng rời toàn thân. Cố gượng đặt Jessica xuống nơi êm ái. Còn mình thì nằm ườn trên mặt đất. Ta thở phì phò, chẳng câu nệ lễ nghĩa gì nữa

"Yuri yếu đuối! Thế nào là vận động viên đây hả" - Jessica trêu ghẹo ta. Thật nhẫn tâm quá đi

Ta nhắm chặt mắt, không buồn cãi lại, đành cười hì hì cho qua chuyện. Lát sau cảm thấy có tiếng động cạnh bên. Hóa ra Jessica đã nằm xuống cạnh ta, còn thản nhiên choàng tay sang ôm eo ta. Ta vì sợ Jessica đau nên chèn cánh tay xuống làm gối cho cô ấy nằm

Jessica cũng từ từ nhắm mắt lại. Ta ngửi thấy mùi thơm dịu nhẹ trên người Jessica. Sao mà đổ mồ hôi rồi cô ấy vẫn thơm như vậy? Còn ta, ta có...

Chết rồi, không biết có bị hôi không?

Ta ái ngại lùi lùi ra xa Jessica một tí. Nhưng vòng tay kia càng siết chặt eo ta hơn. Rõ ràng không cho ta cử động mà

"Sao vậy?" - Jessica hỏi

"Sica... ta dơ" - ta ngại ngùng

"Đồ ngốc"

Jessica mỉm cười đưa đầu đến đối diện mặt ta. Cô ấy nhìn ta hơn năm phút. Sau đó lại tiến đến gần ta hơn... gần hơn, gần hơn nữa rồi chạm môi lên môi ta

Vẫn là mùi dâu a...

Ta nhắm mắt lại, nhẹ tách môi đưa lưỡi sang chơi đùa cùng lưỡi Jessica. Ta giờ đây quên mất việc cả hai đang ở nơi công cộng. Rất có thể sẽ bị bắt gặp. Nhưng mặc kệ, mỗi khi cùng Jessica thân thiết, đầu óc ta chẳng còn để tâm gì khác được, ngoài cô ấy. Ta chỉ biết ta tuyệt đối phải tập trung thưởng thức mùi vị ngon tuyệt này!

Lúc buông nhau ra, ta lại thấy mặt Jessica ửng hồng. Phần ta, vì khả năng thích ứng cao nên mặt đã chai lì chút đỉnh, không dễ đổi màu như trước nữa

Cuối đầu nhìn xuống Jessica, ta mĩm cười rồi hôn chóp mũi cao cao của cô ấy, hôn trán, hôn má, hôn... môi. Nhưng chỉ đơn thuần theo kiểu chạm vào thôi

"Sao người Sica thơm quá vậy? Lúc mới gặp lần đầu ta đã không kìm lòng nổi" - ta chợt nhớ lại cái hôm mất mặt ở phòng 307 - "Sica có thấy ta biếи ŧɦái không?" - ta cười cười cố giấu đi vẻ xấu hổ

"Có" - Lời của Jessica sao mà thẳng thừng quá vậy. Khiến ta tuy tự mở chủ đề cũng trở nên thật ngượng ngùng - "Nhưng Yuri rất đặc biệt" - Cô ấy tiếp tục nói

"Hửm?" - ta không hiểu câu này của Jessica, ý gì thế?

"Lần đầu gặp Yuri... đã cảm thấy như vậy"

"Đặc biệt... đặc biệt "biếи ŧɦái" sao? Lúc đó ta thật muốn ngửi cơ thể Sica vì rất thơm a" - ta vùi mặt lên tóc Jessica, để Jessica cuộn tròn trong lòng mình

"Không phải lần đó" - hả, không lẽ ta đã gặp Jessica trước rồi? Không đâu, nếu thế nhất định ta sẽ không quên - "Yuri có nhớ lần Yuri tặng cho một cô gái tấm bưu thϊếp bằng lá cây không"

Ta không nhớ rõ lắm. Dường như từng xảy ra một chuyện như thế. Là một cô gái kì lạ, trên người có rất nhiều đốm đỏ, còn che kín mặt. Mà tại sao Jessica lại biết chuyện đó nhỉ?

Bưu thϊếp bằng lá cây?

Đó là một dạng thiệp tự chế, ta đã kì công nghĩ ra, ta khắc hình lên đó, viết lên những lời chúc rồi treo lên cây. Ta cho rằng như thế mọi đều ước sẽ thành hiện thực. Nhưng ta thường dùng nó để chọc cười trẻ nít thôi, vì ý tưởng này của ta cũng chỉ trẻ nhỏ mới tin. May thay, cô gái che mặt lại thích

"Ta có chút ấn tượng a" - ta mĩm cười gãi đầu, tự thấy hổ thẹn vì trí nhớ quá kém của mình

"Ta là lần đầu cảm thấy có người thật sự quan tâm ta" - Jessica lại gắt gao siết lấy eo ta

"Là sao?" - ta không hiểu Jessica đang ám chỉ điều gì? Lúc này, trong ánh mắt cô ấy có phần cô độc lắm. Ta chợt cảm thấy xót xa

"Chúng ta thật có duyên" - Jessica lại chuyển đề tài nữa rồi - "Ta sau này ở bệnh viện phát hiện Yuri thật thú vị"

"Ta thú vị?" - Jessica làm ta tò mò ghê. Ta cũng muốn biết trong mắt cô ấy ta là người như thế nào? Ta làm sao xứng đáng để Jessica nhọc thân phá vỡ hình tượng hoàn mỹ của mình đây?

"Yuri vừa lười vừa nhát việc" - ế, thú vị cái kiểu gì đây trời? - "Cũng rất nghịch ngợm" - thật chẳng giống như ta nghĩ, Jessica không hề khen ta

Cô ấy còn kể ra nhiều tật xấu của ta. Nhưng lại chốt về bằng câu:

"Ta thích Yuri đặc biệt như thế... giờ thì cuộc sống của ta cũng trở nên thú vị, nhờ Yuri tất cả" - Jessica mĩm cười, cứ thế kể bên tai ta những khuyết điểm ta vốn dĩ đã rõ

Nụ cười của Jessica trông đẹp tựa thiên thần

Giọng nói của Jessica ngọt ngào hơn cả mật hoa

Thân thể Jessica lại mềm mại như tơ tằm

Còn nữa, tóc Jessica rất thơm nha...

...

Ta thế mà ngủ lúc nào không hay, đến khi thức dậy đã thấy trời tối sầm. Bên cạnh Jessica vẫn yên giấc. Ta tuy không nỡ đánh thức, nhưng, nếu để tối hơn nữa việc xuống núi sẽ rất khó khăn

Ta đành nhẫn tâm vậy...

"Sica à, về thôi" - ta cúi xuống nói vào tai Jessica

Năm phút trôi qua vẫn không có động tĩnh

Mười lăm phút...

Ba mươi phút...

Ta hiểu rồi, cô nàng này bình thường chắc rất mê ngủ. Thôi thì chịu khó cõng Jessica xuống núi thôi. Cũng may sức ta đã hoàn toàn phục hồi

"Ngoan nào ngoan nào" - ta vừa cõng vừa vỗ về Jessica, cô nàng cũng theo ta không còn náo loạn trên lưng. Khi đến chân núi lấy xe thì Jessica tỉnh dậy. Thật may, nếu không có lẽ ta phải gọi taxi đưa Jessica về mất

Ngồi trên xe, ta vì đội mũ bảo hiểm nên không nghe thấy Jessica nói gì, chỉ loáng thoáng rằng: "Có Yuri bên cạnh thật tốt". Sau đó cái gì thì hoàn toàn mù tịt. Jessica giống như lúc đến, ôm chặt eo ta còn tựa đầu lên lưng ta

Sao mà cảm giác như giữa thế gian chỉ có hai chúng ta tồn tại vậy nè!?

Thật tiêu diêu! Thật sảng khoái!

Là vô cùng hạnh phúc á...

---------------------