Người Hầu Kiếm Thánh

Chương 6

Mạc Nguyên Thiến từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ chịu ngồi yên một chổ như thế này, cho nên lần này bị thương thật sự là buồn chết nàng. Nhất là có Thượng Quan Ngự Kiếm ở một bên trông chừng nàng một tấc cũng không rời kia, nghiêm khắc hạn chế hành động của nàng, làm cho nàng nghĩ đến “Bằng mặt không bằng lòng” Chiêu này đều không được. Cho dù lão thần y nói nàng không có việc gì , Thượng Quan Ngự Kiếm vẫn là không cho phép nàng xuất môn, ngay cả xuống giường cũng không thể lâu lắm, cả ngày nàng nằm ở trên giường tĩnh dưỡng kiêm uống thuốc bổ, làm cho Mạc Nguyên Thiến thực sự không thể chịu đựng nổi.

“Ngươi còn như vậy, ta lập tức trốn cho ngươi xem.” Nàng nổi giận liên tục chải tóc, tránh khỏi chiếc thìa hắn đưa qua, không chịu tiếp tục uống gì cái gọi là “Bổ thân” Gì đó.

Làm cái gì, hắn gần đây không phải hẳn là rất bận rộn sao? Không nên không rãnh rỗi ở lì trước mặt nàng lúc ẩn lúc hiện như thế, làm cho nàng một chút khí đều thở không nổi!

“Đừng cáu kỉnh, đem canh uống.” Thượng Quan Ngự Kiếm đã quen với cá tính bướng bỉnh không chịu ngoan ngoãn phối hợp nghe lời của bệnh nhân này rồi, tuấn nhan biến cũng không biến, thìa trên tay vẫn kiên định đưa đến trước mặt của nàng.

“Há mồm.”

Mạc Nguyên Thiến mím chặt miệng, lắc đầu.

“Có việc muốn nói, cũng chờ uống xong canh.” Thượng Quan Ngự Kiếm động cũng không động, cùng nàng giằng co.

Mị nhãn đảo qua, Mạc Nguyên Thiến nghĩ kĩ sau đó nhanh chóng uống xong muổng canh trước mặt, bàn tay nhỏ bé chợt ngăn chặn hắn , không cho hắn có cơ hội lại mang đến một ngụm.

“Ta không muốn uống nữa.” Nàng trừng lớn mắt, vô cùng kiên trì.“Mấy ngày nay chỉ là uống mấy loại thuốc bổ này đã làm ta chịu không nổi, đã nói với ngươi ta không sao !”

Nàng thật là chịu không nổi , mỗi ngày đều cùng hắn tranh cãi vấn đề này làm nàng ngay cả một chút hơi sức vất vả bổ dưỡng cũng không còn..

“Ta không muốn tiếp tục nằm ở trên giường .” Thấy hắn không hề nhúc nhích, Mạc Nguyên Thiến thu hồi dáng vẻ ương bướng, kiều nhược mảnh mai nhìn hắn, giống như chú mèo nhỏ vô cùng đáng thương

.“Cả ngày ở mãi trong phòng như thế này thực sự rất buồn, người cho dù không bệnh, nằm ở trên giường cũng sẽ nằm ra bệnh .”

“Ngươi là người bị thương.” Có thể an phận một chút hay không?

“Vết thương của ta đã tốt lắm.” Nàng gần như là cắn răng .“Lão thần y cũng nói, ta hiện tại muốn chạy muốn nhảy tuyệt đối không thành vấn đề.” Chỉ có một mình hắn lo Đông lo Tây mãi mà thôi!

“Trước đem canh uống xong.”

“Ngươi đáp ứng ta trước, uống xong canh này, sẽ không uống nữa chứ.” Nàng không ngu ngốc, đương nhiên là đem điều kiện đàm trước rồi nói sau.

Thượng Quan Ngự Kiếm khẽ cau mày, đối với đề nghị này của nàng không phải thực đồng ý.

“Ngươi còn phải đáp ứng ta, không cần tiếp tục nhốt ở trong phòng.” Mắt Mạc Nguyên Thiến chớp chớp nhìn hắn, trong mắt nước mắt long lanh , như là uy hϊếp chỉ cần hắn lay động đầu, nàng lập tức liền khóc cho hắn xem.

“Vết thương của ngươi còn --”

“Vết thương ta đã tốt rồi.” Hơn nữa tốt thật lâu rồi a, toàn trang cũng chỉ có hắn còn xem nàng là bệnh nhân!“Ngươi còn như vậy, mọi người toàn bộ trang này sẽ chê cười ngươi .”

Rõ ràng nàng đã không có chuyện gì, chỉ có một mình hắn là vẫn vô cùng khẩn trương. Đường đường Kiếm Thánh cư nhiên làm một bảo mẫu dịu dàng lo lắng như thế! Hắn cũng không sợ việc này truyền ra đi sẽ làm người cười rớt răng hàm.

“Ai dám.” Hắn dám nắm chắc, khẳng định không ai dám chê cười hắn.

“Được, người khác không dám cười nói ngươi, nhưng chê cười ta thì sao?” Mạc Nguyên Thiến tức giận liếc mắt xem thường.“Cũng chưa có chuyện gì quá đáng mà bắt ta nằm mãi trên giường. Người không biết chuyện sẽ cho ta lười nhác a!”

Thấy bộ dáng hắn không cho là đúng, Mạc Nguyên Thiến thật sự là không có cách

“Sư huynh tốt của ta, sư huynh dễ thương của ta, huynh làm ơn mở lòng từ bi xin thương xót ta, đừng để ta làm một phế nhân nằm ở trên giường nữa.” Nếu phát cáu, hay giả vờ đáng thương đều không có hiệu quả, Mạc Nguyên Thiến đành phải đem chiêu sở trường thuở nhỏ luôn có hiệu quả kia -- Làm nũng lấy ra dùng.

“Được không? Huynh làm ơn đi mà.” Mềm mại đáng yêu, trong mắt tràn đầy cầu xin, bàn tay nhỏ bé khẽ kéo hắn .“Ngươi khi đó không phải rõ ràng đáp ứng ta, muốn dẫn ta xuất môn sao? Ta cam đoan vết thương của ta đã hoàn toàn tốt lắm, nếu có cái gì không đúng, ngươi lập tức đem ta đuổi về cột vào trên giường, ta đều nguyện ý, như vậy được không?”

Thượng Quan Ngự Kiếm trầm mặc.

“Ta van xin ngươi đó.” Thấy hắn không chút suy suyển, Mạc Nguyên Thiến lại tăng thêm sức lực.“Lão thần y đều vỗ ngực cam đoan ta không sao , ngươi cho dù không tin ta, cũng nên tin tưởng tiền bối cao nhân lão thần y a! Ông ấy đã nói không có việc gì, vậy khẳng định là không có việc gì .”

Vẫn là không nói lời nào.

“Van cầu ngươi đó!” Mạc Nguyên Thiến thật sự gấp quá .“Cả ngày buồn bực ở trong phòng, ta cho dù hiện tại không bệnh cũng sẽ thực buồn ra bệnh a! Được không, để cho ta xuất môn với ngươi? Ta thề ta sẽ thực an phận , ngươi nói cái gì ta đều làm theo.”

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn đầy nghiêm túc vội vàng, chỉ kém không chỉ thiên thề nguyền, Thượng Quan Ngự Kiếm không biết sao, có điểm muốn cười.

“Trước đem canh uống xong.” Da mặt hắn bất động, sợ nhất thời có chút lơi lỏng liền sẽ bị nàng bắt được cơ hội, nhân cơ hội ta cần ta cứ lấy.

Trời biết hắn tìm bao nhiêu tự chủ, mới kiềm chế bản thân không gật đầu đồng ý.

“Được.” Vì tỏ vẻ chính mình “Thành ý”, Mạc Nguyên Thiến quả nhiên thực nghe lời bưng bát canh lên uống sạch sẽ không còn một giọt.

“Thấy chưa, ta thực ngoan đi.” Nàng đem bát không ở trước mặt hắn đảo qua triển lãm , giống như một đứa trẻ nôn nóng đòi phần thưởng vậy.

Ý cười bên môi rốt cuộc dấu không được hé lộ ra, lòng tràn đầy thương tiếc Thượng Quan Ngự Kiếm yêu thương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn kia vẫn khuyết thiếu chút huyết sắc.

Tính tình nàng hiếu động như vậy, mấy ngày qua nàng chắc chắn buồn đến phát điên rồi.

“Không nói lời nào chỉ cười, đó là đáp ứng rồi sao?” Thấy hắn nửa ngày không đáp lời, Mạc Nguyên Thiến theo dõi mặt hắn, thử nhìn ra chút manh mối.

“Lát nữa ta cho người đưa bộ nam trang lại đây, ngày mai theo ta xuất môn đi.” Ngữ khí lạnh nhạt, lại hàm chứa đầy vẻ thương yêu không đành lòng.

“Oa!” Mạc Nguyên Thiến vui vẻ ôm cổ hắn kêu to, ở trên gương mặt hắn in lại một cái lại một cái hôn.“Ngươi tốt nhất !”

Đôi mắt sâu thâm trầm như đêm tối hiện lên ý cười, cánh tay dài ôm thắt lưng của nàng, đem nụ hôn trẻ con đầy vẻ hình thức kia của nàng biến thành thực sự.

Hắn hôn lên đôi môi mềm mại đến không thể tin nổi kia, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cánh môi hồng hồng, rồi tiến vào bên trong cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào kia.

. Cái lưỡi hồng hào vô cùng ăn ý hòa nhịp say mê cùng với hắn, hấp thu hơi thở lẫn nhau, nhiễu loạn lý trí lẫn nhau.

Không giống như những lần trước tự kiềm chế, ẩn nhẫn vài ngày Thượng Quan Ngự Kiếm cuồng tứ đòi lấy nhiệt tình của nàng, cái lưỡi nóng ấm của hắn gây nên từng đợt sóng mới bên trong miệng nàng, tận tình liếʍ mυ'ŧ tất cả mật ngọt bên trong, tham lam đem tất cả những gì ngọt ngào nhất của nàng toàn bộ nuốt vào ,như nếm mãi vẫn chưa đủ.

Nụ hôn kịch liệt làm cho hơi thở hai người càng thêm dồn dập, Mạc Nguyên Thiến một trận hoảng hốt, chỉ có thể dựa vào bản năng đáp lại hắn, tận tình đáp trả lại nhiệt tình nóng bỏng kia.

Không ai dừng lại, hai người đều muốn được đến càng nhiều.

Bàn tay to lớn đã dần tìm đến bầu ngực tròn trịa kia của nàng, cách một lớp vải quần áo mỏng manh, vuốt ve nhũ hoa mềm mại non mịn làm người ta yêu thích không muốn buông tay.

“Ưʍ......” Một trận cảm xúc kỳ dị tê dại từ trước ngực dâng lên, chưa bao giờ từng có kinh nghiệm như vậy ,Mạc Nguyên Thiến nhịn không được nhẹ giọng yêu kiều, đôi mắt đầy mị hoặc vì nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙© mà như phủ một lớp sương mờ ảo, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ cũng ửng đỏ làm cho nàng càng thêm xinh đẹp.

Nhìn đến bộ dáng mê người của nàng, hạ thân của Thượng Quan Ngự Kiếm lại buộc chặt.

Hắn muốn nàng.

“Chúng ta thử xem nàng thực sự đã khỏi hẳn chưa.” Thanh âm ngày thường trong trẻo nhưng lạnh lùng nhưng nay nhiễm đầy vẻ khàn khàn dụ hoặc, đôi môi hắn khẽ cắn nhẹ lên đôi môi hoa của nàng, thong thả hạ xuống từng nụ hôn kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Bàn tay to của hắn tách lớp áo bên ngoài đỏ rực ra, tham lam luồn vào bên trong, bừa bãi vuốt ve nhũ hoa mềm mại trắng nõn nà kia, cực kì vừa lòng cảm xúc mà nàng mang đến cho hắn, thở dài khe khẽ.

“Ưʍ......” Mạc Nguyên Thiến cắn môi dưới, chưa từng hiểu rõ chuyện hoan ái nam nữ, nên từ giữa hai chân từng đợt ấm nóng ẩm ướt chảy ra nàng hoàn toàn không hiểu đó là gì.

Chỉ cảm thấy toàn thân nóng quá, có muột luồng hơi nóng đang lan tỏa khắp thân thể của nàng, nhưng lại không thể nói thành lời.

“Ta cảm thấy...... Tò mò quái lạ......”

Nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang mê man của nàng, Thượng Quan Ngự Kiếm mỉm cười, ngón tay dài của hắn nhẹ nhàng miết nhẹ nhũ tiêm của nàng, kɧıêυ ҡɧí©ɧ cảm quan của nàng.

“Đã cứng rắn .” Ánh mắt dừng ở trước ngực nàng, cái yếm thắm lúc này đã trở nên vướng bận, hắn không chút nghĩ ngợi, thoát ra, muốn càng trực tiếp nhìn nàng, chạm vào nàng!

“Ngươi......” Còn không kịp suy nghĩ xem câu nói kia của hắn là có ý gì, nàng đã bị thoát nửa thân trần. Nàng hoảng hốt, mới thẹn thùng muốn che khuất thân mình, nhưng tay đã bị ai đó kiềm chặt lại.

“Mấy ngày nay ta cũng không phải không thấy qua, ngươi che cái gì?” Tiếng nói trầm ấm kia mang theo ý cừơi đầy dụ hoặc, đôi mắt đen sang ngời nhìn chăm chú vào vẻ mặt đỏ bừng đáng yêu kia của nàng, hắn yêu cực kì bộ dáng này của nàng.

“Nhìn dáng vẻ của ngươi hiện giờ, thực sự làm người ta muốn bắt nạt nàng một phen. .” Mấy ngày hôm trước khi thoa thuốc cho nàng, nàng cũng không phải là như vậy ! Khi đó nàng hào phóng ở trước mặt hắn cởϊ áσ, ngay cả ngại cũng không hề có chút nào!

Mạc Nguyên Thiến cũng không biết chính mình là làm sao vậy, chỉ là theo bản năng cảm thấy e lệ mà thôi.

“Còn không phải tại ngươi!” Còn không phải hắn làm hại! Bằng không làm sao có khả năng sẽ mất mặt như vậy!

“Đúng, đều là tại ta.” Hắn mừng rỡ thừa nhận, thực vừa lòng lực ảnh hưởng của chính mình đối với nàng.“Nhớ kỹ, chỉ có ta mới có thể như vậy.”

Như là tuyên cáo chủ quyền, đôi môi ấm áp của hắn đã hạ nụ hôn xuống ngực trắng sữa của nàng, ngậm lấy nụ hoa sớm đứng thẳng kia, lấy đầu lưỡi khẽ liếʍ đùa , lại dùng lực hút.

“A......” Mạc Nguyên Thiến ưm ra tiếng, một trận khoái ý đánh sâu vào cảm quan của nàng, làm cho nàng không biết nên như thế nào cho phải.

Nàng không phải không nhìn lén quá đông cung đồ, nhưng là xem cùng tự mình trải qua là hai việc khác nhau a! Còn nhớ rõ lúc ấy khi kéo Hoài Hương cùng nhau nhìn lén đông cung đồ, nàng còn hưng trí bừng bừng nghiên cứu, không để ý Hoài Hương ở một bên đỏ mặt khuyên can, thậm chí còn giễu cợt nàng.

Mặt hoa đỏ bừng, nàng bất lực ôm nam nhân phía trên, để mặc hắn ở trên người mình châm ngọn lửa từng nơi hắn lướt qua.

Thượng Quan Ngự Kiếm nhẹ nhàng đem nàng áp trở về trên giường, đầu lưỡi linh hoạt còn đang nàng trước ngực lưu luyến tạo phản, bàn tay to của hắn đã tham lam lần dò tìm xuống giữa hai chân của nàng, cách tiết khố mỏng manh, khi thì nhẹ, khi thì nặng ma sát hoa hạch mẫn cảm của nàng, rất nhanh , ẩm ướt đã nhiễm ướt lớp tiết khố.

“Không......” Mạc Nguyên Thiến không dám tin, hắn đυ.ng chạm như thế lại có thể dẫn phát ra nàng phản ứng mãnh liệt như vậy! Nàng cảm giác mật nước giữa hai chân chảy ra càng lúc càng nhiều, nhưng nàng lại không có cách nào ngăn cản được.

Từng đợt kɧoáı ©ảʍ từ địa phương hắn đυ.ng chạm truyền ra, làm cho nàng như mèo con rêи ɾỉ, thân mình khó nhịn vặn vẹo , có loại hư không không rõ.

Nhưng là, thật thoải mái......

Nhìn bộ dáng nàng động tình, Thượng Quan Ngự Kiếm gợi lên một chút cười khẽ, một lần nữa hôn lên môi của nàng, ngón tay dài của hắn không ngừng vỗ về chơi đùa tiểu hạch hoa non mềm của nàng, làm cho nàng thở gấp không ngớt.

Nàng bất an vặn vẹo eo nhỏ, như là muốn tách rời khỏi ngón tay dài đang tra tấn người khác kia, nhưng làm sao cũng tránh không thoát, ngược lại thành đón ý nói hùa, hy vọng nó càng tiến thêm một bước.

“Ta......” Nội tâm có chút khó hiểu khát vọng, nàng lại nói không được là muốn cái gì, chỉ có thể mị nhãn như tơ nhìn hắn, đáng thương vô cùng .

“Ông trời.” Thượng Quan Ngự Kiếm ngực cứng lại. Tiểu yêu tinh này! Không biết nàng lộ ra bộ dáng như thế này, sẽ chỉ làm người ta càng muốn hảo hảo khi dễ nàng sao?

Hắn thật sự muốn khi dễ nàng!

Bàn tay to lớn không chút lưu tình thoát luôn tiết khố còn lại của nàng, đem hai chân của nàng tách ra, hoa huyệt yêu diễm lập tức không hề che lấp hiện ra ở trước mắt hắn, giống như đóa hoa nở rộ xinh đẹp, mà hoa tâm mang theo yêu dịch trong suốt, lại làm cho hắn mê muội.

Ngón tay dài khẽ chạm nhẹ một cái, mật dịch ẩm ướt liền thấm ướt tay hắn.

“Ngươi......” Toàn thân vô lực làm cho Mạc Nguyên Thiến cảm thấy thẹn thùng, hơn nữa hắn cư nhiên còn nhìn chằm chằm vào nơi đó của nàng...... Hai gò má ửng hồng, nàng nhịn không được nhắm mắt lại, không dám nhìn hắn.

“Thật đẹp.” Hắn thấp giọng ca ngợi, ngón tay của hắn tà tứ vẽ một vòng ở hoa huyệt, bừa bãi chà sát hoa hạch, chọc cho nàng không kiềm lòng được rêи ɾỉ một tiếng, mật dịch không ngừng trào ra.

Tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào mê người của nàng, làm cho lửa nóng hạ thân của Thượng Quan Ngự Kiếm càng thêm buộc chặt, du͙© vọиɠ muốn nàng càng thêm mãnh liệt.

Nhìn nàng nhắm chặt hai mắt ,bộ dáng ngượng ngùng, cùng bộ dáng ngày thường lớn mật bướng bỉnh khác nhau khá xa, lại làm cho hắn càng thêm tâm dương khó nhịn, nhịn không được muốn trêu chọc nàng.

“Mở mắt.” Hắn cùng với nàng mặt đối mặt, tiếng nói mềm mại nhẹ nhàng dụ hoặc.“Ngươi như vậy, ta cần phải hoài nghi, nữ nhân tác phong lớn mật lúc trước, chủ động hôn ta đã chạy trốn đâu mất rồi?”

Thấy nàng vẫn không mở mắt, hắn nhẹ nhàng cắn nhẹ lên đôi môi hồng của nàng, ngón tay dài tà ác khẽ nhấn nhẹ trên hoa hạch của nàng một cái, quả nhiên nghe thấy nàng hô nhỏ một tiếng.

“Thoải mái không?” Khuôn mặt luôn luôn lãnh đạm lại mang theo ý cười, càng thêm cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ địa phương yếu ớt nhất của nàng, ngón tay hắn không ngừng vuốt ve, ma sát lúc nhẹ lúc nặng. Theo hắn động tác càng lúc càng nhanh, hoa huyệt trào ra càng nhiều mật dịch, Ngón tay hắn lúc này đã thấm đầy mật dịch động lòng người.

“A a......” Từng đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt khoái ý từ dưới thân truyền đến, Mạc Nguyên Thiến không thể ngăn bản thân ngừng yêu kiều rêи ɾỉ nỉ non, trên người dần dần nổi lên phấn hồng sắc mê người. Chưa từng có kinh nghiệm nên nàng hoàn toàn không rõ đến tột cùng là cái cảm giác gì, chỉ biết là chính mình dưới sự trêu đùa của hắn, thân thể càng thêm mềm nhũn căng lên đau đớn, cái loại phản ứng chưa bao giờ có này làm cho nàng có chút sợ hãi, lại nhịn không được tò mò mở ra ánh mắt.

Nhìn bộ dáng nàng ý loạn tình mê, hắn lộ ra tươi cười, ngón tay dài không ngừng ma sát di chuyển trước tiểu mật huyệt, sau khi dính đầy mật dịch, đâm mạnh vào bên trong hoa huyệt,chật hẹp mềm mại, chuyển động nhẹ nhàng

“A......” Nàng kinh hô ra tiếng, cảm giác một trận tê dại run rẩy từ dưới nửa người dâng lên, làm cho nàng không thể chống đỡ được, đôi mắt kiều mị khi lướt qua hắn, tâm niệm vừa động, đôi tay gắt gao vòng qua cổ hắn, tuyệt không sợ, đem bản thân hoàn hoàn toàn toàn giao cho hắn.

Nàng tin tưởng, hắn tuyệt đối sẽ không thương tổn đến nàng.

Động tác này của nàng làm cho ý cười trên đôi môi của Thượng Quan Ngự Kiếm càng sâu, bạc thần liếʍ hôn nàng, làm cho nàng dần dần thả lỏng thân mình, giống như một con mèo nhỏ luyến quyến nụ hôn của hắn, đã quên khẩn trương.

Theo hắn đùa giỡn, Mạc Nguyên Thiến cảm thấy giữa hai chân nóng quá, nàng khó có thể tự giữ rêи ɾỉ, cong ngón chân lên, một cỗ áp lực không biết tên ở trong cơ thể nàng không ngừng tích lũy, lại không thể thốt lên thành lời, không thể khống chế ẩm ướt tuôn tràn như cỏ dại lan tràn, theo ngón tay của hắn chảy ra, thậm chí nhiễm ướt đệm giường.

“Không......” Nàng không biết thân thể mình là làm sao vậy, đáy lòng ở chỗ sâu trong dần dần dâng lên một trận hư không, một phần khát vọng nàng cũng không hiểu đầy đủ. Mềm mại đáng yêu yêu kiều, nhẹ thở gấp, nàng cảm giác được cổ áp lực dưới hạ thân càng lúc càng dâng cao, càng ngày càng xiết chặt. Lúc nàng cảm thấy rằng mình sẽ không thể chịu đựng nổi nữa, theo nhịp điệu tăng nhanh dần của hắn, hoàn toàn hỏng mất.

Thân thể mềm mại buộc chặt giống như dây cung căng thẳng, nàng cắn môi nghênh đón cao trào lần đầu, cảm giác một cỗ lực lượng đang vỡ tan lan truyền đi khắp thân thể của nàng, nàng bất lực run run, chỉ có thể gắt gao ôm chặt lấy hắn.

“Ngươi thật đẹp.” Nhìn dung nhan tuyệt mỹ của nàng sau cơn cao trào qua đi, Thượng Quan Ngự Kiếm vong tình lại hôn sâu, nuốt lấy tất cả âm thanh đầy mị hoặc của nàng, ngón tay vẫn không ngừng ma sát nộn huyệt của nàng, một lần lại một lần đem nàng đẩy lên tận đỉnh cao nhất của khoái lạc, kéo dài nhiệt tình của nàng, muốn nàng lâm vào điên cuồng.

“Ướt như vậy...... Chật như vậy......” Hắn khó kìm lòng nổi một lần lại một lần hôn lên đó, sự mê hoặc của nàng lại làm cho hắn không thể nhẫn nại nổi nữa.

Nhanh chóng thoát tất cả quần áo trên người, nhưng đôi mắt lại một khắc cũng chưa từng rời khỏi nàng.

“Ngươi......” Tuy rằng đỏ mặt, nhưng lòng hiếu kỳ chiến thắng hết thảy. Mạc Nguyên Thiến trừng lớn mắt nhìn bờ ngực tráng kiện của hắn, một đường xuống phía dưới, đi vào hắn hai chân trong lúc đó......

Thì ra, vận mệnh tử của nam nhân là to lớn đến như vậy.

Nhớ tới trước kia xem Đông cung đồ, nàng hoàn toàn không thể đem hai thứ so sánh.

Đối với nghiêm túc chuyên chú của nàng, Thượng Quan Ngự Kiếm nhíu mày. Hiện tại cũng không phải là thời cơ quan sát tốt chứ!

“Xem đủ chưa?” Hắn leo lên giường đem nàng ôm vào trong lòng, cảm giác da thịt dán sát vào nhau làm cho hắn thỏa mãn gần như muốn thở dài.

“Kỳ thật còn không đủ.” Nhưng tư thế này cũng nhìn không tới , chỉ có thể “Cảm giác” Đã có cái “gì đó” cứng rắn ấm áp đυ.ng chạm vào đùi của nàng.

“Về sau sẽ có cơ hội.” Hắn bất mãn nhấn nhẹ nàng một cái, ám chỉ nàng hiện tại cũng không phải thời cơ để thảo luận.

Mạc Nguyên Thiến bởi vì động tác của hắn mà trừng lớn mắt.

Hắn không cho nàng có cơ hội mở miệng, cúi đầu lại áp lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Theo nụ hôn nóng bỏng của hắn, hô hấp của nàng cũng càng ngày càng dồn dập, toàn bộ đầu óc của nàng giờ phút này chỉ còn có một mình hắn, đã quên tất cả những chuyện vừa rồi. Trong cơn hoảng hốt, nàng cảm nhận được hắn đang tách hai chân của nàng ra, vòng lên thắt lưng gầy gò của hắn, nam tính khoẻ mạnh đang sôi sục chiến đấu đang đặt giữa hoa huyệt ẩm ướt của nàng, mềm nhẹ nhấn nhấn.

Nàng còn không kịp phản ứng, hắn thẳng lưng một cái tiến quân thần tốc, cường ngạnh tấn công sâu vào hoa huyệt của nàng, tiến vào bên trong hoa kính nhỏ hẹp.

“Đau......” Nàng nhịn không được hô đau, nhưng hắn không hề dừng lại động tác.

Cảm giác kiên đĩnh cứng rắn của hắn một tấc lại một tấc nhập vào trong cơ thể chính mình, tiểu huyệt nhỏ bé của nàng, bị đè nén đến cực hạn, truyền đến từng trận đau đớn. Nàng cau mày, lại phát hiện vẻ mặt hắn cũng thống khổ.

“Chịu đựng một chút.” Nhìn thấy hốc mắt nàng hiện lên hơi nước, hắn cũng không đành lòng, tiếng nói bất chợt mềm hẳn cưỡng chế nội tâm xao động, chỉ sợ bị thương nàng.

Nhìn thấy bộ dáng hắn ôn nhu, Mạc Nguyên Thiến chỉ cảm thấy dường như không đau đến như vậy. Cho dù đau, nhìn bộ dáng hắn đau lòng như thế, nàng cũng không để ý .

Kéo thấp đầu của hắn, nàng chủ động hôn lên môi hắn, đó là phương thức hữu hiệu nhất để nàng giảm đau .

Thượng Quan Ngự Kiếm đương nhiên hiểu được, đồng thời cùng hơi thở nàng triền miên, đột nhiên nhấn mạnh về phía trước một cái, nam căn hoàn hoàn toàn toàn mạnh mẽ tiến vào nơi nóng ấm nhất, tấn công sâu vào hoa kính ấm áp mềm mại của nàng.

Mạc Nguyên Thiến kêu rên một tiếng, đưa hắn ôm càng nhanh.

“Thực ngoan.” Hắn dường như tưởng thưởng hôn nàng, lưỡi linh hoạt tham nhập trong miệng nàng, cùng nàng dây dưa . Nam căn kiên đỉnh xâm nhập vào bên trong cơ thể nàng đang bắt đầu thong thả luật động, nhẹ nhàng ở trong cơ thể nàng đong đưa , để cho hoa kính non mềm của nàng thích ứng hắn tồn tại, rồi sau đó dần dần tấn công càng lúc càng nhanh, sau khi hoàn toàn rút ra, lại tiếp tục nhấn thật mạnh vào chỗ sâu nhất.

Ngọn lửa nóng vốn dĩ đã tắt lại bị hắn thắp lên càng lúc càng mãnh liệt.

“A......” Hoàn toàn không giống với kɧoáı ©ảʍ lúc trước, hiện tại đang ở bên trong cơ thể của nàng tác loạn , làm cho nàng không biết làm sao, cảm giác hắn một lần lại một lần xỏ xuyên qua chính mình, nam căn kiên đĩnh qua lại ma sát vách tường bên trong hoa huyệt nàng Lúc ban đầu đau đớn cùng không khoẻ sau khi biến mất, thay thế là một cỗ thỏa mãn.

Biểu tình khát vọng rõ ràng kia của nàng, làm cho mâu quang của hắn tối sầm lại, tốc độ chạy nước rút càng lúc càng nhanh hơn, một lần lại một lần hoàn toàn giữ lấy nàng, mỗi một lần đâm sâu đều nhấn thật mạnh đến chỗ sâu nhất của hoa kính khiến cho nàng run rẩy kɧoáı ©ảʍ, dần dần trở nên không thể khống chế.

“Không...... Ta......” Nàng dật ra kiều ngữ hỗn độn, cảm giác toàn thân đều phát cháy, mà hắn chính là hung thủ đốt lửa.

Phản ứng của nàng toàn rơi vào trong mắt của Thượng Quan Ngự Kiếm, làm cho hắn càng thêm lớn mật và phóng túng, nhanh chóng mãnh liệt hơn nữa xâm chiếm nàng, ngón lửa nóng thô ráp lần lượt xỏ xuyên qua nàng, mật dịch trắng mịn đem chỗ hai người ái ân ẩm ướt một mảng lớn, hoa huyệt non mềm lúc này đã sưng đỏ nở rộ như một đóa hoa kiều diễm.

Da^ʍ lãng rêи ɾỉ không ngừng dật ra từ trong miệng của nàng, thân mình mềm mại không xương theo hắn luật động mà đong đưa, nhũ tiêm mềm mại trắng nõn trước ngực đang không ngừng cọ sát vào trong ngực tráng kiện của hắn.

Hai đỉnh hồng môi bởi vì cọ sát mà trở nên cứng rắn hẳn lên, mỗi một lần đυ.ng chạm hắn đều dấy lên kɧoáı ©ảʍ làm cho nàng khó có thể chịu được.

Nàng cũng không biết, việc nam nữ hoan ái là làm cho người ta điên cuồng như thế.

“A a......” Nàng cảm thấy chính mình như đang đặt xoay tròn giữa không trung, mỗi lần nàng cảm thấy mình tìm được một lối ra, lại bị hắn kéo tuột trở lại vào đám mây mờ mịt, chìm trong kɧoáı ©ảʍ dâng đầy, một lần lại một lần không ngừng mà tích lũy, một lần lại một lần không ngừng đánh sâu vào nàng, làm cho cả người nàng mềm nhũn cảm thấy chính mình sắp ngất đi thôi.

Mái tóc dài đen mịn rối tung xõa dài, che lên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng, làm cho Thượng Quan Ngự Kiếm thất hồn lạc phách. Một tiếng lại một tiếng mị ngâm như là đang cầu xin tha thứ, lại càng khơi dậy ý niệm chinh phục ở hắn.

Kiềm nén suy nghĩ xúc động muốn phóng thích tất cả bên trong cơ thể nàng, Thượng Quan Ngự Kiếm chặt chẽ đem chính mình cố định bên trong chỗ sâu nhất bên trong hoa huyệt của nàng, bắt đầu đong đưa phần eo, lấy phương thức như vẽ tranh ma sát ở chỗ sâu trong hoa huyệt mẫn cảm sưng đỏ. Cả người nàng chấn động, ôm cánh tay hắn không khỏi tăng thêm lực đạo.

“A......” Rốt cuộc thừa nhận không được kɧoáı ©ảʍ truyền đến như sóng vỗ. Mạc Nguyên Thiến chỉ cảm thấy một trận choáng váng, thân thể giống như dây đàn đã căng đến giới hạn cuối cùng, tàn bộ kɧoáı ©ảʍ đang như cơn lũ càn quét toàn thân của nàng hoa kính trào ra một lượng ớn mật dịch, làm thấm ướt nam căn thô dài nóng bỏng của hắn.

Cảm giác hoa huyệt của nàng không ngừng co rút nhanh, giống như cái miệng nhỏ nhắn không ngừng mυ'ŧ chặt lấy nam căn kiên đĩnh chính mình, Thượng Quan Ngự Kiếm gầm nhẹ một tiếng, đại chưởng nâng đôi mông trắng của nàng lên, đột nhiên xâm nhập nàng.

“Ngô......” Nàng thét lớn một tiếng, cảm giác chính mình hoàn hoàn toàn toàn lâm vào nắm trong tay hắn, hắn mỗi một lần tiến công đều như là muốn đâm thật sâu vào chổ sâu nhất hoa huyệt của nàng như vậy, làm cho nàng không tự giác run run, lại cực độ khát vọng.

Hai chân kẹp chặt thắt lưng của hắn, thân thể của nàng chủ động làm ra phản ứng, thậm chí khi hắn xâm nhập, lại ưỡn cong thắt lưng tới đón hợp với hắn. Vừa lên một chút, lúc nhanh lúc chậm, theo hắn xâm chiếm đong đưa mông trắng mịn, lấy du͙© vọиɠ cứng rắn kia ma sát vào hoa huyệt mẫn cảm của nàng càng lúc càng nhiều.

Nhiệt tình của nàng làm hắn vui sướиɠ, càng thêm ra sức đảo lộng.

Một trận khoái ý tăng vọt đánh úp lại, nàng lại lần nữa đat tới đỉnh cao nhất của du͙© vọиɠ, thân thể mềm mại không tự chủ được run run , xụi lơ gần như không thể nhúc nhích.

Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lung, hiện lên một tia thương tiếc, Thượng Quan Ngự Kiếm ôm nàng ngồi dậy, để cho nàng tựa vào trên vai chính mình, tư thế này làm cho nam căn kiên đĩnh của hắn đi vào càng sâu, đại chưởng, nắm chặt lấy chiếc eo thon của nàng, giúp nàng trước sau đong đưa.

“A......” Nàng ở hõm vai của hắn nhẹ thở gấp, cảm thấy hạ thân thật căng, bị hắn cứng rắn lấp tràn đầy , muốn bứt ra, hắn cũng không để cho nàng trốn, mỗi một lần xỏ xuyên qua đều là mạnh mẽ và hữu lực như vậy, hoàn toàn không cho nàng có cơ hội thở dốc, chỉ có thể lên tiếng duyên dáng hét to, cảm thấy chính mình cũng sắp chết đi .

Từng đợt cao tốc kịch liệt co rút nhanh, tăng vọt không ngừng ở chỗ sâu trong hoa huyệt tràn mở ra, gắt gao bao phủ nam căn cứng rắn bên trong, lại một lần nữa bị hắn đẩy lêи đỉиɦ cao trào mạnh mẽ nhất, nàng khó nhịn ưỡn cong người, mềm nhũn bên trong lòng hắn, nhịn không được xin tha.

“Không được...... Ta không được......” Kiều mỵ xin khoan dung rêи ɾỉ nhẹ, làm cho người ta hoàn toàn không thể chống cự.

Tâm Thượng Quan Ngự Kiếm chấn động, mạnh mẽ nhấn mạnh vài cái, thắt lưng cường kiện tiến nhanh kịch liệt rung động, song chưởng hữu lực gắt gao ôm nàng, ở chỗ sâu trong hoa huyệt non mềm bắn ra mầm móng nóng ấm, cùng nàng đang nghênh đón cao trào làm người ta điên cuồng......